Hoa Si Hoàng Hậu

Chương 162: Chương 162: Thông báo, Hoa si vào V




Tin chắc là mọi người hiểu rõ tình huống hơn tôi rồi, dưới đây xin mời Hương Diệp và Hương Nại Nhi giải thích cho chúng ta một chút đi~

Hương Diệp: Xét theo yêu cầu của trang web, Hoa si hoàng hậu giờ bắt đầu vào VIP

Hương Nại Nhi: Hương Diệp. Cậu không thể nói cho tình cảm một chút được sao? Cứ như là Hoa si vào V chẳng liên quan gì đến cậu vậy.

Hương Diệp: Trước mắt Tiêu Cẩm làm phản, Tần Khê tung tích không rõ, Ngọc Sanh Hàn lại hôn mê trúng độc… Tiếp theo chuyện sẽ diễn biến thế nào không thể đoán trước được, cậu muốn mình nói vậy sao? Mình đã bảo là Chu Chu chọn sai người phát ngôn rồi mà.

Mỗ Chu: Ạch, cô xem trước mắt chỉ có hai cô là rảnh rỗi nhất, hơn nữa nói thế nào thì hai cô cũng khá nổi tiếng mà.

Hương Nại Nhi: Ô ô ~ Tần Khê của tôi ơi~ Chu không thương anh, không cho anh làm nam trư thì thôi còn đẩy anh lên tiền tuyến. Đáng thương thay chúng ta âm dương cách trở….

Mỗ Chu: Hương Nại Nhi, Tần Khê không chết đâu… Thôi, tôi tự nói cho xong.

Các bạn thân mến, các heo thân mến, trước đây không lâu nhận được thông báo nói Hoa si hoàng hậu ngày 18 sẽ vào V, nói thật là trong lòng có hơi hoảng, bất đắc dĩ cũng có, lo lắng cũng có. Các bạn có nhiều người đã theo tôi từ bộ Cung nữ đến Minh tinh rồi đến Hoa si, Ân Ngôn với Tam gia, Lê Y cùng A Thất, Hương Diệp và Hàn, Tần Khê và Hương Nại Nhi, những người này có thể nhận được sự yêu thích của các bạn, mỗ Chu tôi thấy rất vui vẻ trong lòng, các bạn phải bỏ tiền ra đọc sách tôi cũng rất xoắn xuýt.

Nhưng nghĩ trên phương diện khác, để không phụ lòng số hạt ngũ cốc của các bạn, sau này ngộ viết chương nào cũng sẽ càng thêm dụng tâm, giống như các bạn đã nói, vào V, có order, có điểm, có bình luận chính là một loại thừa nhận với truyện của tôi, nghe các bạn nói sẽ ủng hộ đến cùng, trong lòng mỗ Chu tôi thấy siêu cấp cảm động!!

Hương Nại Nhi: Chu Chu cô đang phát biểu cảm nghĩ sao, lại lạc đề rồi? Đừng có học cái kiểu nói lòng và lòng vòng của Ân Ngôn kia đấy.

Hương Diệp: Dù sao chương này cũng đâu mất tiền.

Hương Nại Nhi: Hương Diệp cậu thật thực tế.

Hương Diệp: Thực tế là bộ mặt thật của xã hội hiện thực, đọc sách thì phải thu phí, đây cũng là một loại thực tế. Chu Chu cũng phải dựa vào đó mà kiếm bát cơm ăn sau này…

Mỗ Chu: Stop! Được rồi hai cô mệt rồi, rút ra hậu đài nghỉ ngơi đi.

Hương Nại Nhi: Thế tiền lên sàn của bọn này đâu?

Mỗ Chu: Đi đòi trang web ấy!

Hu hu, đột nhiên phải thu phí, cũng không khác chuyện toàn dân học tiếng phổ thông lắm, trang web cần phát triển, cần ăn cơm, còn phải nuôi đám tác giả như chúng tôi, mà chúng tôi lại phải nuôi con mắt của độc giả, hắc hắc, nói tóm lại là vẫn cần sự ủng hộ của các bạn yêu quí đấy~

Hương Nại Nhi: Chu Chu. Lại nói, cô đưa Tần Khê của tôi đi đâu rồi? Cô mà dám để cho em gái xinh đẹp nào cứu được hắn, sau đó bắt Tần Khê lấy thân báo đáp thì cẩn thận với tôi đấy!

Hương Diệp: Còn cả Ngọc Sanh Hàn nữa, anh ấy giờ như vậy bảo tôi sống với anh ấy thế nào được?

Mỗ Chu: Ạch… Toát mồ hôi… diễn biến thế nào, hồi sau sẽ rõ, các vị, chuyện vào V chính là như vậy, mẹ tôi gọi tôi về nhà ăn vụng rồi, tóm lại ngộ sẽ bảo đảm, diễn biến tiếp theo sẽ không để các bạn thất vọng. Hì hì~ lặn!

Hương Diệp: Cô ấy đi rồi, cách nạp tiền phía dưới thì ai giới thiệu đây?

Ân Ngôn (vọt lên sàn): Tôi tôi! Tôi cho! Mặc dù vẫn chưa tới lượt tôi ra sân, nhưng mà vẫn đến ló cái mặt trước đã.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.