Ầm một tiếng!
Mặt hồ bỗng nhiên nổ tung. Ngay sau đó một bóng người bay ra. Thình lình là người mặc áo tơi trước đó. Tốc độ của hắn cực nhanh, xẹt qua mặt hồ, nện vào một gò đất bên bờ hồ, trực tiếp đập cho gò đất sụp xuống.
- Ngâm...
Một tiếng gầm gừ nửa giống như rồng lại nửa giống như voi từ đáy hồ truyền đến, có lực xuyên thấu vô cùng. Cá tu sĩ bên hồ, chấn động tâm thần.
- A? Đáy hồ có một quả trứng, tản ra khí tức ngay cả ta cũng nhìn không thấu. Tuy rằng yếu ớt, nhưng quả thực tồn tại!
Sa Ngộ Tĩnh bỗng nhiên kinh ngạc, nghi ngờ nói. Tần Quân không khỏi nhíu mày.
Quả trứng?
Chẳng lẽ quả trứng kia mới là thần thú. Con yêu thú ở đáy hồ chính bảo mẫu ấp cho nó nở ra?
Vừa nghĩ như thế, Tần Quân càng cảm giác có khả năng. Bằng không lấy uy năng của thần thú, làm sao có thể khiến cho đám lâu la của vương quốc Hắc Long truy tìm tung tích đến đây được?
- Quả trứng kia khi nào thì nở?
Tần Quân cố nén hưng phấn hỏi, dường như đã nhìn thấy được thần thú đang vẫy tay về phía hắn.
- Chắc hẳn còn cần một chút thời gian nữa.
Sa Ngộ Tĩnh trầm giọng nói.
Tần Quân bắt đầu xoa cằm suy nghĩ, hiện tại có nên xuất thủ hay không?
Nếu như phá hủy quá trình ấp trứng cuối cùng của thần thú, tạo thành sinh non, sẽ có ảnh hưởng tới quá trình phát triển sau này hay không?
Lúc này, người mặc áo tới chật vật bay đến trên không trung, cao giọng kêu lên:
- Thần thú lại ở trong hồ, không đến vài ngày sẽ nở ra!
Giọng nói của hắn rất lớn, truyền khắp phạm vi vài dặm, dẫn tới tất cả tu sĩ bùng nổ.
- Gia hỏa này thật thông minh.
Tần Quân tặc lưỡi lấy làm kỳ nói. Bgười mặc áo tơi đánh không thắng được yêu thú bảo vệ trứng thần thú, liền nói ra tin tức cho mọi người, đưa tới vô số tu sĩ mạnh mẽ tranh đoạt, giúp hắn loại bỏ yêu thú bảo vệ thần thú.
Toàn bộ vương quốc Hắc Long, cường giả Hóa Hư Cảnh cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Người mặc áo tơi tất nhiên không sợ bị người khác chiếm trước.
Hắn tính toán rất khá. Đáng tiếc hắn trăm triệu lần không nghĩ tới biến số có đám người Tần Quân này.
- Tiếp theo, chúng ta đang ở lại gần đây nghỉ ngơi vài ngày!
Tần Quân nhìn lướt qua bên bờ một vòng, cười nói. Trong khi nói chuyện, hắn lại đi tới trước một cây đại thụ ngồi xuống. Dù sao không có việc gì, còn không bằng tranh thủ thời gian để tu luyện.
- Ta đi tìm vài con mồi để nướng.
Sa Ngộ Tĩnh nói xong liền xoay người rời đi. Có Hồng Hài Nhi mạnh hơn hắn trấn thủ, hắn cũng không cần lo lắng với sự an toàn của Tần Quân.
Lại nói, nơi này là vương quốc Hắc Long, không có khả năng như ở hoàng triều Nam Trác. Bản thân Tần Quân cũng là cường giả.
Đát Kỷ, Tiểu Ly đi tới ngồi xuống ở hai bên trái và phải của Tần Quân, Hạo Thiên Khuyển và Hồng Hài Nhi lại đi tới bên hồ nghỉ ngơi. Hồng Hài Nhi còn nhảy vào trong hồ, không thấy hình bóng. Không cần đoán cũng biết hắn đi tìm con yêu thú kia chơi đùa.
- Chà chà, Hồng Hài Nhi đừng đùa chết con yêu thú kia chứ? Bằng không trứng thần thú sẽ bị người khác cướp giật.
Đát Kỷ che miệng cười nói, trên mặt đầy giảo hoạt, nụ cười quyến rũ.
Đối với điều này, Tần Quân cũng không lo lắng. Hắn nhắm mắt lại cười nói:
- Nếu quả thật là như vậy, để hắn đi gánh vác trách nhiệm bảo vệ thay cho con yêu thú kia!
Đát Kỷ không nhịn được cảm thấy bất đắc dĩ. Nếu để cho Hồng Hài Nhi bảo vệ trứng thần thú, vậy sẽ phải chết bao nhiêu người?
Kế này không thể không nói là độc!
Chỉ có điều cho dù chết cũng chính là chết người tham lam, không trách được Tần Quân.
Người mặc áo tơi cao giọng hô lên tin tức trứng thần thú xong, càng lúc càng có nhiều tu sĩ bắt đầu truyền lại tin tức cho thế lực sau lưng. Bọn họ đều hiểu dưới đáy hồ giấu diếm nguy cơ khủng khiếp, phải thỉnh cầu trợ giúp.
Cành nhanh càng tốt, để tránh bị thế lực khác nhanh chân đến trước.
Tin tức rất nhanh liền truyền về phía thành trì gần đó. Thậm chí truyền về phía toàn bộ vương quốc Hắc Long, khiến cho vương quốc Hắc Long rơi vào trong biến đổi bất ngờ.
...
Vương quốc Hắc Long, hoàng cung!
Trên đại điện, Cao Cư hoàng đế Hắc Long thân mặc hoàng bào ngồi trên long ỷ. Vẻ mặt hắn thâm trầm. Không chỉ có hắn, ngay cả văn võ toàn triều cũng vậy. Đứng ở phía dưới hoàng đế Hắc Long chính là một tướng quân mặc giáp màu đen. Hắn hết sức lo sợ nói ra chiến báo.
Nhưng sau khi hắn nói xong, toàn bộ đại điện yên lặng lại. Sợ rằng kim rơi cũng có thể nghe được tiếng.
- Ngươi là nói có một đội quân trên thân mặc áo bào trắng phá trăm vạn đại quân của trẫm?
Hoàng đế Hắc Long trầm giọng hỏi, giọng nói khó có thể áp chế được lửa giận, khiến cho tướng quân mặc giáp màu đen quỳ trên mặt đất lạnh run.
Đội quân bảy nghìn người không ngờ phá trăm vạn đại quân của vương quốc Hắc Long?
Văn võ toàn triều nghe được chuyện này phản ứng đầu tiên đó là không tin.
- Chẳng lẽ là đội quân áo bào trắng? Đội quân áo bào trắng ở Thanh Đồng Quan ngang dọc trong thú triều?
Một quan văn bỗng nhiên hoảng sợ kêu lên. Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người ở đó ồ lên.
- Đội quân áo bào trắng? Đội quân áo bào trắng bái nhập dưới trướng của Tần Quân sao?
- Nếu quả thật là đội quân áo bào trắng, chiến báo này lại có thể là sự thật...
- Tần Quân nhanh như vậy đã sắp trở về vương quốc Càn Nguyệt? Không phải mới chinh phục vương quốc Thương Lam sao?
- Tần Quân không phải là bất hòa cùng Càn Hoàng Đế sao? Thậm chí còn từng bị giáng chức. Vì sao còn muốn cứu vương quốc Càn Nguyệt?
- Sợ rằng cứu không phải là vương quốc Càn Nguyệt, mà là Quan Vũ, đại tướng Ngọc Quan Thành!
Nghe văn võ toàn triều tranh luận, hoàng đế Hắc Long càng thêm phiền lòng. Hắn bỗng nhiên khẽ quát một tiếng:
- Đủ rồi!
Tất cả mọi người vội vàng im lặng. Uy nghiêm của hoàng đế lại không phải chỉ là hư danh.
- Tiếp tục phái đội quân, chờ sai phái. Tiếp theo trẫm sẽ mời cường giả đi diệt Quan Vũ và đội quân áo bào trắng.
Hoàng đế Hắc Long trầm giọng nói. Vừa nhắc tới Tần Quân, hắn lại không nhịn được cảm thấy phiền lòng.
Hiện tại Tần Quân có thể nói là tâm bệnh của các hoàng đế tại Nam Vực, nhất là hoàng đế của vương quốc.
Đối với Tần Quân, hoàng đế Hắc Long kiêng kỵ còn mãnh liệt hơn so với văn võ toàn triều.
- Điện hạ, hôm nay truyền tin tức tới. Dãy núi Lưu Hỏa xuất hiện tung tích của thần thú. Hơn nữa còn là một quả trứng thần thú. Hiện nay thế lực khắp nơi đều đang phái người đi tới dãy núi Lưu Hỏa.
Lại có quan viên đứng ra bẩm báo.
Thần thú?