Hoa Giá Thích Khách

Chương 6: Chương 6




Phi Lãnh Nghệ quả thật cảm thấy bất đắc dĩ, hắn nhìn chằm chằm bóng dáng nhỏ xinh đang cuộn tròn thân mình ngủ ở phía sau núi giả, xung quanh được cây cối che chắn bao bọc lấy…

Nàng cư nhiên ngủ ở nơi này??? =_=!

Đang lúc toàn bộ người ở trong trang điên cuồng tìm kiếm trang chủ phu nhân bị mất tích của họ, quả thật cho dù nghĩ nát óc, bọn họ cũng tuyệt đối không nghĩ đến trang chủ phu nhân trốn ở chỗ này rồi nằm lăn ra ngủ… -__-!

“Nàng ngủ thật ngon!”

“Thoạt nhìn giống như là bị mệt muốn chết rồi ấy, nếu không ai phát hiện, không chừng nàng sẽ ngủ thẳng đến trời sáng luôn đó.”

Phi Trọng Uy cùng Phi San San đứng ở phía sau đại ca, bốn con mắt ngạc nhiên trừng lớn vị tẩu tử đang ngủ say, hai người bộ dáng thật muốn cười nhưng lại không dám cười.

Phi Lãnh Nghệ trầm ngâm một lát rồi mới thản nhiên phân phó: “Trong Uy, đi thông báo với mọi người là đã thấy được Song Song. San San, lệnh cho nữ đầu bếp hâm nóng lại bữa tối rồi đưa đến trong phòng.”

“Vâng, đại ca.”

Phi Lãnh Nghệ cúi người, ôm lấy thê tử đang ngủ sau như chết vào khuỷu tay rộng lớn, gương mặt thoạt nhìn như rất lạnh lùng, nhưng động tác thì trái lại, rất nhẹ nhàng, cố gắng không làm kinh động đến bảo bối đang ngủ say…

Nhìn thấy cảnh ấy, hai cái đệ muội khó mà nhịn được ngạc nhiên mà mở to mắt nhìn trừng trừng đại ca khó mà ôn nhu của bọn họ. O_O!

Ánh mắt lạnh lùng đội nhiên tảo đến: “Còn không mau đi?”

Hai người lúc này mới vội vàng y lệnh rời đi, bọn họ cũng không dám chọc đại ca nổi nóng đâu… >”<

Ôm thê tử vào lòng, Phi Lãnh Nghệ bước nhanh về phía hướng phòng đi đến, đương nhiên bị quấy nhiễu một chút nên người đẹp đang ngủ sau trong ngực hơi động đậy, chốc lát sau, nàng chậm rãi mở đôi mắt nhập nhèm vẫn còn chưa có ngủ no dậy.

Hơ? Nàng đang nằm mơ sao? Nếu không thì sao lại ngủ ở trong lòng của Phi Lãnh Nghệ thế này?

Không đúng! Độ ấm này… lồng ngực này… còn là rất chân thật nha… nàng không có nằm mơ, nàng không chỉ ngủ trong lòng của hắn mà còn bị hắn ôm! >”<=

“Nha……….” Nàng hô nhỏ rồi giãy giụa.

Rõ ràng là nàng ngủ ở núi giả trong hoa viên cơ mà, sao lại thành như thế này???

“Nếu nàng muốn ngủ trong ao lạnh, ta cũng không ngại.”

Ao??? O__O!

Song Song bị doạ biến thành pho tượng gỗ điêu khắc, hoảng sợ mở to mắt nhìn quanh, bốn phía xung quanh toàn là nước…

Người này… cư nhiên hắn… bay trên mặt nước… O.O!

Nàng hút không khí liên tục, đưa cánh tay ôm lấy cổ hắn thật chặt, hai tròng mắt hoảng sợ nhìn lên trên, nếu không phải xác định người này thân thể có độ ấm, bằng không nàng nhất định sẽ cho rằng hắn là… quỷ…

Nàng chợt nhìn lại, nghĩ rằng hắn đi trên mặt nước, nhưng nhìn cẩn thận sẽ phát hiện hắn mỗi một chừng đều đạp lên lá cây mà bước đi, trời ạ, nàng vốn biết võ công hắn rất mạnh nhưng không ngờ lại cao thâm đến trình độ này.

“Nè nè nè… tại sao không đi bằng cầu?” Hắn rất thích doạ người hay sao” Rõ ràng bên cạnh còn có cây cầu cơ mà? >”<

“Ta thích đi tắt.”

Ặc… =_=! Nam nhân này chẵng những đáng sợ mà còn thực kỳ quái, nào có ai thích đi tắt như vậy?

Con ngươi lạnh nhạt kia hờn giận nhìn xuống: “Nàng biểu tình như vậy là sao chứ?”

Biểu tình y như là đang thấy quỷ á! Hừ! Bực nha!

Kiều Song Song vội hạ mắt: “Không có việc gì.”

Nàng nào dám chọc giận hắn nha. Chẵng những không dám lộn xộn, thân mình còn gắt gao dựa sát vào hắn, hai tay ôm chặt cổ hắn đẻ tránh cho bị gã vào ao lạnh, trong lòng cũng vụng trộm nghĩ, người này tính tình chắc chắn không tốt lắm, cho nên nữ nhân mới không ai dám gả cho hắn, phải nhờ mẹ giúp hắn chỉ định vợ.

Bất quá cũng phải nói, nếu hắn sớm biết rằng nàng là thích khách, vì sao hắn vẫn còn muốn lấy nàng??? >”<

Rõ ràng có một đống tân nương tử cho hắn chọn, tuỳ tiện lựa một cái, đều tốt hơn so với tân nương muốn giết hắn chứ, cho dù là lão phu nhân tuyển nàng, nhưng hắn cũng có thể phản đối mà!

Vì sao lại muốn kết hôn với nàng?

Vấn đề này một khi đã nảy sinh, lòng nàng cứ thắc mắc không yên, Song Song nhịn không được lặng lẽ giương mắt nhìn ngắm hắn, hiện tại nàng phát hiện, kỳ thật mình rất để ý vấn đề này.

Nàng không muốn đa tình nghĩ rằng, người ta hảo tâm ôm nàng là vì sợ nàng cảm lạnh, người này mới không có tốt bụng như thế đâu! Chẳng qua nàng vẫn còn chưa có xác định Phi Lãnh Nghệ lấy nàng là vì cái gì thôi!

Lặng lẽ nghe tim hắn đập trong lồng ngực, cánh tay hữu lực rắn chắc ôm lấy nàng, nằm trong lòng hắn, nàng cảm thấy chính mình thật bé nhỏ, có vẻ không biết làm sao.

“Này, ta có thể chính mình đi…” Nàng nhỏ giọng đề nghị, nhưng khi vừa nhìn thấy ánh mắt uy nghiêm kia, nàng đành im bặt ngậm miệng…

Hắn nổi nóng!

Từ lúc nàng tỉnh lại, phát hiện bị hắn ôm trong lòng, nàng liền cảm thấy hắn đang hờn giận, ngay từ đầu không rõ lắm, nhưng hiện tại nàng chắc chắn biết, hắn đang nổi giận.

Hắn giận cái gì chứ? Nàng làm sai chuyện gì sao? >”
Bất quá chỉ là tìm một chỗ để ngủ thôi mà, như vậy cũng chọc tới hắn sao?

Á, đúng rồi, nàng biết hắn vì sao giận rồi, chính là vấn đề mặt mũi của Đại trang chủ! Tốt xấu gì nàng hiện tại cũng là phu nhân của hắn trên danh nghĩa, lại còn là tân nương vừa xuất giá một ngày, thế mà đã giống hệt như khất cái ở ven đường ngủ bờ ngủ bụi, việc làm không hợp lễ nghi này khiến cho hắn mất mặt…

Khi hắn chau mày thật sự là đáng sợ nha, vẻ mặt lạnh lùng như muốn ném người ta bị đông cứng trong ao tuyết ấy. Nàng không dám chọc giận hắn đâu, đành phải an phận oa trong lòng của hắn, mặc hắn ôm nàng đi qua một cái sân rồi lại thêm một cái sân nữa, cuối cùng trở về đúng trong phòng của bọn họ.

Nha nữ nha hoàn chờ đã lâu, vừa thấy chủ nhâ trở về liền vội vã chạy lên trước hầu hạ.

“Phu nhân, nô tỳ xin hầu hạ ngài tắm rửa thay quần áo.”

Được tắm rửa đương nhiên là tốt, có thể không cần cùng hắn một mình ở chung nàng cầu còn không được a. ^^=

Vì thế Song Song lập tức đáp ứng, nhanh nhanh cùng nha hoàn rời đi.

Phỉ Thuý sơn trang ở mỗi một gian phòng, mỗi một tiểu viện, mỗi một cây cột chống, hay đỉnh lầu các… đều được chú ý trang trí rất công phu, ngay cả cây cỏ cũng được trang trí tỉ mỉ, thì phòng tắm rửa của chủ nhân càng không nên nói tới.

Đi vào phòng tắm, Kiều Song Song trợn to mắt nhìn xung quanh…

Oa!!! OoO!

Xung quanh được trang trí thật là đẹp đó nha! ^0^

Bồn tắm tròn vừa lớn vừa đẹp, bốn phía xung quanh còn có mạn trướng nhẹ bay bay, trên tường còn khắc một con rồng cùng một con phượng bằng đá, trong miệng còn chảy ra nước lạnh cùng nước ấm…

Oa… Thích quá!!! ^0^

Nhìn thấy cảnh tượng này, Song Song thật hưng phấn, vội vàng cởi áo tháo thắt lưng, khẩn cấp nhảy vào trong bể nước…

Nói thật, tuy rằng đã trải qua Tôn đại nương huấn luyện, nhưng cho đến bây giờ nàng cũng không thể có thói quen cởi trần thân mình để người khác hầu hạ tắm rửa… >”<

Nàng là nữ chủ nhân đúng không? Cho nên có quyền lệnh cho nha hoàn lui ra nha, chỉ để một mình nàng một người, ha ha, quả thật thân phận trang chủ phu nhân cũng rất tốt để dùng ^0^=

Ngâm mình trong nước ấm được rải thêm cánh hoa hồng, Song Song thoải mái thở dài, chung quanh bốc lên một tầng hơi nước mỏng, khiến cho tầm mắt của nàng theo đó cũng mông lung, cơ hồ muốn ngủ ở nơi này.

Trong không khí chứa nồng đậm hơi nước, bỗng nhiên xuất hiện một bóng dáng nam tử, bóng dáng kia chậm rãi hướng nàng đi tới, khiến cho nguyên bản đôi mắt nhập nhèm sắp buồn ngủ thoáng chốc trợn to lên…

Song Song giương miệng, trừng mắt nhìn chằm chằm Phi Lãnh Nghệ đang đứng ngay trước mắt nàng.

“Ngươi… ngươi… ngươi sao lại… sao lại…” O_O!

Sao lại trần như nhộng thế chứ??? >”
Nàng muốn mở miệng trách cứ, nhưng miệng cứ thuỷ chung không mở ra được, bị hình ảnh trước mặt làm cho kinh sợ quá mức đến đầu lưỡi cũng bị thắt lại, nàng trừng lớn mắt nhìn hắn “sạch quang” từ đầu đến chân, “trần” tất cả không sót chỗ nào…

Phi Lãnh Nghệ thần thái ung dung không hề thay đổi, hào phóng tự nhiên tiêu sái bước đi trên nền đá tiến vào trong bồn tắm, đối với thái độ hoảng sợ của nàng coi như không thấy, phảng phất mọi việc như là đương nhiên sẽ xảy ra.

Tương phản với Phi Lãnh Nghệ thoải mái tự tại, Song Song hiện tại đang giống hệt như chú vịt con chấn kinh vì bị mắc cạn, mà trước mắt còn nhìn thấy một con cá sấu, vịt con đang hoảng hốt tìm chỗ để trốn, cả thân mình trốn nhanh vào trong hồ nước, chỉ còn lộ cái đầu nhỏ trên mặt nước, đôi mắt vẫn còn hoảng sợ nhìn trừng trừng hắn…

Hắn xuất hiện khiến cho không gian bể tắm từ rộng thùng thình đột nhiên trở nên chật chội ngột ngạt, hắn tồn tại, khiến cho bầu không khí tràn ngập cảm giác áp bách, làm cho trái tim Song Song đập nhanh liên hồi…

Nàng tự nhủ rằng chính mình không nên nhìn hắn, nhưng lại không tự chủ được bị thân mình anh tuấn kia hấp dẫn…

Trước đó, nàng chỉ thấy hắn rất quy củ đứng đắn, hiện tại là mái tóc dài rối tung trải trên vai, giống hệt một dã thú đang dắm chìm trong hoả nhiệt lại mang theo nét đẹp tuất dật.

Vừa nguy hiểm lại vừa mê người đến trí mạng…

Ánh mắt của nàng không thể không bị hắn hấp dẫn đi mất, rõ ràng là một người nho nhã, nhã nhặn, khiến cho người ta cảm giác cuồng dã không thể kềm chế được, rồi lại cảm thấy tồn tại mâu thuẫn…

Chỉ là nhìn bờ vai của hắn, cánh tay hắn, đến những đường cong tuấn dật trên người hắn, thân mình nàng liền không tự chủ được nóng lên…

A!? Nàng đang loạn nghĩ cái gì vậy chứ??? >”<

Ôi trời! Nàng cư nhiên sinh ra ý tưởng không an phận đối với hắn! >0<

A!!! Thật không nên nha!!! TT_TT

Vội vàng thu hồi ánh mắt bối rối, nàng nhắm mắt lại, dùng sức phu phẩy đầu, ý đồ khiến cho mình tỉnh táo lại một chút.

May mắn trên tay nàng còn có chiếc khăn tắm, Song Song vội vàng lấy quấn quanh thân mình lúc này đang trần như nhộng, xong rồi nàng mới nhẹ nhàng thở ra, ánh mắt lại vụng trộm nhìn về hướng của hắn…

Bình tĩnh, bình tĩnh nha! Nàng không thể bị sắc đẹp của hắn mê hoặc! >0<=

Á! Hắn đang nhắm mắt nghỉ ngơi? Thật tốt quá! ^0^

Mau mau thừa dịp này chuồn lẹ trốn đi thôi.

Nguyên bản cái đầu còn trồi trên mặt nước lúc này lặng lẽ chìm vào trong nước, du… a du…~~~

Chỉ chốc lát sau, ở bên mặt nước phía bên kia yên lặng không tiếng động trồi lên một con rái cá… =_=!

Hơ hơ, thực xin lỗi ^^= là nửa cái đầu người mới đúng.

Đôi mắt tròn cẩn thận điều tra tình hình địch… thật tốt quá ^^= địch nhân vẫn nhắm mắt nghỉ ngơi như cũ, he he.

Vì thế Song Song ý đồ chậm rãi trồi lên mặt nước, rón ra rón rén bước lên nền đá, ý đồ bỏ chạy…

“Đứng lại.”

Một tia mệnh lệnh truyền đến, khiến cho cô nàng đang có ý định bỏ trốn kia cứng ngắc cả người, cái chân đang bước lên bậc tam cấp kia không còn dũng khí để đặt xuống… TT_TT

Kiều Song Song hoảng sợ, cứng ngắc từ từ quay đầu lại, nhưng đôi mắt tuấn dật kia vẫn nhắm chặt như cũ, ngay cả lông mi cũng chưa hề động đậy.

“Lại đây giúp ta chà lưng nào.”

Mặc dù chưa nói ra từ “không”, nhưng âm thanh nàng thở hốc vì kinh ngạc cũng hơi lớn một chút…

Con ngươi đen láy bỗng dưng mở ra, liếc về phía nàng: “Hay là muốn vi phu đến giúp nương tử chà lưng?” Không cần trừng mắt thì lực sát thương của hai đồng tử đen kia cũng đã rất kinh người.

Trải qua nội tâm giao chiến kịch liệt, cuối cùng nàng cũng đành phải thoả hiệp.

Đánh thì không đánh lại người ta, ngược lại còn bị bắt trúng nhược điểm, nàng phải làm sao bây giờ? Đành phải nhận mệnh rồi tiêu sái đi trở lại… TT_TT

“Như thế nào? Nàng không biết hầu hạ nam nhân ra sao ư? Lúc ở Thiền Quyên Lâu, tay nàng cũng vụng về y như thế này ư?”

Song Song vừa thẹn vừa phẫn nộ.

Tên nam nhân này nhất định phải vũ nhục nàng sao? Hừ! Nghĩ rằng nàng sẽ khóc ư, nằm mơ đi, nàng vốn là ở khổ cực mà lớn lên, nói đến nhục nhã, khi ở tổ chức Mẫu Đơn, nàng bị sư phụ cùng các sư huynh sư tỷ nhục nhã còn nhiều hơn.

Không sao, nàng co được dãn được, liền cầm lấy khăn chà lưng cho hắn, trong đầu thầm nghĩ khăn tay chính là dao, tốt nhất có thể đem tất cả da của hắn lột ra được thì càng tốt, hứ! >”<

Cầm lấy khăn mặt ở trên lưng hắn xoa xoa đi xoa lại, bất quá chỉ là chà lưng mà thôi, nàng thầm nhủ như vậy trong lòng cho chính mình.

Tuy cố gắng nghĩ như vậy, nhưng phải xem nhẹ đường cong hoàn mỹ thân thể của hắn quả thực rất là khó nha, may mắn hắn thuỷ chung vẫn nhắm hai mắt, làm cho nàng còn có thể thở ra khí, ít nhất cũng không có khó chịu…

Cách khăn mặt, chà lau trên ngực của hắn, nàng có thể cảm nhận được vồng ngực của hắn không hề bạc nhược như nàng vốn tưởng mà lại vô cùng rắn chắc hữu lực, không hề tục tằng ngược lại còn rất mê người…

Song Song hít sâu một hơi, thôi miên chính mình, coi như à đang giúp một con heo tắm rửa đi.

Thịt heo ngon trước khi muốn đưa lên bàn ăn chẳng phải trước tiên là cạo lông rồi rửa sạch sao? He he, nghĩ như thế, đôi môi của nàng tự giác liền khẽ nhếnh lên, nhịn không được cười trộm một chút.

Bỗng dưng một bàn tay to nắm lấy cổ tay của nàng, hại nàng sợ tới mức ngẩn đầu, đôi mắt tròn nhỏ không hề báo trước chống lại con ngươi đen thẳm kia.

“Nàng cười trộm cái gì?”

“Không… không có nha!” Trời ơi, người này từ khi nào thì mở mắt ra vậy? Hắn nhìn nàng bao lâu rồi? >”<

Con ngươi đen mị mị: “Không có sao?”

“Ngươi… ngươi không phải muốn ta giúp ngươi chà lau sao, như vậy nắm lấy tay của ta, rồi muốn ta chà lau như thế nào đây?” Song Song muốn rút lại tay về, nhưng lại khiến hắn cầm lại rất nhanh, mà lúc này khoản cách của hai người rất gần, làm cho nàng vừa thẹn vừa vội.

Bàn tay to chặt chẽ khoá trụ tay nàng không hề có ý muốn buông ra, hắn cứ như thế gắt gao nhìn nàng chằm chằm, ánh mắt sâu thẳm kia khiến cho nàng đỏ mặt cùng với tim đập mãnh liệt như muốn bay ra khỏi lồng ngực, đôi mắt phảng phất dường như có thể xem thấu nàng.

“Trang chủ?” Nàng nhỏ giọng gọi, cảm giác hắn nếu cứ nhìn như vậy, hai má nàng sắp sửa phải cháy.

Không hề báo động trước, Phi Lãnh Nghệ đột nhiên ôm lấy nàng.

“A…” Song Song ngượng ngùng bối rối vô thố, bởi vì chiếc khăn tắm duy nhất che lấp thân thể trần của nàng đột nhiên bị cởi ra, nàng sợ tới mức vội vàng lấy tay che khuất bộ ngực của mình.

“Trang… trang chủ!” >0<

“Nương tử vất vả rồi, kế tiếp nên đổi vi phu đến giúp nương tử tắm rửa.”

Nàng nghe xong mà thấy kinh hãi, ý đồ muốn chạy trốn, đáng tiếc khí lực của nàng so ra vĩnh viễn vẫn kém hắn.

Hắn sẽ giúp nàng tắm rửa? Đừng có nói giỡn kiểu này nha… >0
“Thật… thật sự không cần đâu…”

“Nương tử đừng khách khí, đây là chuyện vi phu nên làm.”

Hắn chẵng nhưng không cho nàng cơ hội trốn, mà còn đem nàng ôm càng chặt, bàn tay còn thật sự giúp nàng chà lau thân mình.

“Ta… ta tự mình tắm là được rồi… không cần… nha… a…”

Nàng quả thật xấu hổ đến chết mất thôi, không thể tránh nổi khỏi khí lực của hắn, thoáng chốc đã bị hắn ôm vào trong ngực, không có biện pháp ngăn cản bàn tay hắn ở trên người nàng làm loạn…

Nàng quả thật xấu hổ đến chết mất thôi, không thể tránh nổi khỏi khí lực của hắn, thoáng chốc đã bị hắn ôm vào trong ngực, vô hề có biện pháp ngăn cản bàn tay hắn ở trên người nàng làm loạn…

Động tác hắn giúp nàng chà lau, vừa rất nhẹ nhàng cũng lại vừa rất “tra tấn”.

Tay hắn cần khăn lau, nhẹ nhàng theo vai của nàng xoa nắn da thịt, động tác thật rất cẩn thận, mềm nhẹ, đường đường là Đại trang chủ của Phỉ Thuý sơn trang, thế nhưng lại cẩn thận hầu hạ nàng…

Tiếp đó, bàn tay cầm khăn chậm rãi đi xuống phía dưới, chạm vào bộ ngực tròn, nhẹ nhàng xoa xoa… khiến cho Song Song vừa thẹn vừa khiếp, không biết nên làm như thế nào cho phải… >0
Hơi thở của nàng gấp gáp, mặt xấu hổ đến đỏ ửng, nụ hoa trước ngực bị hắn xoa nắn kia dần dần cũng trở nên đỏ ửng…

“Trang chủ… thỉnh… không cần… không…” Thanh âm của nàng càng nói càng nhỏ…

Hai người trần trụi dựa vào nhau đã muốn làm cho nàng xấu hổ muốn lắm rồi, nhưng khi thấy hắn ôn nhu chà lau giúp nàng tắm rửa, hành động thân mật này khiến cho nàng trở nên yếu đuối vô lực, chẵng những thế thân mình còn bắt đầu nóng lên nữa…

Hành vi của hắn chẵng những khiến nàng không còn lực phản kháng, mà đầu óc còn bắt đầu mê muội, hành động thân thiết này làm cho nàng cảm thấy giống hệt như chuyện mà trượng phu đối với thê tử làm…

Trượng phu??? Nghĩ đến từ xưng hô này, gương mặt nàng lại thêm ửng hồng một lần nữa…

Không không không! Hắn mới không phải là trượng phu của nàng đâu, bọn họ chỉ là đang sắm vai mà thôi.

Tay của hắn dần dần hạ xuống… hạ qua khỏi mặt nước, rồi gần chạm đến…

“Không…” Song Song cả người chấn động, bối rối giãy giụa lần thứ hai, hắn… hắn dám chà lau chỗ… chỗ… của nàng… >”
Úc ~~ không chịu đâu, mắc cỡ chết được. >0
“Dừng tay, ngươi không thể…”

“Tại sao lại không thể chứ?” Tiếng nói cảu hắn khàn khan, lại còn hàm chứa một chút ý trêu chọc.

“Ta… ta tuy rằng không đánh lại ngươi, nhưng mà ta cũng rất có phí phách đó nha. Nếu ngươi muốn lấy mạng của ta, ta đành chấp thuận số mệnh, ngươi dùng mạng sống của sư tỷ uy hiếp ta, ta cũng nhận thức, nhưng ngươi không thể đối với ta làm như vậy, bởi vì… bởi vì chúng ta… chúng ta thật sự không phải vợ chồng, ngươi cũng không phải là… là trượng phu của ta…” Nàng càng nói càng biểu lộ ra trạng thái thật đáng thương…

Bị hắn hôn, nàng nội tâm rung động, bị hắn ôm, thân mình không tự chủ được nóng lên, nói thật, nàng tình nguyện bị hắn ra tấn như thế nào cũng không sao, nhưng đừng có sử dụng phương thức này gây sức ép cho nàng… >0<

Bởi vì cái loại phương thức này sẽ làm cho lòng nàng rất loạn… bởi vì nàng hiểu rõ, hắn chỉ là muốn nhục nhã nàng thôi…

“Ai nói ta không phải là trượng phu của nàng? Đừng quên rằng hôm qua chúng ta đã bái đường thành thân.”

“Nhưng bái đường là giả mà… ai da!”

Cánh tay bên hông bỗng nhiên ghì nàng rất mạnh, hại nàng nói chưa xong đã bị suyễn hơi, gián đoạn một nửa câu nói…

Nàng nói sai cái gì rồi sao? Tại sao hắn bỗng dưng lại nổi nóng chứ? >”
Song Song tức giận ngẩng đầu nhìn thẳng hắn, thầm nghĩ muốn làm rõ ràng hắn rốt cuộc là tức giận cái gì?

“Chẳng lẽ ta nói không đúng sao? Có chuyện gì liền nói rõ, không cần suốt ngày cứ hung dữ trừng mắt nhìn ta.” Hứ, đừng tưởng rằng có ánh mắt xinh đẹp là có thể suốt ngày kiêu ngạo, nàng mới không thèm sợ đâu, tốt xấu gì thì nàng cũng là thích khách, hơn nữa lại là người của tổ chức giang hồ nổi tiếng – Mẫu Đơn thích khách đó nha.

Ánh mắt xinh đẹp kia từ từ trầm xuống, hiện ra một tia nguy hiểm lại tuấn mỹ.

“Nếu ta nhớ không lầm, thì tối hôm qua, người mặc gả y màu đỏ (quần áo cưới dành cho cô dâu) chính là nàng, người cùng ta bái đường cũng chính là nàng, sáng sớm phụng trà với mẹ chồng cũng là nàng, trên cửa từ “hỉ” màu đỏ vẫn còn dán ở đó, nàng còn dám nói chuyện này là giả sao?”

Ánh mắt của hắn thật nguy hiểm, bên trong lại còn lộ ra tia quang mang sâu thẳm.

Song Song không phục phản bác: “Nhưng chúng ta không có động phòng nha!”

Phi Lãnh Nghệ sửng sốt nhìn nàng chằm chằm: “Động phòng?”

“Đúng vậy, cho dù người mặc gả y là ta thì sao nào? Nếu cứ chiếu theo như ngươi nói, thì ngày xưa lúc ta vào Thiền Quyên Lâu, ăn mặc thành bộ dáng của ca kỹ thì chẵng lẽ ta cũng trở thành kỹ nữ sao? Nếu vậy cứ tuỳ tiện tìm đại một ai đó, cho hắn mặc vào trang phục của thích khách thì hắn cũng trở thành thích khách sao? Tóm lại, nói ngắn gọn, không động phòng thì vẫn chưa tính!” Nàng hùng hồn, miệng đầy lý lẽ phản bác biện luận, không thèm kiêng kỵ nhìn thẳng ánh mắt của hắn, rõ ràng nàng chính là già mồm át lẽ phải, nhưng lại ăn nói vô cùng hùng hồn, đầy lý lẽ.

Tuy là nguỵ biện nhưng khí thề cũng không thể yếu nha.

Đôi mắt hắn giương cao, con ngươi đen lợi hại từ từ chuyển biến thành sâu thẳm.

“Những lời này nghe tựa hồ rất có lý.”

“Vốn chính là như thế, hơn nữa, để cho người khác không thể nhìn ra là giả, ta đang rất cố gắng sắm vai trang chủ phu nhân, còn không phải là vì để tuân thủ giao ước với ngươi sao?”

Ánh mắt hắn lại giương cao: “Tuân thủ giao ước?”

Nàng tức giận nói: “Chính là ngươi nói muốn ta phối hợp, mới không làm tổn thương hai vị sư tỷ của ta, chẵng lẽ ngươi quên rồi?”

Song Song cẩn thận nhắc nhở, bởi vì trong lòng còn rất khẩn trương, nên nàng đã quên bén mất rằng thân mình lúc này đang “quang loả” còn dám ngẩng đầu “ưỡn ngực”, khiến cho cảnh xuân trước ngực hiện ra càng thêm rõ ràng…

“Cảm ơn nàng đã nhắc nhở, ta vẫn còn nhớ rõ.” Ánh mắt của Phi Lãnh Nghệ càng lúc càng nồng đậm lửa nóng.

Kiều Song Song vội vàng nghiêm mặt nói: “Ngươi đã đáp ứng ta thì tuyệt đối không được thương tổn các nàng, vì ta đối với ngươi tuân thủ giao ước, cho nên sẽ cố gắng không làm cho ai hoài nghi thân phận của ta, cũng sẽ ngoan ngoãn nghe theo lời ngươi nói. Nói tóm lại, ta không hi vọng bất luận có ai bị thương tổn, cho nên sẽ thực hiện tốt vai trang chủ phu nhân, xin ngươi không cần làm ta khó xử, hiểu không?”

“Đã hiểu.”

“Hiểu thì tốt rồi.” nàng nhẹ nhàng thở ra, trong miệng còn thì thầm không ngừng: “Phải giả vờ làm thê tử của ngươi mà không để người khác phát hiện quả thực cũng thật vất vả, giống như giữa trưa nay khi mẹ ngươi gọi ta đến, lại hỏi rằng vì sao hai chúng ta không sinh hoạt vợ chồng, khiến ta thiếu chút nữa bị hù chết! Thì ra là do nha hoàn đem chuyện dốc hồng báo cáo với mẹ, may mắn là ta ứng biến nhanh, bịa cái lý do giấu diếm, haizzz… cho nên đêm nay bằng mọi giá phải đem đệm giường nhuộm hồng mới đươc…” Song Song một bên vừa nghĩ, một bên thối lui, lại phát hiện cánh tay ở bên hông không hề có dấu hiệu buông ra.

“Nếu đã hiểu sao còn không mau buông tay.”

Hơi thở của hắn chậm rãi tiến đến gần, ánh mắt sâu thẳm không thể thấy đáy…

“Hình như nàng vẫn còn có một sự kiện chưa được làm rõ ràng.”

Chưa nhận ra ý đồ của hắn, Song Song ngơ ngác hỏi lại: “Chuyện gì?”

Đôi môi tuấn lãng thản nhiên khàn khàn nói: “Chuyện chúng ta thành thân, ta cũng không nghĩ đó là giả.”

Hả??? O_O!

Nàng mở ra đôi môi ngọt, vừa đúng lúc khiến cho hắn có thể tham nhập vào…

Lần này, Phi Lãnh Nghệ thật lười giải thích, trực tiếp hành động để trả lời ý đồ của hắn.

Hắn hôn, không hề giống như những lần trước, chỉ chạm môi rồi thôi, lần này, môi hắn không hề có ý dừng lại…

Nếu nàng nói rằng không động phòng thì không tính, như vậy hắn sẽ đem bước cuối cùng này làm xong luôn, vốn dĩ trước đây hắn cũng tính toán như thế. ^^

Đêm qua không có chạm vào nàng, không có nghĩa là hắn sẽ buông tha cho vật nhỏ ngu ngốc này.

“Ưhm… trang…!”

Môi của nàng bị hắn ôn nhu mà nhiệt tình hôn, thân thể cũng từ từ trầm luân vào sự ôm ấp của hắn, da thịt mát xa lẫn nhau, những hành động thân mật này của hắn khiến cho nàng sợ hãi…

Ngây ngô như nàng, làm sao có thể thoát ra được sự khiêu khích của hắn? ^^=

Chỉ chốc lát sau, Song Song bắt đầu mềm yếu vô lực, tựa như vài lần trước đây, nàng giống như bị hắn hạ cổ độc, không còn sức để giãy giụa…

Phi Lãnh Nghệ một phen ôm lấy nàng đi ra ngoài bể tắm hướng đến nội phòng, đem nàng đặt nàng trên giường mềm mại…

Song Song ngượng ngùng lẫn hoảng sợ nhớ đến thân mình lúc này, nhưng chưa kịp có động tác đã bị một nguồn nhiệt năng vây lấy…

Môi của hắn lại chụp xuống lần thứ hai, che lại cái miệng nhỏ nhắn của nàng, hai tay dao động trên cơ thể nàng, ở mỗi một tấc da thịt, như đang đòi lấy quyền lợi của trượng phu…

Kiều Song Song rối loạn, nàng không thể tự hỏi, khi bàn tay to của hắn nhẹ nhàng xoa vào da thịt trơn bóng của nàng, Song Song cảm nhận như có một luồng hoả đang ở trên người nàng thiêu đốt, không chỉ đốt thân thể mà còn đốt sạch cả lý trí của nàng…

Không cần võ công cao thâm, chỉ là đầu lưỡi làm càn của hắn đã khiến cho nàng không thể chống đỡ, đầu lưỡi của hắn theo trong miệng nàng dây dưa, rồi từ từ chuyển sang vành tai, đi xuống chiếc cổ nhỏ của nàng…

Những nơi da thịt được đầu lưỡi lướt qua, cũng đều toả ra một mùi hương thơm ngát của hoa hồng…

Bàn tay của hắn vuốt ve tỏ rõ tính xâm lược, hô hấp dồn dập của nàng cũng chuyển thành thở dốc, no đủ đẫy đà dưới sự âu yếm của hắn từ từ dâng lên, ngay cả bản thân nàng cũng không hiểu từ từ chuyển sang nhiệt tình…

Nàng ở dưới thân của hắn thất hồn, trầm luân vào sự âu yếm của hắn, binh bại như núi, đầu óc sớm choáng váng, chỉ có thể xụi lơ dưới sự luật động của hắn, phá tan đạo phòng tuyến cuối cùng, lột xác từ một cô gái trở thành nữ nhân…

Đêm dài kiều diễm, bắt đầu triển khai…

Đêm nay, Phi Lãnh Nghệ cùng tân nương tử của mình viên phòng…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.