Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 495: Chương 495: Quần hùng hội tụ (2)




Thanh âm của Hồ Ngọc Trí để lộ ra một cỗ khí phách không cho phép cự tuyết, nháy mắt liền khơi dậy cơn giận dữ của mọi người.

Nữ thần trong mộng thì đã sao?

Chỉ có thể ngưỡng mộ không thể chạm vào…

Ở trước ích lợi thì các tu sĩ đương nhiên sẽ không chịu lui bước rồi.

- Dựa vào các gì mà kêu chúng ta rời đi chứ?

- Đúng đó! Nơi này là địa bàn của Bắc Tuyết Phong các ngươi chắc?

- Ha ha, muốn chiếm lấy thiên ngoại chi thạch à?

- Chính Đạo Ngũ Hùng và Ma Đạo Cửu Tôn cũng chỉ mới có một vị lãnh tụ là ngươi tới, ngươi không sợ rớt giá à?

- Đúng đó, tu vi cao như vậy, còn muốn tranh giành tư nguyên với bọn ta.

Bất luận là tu sĩ Chính Đạo hay mà ma tu đều đang nén giận hoặc nổi giận mắng to, khiến cho sắc mặt của sáu nữ tử áo trắng khiêng kiệu trở nên lạnh lẽo, trong mắt lóe ra sát khí.

Tạ Lai của Dạ Nguyệt Thần Tông không khỏi cười thầm, tuy rằng gã vừa mới bắt đầu liền nâng Hồ Ngọc Trí lên cao, nhưng nhìn thấy Hồ Ngọc Trí đắc tội với tất cả mọi người thế này gã lại cảm thấy vui mừng, dù sao thì tất cả thế lực hiện có mặt ở đây, không có ai là đối thủ của Hồ Ngọc Trí hết.

Tiêu Quỷ Thủ cười lạnh nói:

- Tuy rằng Hồ phong chủ rất mạnh, nhưng ta cũng không phải ở không, liên thủ cùng với nhau thì sợ gì nàng ta?

Có người dẫn đầu thì đương nhiên sẽ có người hùa theo, huống hồ gì tình huống thế này, liên thủ với nhau mới là cách tốt nhất.

Lúc này, Hồ Ngọc Trí đột nhiên xốc màn lụa lên, đứng ở mép kiệu, nhìn về phía tất cả mọi người, một thân bạch y xinh đẹp quý báu được khảm lên vô số loại châu ngọc, đầu đội mũ phượng, trên gương mặt tinh xảo mang theo vẻ lãnh ngạo xem thường thương sinh, nàng chậm rãi mở miệng:

- Nếu như các ngươi đã cố chấp như vậy thì đừng trách bản tọa không khách khí.

Đang lúc nói chuyện, sát khí tán ra, tràn ngập trong thiên địa, tựa như gió đông thổi qua.

Tất cả mọi người vội vàng lấy pháp khí của mình ra, chuẩn bị chiến đấu bất kỳ lúc nào.

Những người ở trong Chính Đạo Ngũ Hùng, cho dù là nữ nhân thì cũng tuyệt đối là đạp lên xương cốt mà đi, để nàng nhân từ nương tay thì khó mà làm được.

- Ái chà, Bắc Tuyết Phong bá đạo như vậy sao?

Đúng lúc này, một thanh âm mang theo vẻ trêu tức truyền tới, tất cả mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ nhìn thấy thiên tài Ám Lãng của Thâm Uyên Môn đang khoanh tay trước ngực nhìn về phía Hồ Ngọc Trí, trên mặt là nụ cười châm chọc.

- Đệ nhất thiên tài Ám Lãng của Ma Đạo!

Có người kinh hô, toàn trường lập tức trở nên xôn xao.

Hồ Ngọc Trí nhíu mày, lên tiếng khiển trách:

- Ám Lãng, ngươi tới nơi này làm gì?

- Đương nhiên là nghe theo chỉ thị của môn chủ Nam Cung Liệt Thiên của Thâm Uyên Môn chúng ta!

Ám Lãng ưỡn ngực ngẩng đầu cười nói.

Nam Cung Liệt Thiên!

Bốn chữ này giống như có ma lực, khiến cho tất cả mọi người im phăng phắc.

Tuy rằng Thâm Uyên Môn bị Tần Đế chơi cho mấy vố, nhưng Nam Cung Liệt Thiên vẫn là người nằm trong số thập đại cường giả đứng đầu Thiên Bảng!

Từ khi Nam Cung Liệt Thiên thành danh tới nay chưa hề thua qua trận nào!

Đương nhiên chuyện gã bị Dịch lão đầu đánh cho không thể làm được gì còn chưa truyền ra ngoài, Thâm Uyên Môn coi việc này như điều cấm kỵ, không cho phép truyền ra, cũng không cho phép bàn tán, người nào dám vi phạm thì chém đầu.

Hồ Ngọc Trí cũng im lặng, nàng đương nhiên nắm chắc có thể giết chết Ám Lãng, nhưng nếu như đắc tội với Nam Cung Liệt Thiên thì sẽ khiến cho Bắc Tuyết Phong các nàng gặp nguy hiểm.

Nam Cung Liệt Thiên nổi tiếng là kẻ điên, nếu như dám chọc giận gã thì tên này thậm chí dám một mình giết tới Bắc Tuyết Phong, mặc dù có bốn người còn lại trong Chính Đạo Ngũ Hùng giúp đỡ thì cũng sẽ gây nên thương vong rất lớn.

Một khối thiên ngoại chi thạch và gây thù với Nam Cung Liệt Thiên, nàng tất nhiên cần phải nghĩ thật kỹ.

- Hy vọng Hồ phong chủ chớ nên bá đạo quá mức!

Lúc này, lại thêm một thanh âm truyền tới, chỉ thấy Kim Vô Hối chậm rãi bước tới, một thân hắc y tản mát ra khí tức sắc bén giống như kiếm ra khỏi võ, khiến cho người ta không dám xem thường.

Nhìn thấy Kim Vô Hối xuất hiện, sắc mặt của Hồ Ngọc Trí càng trở nên khó xem, đám tu sĩ khác lại càng mừng rỡ.

Tuy rằng Kim Vô Hối này thuộc về Chính Đạo, nhưng ai mà không biết sư phụ của gã là người của Thánh Triều, hơn nữa thân phận rất khủng bố, so với Nam Cung Liệt Thiên, chỉ có hơn chứ không kém.

Hồ Ngọc Trí im lặng, hoàng hôn cũng dần buông xuống.

Cùng lúc đó, Tần Quân và Na Tra đang chậm rãi đi tới chỗ cái hố, nhìn về phía biển người trước mặt, Tần Quân cảm thán:

- Náo nhiệt thật đấy.

Nếu như không phải lúc trước Na Tra cảm ứng được Hằng Nga còn chưa xuất hiện thì hắn sao có thể giữ nguyên vẻ nhàn nhã thảnh thơi như vậy chứ?

- Bệ hạ, hình như bọn họ đang tranh giành quyền sở hữu thiên ngoại chi thạch.

Na Tra cười nói, trên mặt đầy vẻ cười nhạo như mèo vờn chuột.

Có y ở đây, ai có thể cướp được thiên ngoại chi thạch từ trong tay Tần Quân chứ?

- Chờ thiên ngoại chi thạch phản ứng đi.

Tần Quân gật đầu nói, căn cứ theo lời hệ thống nói thì Hằng Nga chỉ có thể tự mình thức tỉnh, dù cho hắn có đứng bên cạnh kêu gào cả buổi thì Hằng Nga cũng không thể nào nghe thấy được.

Tần Quân và Na Tra cũng không gây chú ý, người quen biết hắn chỉ có Kim Vô Hối và Ám Lãng, hai người kia lại đang giằng co với Hồ Ngọc Trí, cho nên không biết được hắn đã tới.

Chen vào trong đám người, Tần Quân cũng bắt đầu hớn hở nhìn vào tràng đại chiến kéo theo cả chính ma lưỡng đạo này!

Đối mặt với hai đại thiên tài tuyệt thế như Kim Vô Hối và Ám Lãng bức bách, Hồ Ngọc Trí đang vùi đầu bận suy nghĩ.

- Nếu đã như vậy thì chúng ta cứ dựa vào bản lãnh của mình đi, dù sao thì dù làm như vậy, cũng mấy ai có thể là đối thủ của Hồ phong chủ chứ, kết quả vẫn như cũ không có gì thay đổi.

Tên Tạ Lai của Dạ Nguyệt Thần Tông kia lại cười nói, trong nháy mắt liền hóa giải tình cảnh xấu hổ của Hồ Ngọc Trí, khiến cho vẻ khó coi trên mặt Hồ Ngọc Trí giảm bớt đi.

- Thôi đi vậy!

Hồ Ngọc Trí vung tay áo, nói xong liền xoay người đi vào bên trong kiệu.

Lúc này đám tu sĩ khác lại lúng túng.

Nếu như Hồ Ngọc Trí không ra tay thì bọn họ biết xử lý thiên ngoại chi thạch kiểu gì đây?

Cho dù là cường giả Thiên Tiên cảnh bước lên chạm vào thiên ngoại chi thạch kia cũng sẽ bị đánh trọng thương, ở đây phỏng chừng cũng chỉ có mỗi mình Hồ Ngọc Trí là có thể nắm chắc tuyệt đối có thể đánh vỡ thiên ngoại chi thạch, những người khác không có, thậm chí là không dám ra tay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.