Không chỉ có Ðát Kỷ, Thần Ma lúc đầu triệu hoán hầu như không thể gánh trách nhiệm lớn nữa, thực lực không theo kịp thì tất nhiên bị tụt hậu. Tần Quân không quên công lao xưa của họ nên cho phúc lợi bổng lộc cao hơn quan tướng khác cùng đẳng cấp.
Tần Quân đến sau lưng Ðát Kỷ, ôm nàng vào lòng nhẹ giọng hỏi:
- Thánh hoàng hậu của trẫm đang nghĩ gì?
Ðát Kỷ tỉnh táo lại từ thẫn thờ, ôm cổ Tần Quân, thỏ thẻ:
- Không nghĩ gì.
Tần Quân thầm ra lệnh:
- Hệ thống, cho Ðát Kỷ phục hồi đỉnh cửu vĩ hồ!
Tần Quân ôm Ðát Kỷ, cười yêu chiều:
- Trẫm biết nàng nghĩ gì, trẫm thỏa mãn nàng.
Dứt lời trên đỉnh đầu Tần Quân lộ ra lỗ đen, biểu tình Ðát Kỷ khiếp sợ bị hút vào trong.
Tần Quân bước tới ngồi xuống mép giường, lẩm bẩm:
- Trẫm không mong đợi nàng mạnh bao nhiêu, chỉ cần đến mục tiêu trong lòng nàng là được.
Tần Quân nhớ đến cơ hội triệu hoán Thần Ma có được khi hoàn thành nhiệm vụ hôm nay.
Hay dùng bây giờ luôn?
Tần Quân ngẫm nghĩ, quyết định tạm thời không sử dụng, đợi khi vào Thần Điện mới dùng.
Điểm nghịch thiên của hệ thống là triệu hoán ra Thần Ma sẽ không cách túc chủ quá xa, trong vòng một ngày là chạy tới nơi. Tình huống như Trư Bát Giới chỉ là số ít.
Lần này đi Thần Điện, Tần Quân phải cướp lại Tiểu Chúc Long, còn phải chấn nhiếp Tôn Như Đạo. Nếu thời cơ thích hợp Tần Quân thậm chí cướp vị trí điện chủ.
Thần Vô Cơ phải chết!
Thần Vô Cơ chết thì Tần Quân mới hoàn thành nhiệm vụ.
Dù sao thù hận giữa hai người đã không đội trời chung, Tần Quân không có áp lực tâm lý khi giết Thần Vô Cơ.
***
Hôm sau mặt trời mọc.
Tia nắng ban mai đầu tiên từ ngoài cửa sổ len vào chiếu lên mặt Tần Quân, hắn ngủ say bình yên như trẻ sơ sinh.
[Đinh! Ðát Kỷ đã phục hồi Thần Ma đỉnh cao, sắp trở về.]
Tần Quân bị tiếng hệ thống gợi ý làm giật mình tỉnh lại, xoay người đứng dậy, dụi mắt.
Không ngờ chỉ qua một đêm Ðát Kỷ đã hoàn thành Thần Ma đỉnh cao.
Tần Quân thầm nhủ:
- Đưa ra bảng liệt kê thuộc tính của Ðát Kỷ.
Không biết Ðát Kỷ mạnh đến mức nào.
Đến Kim Tiên cảnh đã là giỏi, ít ra có năng lực tự bảo vệ mình.
Rất nhanh bảng liệt kê thuộc tính của Ðát Kỷ xuất hiện trước mắt Tần Quân:
[Ðát Kỷ: Đến từ truyền thuyết thần thoại.
Chủng tộc: Cửu vĩ hồ.
Tu vi: Thái Ất Huyền Tiên cảnh sơ kỳ.
Công pháp: Thiên Hồ Đại Pháp, Yêu Mị Tâm Thuật.
Thần thông bản mệnh: Chân thân cửu vĩ hồ.
Mức độ trung thành: 100 (MAX 100)]
Thái Ất Huyền Tiên cảnh sơ kỳ!
Tần Quân trợn to mắt tưởng mình nhìn lầm.
Hệ thống giới thiệu:
- Cửu vĩ hồ là thần thú trong thần thoại thượng cổ, Đại Vũ trong Ngũ Đế từng lấy hồ ly trắng chín đuôi làm thê tử. Nhưng về sau bị yêu ma hóa. Truyền thuyết cửu vĩ hồ đến từ Thanh Khâu Sơn, thiên phú cao nhất hồ tộc, đến thiên địa mới chưa biết chừng sau này sẽ đột phá Đại La, mọi việc chờ xem tạo hóa.
Tần Quân mừng rỡ nghe.
Nhảy vọt lên Thái Ất Huyền Tiên, Tần Quân bị choáng váng.
Ài, trong một đêm nữ nhân của hắn đã vượt mặt.
Tần Quân không kiềm được hỏi thầm:
- Hệ thống, trẫm có thể sử dụng Thần Ma đỉnh cao cho mình không?
Bà nội nó, hắn tu luyện hì hục không bằng người ta dựa vào hệ thống tiến vù vù.
Hệ thống cáu kỉnh trả lời:
- Xin hỏi túc chủ là thần gì? Tiên gì? Hoặc ma gì?
- Trẫm là Tần Thánh Đế!
- Ha ha.
- . . .
Trong lúc Tần Quân và hệ thống cãi cọ thì một lỗ đen hiện ra trong phòng, Ðát Kỷ bước ra. Tần Quân trân trân nhìn.
Ðát Kỷ vẫn mặc Bạch Tinh trường y tôn quý của thánh hoàng hậu, mái tóc dài đen nhánh xõa xuống, mũi chân chấm đất, hơi hất tóc, mái tóc dài bay bay, da trắng như ngọc lóe sáng. Ðát Kỷ ngoái đầu nhìn Tần Quân, nở nụ cười, thoáng chốc vạn vật lu mờ, đẹp đến kinh tâm động phách.
Nhìn Tần Quân nghệch mặt ra, Ðát Kỷ che miệng bật cười.
Ðát Kỷ lắc người đến trước mặt Tần Quân, tay phải đặt lên ngực hắn đè hắn ngồi xuống giường.
- Đa tạ bệ hạ, không thì thần thiếp không thể thành tựu Thái Ất Huyền Tiên.
Mắt Ðát Kỷ tràn đầy tình yêu nhìn Tần Quân hòa tan tim hắn.
Tần Quân bản năng đáp:
- Không có gì, nàng là nữ nhân của trẫm, nên làm vậy.
Tần Quân như trở lại lần đầu tiên trông thấy Ðát Kỷ, khi đó hắn căng thẳng hưng phấn còn hơn bây giờ.
Ðát Kỷ ấn ngực Tần Quân đè xuống giường, cười quyến rũ:
- Bệ hạ, thần thiếp lại được truyền thừa chút pháp song tu, không biết công hiệu thế nào, hay là chúng ta . . .?
Tần Quân nghe vậy không nhịn được ôm eo Ðát Kỷ muốn lật ngược lại, bất đắc dĩ hắn đã không thể lay động nàng.
Ðát Kỷ mỉm cười nói:
- Để thần thiếp hầu hạ bệ hạ.
Ðát Kỷ chậm rãi cúi đầu.
Mây mưa qua đi đã là hoàng hôn.
Tần Quân chậm rãi rời giường, không quấy rầy giai nhân ngủ say, hắn tự mặc áo định ra khỏi điện.
Hệ thống bỗng vang lên gợi ý:
[Đinh! Hoàn thành chi nhánh nhiệm vụ: Mời vực chủ. Đạt được một lần cơ hội triệu hoán Thần Ma, một lần truyền thừa kỹ năng.]
Tần Quân sửng sốt, hắn suýt quên mất nhiệm vụ này.
Tần Quân nhíu mày hỏi:
- Tại sao không hoàn thành khi yến hội mười vực?
Hố cha!
Hệ thống cao thâm khó dò nói:
- Bởi vì bây giờ yến hội mười vực mới hoàn toàn truyền ra.
Tần Quân mắng:
- Vớ vẩn, rõ ràng mời đến bảy vị vực chủ là có thể hoàn thành nhiệm vụ!
Chắc chắn hệ thống đã quên!
Hệ thống nghiêm nghị nói:
- Vực chủ được mời đến nếu không sống quay về thì yến hội mười vực mở cũng uổng công. Túc chủ đừng chất vấn hệ thống!
Phải công nhận hệ thống không ngừng thăng cấp, Tần Quân cảm thấy nó càng nhân tính hóa, ngữ điệu nghe như quê quá háo giận.
Tần Quân lắc đầu cười, lười so đo.
Ít nhất hắn lại có thêm một lần cơ hội triệu hoán Thần Ma và một lần truyền thừa kỹ năng.
Hai lần cơ hội triệu hoán Thần Ma, chờ khi vào Thần Điện là hắn dùng ngay.
Khóe môi Tần Quân cong lên:
- Sớm muộn gì Thần Điện sẽ thần phục dưới chân trẫm!
Tần Quân ra khỏi tẩm cung, luyện kiếm tiếp.
Điên loan đảo phượng với Ðát Kỷ xong Tần Quân phát hiện tu vi của mình hơi tăng lên, sau này hắn phải thử nhiều hơn nữa mới được, ưm, vì tu hành.
***
Quân sư, tướng quân lo việc chiến sự Nam Tận Hải lục tục trở về Nam Vực Thiên Thế Giới.
Trong vòng hai ngày Tần Quân lo tính chiến công cho các vị quân sư, tướng quân. Nam Tận Hải rộng lớn hơn Nam Vực, chắc chắn chiến công của họ cũng nhiều, nếu không xử công bằng thì khó phục chúng.
Nên hai ngày nay Tần Quân rất bận rộn, muốn thân thiết với Ðát Kỷ cũng không được, không có thời gian quan tâm Liễu Nhược Lai.