Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 281: Chương 281: Thâm Uyên Môn (1)




Đáng tiếc hắn không biết là Tần Quân lo lắng Tiểu Ly và Pháp Hải bị người khác bắt đi. Còn bọn họ, đã bị Tần Quân quên mất.

- Đứng dậy đi!

Tần Quân nhìn vẻ mặt kích động của các cấm vệ cười nói. Thái độ của hắn cũng coi như là hiền hoà. Nhưng các cấm vệ vẫn khẩn trương, kích động như cũ.

Hiện tại Tần Quân lại là đại ma vương tàn sát bừa bãi hoàng triều Nam Trác. Cho dù là người một nhà cũng cũng không khỏi sinh ra lòng kính sợ.

- Điện hạ, vừa lúc ngài đã trở về. Vương quốc truyền tin tức tới. Các đại vương quốc xung quanh đã bắt đầu tấn công vương quốc Càn Nguyệt chúng ta!

Giả Tuân thu liễm tâm tình kích động, giọng điệu sốt ruột nói.

Vương quốc Càn Nguyệt bị bao vây tấn công?

Tần Quân theo bản năng nhíu mày. Hiện tại thanh danh của hắn khẳng định đã truyền khắp mười vương quốc xung quanh hoàng triều Nam Trác. Sao có vương quốc dám tập kích vương quốc Càn Nguyệt?

Chẳng lẽ phía sau có thế lực càng cường đại hơn đang trợ giúp?

Thái Bạch Kim Tinh lên tiếng nói:

- Bây giờ còn có người dám ra tay với vương quốc Càn Nguyệt, nói rõ hắn không sợ điện hạ lực lượng biểu hiện ra hiện nay!

Ngay cả hoàng triều Nam Trác cũng bị Tần Quân quậy đến long trời lở đất. Vương quốc chỉ có choáng váng mới có thể tấn công vương quốc Càn Nguyệt trước.

Nếu như không ngốc, vậy đã nói rõ có sức lực.

- Có lý. Chúng ta đi vào tạm thời nghỉ ngơi hai ngày. Chờ người đến đông đủ chúng ta lại trở về nước!

Tần Quân phất tay cười nói.

Nếu chỉ là vương quốc công kích vương quốc Càn Nguyệt, vậy hắn lại không lo lắng. Dù sao có Quan Vũ trấn thủ.

Bất kể tổn thất bao nhiêu thành trì, sau này Tần Quân đều có nắm chắc sẽ thu hồi lại!

Một đêm trôi qua. Sáng sớm ngày hôm sau, Tần Quân liền bị tiếng ồn ào náo động bên ngoài khách sạn Du Long quấy nhiễu.

- Thú triều tập kích Thanh Đồng Quan? Thật hay giả vậy?

- Có người nói Thanh Đồng Quan đã sắp không chịu được!

- Tại sao lại có thú triều?

- Có người nói có người nhìn thấy được trong thú triều có bóng dáng của tu sĩ. Hình như thú triều là do có người đang điều khiển!

Tần Quân ngồi xếp bằng trên giường. Sau khi nghe được mấy âm thanh này, hắn không nhịn được nhíu mày. Có người điều khiển thú triều?

Hoàng triều Nam Trác rất ít khi gặp phải thú triều. Bởi vì các yêu vương xung quanh đều không dám xâm phạm hoàng triều, sợ bị bắt tới làm chiến sủng. Chẳng lẽ cũng nghe được tin tức Lạc Hoàng đã chết sao?

Nghĩ tới đây, Tần Quân lại nhắm mắt lại.

Chuyện hoàng triều Nam Trác gặp phiền phức có liên quan tới cái rắm của hắn!

Về phần giết thú triều kiếm được bao nhiêu giá trị kinh nghiệm?

Tần Quân càng muốn dùng thời gian ở trên phương diện tu luyện. Giá trị kinh nghiệm chỉ có thể tăng trưởng tu vi. Đối với pháp thuật, công pháp, thần thông cũng không có quá nhiều giúp đỡ. Hiện tại hắn muốn thăng cấp, cần phải có giá trị kinh nghiệm quá lớn. Cùng với giết quái, còn không bằng tu luyện nhiều hơn. Giá trị kinh nghiệm có thể dựa vào nhiệm vụ thu được cả đống!

Thật ra Tần Quân vốn định tự tay chấm dứt người của Thần Kiếm Đường, Phục Ma Môn, Tinh Túc Môn. Nhưng cẩn thận suy nghĩ một chút, còn không bằng giữ lại cho Ngạo Vô Kiếm ngột ngạt.

Nếu như hắn tự mình động thủ, thù hận của các tông môn này sẽ chuyển tới trên người hắn. Vì một ít giá trị kinh nghiệm buông tha cơ hội tính kế Ngạo Vô Kiếm, Tần Quân cũng không có ngu xuẩn như vậy.

Nhưng ở thời điểm hắn vừa định tiếp tục luyện công, chợt có tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên. Sau khi đạt được Thuế Phàm Cảnh thần thức lại sẽ tự động khai phá. Cái gọi là thần thức, chính là một loại nhận biết gần như siêu nhân vậy. Mặc dù Tần Quân không mở mắt, cũng biết người ngoài cửa là Thái Bạch Kim Tinh.

Tuy rằng đột phá đến Thuế Phàm Cảnh tầng ba, nhưng thần thức của Tần Quân còn xa mới bằng được các tu sĩ cùng cảnh giới. Hắn vẫn còn tương đối non nớt.

Đây là tai hại do giá trị kinh nghiệm tăng vọt. Dù sao thế giới này cũng không thể có chuyện thập toàn thập mỹ.

- Vào đi.

Vừa dứt lời, Thái Bạch Kim Tinh liền đẩy cửa tiến vào. Hắn đi tới liền trực tiếp mở miệng nói:

- Điện hạ, bên ngoài Thanh Đồng Quan có tình huống dị thường.

- Thú triều sao? Ta đã biết.

Tần Quân nhắm mắt lại thờ ơ.

Hắn cũng không phải là Thánh Mẫu. Hắn không muốn xen vào việc của người khác. Trừ khi Lạc Yên Thành thuộc về hắn.

- Thú triều này không giống bình thường, là do tu sĩ điều khiển thú gây nên. Ta nghi ngờ là có thế lực ma đạo ở sau lưng động thủ!

Vẻ mặt Thái Bạch Kim Tinh đầy ngưng trọng nói. Tần Quân nghe được không khỏi mở mắt ra.

Tu sĩ điều khiển thú triều?

Thế lực ma đạo?

Tần Quân lộ ra vẻ mặt nghi ngờ. Hai loại tồn tại này, hắn còn chưa có thật sự tiếp xúc qua. Trong lòng hắn không khỏi xuất hiện cảm giác hiếu kỳ.

- Điện hạ còn nhớ rõ ở trong vũ hội Tiềm Long, cũng sẽ có tin tức võ giả các thành bị thảm sát hay không?

Thái Bạch Kim Tinh bỗng nhiên nói sang chuyện khác. Tần Quân không khỏi nheo mắt lại. Trong nháy mắt hắn liền đoán ra được ẩn ý của Thái Bạch Kim Tinh. Phía sau những thảm án này rất có khả năng sẽ là thế lực ma đạo gây nên.

Lại liên tưởng đến vị Cổ tiền bối thần bí kia tại sao lại giúp Bắc Cung Tổ, Tần Quân đột nhiên cảm giác được hoàng triều Nam Trác cũng không đơn giản giống như trong tưởng tượng của hắn.

Nghĩ tới đây, Tần Quân đứng dậy nói:

- Đi thôi, chúng ta đi xem thử!

...

Dưới ánh mắt trời hè chói chang, Thanh Đồng Quan rộng lớn đứng sừng sững ở trên mặt đất. Không giống với trước kia, Thanh Đồng Quan thiêng liêng nghiêm ngặt đã bị máu tươi nhuộm đỏ một mặt. Trên tường thành, binh sĩ điên cuồng thi triển pháp thuật, công kích thú triều đang không ngừng va chạm vào tường thành. Không chỉ có ở phía trước Thanh Đồng Quan, ngay cả trong không trung cũng có bóng dáng của yêu thú. Cũng may binh tướng hoàng triều đều có thực lực cường đại, chống đỡ hết đợt công kích này tới đợt công kích khác.

- Mọi người đứng vững!

- Không được. Số lượng yêu thú quá nhiều, hơn nữa hành động rất có tính mục đích.

- Không được cũng phải được. Nếu như Thanh Đồng Quan đổ, không chỉ có Lạc Yên Thành, toàn bộ hoàng triều cũng có thể bị nguy hại!

- Vì nhà của chúng ta, phải chịu đựng!

Các binh sĩ vừa công kích vừa cổ vũ đối phương. Trong đáy mắt của mỗi người đều có một chút sợ hãi.

Phóng tầm mắt nhìn lại, thú triều trên thảo nguyên giống như không có điểm cuối, đông nghịt một mảnh, khiến người ta thấy tuyệt vọng.

Nếu như nhìn kỹ, trong không trung có không ít tu sĩ cưỡi ở trên lưng của yêu điểu. Trên thân bọn họ mặc thống nhất y phục màu đen. Phía sau lưng của y phục in một hình vẽ màu đỏ thần bí giống như con bò cạp vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.