Hiệp Nghị 30 Ngày Làm Gay

Chương 37: Chương 37




CHƯƠNG THỨ 37

Ngày thứ hai, Vương Nghiễm Ninh vừa cùng người trong công ty kết thúc hội nghị, đang chuẩn bị đi gặp khách hàng thì nhận được điện thoại của David.

”Hey Nghiễm Ninh, tôi có tin tức tốt muốn nói cho cậu biết.” Thanh âm của David tràn đầy hưng phấn, ”Sau khi trao đổi cùng đồng nghiệp, chúng tôi cảm thấy cậu rất thích hợp với công ty chúng tôi. Cậu lúc nào rảnh rỗi thì có thể đến chào hỏi quản lý HR. Như vậy là được, mọi chuyện đều đã định.”

Vương Nghiễm Ninh cười nói: ”David, cảm ơn ngài đã đánh giá cao tôi, tôi cũng rất coi trọng nền tảng của Huy Đế. Nhưng tôi sợ không thể đóng góp sức lực cho ngài rồi!”

”Lời này là như thế nào?” thanh âm David trầm xuống, :”Có phải lão Chu đã giữ cậu ở lại?”

Lão Chu là danh xưng trong ngành của ông chủ Phúc Mậu Khải Tư. 

”Không phải vậy.” Vương Nghiễm Ninh nói, ”Chỉ là.. tôi ở Huy Đế gặp được tình yêu chân chính của đời mình. Vì đề phòng tình cảm xen lẫn công việc, cho nên tôi cảm thấy đành phải buông tha cho cơ hội lần này.”

Vương Nghiễm Ninh thật ra có chút chột dạ khi nói lời này. Vì trên thực tế, từ lúc bắt đầu y đã không có ý định đến Huy Đế làm việc. *thì lấy cớ đó mà =))))*

David bị lời nói của Vương Nghiễm Ninh chấn động. Nếu như Vương Nghiễm Ninh nói lão Chu đã giữ y lại, vừa tăng tiền lương vừa tăng chức vị và vân..vân.. thì ông còn có thể dùng lời nói thuyết phục y. Nhưng Vương Nghiễm Ninh đột nhiên vén bức màn riêng tư trong chuyện tình cảm. Ngược lại khiến cho ông không biết phải nói điều gì cho phải: ”Cậu nói cậu…”

”Vẫn chưa theo đuổi được!” Vương Nghiễm Ninh nói: ”Cho nên tạm thời tôi muốn giữ bí mật, chờ đến khi tôi theo đuổi được người ta rồi sẽ mời ngài uống một ly.”

Nói đến lúc này, David cũng không còn biết nói gì khác hơn, chỉ có thể tiếc nuối thở dài, nói: ”Vậy cũng được, chúc cậu sớm ngày ôm được mỹ nhân thuộc về mình.”

”Cảm ơn ngài.” Vương Nghiễm Ninh nói.

David khi đang nói chuyện điện thoại rất bình tĩnh, nhưng sau khi cúp điện thoại thì lại không tốt như vậy. Ông tức giận đập mạnh lên bàn làm việc nói: ”Cái tên Nghiễm Ninh này thật thái quá mà!! Cậu ta dám nói với tôi đã yêu một người trong công ty, vì vậy đã từ chối cơ hội làm việc cho công ty chúng ta.”

Bởi vì cú điện thoại này được ông gọi trực tiếp trong buổi hội nghị, nên một màn vừa rồi đều đã được mọi người chứng kiến.

Sau khi mọi người nghe được lời của David, hai mắt trong nháy mắt toả sáng. Dù sao cũng đã lên được chức vị này. Những câu nói tạm thời từ chối cơ hội, không nhận công việc bọn họ đã nghe qua rất nhiều. Chỉ có điều, Vương Nghiễm Ninh so với người khác ưu tú hơn một chút. Chuyện này cũng không có gì kỳ lạ, nhưng không ngờ lý do từ chối của y lại rất khác người ta.   

Đột nhiên tính tò mò nhiều chuyện của mọi người được đốt lên. Nhưng biểu hiện gương mặt của tổng giám đốc lại không quá rõ ràng, hắn bình tĩnh nói: ”Oh, thế có nói là ai không?”

David đang nổi nóng, nghe vậy lắc đầu nói: ”Cậu ta chỉ mới trở về nội địa thôi, làm sao có thể cùng người trong công ty chúng ta tiếp xúc qua, đây nhất định là cái cớ.”

Cái cớ vụng về như vậy thật không thể nào tha thứ!

”Vậy cũng không nhất định ah’~~” một người phụ nữ mặc đồng phục doanh nghiệp, cả người toát ra khí chất tinh anh nói: ”Cậu ta không phải đã tới công ty chúng ta phỏng vấn sao? Hay là ngày đó biết đâu…”

”Ngày đó cậu ta chỉ gặp hai người là tôi và Ánh Sơ.” David  thở phì phì nói.

“Oh~~.” Mọi người nghe vậy đều bừng tỉnh hiểu ra, ý tứ đầy hàm xúc nói: “Hạ Ánh Sơ…”

Phải biết rằng Hạ Ánh Sơ được mệnh danh là bông hoa của Huy Đế quốc tế ở Hoa Nam. Rõ ràng là một cô gái rất biết cách chinh phục đàn ông. Nếu là như vậy thì tất cả đều đã thông suốt.

Cho nên chưa đến nửa ngày, tin đồn quản lý marketing của Phúc Mậu Khải Tư nhất kiếm chung tình với Hạ Ánh Sơ trong lúc đi phỏng vấn đã truyền khắp công ty Huy Đế quốc tế.

Thật là kích động lòng người ah’!

Tin đồn càng truyền càng ác liệt, đến khi truyền đến tai Trương Linh Dật đã biến thành ––  Vương Nghiễm Ninh và Hạ Ánh Sơ đã biết nhau từ nhiều năm trước. Sau vì con đường học hành, bọn họ đành chôn giấu nỗi đau mà chia tay. Nhưng Vương Nghiễm Ninh lúc ở Đài Loan vẫn không thể nào quên được Hạ Ánh Sơ. Cho nên y nghĩ hết mọi biện pháp, rốt cuộc trở về nội địa là vì muốn gương vỡ lại lành với Hạ Ảnh Sơ, châm lại lửa tình. *mạn phép cho edit cười một phát =)))))))))*

Xét thấy Vương Nghiễm Ninh vừa trẻ tuổi vừa đẹp trai, sự nghiệp lại thành công. Y trở về thành phố G không bao lâu đã được mệnh danh là ––  Diamond Vương lão ngũ trong giới thương nhân danh tiếng ở thành phố G. Hạ Ánh Sơ nhất thời trở thành tâm điểm của toàn bộ nhân viên ở Huy Đế quốc tế, bọn họ vừa hâm mộ, vừa ghen tỵ cũng vừa hận cô nàng.

Là một người bạn học kiêm tiểu công ngày trước của Vương Nghiễm Ninh. Dĩ nhiên Trương Linh Dật biết nội dung của tin đồn này là không đúng. Nhưng trong lòng vẫn không nhịn được, hắn cảm thấy khó chịu!

Vì vậy, sắc mặt hắn không có chút thay đổi, làm bộ tuỳ ý hỏi Hạ Ánh Sơ: “Ánh Sơ, là cô đón tiếp Vương Nghiễm Ninh trong ngày phỏng vấn sao?”

Hạ Ánh sơ ngày đó chỉ nói được vài câu với Vương Nghiễm Ninh, vốn đang điên cuồng nghiến răng nghiến lợi. Ai ngờ tình thế lại xoay chuyển, cô nàng nghe được chuyện Vương Nghiễm Ninh vừa gặp đã yêu mình. Đã thế còn vì cô mà bỏ qua cơ hội làm việc ở Huy Đế quốc tế. Trong lòng cô nàng đã sớm như nai con chạy loạn, nhưng dĩ nhiên không thể nào ngang nhiên đắc ý trước mặt sếp của mình. Vì vậy cô ta làm ra vẻ mặt ngượng ngùng nói: “Dạ vâng.”

“Oh, cô cảm thấy cậu ta như thế nào?” Gương mặt Trương Linh Dật vẫn không chút thay đổi, trong lòng thét gào với bản thân, tự nhiên!! Phải tự nhiên!!!

Hạ Ánh Sơ gương mặt đỏ ửng: “Vương tiên sinh là người rất tốt, rất có phong độ.”

Cậu ấy dĩ nhiên có phong độ!

Năm đó dù biết Vu Hải Ninh là kẻ hai mặt, nhưng cậu ta vẫn có thể chạy đến chăm sóc cho cô ta lúc say rượu!

Không nghĩ tới nhiều năm như vậy, điểm này vẫn không hề thay đổi!

Trương Linh Dật đang điên cuồng mắng chửi trong lòng, nhưng trên mặt chỉ thêm vài nét lạnh lùng.

Hạ Ánh Sợ cảm thấy như có điểm gì đó là lạ, Trương Linh Dật là một người công tư rõ ràng. Chưa bao giờ thấy hắn hỏi thăm chuyện riêng của người khác trong thời gian làm việc. Nhưng hôm nay dường như có chút gì đó khác thường!

Cô nàng dè dặt cẩn thận hỏi: “Quản lý, anh hỏi cái này… có chuyện gì không?”

“Ừ, có chút chuyện cần nhờ cô làm đó!” Trương Linh Dật nói, là một người quản lý chuyên nghiệp, lại công tư phân minh. Dĩ nhiên Trương Linh Dật sẽ không dùng quyền chức trả thù cấp dưới của mình. Nhưng hắn hiện giờ không lương thiện như vậy…

Trương Linh Dật đứng dậy, ôm lấy một cái thùng chuyên đựng giấy vụn trong góc đưa cho Hạ Ánh Sơ nói: “Cô cầm mớ giấy này đi nghiền nát cho tôi.”

Thật là trẻ con mà!

Hạ Ánh Sơ mở to mắt nhìn cái thùng đầy giấy vụn… đống này chắc mình phải đứng nghiền đến ngày mai ah’!

Hạ Ánh Sơ chật vật ôm cái thùng đi. Vì là một trợ lý xinh đẹp, công việc chủ yếu của cô chỉ tiếp đãi khách tới thăm thôi. Tại sao chuyện nghiền giấy vụn này lại bắt cô làm chứ!

Hạ Ánh Sơ căm giận, vừa đem một tờ lại một tờ ném vào máy nghiền giấy, một bên vừa điên cuồng YY tự sướng.

Hừ! Đợi cho đến khi cô gả cho Vương Nghiễm Ninh. Nhất định phải thật cao quý mặt lạnh, đem đơn từ chức vứt lên bàn Trương Linh Dật, lỗ mũi hướng lên trời nói: “Lão nương ta bây giờ đã là thiếu phu nhân rồi, không thèm làm công cho ngươi nữa!”

Wow ha ha, mình tương lai đúng là giống như nữ diễn viên chính trong phim truyền hình ah’! [ A Tri: Hạ tiểu thư, tôi muốn báo cho cô một tin xấu, cô hiện tại đang đang xuyên vào kịch bản…làm gay..] *lão tác giả viết*

Ngược Hạ Ánh Sơ xong, tâm tình của Trương Linh Dật đã khá lên được một chút. Nhưng dĩ nhiên tâm trạng hắn chuyển biến tốt đẹp nguyên nhân chủ yếu là bởi vì.. đã tan tầm —— hắn sẽ cùng Vương Nghiễm Ninh dọn nhà!!

Lần này Vương Nghiễm Ninh trở về sẽ thường trú ở thành phố G. Vì Phúc Mậu Khải Tư muốn phát triển thị trường ở khu vực Hoa Nam. Vốn dựa theo kế hoạch, công ty sẽ bố trí nhà ở cho y. Nhưng bởi vì Trương Linh Dật nói trong nhà cho thuê phòng, nên Vương Nghiễm Ninh đã lựa chọn bỏ qua phúc lợi của công ty.

Bởi vì Vương Nghiễm Ninh không có xe hơi, cho nên Trương Linh Dật trong lòng cười gian xảo, phấn khởi lái chiếc xe bốn chỗ đi đến công ty Phúc Mậu Khải Tư đón Vương Nghiễm Ninh. Sau đó bọn họ sẽ cùng nhau đến khách sạn lấy hành lý.

Chi nhánh công ty Phúc Mậu Khải Tư thành lập ở thành phố G không lâu. Công nhân viên cũng đều là những người trẻ tuổi. Còn có một số sinh viên vừa mới tốt nghiệp, vì vậy nên toàn thể công ty đều rất có sức sống.

Bởi vì được cử tới đây phát triển thị trường, cho nên công việc của Vương Nghiễm Ninh mỗi ngày đều bề bộn nhiều việc. Khi Trương Linh Dật đến, y vẫn còn đang bận họp, nên đành để một cô gái hành chính đến tiếp đón hắn.

Cô gái này vừa là nhân viên hành chính vừa là một thực tập sinh của một trường đại học. Nhìn rất trẻ trung, cười lên có hai cái răng khểnh. Lúc vừa thấy Trương Linh Dật, hai mắt cô nàng sáng lên, cười híp mắt dẫn hắn đến phòng tiếp khách. Vừa rót cho hắn một ly nước vừa nói: “Trương tiên sinh, anh Ninh vẫn còn đang họp, nên ngài cứ ngồi nghỉ một chút, chờ anh ấy họp xong sẽ đến tìm ngài.”

Vì nhân viên của chi nhánh công ty Phúc Mậu Khải Tư ở thành phố G không lớn tuổi, vì vậy khi nói chuyện cũng tương đối tuý ý. Đối với cấp trên trẻ tuổi như Vương Nghiễm Ninh, bọn họ sẽ gọi là anh.

Dù sao chuyện này đối với Trương Linh Dật cũng bình thường, nên hắn ngoắc tay cô gái hành chính nói: “ Hiện tại rảnh không? Tới nói chuyện với tôi.”

Cô gái hành chính vốn đã tan tầm, nhưng bất quá thấy trước mắt mình là một người siêu cấp đẹp trai, nên cô nàng không ngừng gật đầu đáp trả: “Trương tiên sinh, ngài muốn nói chuyện gì?”

Trương Linh Dật cười nói: “Em đừng gọi tôi là Trương tiên sinh nữa, tôi là bạn học của anh Ninh các em, gọi tôi là anh Trương được rồi.” *khụ khụ, tiểu Trương đâu~~~~ ra dọn bàn =))))*

Cô gái hành chính gật đầu mỉm cười.

Trương Linh Dật hỏi: “Anh Ninh của các em lúc nào được cử đến đây?”

Cô gái hành chính vẻ mặt không biết gì: “Cái này thì em không rõ lắm, nhưng dựa theo quy trình công ty. Kế hoạch phải được chuẩn bị trước nửa năm. Nhưng hai tuần trước, anh ấy mới chính thức tới đây.”

Nói cách khác, Vương Nghiễm Ninh đã biết trước mình sẽ về thành phố G vào nửa năm trước. Nhưng y chưa từng có suy nghĩ muốn liên lạc với hắn. 

Nếu như không phải thời điểm Vương Nghiễm Ninh đi phỏng vấn gặp được mình, vậy có phải cậu ta tính vĩnh viễn không nói với mình đã trở về?

Trương Linh Dật trong lúc đang xoắn xuýt hoá thân thành Hermann Minkowski(*), hoàn toàn không chú ý tới hai mắt của cô gái hành chính đang sang lên.

(*)Hermann Minkowski là tên của một nhà toàn học, ý tác giả nói Dật Dật nhà chúng ta đang vắt óc suy nghĩ đó mà =)).

“Anh Trương tới tìm anh Ninh có chuyện gì vậy?” Cô gái hành chính nổi lên lòng tò mò nhiều chuyện.

Những người không phải vì công việc sẽ rất ít khi tìm đến công ty để gặp mặt. Nhưng nếu bàn chuyện làm ăn, Vương Nghiễm Ninh tuyệt đối sẽ không hẹn người này đến trong khi mình vẫn còn đang họp.

Trương Linh Dật cười cười: “Tìm cậu ấy để cùng nhau dọn nhà.”

Cùng nhau dọn nhà? Lời này nghe sao mà mập mờ quá vậy?!..

Cô gái hành chính cười híp mắt, vừa nhàn nhã nói chuyện với Trương Linh Dật, vừa lấy ra di động đăng nhập QQ. Tìm một nhóm tên là [ Muốn chết ah’! Ta biết tất cả đàn ông đều là gay ]

Không sai, cô gái hành chính đó chính là hủ nữ trong truyền thuyết!

[ Amaterasu Okami ] : *hôn gió* *hôn cửa* Công ty ta hôm nay xuất hiện một anh siêu cấp đẹp trai tới tìm quản lý của chúng ta ah’!!

[ Mong đợi ôm mặt than ] : Quản lý của nàng? có phải là người lần trước nàng nói đẹp trai đến kinh thiên động địa, vừa nhìn đã biết đó là tuyệt thế mỹ công không?

[ Amaterasu Okami ] : Đúng đúng, nhưng người đến hôm nay còn giống công hơn nữa, vậy là quản lý của chúng ta trong nháy mắt đã biến thành tiểu thụ rồi! Làm sao bây giờ? Bọn họ thoạt nhìn có lẽ đã trèo lên giường rồi, ta sung sướng muốn chết đây!! o (≧v≦ )o

[  Ngày hôm qua họ Chung Ly ] : Cầu truyền hình trực tiếp!

[ Mong đợi ôm mặt than ] : Cầu truyền hình trực tiếp +1

[Anh em Hồ Lô ] : Cầu truyền hình trực tiếp +2

[ Đinh Tiểu Thất  ]: Cầu truyền hình trực tiếp +10086

[ Bình Tà yêu nhau một vạn năm ] : Cầu truyền hình trực tiếp + mã số CMND

[ Amaterasu Okami ] : …

[ Amaterasu Okami ] : các nàng bình tĩnh một chút đi, ta hiện giờ đang ở công ty ah’. Dù bọn họ không bị ai cản trở, nhưng cũng sẽ không lăn lộn trên giường trước mặt mọi người đâu!

[ Mong đợi ôm mặt than ] : Cho dù là hai người họ có lăn lộn trên giường trước mặt người khác, thì chúng ta cũng đâu có thể thấy ah’!

[ Anh em Hồ Lô ] : Đúng vậy, cho nên chúng ta muốn nàng viết một đoạn H cho chúng ta xem!

[ Đinh Tiểu Thất  ] :  Amaterasu Okami viết đi!

[  Tuổi trẻ không biết nấm nhĩ hương ] : Amaterasu Okami viết đi!

[  Hoa cúc kẹp chặt dưa leo ] : Amaterasu Okami viết đi!

Cô gái hành chính đầu đầy hắc tuyến nhìn một dãy chữ chỉnh tề ngay hàng. Sâu tận bên trong cảm thấy như vừa đào một cái hố tự chôn mình. Vì thế cô nàng mồ hôi chảy ròng ròng, rút khỏi nhóm.

Đúng lúc này Vương Nghiễm Ninh gõ cửa đi vào.

“Anh Ninh” Cô gái hành chính nhanh chóng đứng dậy, “Anh họp xong rồi ah’!”

Vương Nghiễm Ninh gật đầu, quay nhìn về phía Trương Linh Dật nói: “Đi thôi!”

Hai người sánh vai rời khỏi phòng tiếp khách, cô gái hành chính nhìn bóng lưng cao lớn của hai người, trong nháy mắt đều rối tinh rối mù, vì vậy cô nàng lại lên QQ đăng nhập ID.

[ Amaterasu Okami ] : Hai người này đảm bảo đã trèo lên giường rồi, ta quyết định vì bọn họ viết một vạn chữ H!

[  Tuổi trẻ không biết nấm nhĩ hương ] : Amaterasu muôn năm!

[ Bình Tà yêu nhau một vạn năm ] : Viết dài dài đó!

[ Anh em Hồ Lô ] : Ngồi chờ!

[ Đinh Tiểu Thất  ] :  Ăn dưa  leo ngồi chờ!



[ Amaterasu Okami ] : …

_________________________

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.