Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 462: Chương 462: Yêu Tôn đột kích (2)




- Sao thế này? Hơi thở này rất quen thuộc nhưng lại có chút xa lạ…chẳng lẽ…

Hồng Hài Nhi thì thào tự nói.

Đoàn người mau chóng lên trên tường thành, nhìn lôi điện chớp lóe nơi đường chân trời, vẻ mặt bọn họ đều trở nên ngưng trọng, ngay cả Na Tra đứng trên đỉnh lầu canh gác cũng không nhịn được nhíu mày.

- Bệ hạ, có cần lui lại trước không?

Lưu Bá Ôn đứng cạnh khuyên nhủ, Đát Kỷ, Tiểu Ly, Du Phượng Hoàng cũng khuyên cùng. Bình Thiên Yêu Tôn còn chưa xuất hiện, chỉ riêng cỗ yêu khí chấn nhiếp thiên địa kia cũng đủ để khiến người ta phải kinh hãi rồi, nếu đám người Na Tra không ngăn được Bình Thiên Yêu Tôn, Tần Quân còn có thể dùng truyền tống môn trốn thoát, thế nhưng nếu hắn cứ ở lại đây mà gặp tai họa thì Tần Quân không có mảy may cơ hội thoát thân.

- Không cần khuyên nữa! Bình Thiên Yêu Tôn có mạnh đến mấy cũng không đánh bại được các ái tướng của trẫm cùng liên thủ!

Tần Quân trầm giọng quát, nếu Bình Thiên Yêu Tôn thực sự là Ngưu Ma Vương thì hắn cũng không e ngại.

Trong Tây Du Kí, Na Tra nhờ có chúng thần giúp đỡ đã chém xuống cả chục cái đầu của Ngưu Ma Vương, bây giờ Na Tra phối hợp với các cường giả như Viên Hồng, Cự Linh Thần, Hao Thiên Khuyển, Kim Giác, Ngân Giác, đương nhiên cũng sẽ không yếu chút nào.

Tất nhiên chỉ một mình Na Tra thì khó mà đánh bại được Ngưu Ma Vương, trong Tây Du Kí, nếu không phải Ngưu Ma Vương bị thiên la địa võng vây khốn không có đường thoát, lại bị Lý Tịnh chiếu Kính Chiếu Yêu bắt lại, thì làm sao có thể bị Na Tra nhặt mất đầu? Nên biết rằng Ngưu Ma Vương cũng có bảy mươi hai phép thần thông, chẳng qua không linh hoạt bằng Tôn Ngộ Không mà thôi.

Đúng lúc này, điểm cuối đại địa bỗng xuất hiện một thân ảnh vĩ ngạn khổng lồ, lôi vân che kín nửa người trên của gã, mỗi bước gã đi, đất bằng đều rung chuyển lên.

Ầm Ầm Ầm ——

Lôi điện vang vọng trên người gã, vô số yêu thú phi nhanh bên chân gã, tựa như một dòng thác đỏ.

- Là hắn thật! Đậu má!

Hồng Hài Nhi bỗng nhiên rú lên, gia hỏa này ở cùng Tần Quân lâu, nói tục cũng giống Tần Quân như đúc.

Tần Quân hơi giật mình, mẹ nó, đúng là Ngưu Ma Vương thật!

- Na Tra! Viên Hồng! Cự Linh Thần! Lôi Chấn Tử! Hồng Hài Nhi! Lý Nguyên Bá! Hao Thiên Khuyển! Kim Giác! Ngân Giác! Thân Công Báo!

Tần Quân gọi liền một lúc tên của tất cả các Thần Ma cảnh giới Chân Tiên cảnh trở lên, khiến cho đám binh lính đang sợ run tự nhiên trấn định trở lại một cách kì diệu.

Chỉ nghe hắn trầm giọng quát:

- Chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu!

Cùng lúc đó, khoảng cách giữa Bình Thiên Yêu Tôn và Thủ Sát Thành mỗi lúc một gần, thân ảnh khổng lồ vạn trượng giống như Bất Chu Sơn đang di chuyển, mỗi bước đều khiến người ta không dám thở mạnh.

- Tần Đế ở đâu? Lăn ra đây!

Bình Thiên Yêu Tôn cất tiếng như sấm rền cửu thiên, sóng âm cuồn cuộn khiến cho cây khô trước mặt bật gốc trốc rễ, tất cả mọi người trong Thủ Sát Thành đều cảm thấy màng tai nổ vang, kẻ yếu hơn thậm chí còn nổ tung màng nhĩ, đau đớn vô cùng.

Tần Quân nghe xong nhướng mắt lên, mẹ nó chứ kiêu ngạo thế, hôm nay nhất định ta phải dạy cho ngươi một bài học!

Ngưu Ma Vương thì đã làm sao?

Tần Quân giờ đây không dễ chơi như trước đâu!

- Bệ hạ, để ta tới nói chuyện với hắn!

Hồng Hài Nhi nói xong bèn bay về phía trước, Tam Muội Chân Hỏa quấn quanh người nó chẳng khác gì một quả cầu lửa lao đi vùn vụt, xé toạc không khí, làm đàn yêu thú gào rít không ngừng.

Lúc này đây, Bình Thiên Yêu Tôn bỗng nhiên ngừng lại, ở trước mặt gã, cho dù cách xa nhau mấy vạn mét, Hồng Hài Nhi cũng vẫn nhỏ bé y như một hạt bụi.

- Sao ngươi lại ở đây!

Bình Thiên Yêu Tôn trầm giọng quát, trong tiếng nói xen lẫn một tia mừng rỡ, thế nhưng vì giọng quá trầm nên nghe vào chỉ cảm thấy gã đang tức giận.

Hồng Hài Nhi dừng lại giữa không trung, tức giận mắng:

- Đồ lão già mất nết không có lương tâm ngươi tới đây làm gì!

Phụt!

Tần Quân suýt nữa cười đến chết sặc, Hồng Hài Nhi đúng là chẳng chừa cho Ngưu Ma Vương tí mặt mũi nào.

Quả nhiên, Bình Thiên Yêu Tôn cũng chính là Ngưu Ma Vương càng thêm giận dữ:

- Tiểu tể tử, dám mắng cha ngươi, xéo qua một bên!

Khi nói chuyện, Ngưu Ma Vương bỗng vươn ra một bàn tay, Hồng Hài Nhi không kịp phản ứng, bị gã nện vào mặt đá như một con ruồi, đá bay tứ tung, bụi tung mờ mịt.

- Móa nó! Không nể tình đến thế à!

Tần Quân trợn tròn mắt, nó là con trai ngươi đấy, thế mà một chưởng đánh bay, hổ dữ còn không ăn thịt con mà!

Những người còn lại cũng mắt tròn mắt dẹt, quả nhiên là cha nào con nấy, Hồng Hài Nhi kiêu ngạo ương ngạnh xem ra là tính nết di truyền.

- Còn sững sờ ra đó làm gì? Lên đi!

Tần Quân quay đầu quát lên, mọi người mới cả kinh phục hồi tinh thần, đua nhau lấy pháp bảo bay về phía Ngưu Ma Vương, tốc độ nhanh nhất là Na Tra đạp Phong Hỏa Luân và Lôi Chấn Tử có Phong Lôi Song Sí.

Ầm! Ầm!

Viên Hồng và Cự Linh Thần đồng thời biến lớn thể hình, đạt tới cự thân ngàn trượng, một bước nện xuống vỡ cả mặt đất như gây ra từng cơn địa chấn.

Hai cự nhân thân cao ngàn trượng cùng chạy là cảnh tượng đồ sộ cỡ nào, Viên Hồng cầm Tấn Thiết côn, Cự Linh Thần nắm Tuyên Hoa Bản Phủ cùng nhau gào thét, khiến cho các tướng sĩ đứng trên tường thành nhiệt huyết sôi trào hừng hực.

Mẹ nó, các tướng quân trâu bò thật!

- Xem thương của ta đây!

Na Tra dẫn đầu đâm ra một thương, bóng thương như một luồng sáng đâm thăng vào lôi vân cuồn cuộn, mà lúc này nửa người trên của Ngưu Ma Vương vẫn bị lôi vân bao phủ.

Lôi Chấn Tử huy động Hoàng Kim côn khiến cho lôi vân quanh thân Ngưu Ma Vương tụ về phía gã, hai người đấu lôi pháp, thế mà Ngưu Ma Vương chẳng hề thua kém Lôi Chấn Tử.

- Minh ——

Lý Nguyên Bá bỗng chốc khàn giọng thét dài, nháy mắt biến thành Kim Sí Đại Bằng Điểu, hình thể mau chóng biến lớn, kim quang chói lọi, Hao Thiên Khuyển bên cạnh cũng hóa thân khiến cho thân thể to ra nhiều lần, thoáng chốc đã cao hơn trăm trượng, chẳng khác nào một tòa núi nhỏ.

Sau khi biến thân thành Kim Sí Đại Bằng Điểu, đôi cánh của Lý Nguyên Bá xòe rộng hơn ngàn trượng, gã cùng Hao Thiên Khuyển đồng loạt đánh thẳng vào Ngưu Ma Vương, sức lực cường đại làm cho Ngưu Ma Vương phải lui về phía sau một bước, nhưng chỉ một bước mà thôi.

- Cút!

Ngưu Ma Vương bỗng tức giận rít gào, hai tay rung lên, lực lượng bùng nổ đánh bay mọi người, đồng thời lôi vân quanh người gã cũng bị đánh tan, bộ dạng thật sự của gã hiển hiện trước mắt tất cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.