Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 209: Chương 209: Quân đoàn Thần Ma (1)




Sắc mặt các tu sĩ thoáng cái đều trầm xuống. Trong mắt bọn họ đều là lửa giận. Thật quá sỉ nhục người!

- Mọi người chạy mau! Gia hỏa này có pháp khí thiên phẩm, có thể giết địch trên quy mô lớn!

Sắc mặt một người tu sĩ biến đổi kịch liệt, hoảng sợ kêu lên. Nói xong hắn liền bay đi.

Các tu sĩ còn lại vừa nghe vậy, trong lòng nhất thời bất an. Nhìn gương mặt tươi cười thiếu đánh của Tần Quân, bọn họ liền biết gia hỏa này nhất định là không có sợ hãi. Vì vậy liên tiếp có người cắn răng rời đi.

Gần như không đến năm giây, tất cả các tu sĩ đều rời đi.

- Ai, vô địch là tịch mịch tới mức nào...

Tần Quân thở dài nói. Nghe được những lời này, khiến cho Chúc Nghiên Khanh cũng có kích động muốn đánh nhau hắn.

- Trời sắp tối rồi. Chúng ta vẫn tìm một chỗ chuẩn bị nghỉ ngơi đi.

Hạo Thiên Khuyển truyền âm với Tần Quân nói.

Lúc này, Tần Quân mới chú ý tới phía xa dường như có ráng đỏ duy mỹ. Hoàng hôn đã đến. Thật không nghĩ tới bên trong thế giới pháp bảo cũng có phân chia ra ban ngày và đêm tối.

Tần Quân gật đầu, sau đó tiếp tục dẫn đường.

Bên kia, bên ngoài thế giới pháp bảo, Phỉ Ngọc Thụ không khỏi lắc đầu cười khổ nghĩ:

- Xem ra thí luyện thành sẽ bị tiểu tử này quậy đến rối tinh rối mù.

Nghĩ tới đây, hắn quay đầu lại nhìn Từ Quỷ Khốc đang chờ ờ bên cạnh, hỏi:

- Tên Chương Luân thiên tài trên người mang huyết mạch Man Viên kia tại sao không có báo lên?

Loại thiên tài huyết mạch kỳ lạ giống như vậy, bình thường đều phải báo cáo lên cho Thần Kiếm Đường, sau đó truyền tin tức cho những tông môn và hoàng thất khác. Cho dù bọn họ thất bại ở trong vũ hội Tiềm Long, cũng sẽ được chiêu nạp.

Bởi vì loại huyết mạch kỳ lạ có ưu thế quá lớn!

Nếu như thức tỉnh lực huyết mạch, tu sĩ bình thường rất khó chống đỡ!

- Thân phận của Chương Luân không bình thường. Hắn là đệ tử một vị trưởng lão Phục Ma Môn nào đó.

Từ Quỷ Khốc bất đắc dĩ nói, thiên tài như vậy hắn cũng muốn thu nhận. Đáng tiếc danh hoa đã có chủ.

Phục Ma Môn?

Trên mặt Phỉ Ngọc Thụ thoáng lộ ra một vẻ quái dị. Phục Ma Môn lại có tiếng là bao che khuyết điểm, đứng hàng một trong bảy đại tông môn. Tần Quân giết chết Chương Luân đoán chừng sẽ gặp phải Phục Ma Môn truy sát.

Chỉ có điều những người dự thi hình như không phát hiện ra là Tần Quân gây nên. Có lẽ chuyện này có thể che giấu được.

Ngay cả bản thân Phỉ Ngọc Thụ cũng không có ý thức được, hắn bắt đầu coi Tần Quân thành đệ tử để suy nghĩ. Thần Kiếm Đường tuy rằng không sợ Phục Ma Môn, nhưng đồng thời Phục Ma Môn cũng không sợ Thần Kiếm Đường. Thế lực hai phe nếu như xé rách da mặt, chắc hẳn trong vòng mười năm cũng phải va chạm không ngừng.

Nếu như hắn biết Tần Quân còn đắc tội bảy đại tông môn trong Tinh Túc Môn, không biết sẽ có cảm tưởng gì.

...

Mặt trời lặn, hoàng hôn, bên cạnh một con sông nhỏ.

- Gì vậy? Chương Luân là đệ tử của trưởng lão Phục Ma Môn?

Tần Quân vẻ mặt quái dị nhìn Chúc Nghiên Khanh. Chúc Nghiên Khanh gật đầu nói:

- Dù sao bản thân hắn mang theo huyết mạch loại khác, một khi phát hiện sẽ bị các thế lực lôi kéo.

Lại đắc tội một đại tông môn?

Trong lòng Tần Quân có chút buồn bực. Hắn không nhịn được hỏi:

- Hắn cũng đã bái nhập Phục Ma Môn, vì sao còn muốn tham gia vũ hội Tiềm Long?

- Tất nhiên là vì phần thưởng của vũ hội. Vũ hội Tiềm Long chỉ quy định tu sĩ dưới trăm tuổi, không quy định bối cảnh. Chỉ có điều phần lớn đệ tử của bảy đại tông môn cũng không sẽ tự hạ mình tới tham gia vũ hội Tiềm Lon. Chương Luân xem như là một kẻ tương đối đặc biệt.

Chúc Nghiên Khanh vén sơi tóc bên tai lên nói. Trông nàng có một vẻ đẹp phong tình khác lạ.

Trời ạ!

Bảy đại tông môn, ta đã đắc tội ba?

Tần Quân khóc không ra nước mắt. Tần Vân không khỏi an ủi:

- Hoàng huynh, đừng lo lắng. Ngoại trừ chúng ta, không có người nào biết là hoàng huynh giết Chương Luân.

Hắn nhắc nhở như thế, Tần Quân mới hồi phục lại tinh thần. Đúng vậy, ngay từ lúc đầu, ngay cả hai người Tần Vân cũng không có đoán được là hắn ra tay.

Nghĩ tới đây, tâm tình của hắn lại khôi phục sự vui vẻ.

- Hoàng huynh nói xem, con rồng bạc này là thương hồn sao?

Tần Vân hỏi sang chuyện khác. Hôm nay thời điểm Tần Quân một mình đấu với con giao long màu đen, xuất hiện con rồng bạc quả thực soái nứt cả trời cao, khiến cho tâm tư hắn ngứa ngáy, vô cùng nghẹn khuất. Đến bây giờ cuối cùng hắn không nhịn được hỏi ra lời.

Tần Quân cười nói:

- Đúng vậy, tên cây trường thương này là Ngân Long Tru Hồn Thương. Ở trong chứa Long Hồn.

Sau này vận dụng Long Hồn thượng cổ, nhất định sẽ bị người khác mơ ước, cho nên hắn cũng lười giấu giếm.

Long Hồn!

Tần Vân, Chúc Nghiên Khanh biến sắc. Ánh mắt Hạo Thiên Khuyển lóe lên, không biết suy nghĩ điều gì.

- Hoàng huynh, huynh rốt cuộc lấy từ đâu ra nhiều pháp khí mạnh mẽ như vậy?

Tần Vân ao ước hâm mộ nói. Đối với điều này, Tần Quân tất nhiên sẽ không trả lời nữa.

- Đừng hỏi nhiều như vậy làm gì. Nhanh đi nhặt củi. Trời sắp tối rồi!

Tần Quân trợn trừng mắt nói. Tần Vân chỉ đành tiếc nuối đứng dậy.

Đợi sau khi hắn rời đi, Tần Quân quay đầu lại nhìn Chúc Nghiên Khanh cười nói:

- Nàng dự định bái nhập tông môn nào?

Bởi vì lúc trước đối mặt với cảnh tượng nguy hiểm, núi lớn rơi xuống, Chúc Nghiên Khanh ra tay kéo hắn, khiến cho trong lòng hắn cũng có bóng dáng của nàng. Cho nên những lúc rảnh rỗi đến mức buồn chán, Tần Quân dự định lôi kéo tình cảm của hai người một chút.

- Tất nhiên là bảy đại tông môn, Chân Nguyên Tông, Phượng Vương Tông, Tinh Túc Môn, Phục Ma Môn, Xích Quỳnh Điện, Thần Kiếm Đường, Thương Vân Tông đều có thể. Chỉ cần có thể trở nên mạnh mẽ.

Giọng điệu Chúc Nghiên Khanh có chút lạnh lùng, dường như đang nói một chuyện không quan trọng.

Tần Quân nhíu mày cười nói:

- Nếu không gia nhập vương quốc Càn Nguyệt chúng ta, ta tới giúp nàng trở nên mạnh mẽ.

Sau này đăng cơ, hắn khẳng định sẽ sáng tạo ra một thế lực giống như Thần Kiếm Đường vậy, bồi dưỡng tu sĩ cho vương quốc.

Chúc Nghiên Khanh trừng mắt với hắn một cái, hỏi ngược lại:

- Ta từ vương quốc đi ra, lại gia nhập vương quốc khác?

Tần Quân bị hỏi đến đây, lại không biết nên trả lời như thế nào.

Quả thực như vậy. Nội tình của vương quốc quả thực không có cách nào so sánh được cùng hoàng triều.

- Có tin ta hay không? Trong vòng năm mươi năm, ta sẽ khiến cho vương quốc Càn Nguyệt chúng ta thăng cấp làm hoàng triều?

Tần Quân hừ một tiếng nói. Lúc này cũng không thể kinh sợ. Nam nhân không thể kinh sợ ở trước mặt nữ nhân!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.