Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1490: Chương 1490: Thiên Hổ tông Thạch Vô Song (2)




- Tiểu muội yêu cầu quá cao, nếu như ta là tiểu muội, hiện tại liền quyết định, vị La Chấn Thiên kia không tệ.

Lâm Ngọc kỳ trợn trắng mắt, tức giận nói:

- Cái tên tục khí như thế, cũng không tệ lắm?

Cùng lúc đó, Lý Nguyên Bá cùng Tôn Ngộ Không cũng đang đánh giá Lâm Ngọc kỳ.

- Bệ Hạ, ngài mau nhìn, nữ tử kia xác thực mỹ mạo không gì sánh được!

Lý Nguyên Bá cười xấu xa nói.

Tần Quân gật đầu:

- Xác thực đẹp, nhưng trẫm không có hứng thú, nhìn là được.

Hắn chọn lựa Phi Tử, cũng không phải chỉ dựa vào dung mạo.

Rất nhanh, giữa sân thắng bại đã phân, lại có người nhảy lên đài.

Nghe các sinh linh ở chung quanh nghị luận, Tần Quân biết được, nguyên lai muốn tham gia Lâm gia chọn rể, cần dưới vạn tuổi.

Lâm Xuyên là Bán Thánh, thần thức quét qua liền có thể biết được căn cốt của đối phương, đương nhiên cũng sẽ có ngoại lệ, cái kia chính là tồn tại tu vi siêu việt hắn.

Người lên đài, thuần một sắc Đại La Thủy Tiên, Đại La Thủy Tiên dưới vạn tuổi, nếu phóng tới Ngoại vũ trụ, đủ xưng là thiên kiêu.

Đại khái qua thời gian một nén nhang, một tên Nhập Thánh lên đài.

- Hắn không phải Trương Bằng sao? Đệ nhất thiên tài đến từ Thủy Lưu Tiên Vực, mười năm trước đột phá Nhập Thánh cảnh, hắn mới hơn chín nghìn tuổi!

- Không nghĩ tới Trương Bằng cũng tới, nghe nói hắn là đệ tử của Tô Đế Tông.

- Trương Bằng hẳn là có hi vọng thành Thánh a?

- Thành Thánh? Năm đó Lâm Xuyên cũng là thiên tài kinh diễm, còn không phải dừng bước ở Thánh Cảnh.

Các sinh linh nghị luận ầm ĩ, có thể thấy được Trương Bằng mới vừa lên đài tên tuổi không nhỏ.

Đối chiến hắn là một tên Đại La Thủy Tiên, sắc mặt vô cùng khó coi, còn chưa khai chiến, hắn liền tự động từ bỏ, nhảy xuống đài, không có người chế nhạo hắn, đều đang nghị luận tên của hắn.

- Người này như thế nào?

Lâm Xuyên cười hỏi.

- Bình thường.

Lâm Ngọc kỳ nhẹ giọng trả lời.

Trương Bằng một thân áo lam, nổi bật bất phàm, liếc nhìn bốn phía, cười nói:

- Còn có ai tranh với ta không?

Không có thiên tài nhảy lên, tràng diện trở nên yên lặng lại.

Nụ cười trên mặt Trương Bằng càng nồng đậm, quay người nhìn về phía Lâm Ngọc kỳ, ánh mắt trở nên nóng rực.

Đúng lúc này, chân trời truyền đến một cỗ khí tức cường đại, toàn bộ sinh linh đồng loạt nhìn lại, chỉ thấy hai Bạch Hổ hư không lao nhanh, kéo xe mà đến.

Thùng xe toàn thân nạm vàng, lộ ra tôn quý hoa lệ, trần xe càng có một Kim Hổ ngửa cổ gào thét.

- Nàng này, Thạch Vô Song ta coi trọng.

Trong xe truyền ra tiếng cười cao ngạo, để Trương Bằng ở trong sân sắc mặt khó coi.

Bốn phía lập tức oanh động.

- Thiên Hổ tông Thạch Vô Song!

- Ti... sao hắn lại tới đây?

- Thiên Hổ tông là thế lực tương đương Tô Đế Tông, Thánh Môn a!

- Nghe nói Thạch Vô Song thiên phú dị bẩm, đã đạt tới Nhập Thánh cảnh trung kỳ, bất quá hắn giống như đã qua vạn tuổi a?

- Đâu chỉ như vậy, kẻ này thiên tính phóng đãng, hoang dâm, nếu để cho tiểu thư nhà họ Lâm rơi vào trong tay hắn, chỉ sợ không có kết cục tốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.