Tư thái trác tuyệt.
Khí chất bức người, khiến cho cô trở thành tiêu điểm của toàn trường.
Sắc trời mờ nhạt, còn cô gái giống như ngôi sao thu hút ánh mắt của mọi người.
Người đàn ông đứng cách cô gái chưa đầy hai mét, liền vỗ tay một cái, người bên cạnh lập tức mang đến một bó hoa mân côi thật đẹp.
Người đàn ông anh tuấn hai tay cầm bó hoa, cất bước tiến lên, thanh âm mang theo từ tính khiến ngàn vạn thiếu nữ phải xiêu lòng.
-Hoa tươi tặng mỹ nhân.
Vô số ánh mắt đố kỵ đều nhìn sang bên này, không biết là đang hâm mộ cô gái hay là người đàn ông anh tuấn.
Cô gái chỉ liếc nhìn qua, người bên ngoài không nghe được cô gái nói gì, nhưng người đàn ông thì nghe:
-Tôi không thích hoa.
Dáng người uyển chuyển bước đến bên cạnh chiếc xe thứ hai, nhàn nhạt nói với lái xe đang đứng bên ngoài:
-Mở cửa.
Giọng nói lạnh như băng.
Người lái xe giật mình, vội cúi người mở cửa, cô gái liền bước vào bên trong.
Ầm.
Cửa xe đóng chặt.
Gọn gàng, linh hoạt.
Người đàn ông bị từ chối nhận hoa dường như cũng không quá để ý, thần sắc như trước, chậm rãi quay người, khuôn mặt hiện lên nụ cười thản nhiên, sau đó khoát tay, hơn mười lái xe liền vội vàng chui vào trong xe.
Ánh mắt người đàn ông lại quét về phía chiếc xe cô gái đang ngồi. Khi tiến vào trong xe, tầm mắt người đàn ông xẹt qua một đạo tinh quang:
-Đạm Thai Diệc Dao, bổn công tử không tin, cô có thể cao cao tại thượng như vậy mãi.
Sau đó, thần sắc khôi phục lại như bình thường:
-Chạy xe đi.
Sau khi Đạm Thai Diệc Dao lên xe, tiếng nghị luận của những người chung quanh cũng vang lên.
-Nữ thần Phục Đại. Đây chính là nữ thần mà tất cả nam sinh trong trường đều mơ ước.
-Bình thường đúng là rất khó nhìn thấy cô ấy. Nhưng chuyện này cũng bình thường thôi mà. Nghe nói một tay cô ấy đã giúp tập đoàn Thanh Phong lọt vào top 100 xí nghiệp ở Thượng Hải chỉ trong vòng ba năm.
-Mỹ mạo luôn tồn tại cùng trí tuệ. Một nữ thần như vậy, ai dám trèo cao chứ? Tôi chỉ đứng trước mặt cô ấy, được cô ấy nhìn thoáng qua, nhưng giống như bị nhìn thấy toàn thân vậy.
-Thôi đi, cậu cứ suy nghĩ quá.
Đám người hai bên cũng vô thức nhường đường, để đoàn xe có thể chạy đi.
Chiếc xe Ferrari màu đỏ gần cổng trường Phục Đại nhất đã bắt đầu khởi động quay đầu xe, chạy về phía bên phải.
Những chiếc xe còn lại cũng nhao nhao khởi động, theo sát chiếc Ferrari màu đỏ.
Khi Đạm Thai Diệc Dao biến mất trong tầm mắt, cũng để lại thần thái nữ thần trong đầu Tiêu Dương. Nhưng điều hắn quan tâm nhất chính là, hắn còn phải đợi bao lâu nữa mới có thể vào trường.
Một hàng xe sang chảnh đột kích, thu hút quá nhiều người xem. Tiêu Dương không thể rời khỏi, chỉ có thể đậu đằng sau một chiếc xe thể thao.
Bíp bíp.
Tiêu Dương nhịn không được nhấn còi xe.
Cho dù có đón một vị nữ thần phong hoa tuyệt đại, cũng không cần phô trương như vậy.
Tiêu đại gia vô cùng khinh thường.
Trùng hợp chính là, khi còi xe Tiêu Dương vang lên.
Đám người bên phải Tiêu Dương vội vàng tránh ra.
-Đúng là hữu dụng.
Tiêu Dương vui vẻ, lập tức lui xe về sau một trăm mét, rồi chuyển tay lái. Dưới ánh mắt không thể tưởng tượng nổi của vô số con mắt, chiếc QQ đột nhiên vòng ra đường.
Cảm nhận được ánh mắt của những người chung quanh, Tiêu Dương không khỏi đắc chí. Mặc dù bản trạng nguyên mới biết lái xe không lâu, nhưng kỹ xảo không hề thua kém ai.
-Hắn điên rồi.
Người hai bên đường thấy cảnh tượng như vậy, không khỏi mở to hai mắt, mang theo ánh nhìn không thể tượng tưởng nổi.
Càng hiếu kỳ hơn, chủ nhân của chiếc QQ màu đỏ này rốt cuộc là người nào? Chẳng lẽ hắn không biết chiếc Ferrari đang đi hướng ngược lại là…
Chiếc QQ dám đoạt đường của chiếc Ferrari?
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều cảm thấy mình đã nhìn thấy một cảnh tượng cực kỳ buồn cười.
-Đúng là một tên gia hỏa không biết điều.
-Tôi nghĩ, lát nữa hắn ta sẽ sợ đến mức tè ra quần.
-Những xe khác đều thức thời dừng lại, tại sao chiếc xe này lại không có mắt như thế?
Nói thì nói như vậy, ánh mắt của tất cả mọi người đều vô cùng phấn chấn.
-Có trò hay để xem rồi, nhưng lại hợp ý chúng ta?
-Thế giới này luôn có một ít kẻ đần diễn kịch cho chúng ta xem.
Vô số ánh mắt hả hê nhìn về phía bên này.
-Sao?
Lúc này, Tiêu Dương đã nhìn thấy chiếc Ferrari đằng trước, không khỏi nhướng mày. Hắn nhìn sang hai bên, đoạn đường chỉ đủ cho một chiếc xe đi qua.
Trừ phi một bên nhượng bộ, còn không thì không có khả năng đi qua.
Tiêu Dương nhịn không được, mắng nhẹ một tiếng, nộ khí sinh lòng.
Vừa rồi đón người, cản đường người ta còn chấp nhận được. Bây giờ hắn vất vả lắm mới ấn còi thông được một con đường thì lại bị chặn.
-Muốn khi dễ bản trạng nguyên à?
Tiêu Dương hừ lạnh, hoàn toàn không có ý nhượng bộ, ngược lại còn nhấn ga nhiều hơn.
Thấy thế, người chung quanh càng sợ ngây người.
-Chủ nhân của chiếc xe này xem ra bị điên rồi.
Lúc này, người đàn ông ngồi trên xe Ferrari cũng giương mắt nhìn chiếc QQ màu đỏ, khẽ giật mình, sau đó cười lạnh một tiếng:
-Ấn còi đi, để tiểu tử kia thức thời mà tránh ra.
Bởi vì còn chuyện quan trọng hơn, người đàn ông không muốn làm mọi chuyện phức tạp.
Nhưng không ngờ rằng, khi người đàn ông vừa mới dứt lời, phía đối diện đã vang lên tiếng còi xe, hơn nữa còn rất dồn dập.
Bíp bíp bíp bíp!
Nhất thời, sắc mặt người đàn ông không khỏi trầm xuống, mắt lộ tinh quang, nhìn thẳng chiếc QQ trước mặt.
-Quân thiếu, phải làm sao đây?
Người lái xe xoay mặt, cung kính hỏi.
-Dừng lại.
Người đàn ông nhàn nhạt nói.
Két.
Chiếc Ferrari lập tức thắng lại, còn chiếc QQ phía đối diện thì vẫn tiếp tục lao thẳng đến. Khi cách chiếc Ferrari còn hai mét thì dừng lại.
Bíp bíp bíp.
Lại một loạt tiếng còi xe vang lên.
Tiêu Dương đúng là quá dũng cảm rồi.
Lần thứ nhất ấn còi, đám người tản ra một đường. Lần thứ hai ấn còi, chiếc xe đối diện lập tức ngừng lại. Tiêu Dương tin rằng, lần này mà ấn còi nữa, đối phương có lẽ sẽ biết khó mà lui.
-Có giỏi thì chạy đi? Ngay cả cái này cũng không hiểu sao?
Tiêu Dương khinh thường nhìn phía trước. Dựa theo quy tắc giao thông, Tiêu Dương đúng là chiếm lý. Cho nên, hắn càng thêm hùng hồn mà ấn còi.
Lúc này, chiếc Ferrari đột nhiên vang lên một loạt tiếng còi.
Tiếng còi của hai xe chẳng khác nào tiếng nổ.
Ánh mắt người vây xem càng lúc càng cổ quái.
QQ khiêu chiến Ferrari? Tình huống này trước nay chưa từng có.
Không thể buông tha.
Tiêu Dương cho rằng mình chiếm lý, không có lý do phải nhượng bộ. Còn người đàn ông ngồi trên chiếc Ferraro thì cho rằng nếu y phải nhường đường cho chiếc QQ thì chẳng khác nào tát một cái tát vào mặt y.
Lúc này, sắc mặt người đàn ông càng lúc càng trầm xuống.
Y không nghĩ đến, y khuếch trương thanh thế đến đón Đạm Thai Diệc Dao, nhưng lại đụng một tình huống khó xử như thế này. Chiếc xe đằng sau có nữ thần trong lòng y. Nếu để nữ thần kinh sợ, vậy thì không hay rồi.
-Quân thiếu, tiểu tử kia dường như không có giác ngộ.
Lái xe quay đầu lại nói:
-Nếu không, chúng ta phái người đến cảnh cáo hắn một chút?
Ánh mắt người đàn ông lạnh lẽo nhìn chiếc QQ phía đối diện, lộ ra vài phần tàn khốc:
-Không cần cảnh cáo.
Nghe xong, lái xe khẽ giật mình.
-Trực tiếp tông vào.
Người đàn ông lạnh giọng lên tiếng:
-Tôi ngược lại muốn nhìn xem, chiếc QQ này cứng được bao nhiêu?
-Rõ.
Lái xe không nói hai lời, xoay mặt trở về, thắt dây an toàn lại, ánh mắt mang theo sự trêu tức, đột nhiên nhấn ga.
Hưu.
Tốc độ của chiếc Ferrari rất nhanh. Khoảng cách 2m giống như một cơn gió lốc thẳng tiến lên.
Nương theo là một trận xôn xao.
Rầm.
Chiếc Ferrari và chiếc QQ hung hăng đụng vào nhau.
-Mẹ nó.
Tiêu Dương nhịn không được, lần đầu tiên văng ra một câu chửi bậy trong đời.
Chiếc Ferrari tiếp tục xông lên, trong lúc Tiêu Dương còn chưa kịp phản ứng, chiếc xe QQ đã bị tông mạnh.
Sức mạnh trùng kích khiến cơ thể Tiêu Dương suýt chút nữa đập đầu về phía trước. Cũng may tố chất cơ thể của hắn khá tốt. Trong thời gian ngắn cố gắng chấn trụ tay lái, mới tránh khỏi cơ thể tiếp xúc thân mật với kính chắn gió. Cho dù là vậy, bên tai hắn vẫn vang lên tiếng loảng xoảng.
Đồng thời, trong xe dường như có cái gì đó rớt xuống.
Tiêu Dương có thể tưởng tượng phía trước đầu xe của mình đã bị đâm lõm vào một phần.
Chiếc QQ vì vậy mà bị đẩy lui hai thước.
-Mẹ kiếp.
Tiêu đại gia chưa từng nếm qua thiệt thòi như vậy. Trong thời gian ngắn, lửa giận trong lòng bắt đầu thiêu đốt, ánh mắt hung hăng nhìn thẳng chiếc Ferrari đằng trước.
Va chạm như vậy nhưng chiếc Ferrari không hề bị tổn hao gì.
Bíp.
Tiếng còi xe vang lên lần nữa, mang theo sự uy hiếp và cảnh cáo.
Ánh mắt tất cả mọi người chung quanh càng thêm đặc sắc.
Ferrari va chạm với QQ.
Luận giá tiền, bốn trăm vạn va chạm với bốn vạn.
Kết quả tất nhiên có thể nghĩ.
-Tên điên lần này nên biết khó mà lui rồi.
Không ít người mỉm cười trêu tức, đồng thời ánh mắt mang theo sự thương cảm.
Động cơ chiếc QQ không thể khởi động. Tất cả mọi người đều dự đoán nó chắc chắn phải rút lui.
Bỗng nhiên.
Vèo.
Tiêu Dương nhấn ga thật mạnh, chiếc xe như mũi tên bắn thẳng lên.
Oành.
Chiếc QQ tập kích trước.
Lái xe Ferrari không kịp phản ứng.
Rầm.
Dưới sự va chạm mãnh liệt, chiếc QQ lại càng bị tổn hao nghiêm trọng.
Loảng xoảng.
Tiêu Dương đánh lén, một chiếc đèn xe Ferrari bị đụng nát.
Giết địch tám trăm, tự tổn một ngàn.
Lúc này, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.
Toàn trường yên tĩnh, trợn mắt há mồm nhìn cảnh tượng trước mặt.
-Quá điên cuồng.
Toàn trường liền xôn xao.
Một lát sau, ánh mắt người đàn ông trong chiếc Ferrari thâm trầm nhìn chiếc QQ bị mài mòn trước mắt, cười lạnh một tiếng.
-Chiếc xe rất cứng.
Chợt ánh mắt hung ác hẳn lên:
-Đúng nát nó cho tôi.
-Vâng.
Trên chiếc QQ, Tiêu Dương nhìn lướt qua chiếc Ferrari, bĩu môi:
-Xe rất cứng.
Đúng thật là rất cứng. Hai lần va chạm, đủ để phân ra ưu khuyết.
Nhưng Tiêu Dương lúc này cũng đã nóng trứng lên rồi, nhìn chằm chằm về phía trước, bộ dạng bằng bất cứ giá nào.
-Nhưng xe của Tiêu đại gia ngươi cũng rất cứng.