Trong Côn Luân Thần Quyển có vô số thần thông, là kho tàng của Thánh Môn. Già Thiên Chỉ là thần thông cực mạnh, chỉ số ít người trong Thánh Môn học được.
Nếu xếp hạng thần thông trong Côn Luân Thần Quyển thì Già Thiên Chỉ xếp vào ba mươi hạng đầu. Các đợt tuyển chọn hiếm đệ tử nào ngộ Già Thiên Chỉ, toàn là thiên chi kiêu tử, đồ đệ của Thánh Nhân.
Nhưng Tần Quân không ngộ ra Già Thiên Chỉ.
Tần Quân cố nén nỗi lòng kích động, thả tay phải xuống:
“Thôi, ráng nhịn.”
Tần Quân linh cảm Hồng Mông Phá Mệnh Chỉ không đơn giản, rất có thể là thần thông lợi hại nhất trong Côn Luân Thần Quyển.
Nếu để Mâu Vũ Chân Nhân biết Tần Quân ngộ được Hồng Mông Phá Mệnh Chỉ chắc chiến tranh sẽ đến mau hơn.
Tần Quân còn muốn vào trong Thánh Môn nội ứng ngoại hợp với Thiên Đình Đại Tần.
Cứ thế Tần Quân trở thành người đầu tiên ngộ được thần thông, tương đương với người thứ nhất thi đậu. Đám sinh linh ngoài Huyền Trì rất bất ngờ.
Các sinh linh sôi nổi bàn tán:
- Ghê gớm, Tần Thiên Đế quá nhanh!
- Thiên phú như vậy từ xưa đến nay ai có thể sánh bằng?
- Mạnh như Tiêu Như Thủy, Đế Thiên Vô mà còn đang lĩnh ngộ.
- Đệ nhất thiên kiêu tương lai là đây.
- Gì mà trăm vạn năm hiếm gặp, so với Tần Thiên Đế thì khác nhau một trời một vực.
Địa vị của Tần Quân tăng rất nhanh trong lòng họ, vượt qua đám tuyệt đại thiên kiêu Đế Thiên Vô, Tiêu Như Thủy, Diệp Nam Phong.
Cừu Vô Dục siêu hưng phấn, người run rẩy.
Tần Quân là Cừu Vô Dục dẫn tới, lão hiểu rõ nhất đệ tử thứ nhất thi đậu có ý nghĩa quan trọng thế nào.
Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá không mở mắt ra, thiên phú của họ rất mạnh, thần thức đã vào trong Côn Luân Thần Quyển.
Đế Thiên Vô, Tiêu Như Thủy, Diệp Nam Phong, Khôn Khúc, Thiên Mệnh Đại Đế liên tiếp đưa thần thức vào Côn Luân Thần Quyển. Càng nhiều thiên tài nhăn mặt buồn rầu, Côn Luân Thần Quyển như tường sắt đối với họ, thần thức không thể chui vào. Cộng thêm Tần Quân đã ngộ thần thông tạo áp lực lớn cho bọn họ.
Tần Quân ngồi xếp bằng tiếp tục thể ngộ Hồng Mông Phá Mệnh Chỉ.
Cùng lúc đó, tin Tần Thiên Đế trở thành đệ tử thứ nhất của Thánh Môn nhanh chóng truyền ra.
Thời gian trôi mau, sau năm canh giờ vẫn không có người lĩnh ngộ thần thông.
Đám sinh linh sợ hãi, thiên phú của Tần Quân khủng bố tới mức nào? Tuyệt đại thiên kiêu như Tiêu Như Thủy, Đế Thiên Vô còn chưa lĩnh ngộ thành công, so sánh càng nổi bật sự yêu nghiệt của Tần Quân.
Lại qua năm canh giờ.
Bùm!
Một luồng sáng vàng bắn ra từ Côn Luân Thần Quyển chiếu trên người Tiêu Như Thủy, mấy chục vạn sinh linh xung quanh Huyền Trì kích động.
Rốt cuộc có thiên tài thứ hai lĩnh ngộ thần thông.
Nếu chỉ có Tần Quân lĩnh ngộ thì sẽ rất lúng túng.
Mâu Vũ Chân Nhân vừa lòng cười:
- Không tệ, cũng là một thần thông cường đại.
Tiêu Như Thủy, Tần Quân đều là thiên tài được Mâu Vũ Chân Nhân nhìn trúng, họ càng xuất chúng thì gã càng vừa lòng. Nhưng nghĩ đến Tần Quân khiến khóe môi Mâu Vũ Chân Nhân co giật, gã không biết hình dung thiên phú của hắn thế nào.
Tiểu tử này mà vào Thánh Môn sẽ bị Thánh Nhân giành giật, ánh mắt Mâu Vũ Chân Nhân phức tạp nhìn Tần Quân.
Lại qua một canh giờ, một cột sáng vàng chiếu xuống người Tôn Ngộ Không.
Các sinh linh trợn to mắt. Cứ ngỡ thiên tài thứ ba ngộ được thần thông là Đế Thiên Vô, Diệp Nam Phong, không ngờ là một tiểu yêu sau lưng Tần Quân.
Mâu Vũ Chân Nhân nheo mắt trầm ngâm nói:
- Yêu tộc sao . . .
Qua khoảng một nén nhang, lại một cột sáng vàng giáng xuống không phải với Đế Thiên Vô hay Diệp Nam Phong.
Là Lý Nguyên Bá!
Xôn xao!
Sinh linh vây xem hoàn toàn kích động, Tần Quân mang theo hai tiểu yêu không ngờ có thiên phú biến thái như vậy.
Đám sinh linh hưng phấn nói chuyện:
- Sao có thể như vậy?
- Bốn thiên tài đầu tiên ngộ được thần thông thì Tần Thiên Đế và thuộc hạ bao hết ba vị trí?
- Đế Thiên Vô gì đó còn chưa ngộ ra thần thông?
- Không chỉ mình Đế Thiên Vô, thiên kiêu mười hạng đầu Diệp Nam Phong, Tư Không Tinh Tuyền cũng không thành công ngộ được.
- Cảm giác thời đại sắp thay đổi.
Cừu Vô Dục ở mép Huyền Trì kích động suýt xỉu.
Dưới tay lão có ba người thi đậu, còn xếp bốn hạng đầu, Cừu Vô Dục không kích động không được.
Tần Quân vui mừng cười, hắn cực kỳ vừa lòng nhìn Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá.
Tôn Ngộ Không là Bổ Thiên Thạch biến ra, Lý Nguyên Bá là Kim Sí Đại Bằng, thiên phú của họ rất kinh người.
Bùm!
Lại một cột sáng vàng giáng xuống người Đế Thiên Vô, đám sinh linh lần này không bất ngờ.
Nếu Đế Thiên Vô được gọi là trăm vạn năm khó gặp mà không thể chen vào tốp mười thì buồn cười nhất thế giới.
Một canh giờ nữa, Diệp Nam Phong lĩnh ngộ thần thông.
Hai canh giờ sau, Thiên Mệnh Đại Đế ngộ thần thông dẫn đến oanh động lớn.
Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá tỉnh táo khỏi truyền thừa thần thông, hai yêu rất kích động, suýt thi triển thần thông tại chỗ. Tần Quân kịp lúc ngăn lại.
Lý Nguyên Bá ngộ được Phục Thần Bạo Hoang Quyền, một thần thông quyền pháp cực kỳ bá đạo.
Tôn Ngộ Không ngộ Tuyên Cổ Cực Quang, thần thông mắt, có thể bắn ra cực quang tuyên cổ, thần thông khá ghê gớm.
Bốn canh giờ sau, Tư Không Tinh Tuyền và Khôn Khúc cùng lúc ngộ ra thần thông, danh ngạch đệ tử Thánh Môn càng ít đi.
Cùng lúc đó, tin Tần Thiên Đế trước tiên thi đậu Huyền Trì lan truyền trong vũ trụ.
Người nghe kinh kêu, không ngờ Thánh Môn chiêu đệ tử thành sân chơi của Tần Thiên Đế.
Ba ngàn đại thế giới, vô số tiểu thế giới, Vạn Pháp đảo thảo luận việc này:
- Thật không vậy? Tần Thiên Đế chẳng những chiến ngang tay với Đế Thiên Vô còn hoàn toàn đè đầu các thiên kiêu ba ngàn đại thế giới trong thử thách thiên phú?
- Đúng vậy! Đệ nhất thiên kiêu cũng không bằng Tần Thiên Đế!
- Nghe nói tại chỗ so xem ai lĩnh ngộ thần thông trước, so thiên phú trăm phần trăm.
- Chưa chắc, lỡ Tần Thiên Đế lĩnh ngộ thần thông phẩm cấp kém thì sao? Tiêu hao thời gian ngắn hơn người khác cũng rất bình thường.
- Thần thông của Thánh Môn mà phẩm cấp kém? Ngươi là heo à?
Tin tức truyền vào trong Cổ Tiên tinh vực khiến tinh vực sôi trào, rất là phấn chấn.
Tần Thiên Đế cường đại không gì sánh bằng.
Tưởng tượng Tần Thiên Đế sắp trở thành đệ tử Thánh Môn, nguyên Thiên Đình Đại Tần rất kích động, vậy chẳng phải là mai mốt sau lưng Thiên Đình Đại Tần có Thánh Môn chống lưng?
Nhìn khắp vũ trụ còn ai dám chọc vào Thiên Đình Đại Tần?
Tiếc rằng sự việc phát triển hướng trái ngược với tưởng tượng của họ.
Tần Quân không muốn vào Thánh Môn mà muốn phá hủy nó.
Trong Huyền Trì, cách Tần Quân lĩnh ngộ Hồng Mông Phá Mệnh Chỉ đã qua ba mươi canh giờ.