Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1346: Chương 1346: Thành tựu Đại La Kim Tiên! (2)




Tần Lăng Mệnh rất rõ chính mình khi trước biến thái cỡ nào, nếu lại thức tỉnh huyết mạch Cực Viêm Ma Thần vậy thiên hạ này còn có ai có thể cản bước y?

Cơ Bất Bại trầm giọng quát như tiếng chuông nổ bên tai Tần Lăng Mệnh:

- Tâm tính ngươi thế à?

Tiếp Cơ Bất Bại bắt đầu mắng:

- Ngươi chính là đóa hoa trong nhà kính, từ nhỏ đến lớn đều bị hào quang phụ hoàng ngươi bao phủ, tài nguyên không cần đi tranh, đau khổ cũng không quá nhiều. Nếu ngươi tiếp tục như vậy thì có chấp nhận được thất bại?

- Phụ hoàng ngươi từ bé đã lưu lạc trong vũ trụ thậm chí bị người vây giết tới chết phải chuyển thế trùng tu!

- Ta, làm gia chủ cuối cùng của tộc Cực Viêm Ma Thần có thể dẫn dắt tộc Cực Viêm Ma Thần quật khởi, chẳng lẽ đó cũng dựa vào tài nguyên gia tộc sao? Ta mặc dù xưng là Bất Bại nhưng người đời sao biết ta từng thất bại bao nhiêu lần?

Tần Lăng Mệnh nghe sững người.

Lúc này Chúc Dung cũng xuất hiện, nghe Cơ Bất Bại giáo huấn Tần Lăng Mệnh khiến gã lộ vẻ tò mò.

Một năm qua gã cũng chưa từng thấy Cơ Bất Bại hung với Tần Lăng Mệnh thế bao giờ, Cơ Bất Bại đem Tần Lăng Mệnh nâng niu trong tay, bảo bối vô cùng.

Tần Quân trầm mặc không có ngắt lời Cơ Bất Bại, hắn bỗng thấy Cơ Bất Bại làm đúng.

Tần Quân có thể thấy Tần Lăng Mệnh có một sự ngạo khí tự phụ tận xương. Mặc dù Tần Lăng Mệnh che giấu rất tốt trước mặt Tần Quân nhưng nếu quan sát kĩ hắn vẫn có thể phát hiện.

Tần Lăng Mệnh quả thật yêu cầu tôi luyện tính tình.

Cơ Bất Bại lạnh lùng nói giống như người trước mắt không phải tôn tử của gã:

- Nếu trong vạn năm ngươi đột phá Đại La Chí Tiên ta sẽ giải phong ấn cho ngươi. Trừ khi ngươi tìm được một cường giả mạnh hơn ta nếu không đừng hòng.

Sắc mặt Tần Lăng Mệnh thay đổi liên tục, hai tay siết chặt, nội tâm giận dữ nhưng lại không biết nên phản bác thế nào.

Thấy vậy Tần Quân mở miệng nói:

- Một vạn năm mà thôi, vừa vặn trẫm cũng muốn tu luyện mấy vạn năm ở Thời Không Tuyệt Địa, chúng ta thi nhau đi.

Tần Lăng Mệnh nghe vậy quay đầu nhìn Tần Quân, chua xót nói:

- Ta không thức tỉnh huyết mạch Cực Viêm Ma Thần, sao so được với phụ hoàng?

Tần Quân hừ lạnh nói:

- Ngươi chỉ đột phá Đại La Chí Tiên mà thôi, cảnh giới trẫm muốn đột phá còn nhiều hơn ngươi.

Nói xong Tần Quân quay đầu bảo Cơ Bất Bại:

- Lão già, đưa tôn tử của ngươi trở về đi. Tiên giới Cổ Tiên tinh vực đã bị trẫm chưởng khống, ngươi lặng lẽ đưa nó vào trong Tiên cung.

Cơ Bất Bại nghe vậy lập tức không chấp nhận, hét lên:

- Lão tử không! Lão tử muốn nó ở bên cạnh lão tử!

- …

Mọi người im lặng, người này nói chuyện sao hở ra lại hô lão tử?

Tần Quân cố nén cảm giác muốn nổi điên nói:

- Mau đưa nó trở về nếu không mẫu thân nó thấy con mình còn lớn tuổi hơn mình sẽ nghĩ thế nào?

Cơ Bất Bại nghe vậy cũng để ý.

Gã chỉ có thể lưu luyến không rời nhìn tiểu Lăng Mệnh trong ngực khiến Tần Lăng Mệnh cảm thấy thật ủy khuất.

Khi bé sao ngài cưng chiều ta thế, lớn lên lại nghiêm khắc vậy?

Cuối cùng Cơ Bất Bại ôm tiểu Lăng Mệnh biến mất. Bằng tu vi Thánh Nhân của gã đưa tiểu Lăng Mệnh về tuyệt đối thoải mái.

Sau đó Tần Quân lấy một lô đỉnh ra, bắt đầu bỏ thiên tài địa bảo vào trong.

Tần Lăng Mệnh đang cố gắng bình phục cảm xúc thấy Tần Quân làm vậy khóe miệng liền rút sau đó bay về phương xa.

Y cũng không muốn cảnh giới bị Tần Quân vượt qua.

Kế tiếp Tần Quân, Tần Lăng Mệnh, Phục Hy, Chúc Dung bắt đầu chuỗi ngày tu luyện dài lâu buồn chán.

Thời gian trôi qua rất nhanh.

Xuân đi thu đến, mặt trời mọc mặt trăng lặn.

Mười năm.

Tần Quân đột phá Thái Ất Huyền Tiên cảnh hậu kỳ.

Trăm năm.

Tần Quân đột phá Thái Ất Huyền Tiên cảnh viên mãn.

Càng về sau muốn đột phá huyết mạch Cực Viêm Ma Thần càng khó nhưng sức chiến đấu của Tần Quân cũng tăng vọt. Bây giờ Tần Quân có thể đánh bại Tần Lăng Mệnh trong một giây khiến Tần Lăng Mệnh nghẹn khuất vô cùng.

Năm trăm năm sau.

Bùm!

Lôi vân cuồn cuộn kéo đến, Tần Quân muốn đột phá Đại La Kim Tiên cảnh!

Trong Thời Không Tuyệt Địa rất khó có cơ duyên nghịch thiên, hắn dựa vào đan dược, thiên tài địa bảo có thể đột phá Đại La Kim Tiên trong năm trăm năm đã không dễ dàng.

Ít nhất Tần Quân đánh vỡ kỷ lục đột phá Đại La Kim Tiên nhanh nhất của Tần Lăng Mệnh.

Thiên kiếp tiến đến, lôi vân cuồn cuộn, thiên uy vô thượng tràn ngập quanh dãy núi.

Tần Lăng Mệnh, Chúc Dung, Phục Hy, Cơ Bất Bại lập tức bay tới, ánh mắt dừng trên người Tần Quân đang chậm rãi bay lên.

Cực Đạo Viêm Hỏa quay quanh thân Tần Quân khiến hắn giống như thần chi, quang huy vạn trượng.

Cơ Bất Bại vẻ mặt vui mừng nói:

- Tiểu tử này đột phá nhanh vậy sợ là sau này có thể vượt qua ta.

Trên người Tần Quân Cơ Bất Bại thấy một hy vọng khác. Thậm chí Cơ Bất Bại cảm giác Cực Viêm Ma Thần sẽ bị Tần Quân phát dương quang đại mà không phải là người đã thành thánh như gã.

Trong những ức năm ở Thời Không Tuyệt Địa Cơ Bất Bại cũng nghĩ lại rất nhiều.

Tộc Cực Viêm Ma Thần bị diệt cuối cùng cũng do gã quá yếu.

Vẻ mặt Tần Lăng Mệnh phức tạp nhìn Tần Quân. Năm trăm năm ngắn ngủi tu vi Tần Quân đã đuổi kịp y khiến trong lòng y rất ngổn ngang.

Ầm ầm!

Một đạo thiên lôi chém xuống như cây búa bổ về phía Tần Quân. Tần Quân hóa thành chân thân Cực Viêm Ma Thần không hề sợ hãi, hắn ngửa đầu gầm gừ, mặc cho thiên lôi đánh vào người.

Thiên lôi phách thân, Tần Quân không hề sợ hãi.

Tần Quân hét lên giận dữ:

- Không đủ! Vẫn còn chưa đủ!

Tần Quân cần thiên lôi làm thân thể mạnh hơn cho nên hắn rất quý trọng cơ hội lúc này.

Tần Lăng Mệnh nhìn mà trợn mắt há mồm. Tuy hắn cũng tu luyện Bất Diệt Thánh Thân nhưng cũng không dám để mặc thiên lôi đánh.

Hơn nữa nhìn dáng vẻ kia của Tần Quân rõ ràng hắn cũng không muốn trốn.

Phụ hoàng muốn làm gì?

Khiến thiên lôi tôi thể?

Giờ khắc này Tần Lăng Mệnh bỗng hiểu được vì sao sức chiến đấu thực tế của Tần Quân lại biến thái như vậy.

Chúc Dung tắc lưỡi kì lạ nói:

- Phương pháp độ kiếp của bệ hạ rất giống Vu tộc chúng ta, ta thích!

Cơ Bất Bại tức giận trừng Chúc Dung một cái nói:

- Vu tộc các ngươi có thể so với tộc Cực Viêm Ma Thần chúng ta sao?

- Ngươi…

Chúc Dung lập tức nổi giận nhưng gã cũng không dám nói gì, hơn năm trăm năm qua gã đã bị Cơ Bất Bại đập vô số lần.

Đường đường Hỏa chi Tổ Vu tính tình táo bạo cỡ nào nhưng ở trước mặt Cơ Bất Bại lại không hề dám cãi.

Phục Hy nhìn Tần Quân, vẻ mặt bình tĩnh.

Y đã quá quen sự yêu nghiệt của Tần Quân rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.