CHƯƠNG THỨ 41
Ngày chúc mừng chu niên của Huy Đế quốc tế là một ngày trọng đại trong giới thương nghiệp. Bữa tiệc ngoài những người của công ty tham dự, còn có một lượng lớn khách mời danh tiếng trong giới thương nghiệp. Đối với thương trường mà nói, đây không thể hoài nghi là một cơ hội tốt để xã giao.
Hơn nữa năm nay, Huy Đế quốc tế lại viết thiệp mời rất nhiều nhân tài trẻ tuổi trong ngành thương nghiệp. Trong đó có quản lý marketing Vương Nghiễm Ninh của Phúc Mậu Khải Tư, đối thủ kì cựu của Huy Đế quốc tế.
Vương Nghiễm Ninh mặc dù chức vị chỉ là quản lý makerting. Nhưng vì Phúc Mậu Khải Tư ở Hoa Nam không có tổng giám đốc, còn lão Chu vẫn ở trụ sở chính đặt tại Đài Loan. Cho nên không thể nghi ngờ Vương Nghiễm Ninh chính là đại diện của Phúc Mậu Khải Tư ở Hoa Nam.
Hơn hết y lại là một người tài năng đẹp trai, khí chất hơn người, thật sự là tiêu điểm của bữa tiệc tối nay.
Đại sảnh sáng rực như ngọc dưới ánh đèn, Vương Nghiễm Ninh một thân tây trang, trong tay cầm một ly rượu sâm banh. Nở nụ cười hoàn mỹ cùng với những khách mời, y nhẹ nhàng chạm ly.
Bữa tiệc tối nay, đối với y mà nói không chỉ đơn giản là bữa cơm xã giao. Huy Đế quốc tế mời hai đại lý phân phối lớn nhất, cùng DM bến cảng Trung Quốc tới. Y phải lo chu toàn cho cả hai bên, thỉng thoảng cũng trò chuyện tạo hảo cảm với những đại lý phân phối nhỏ trong ngành công nghiệp.
Vương Nghiễm Ninh nói chuyện ưu nhã, phong độ hoàn hảo. Nên y giành được không ít hảo cảm của những nhà lãnh đạo lão luyện trên thương trường. Mọi người đều cảm khái, Phúc Mậu Khải Tư có thể có được người như Vương Nghiễm Ninh, muốn giành được giang sơn ở Đại Lục này cũng không phải là việc gì khó.
Nhưng đối với nhân viên của Huy Đế quốc tế mà nói, vách đá dựng đứng sáng ngời của buổi tiệc tối nay là tin đồn!
Vương Nghiễm Ninh vì Hạ Ánh Sơ buông tha cho cơ hội làm việc ở Huy Đế quốc tế, chuyện này được người trong nội bộ Huy Đế truyền đi với khí thế hừng hực. Mặc dù thường ngày tuân thủ quy tắt trong ngành, David ra lệnh không cho phép người của công ty truyền ra ngoài chuyện Vương Nghiễm Ninh đến phỏng vấn ở công ty bọn họ. Nhưng điều này cũng không thể ngăn cản mọi người hai mắt sáng loá, chờ đợi xem kịch vui tối nay!
Nếu như Vương Nghiễm Ninh thật sự thích Hạ Ánh Sơ, cơ hội tối nay tốt như vậy làm sao có thể bỏ qua đây!
Tối nay Hạ Ánh Sơ cũng vốn là một tiêu điểm, cô nàng mặc một chiếc áo đầm màu đen, lộ hai vai, đường cắt ngang của chiếc áo đầy chuyên nghiệp lộ ra phân nữa bộ ngực mỹ lệ, không quá rõ ràng. Nhưng vừa bí ẩn vừa hấp dẫn. Mái tóc dài nhẹ nhàng buộc lại, giữ phần cong của kiểu tóc được cài một vương niệm đính kiêm cương nhỏ, vừa lộ ra vẻ quý phái mà không đánh mất hơi thở của tuổi xuân.
Dung nhan có thể áp đảo tất cả mọi người, ví von này tuyệt đối không hề khoa trương.
Hạ Ánh Sơ từ khi biết Vương Nghiễm Ninh đối với mình nhất kiếm chung tình, yêu thương sâu sắc. Cô nàng vẫn luôn chờ Vương Nghiễm Ninh chủ động tới tìm. (Chủ yếu là vì cô nàng không có cách nào chủ động đưa số điện thoại cho Vương Nghiễm Ninh liên lạc) Thế nhưng chờ đợi Vương Nghiễm Ninh tỏ tình khiến cô gấp rút tới mức không ngừng xoắn xuýt. Kết quả vừa đúng lúc David muốn mời Vương Nghiễm Ninh tới tham gia chúc mừng chu niên của công ty.
Vì vậy, mình phải nắm bắt cơ hội này nói gì đó!
Cho nên kết quả là, vóc dáng xinh đẹp của Hạ Ánh Sơ lã lướt đi tới đi lui ở đại sảnh. Nhiều lần còn cố ý muốn đến gần bên cạnh Vương Nghiễm Ninh. Nhưng vì có không ít những doanh nhân đến gần y, nên cô nàng vẫn không cách nào hành động.
Đây là ngụ ý muốn cô chủ động?
Hạ Ánh Sơ đối với việc theo đuổi bạn gái của Vương Nghiễm Ninh vô cùng bất mãn, đúng là làm bộ làm tịch!
“Hey, Nghiễm Ninh.” David đưa tay phải bắt lấy tay Vương Nghiễm Ninh. Mặc dù không thể chiêu mộ Vương Nghiễm Ninh dưới trướng, nhưng cũng không thể ngăn cấm ông đánh giá cao y.
“Hey David.” Vương Nghiễm Ninh cầm ly rượu chạm ly với David, “Cảm ơn ngài đã cho tôi cơ hội tham gia bữa tiệc chúc mừng chu niên. Bữa tiệc tối nay rất thành công!” câu nói tán thưởng này của Vương Nghiễm Ninh xuất phát từ tấm lòng chân thành cảm ơn.
“Oh, chỉ cảm ơn tôi cái này thôi sao?” David lộ ra một nụ cười như ngầm hiểu ý lẫn nhau, ông nhìn về phía bên kia, nơi Hạ Ánh Sơ đang đứng, trong nháy mắt nói, “Cậu còn không đi mời Hạ Ánh Sơ nhảy một bản?”
Vương Nghiễm Ninh: “? ? ?”
Mặc dù không biết vì sao David lại muốn mình khiêu vũ cùng Hạ Ánh Sơ. Nhưng Vương Nghiễm Ninh bỗng nhiên nhớ đến lời nói đã nói với David trước kia. Trong long có chút xấu hổ, hiện giờ nghe David nói như vậy, y cũng đành theo: “Được rồi, vậy tôi đi mời cô ấy nhảy một bản.”
Nói đến nhân viên của Huy Đế quốc tế, mọi người tối nay đều ăn mặc lộng lẫy, đầu tóc chải chuốt. Nhưng cứ như chó giả dạng người. Xen lẫn trong đám đông, đi qua đi lại đàm tiếu. Phong cách nhẹ nhàng như gió thổi của các nhân viên trong đại công ty đều được rèn luyện lâu ngày. Nhưng trên thực tế, mọi người hầu như đều nhất tâm nhị dụng[1]. Bọn họ vừa xã giao, nhưng khoé mắt cũng vừa tìm kiếm xói mói thân ảnh của Hạ Ánh Sơ và Vương Nghiễm Ninh.
[1]Nhất tâm nhị dụng có nghĩa là dùng tâm trí của mình phân ra làm hai, vừa chú ý cái này vừa chú ý cái kia.
Nói giỡn vừa thôi, đây là tin đồn có một không hai ở Huy Đế quốc tế hiện giờ, làm sao có thể bỏ qua chứ?
Nhưng kết quả đợi cả buổi tối, Vương Nghiễm Ninh và Hạ Ánh Sơ ngay cả nói cũng chưa nói được mấy câu. Mỗi lần tiếp xúc cũng là do Hạ Ánh Sơ chủ động đi đến.
Đây là chuyện gì xảy ra? Không phải nói Vương Nghiễm Ninh vừa gặp đã yêu Hạ Ánh Sơ sao?
Chúng dân công nhân viên trong lòng tức giận, đang im lặng mắng một câu “mợ nó hố cha rồi, đứa nào truyền cái tin vịt này chứ”. Thì ngay lúc này, Vương Nghiễm Ninh cuối cùng đã hành động.
Y không nhanh không chậm đi đến bên cạnh Hạ Ánh sơ, lịch sự làm tư thế mời cô nàng khiêu vũ. Hạ Ánh Sơ khiêm tốn ngượng ngùng đặt tay lên tay y.
Nhân viên của Huy Đế nhẹ nhàng phát ra một tiếng ồ.
Nhạc khiêu vũ cũng đúng lúc vang lên.
Vương Nghiễm Ninh gương mặt mĩm cười ôm Hạ Ánh Sơ nhảy.
Công nhân viên của Huy Đế rối rịt nghị luận, cảm khái Vương Nghiễm Ninh quả nhiên có ý tứ với Hạ Ánh Sơ. Hạ Ánh Sơ thật có vận khí tốt và vv..v.v..
Nhưng ở một góc hội trường, quản lý HR Trương Linh Dật của Huy Đế quốc tế đang nắm chặt ly rượu trên tay, sắc mặt đen như than.
Có nhiều khách nữ vốn nổ lực muốn đến gần bắt chuyện, những nhìn biểu hiện của hắn đều sợ hãi.
Những câu thảo luận của mọi người chung quanh về Vương Nghiễm Ninh và Hạ Ánh Sơ không ngừng truyền vào tai Trương Linh Dật.
Cái gì ‘’trai tài gái sắc’’ cái gì ‘’tài tử giai nhân’’ bốn chữ thành ngữ này không ngừng lập lại, bình thường sao không thấy cái đám người này văn vẻ như vậy chứ?
Trương Linh Dật trong nội tâm đang u ám, nói thầm “Hạ Ánh Sơ làm sao xứng với thụ thụ của tôi!”
Trên thế giới này người xứng đôi với thụ thụ chỉ có mình Trương Linh Dật này!
Nhưng Vương Nghiễm Ninh sao lại mời Hạ Ánh Sơ khiêu vũ?
Trong công ty luôn đồn đãi Vương Nghiễm Ninh nhất kiếm chung tình với Hạ Ánh Sơ. Hắn thật ra cũng không để ở trong lòng. Bởi vì thuỷ chung luôn cảm thấy Hạ Ánh Sơ không phải là loại người Vương Nghiễm Ninh thích. Hơn nữa, xem xét tác phong của Vương Nghiễm Ninh, khi tỏ tình với Vu Hải Ninh trước mặt mọi người ngày xưa mà nói. Nếu thật sự y thích Hạ Ánh Sơ, chắc chắn sẽ không hành động chậm chạp như vậy.
Tối nay Vương Nghiễm Ninh lại ăn mặc phong nhã xuất chúng như vậy. Trong lòng hắn có chút buồn bực, cái cảm giác buồn bực này giống như.. đó là bảo bối độc chiếm của hắn nhưng vì công việc lại phải mở ra cho bọn người kia thưởng thức!! Chuyện này khiến cho hắn cực kì không thoải mái.
Hơn nữa hắn cũng biết mọi người trong Huy Đế quốc tế đang chờ xem tin đồn!
Nhưng Vương Nghiễm Ninh là cười độc lập, y có cuộc sống và sự nghiệp của y. Hắn mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng tuyệt đối sẽ không vượt qua giới hạn.
Hạ Ánh Sơ tối nay rất đẹp, mặc dù phần lớn thời gian Trương Linh Dật luôn đặt ánh mắt lên người Vương Nghiễm Ninh. Nhưng hắn cũng biết đại sảnh này không có bất cứ cô gái nào có thể áp đảo được Hạ Ánh Sơ.
Lúc Vương Nghiễm Ninh không hành động, điều này khiến cho hắn có bao nhiêu vui vẻ!
Tâm tư đã buông lỏng, nhưng nào ngờ lại treo lơ lửng một lần nữa. Hắn nhìn thấy Vương Nghiễm Ninh đi về hướng Hạ Ánh Sơ, nắm tay cô ta, còn ôm cô ta!
Trương Linh Dật nhất thời không thể nào bình tĩnh được.
Hắn hậu tri hậu giác nghĩ đến, nếu Vương Nghiễm Ninh ban đầu bị Vu Hải Ninh hấp dẫn. Rõ ràng y thật sự thích những cô gái đẹp. Vậy sao lại không có khả năng thích Hạ Ánh Sơ đây?
Hạ Ánh Sơ cười ngọt ngào bao nhiêu, rượu trôi vào cổ họng Trương Linh Dật đắng cay bấy nhiêu.
Thật vất cả kết thúc một bản nhạc khiêu vũ, người chủ trì buổi tiệc tối này như được tim máu gà(*), vọt tới bên cạnh Vương Nghiễm Ninh, lôi kéo y lên khán đài.
(*) Chỉ kích động, nhiệt huyết, soi nổi.
Vương Nghiễm Ninh: “…”
Người hỗ trợ: “Mọi người xin hãy nhìn ở đây, ta xin giới thiệu với mọi người. Hiện tại người đang đứng ở khán đài này chính là Vương Nghiễm Ninh tiên sinh, quản lý marketing của Phúc Mậu Khải Tư ở Hoa Nam. Tin tưởng rằng mọi người ít nhiều đều nghe nói đến danh xưng của Vương tiên sinh. Cậu ấy hiện tại là ngôi sao sáng được chú ý nhất trong ngành thương nghiệp tương lai. Dĩ nhiên cũng là… Diamond Vương lão ngũ được nhiều cô gái chú ý đến.”
Vương Nghiễm Ninh cũng không nhăn nhó, dù sao đã bị đẩy lên khán đài rồi, nên y hào phóng nhìn mọi người phất tay một cái.
Cả sảnh vang lên tiếng vỗ tay, bọn họ vừa tụ họp lại vừa reo hò.
Người hổ trợ nhìn Vương Nghiễm Ninh nói: ”Vương tiên sinh, cậu có biết tôi vì sao mời cậu lên đây không?”
Vương Nghiễm Ninh có ý niệm không tốt trong đầu, nhưng vẫn mĩm cười lắc đầu.
Người chủ trì nhíu mày, quay về phía đài nói: “Tin tưởng là những đồng nghiệp của chúng ta đều nghe nói đến một tin đồn..”
Dưới đài nhất thời vang lên một trận ồn ào!
“Vương tiên sinh, chúng tôi nghe nói.. cậu đối với người nào đó trong công ty chúng tôi vừa gặp đã yêu nha!” Người chủ trì trong lúc này nhấn mạnh chữ ‘’nha’’, cực kì khoa trương cong khoé miệng. Khiến cho Vương Nghiễm Ninh rất muốn cầm lấy trứng gà nhét vào miệng hắn.
Vương Nghiễm Ninh vừa dùng ánh mắt tìm kiếm thân ảnh Trương Linh Dật trong biển người ở phía dưới khán đài, vừa ứng phó với người chủ trì: “Không phải là vừa gặp đã yêu…” Hơn nữa lần đầu tiên gặp hắn trong lòng đã sinh hận.
Người chủ trì mở to hai mắt: “Chẳng lẽ là lâu ngày sinh tình?”
Vương Nhiễm Ninh rốt cuộc tìm được bóng dáng của Trương Linh Dật ở một góc khuất, trong lòng bình tĩnh, cười nói: “Xem như là thế đi.”
Mọi người lại ồn ào một trận, là lâu ngày sinh tình. Vậy có phải ý nói chuyện Vương Nghiễm Ninh và Hạ Ánh Sơ khi xưa quen biết nhau là sự thật?
Người chủ trì hiển nhiên cũng hiểu như vậy, nên hắn không muốn tiếp tục truy vấn thêm, ngay lập tức đổi đề tài nói: “Nếu đã là như vậy, Vương tiên sinh, hiện tại tôi muốn thay mặt tất cả công nhân viên của Huy Đế hỏi cậu một vấn đề vô cùng quan trọng —— xin hỏi người trong lòng cậu có phải đang làm việc ở bộ phận nhân sự HR?”
Đó là điều tất nhiên rồi, hơn nữa chính là lão đại bộ phận nhân sự HR của các người!
Vương Nghiễm Ninh mặc dù cảm thấy người chủ trì có chút kỳ lạ, tại sao hắn lại hỏi như thế? Nhưng y vẫn gật đầu: ”Đúng vậy.”
Cho nên mọi người dưới đài sôi sục, Hạ Ánh Sơ cả khuôn mặt đỏ bừng, vừa xấu hổ vừa e sợ.
Trương Linh Dật rốt cuộc nghe không nổi nữa, hắn đặt ly rượu xuống, cô đơn rời đi hội trường.
Vương Nghiễm Ninh mắt thấy Trương Linh Dật đột nhiên quay đầu đi ra bên ngoài. Y không hiểu chuyện gì xảy ra, rất muốn chạy theo sau. Nhưng hết lần này tới lần khác đều bị người chủ trì ngăn cản.
Trong lòng đã không còn nhịn được nữa, nhưng trên mặt y vẫn nở một nụ cười.
”Như vậy Vương tiên sinh, xin hãy trả lời tôi một vấn đề cuối cùng.” Người chủ trì rốt cuộc cũng hỏi đến vấn đề mà vạn dân chúng đang mong chờ nhất tối nay. ”Xin hỏi người trong lòng của cậu có phải họ Hạ không?”
Họ Hạ?
Vương Nghiễm Ninh trong đầu nháy mắt xuất hiện mấy cái tên ví dụ như Hạ Vũ Hà, Hạ Tử Vi. Hết lần này đến lần khác cũng không hề nghĩ tới Hạ Ánh Sơ, người vừa cùng y khiêu vũ. Sau khi tóm tắt những cái tên trong dánh sách mình có thể nghĩ ra. Vương Nghiễm Ninh không hiểu ý của người chủ trì, nên gương mặt 囧囧 nói: ”Không phải.”
”Xoảng” một tiếng, ly rượu thuỷ tinh trên tay Hạ Ánh Sơ nháy mắt rơi xuống mặt đất, vỡ thành hàng vạn hàng nghìn mảnh.
Công nhân viên của Huy Đế quốc tế lại càng thêm sửng sốt, cái chuyện quỷ thân thiên địa gì đây?
”Xin lỗi, tôi có chút chuyện, phải rời đi trước.” Vương Nghiễm Ninh rốt cuộc không thể kềm nén hơn được nữa. Hướng về phía người chủ trì gật đầu xin lỗi, y vội vã rời khỏi khán đài chạy đi.
Bởi vì nghe đáp án ngoài ý muốn khiến mọi người ngu người đứng tại chỗ, cũng không còn ai đi cản Vương Nghiễm Ninh. Bọn họ chỉ trơ mắt nhìn y chạy ra khỏi đại sảnh.
Năm phút đồng hồ sau, mọi người rốt cuộc bừng tỉnh tinh thần. Vì vậy một lần nữa khoẻ như long mạnh như hổ bàn luận về người tình bí mật của Vương Nghiễm Ninh.
Rõ ràng Vương Nghiễm Ninh thừa nhận người trong lòng y làm việc ở bộ phận nhân sự HR. Nhưng bộ phận nhân sự HR trừ Hạ Ánh Sơ tướng mạo xinh đẹp ra. Còn lại là mấy người phụ nữ, không phải mấy bà bác cũng là phụ nữ đã có chồng. Còn không cũng là mấy tên đàn ông. Nghĩ tới nghĩ lui thật sự không chọn ra được người xứng đôi với y.
Chẳng lẽ Vương Nghiễm Ninh thích mấy bà bác hay là đàn ông?
Mọi người: “=口=”
Khẩu vị của cậu em này cũng quả nặng đi!
Tiểu kịch trường
Vương Nghiễm Ninh: Xin lỗi Hạ Vũ Hà, tôi không thích cô!
Hạ Ánh Sơ: “=口=” tôi tên Hạ Ánh Sơ
Vương Nghiễm Ninh: oh, thật là ngại quá, Hạ Tử Vi
_____________________________