Hoàng Hậu Tài Đức - Đệ Nhất Thiên Hạ

Chương 5: Chương 5




“Taxuất cung du ngoạn,mặc đồ thị vệ để không bị pháthiện,không có nghĩa ta là thị vệ”Giọng nói như đóngđinh vào cột của người làm Điệp Mị có vẻ hoang mangnhưng một hồi hiểu ra mọi chuyện thì thay vào vẻ mặthoảng loạn kia Điệp Mị lấy lại được sự bình tĩnh.

Cúiđầu Điệp Mị cực bình tĩnh bái kiến hoàng thượngcho đúng lễ nghi.Hoàng thượng cứ tưởng sẽ được xemthêm màn kịch vui nhưng phản ứng của Điệp Mị làm chongười khá bất ngờ.

Báikiến Hoàng thượng xong Điệp Mĩ nhanh chóng tìm lý do đểchuồn:

“Hoàngthượng thứ lỗi, hôm nay thần thiếp không khỏe,thầnthiếp xin cáo từ”

ĐiệpMị đang đi,thì hoàng thượng quay đầu về phía ĐiệpMị rồi lạnh lùng bảo: “Nếu hoàng hậu không khỏethì tại sao còn hẹn trẫm ra đây.”

Đangđi thì Điệp Mị đứng hình,không còn biết phải phảnứng ra sao.Nếu như hoàng thượng đã không quan tâm đếnmình thì Chiêu dương cung cũng như lãnh cung.Nếu vậy trọctức hắn thì cùng lắm vào lãnh cung không quan tâm đếnthị phi trong hoàng cung là cách hay nhất.

Quayđầu về phía Hoàng thượng, Điệp Mị khẽ môi cườirồi lại đi lại gần về phía hoàng thượng,ngẩng caođầu,mắt đối mắt với người nói:

“Hômqua chúng ta nói chuyện sao người không bảo người làhoàng thượng” Giọng nói cử chỉ của Điệp Mị bâygiờ là thẳng thắng đối chấp với người.Hoàng thượngđáp Điệp Mị với vẻ như giễu cợt nàng “Hoàng hậungười cớ chi tức giận,người nên biết mình rất vinhhạnh khi ở gần và nói chuyện một cách thân mật vớitrẫm đây.” Hoàng thượng bất chợt nhận ra mình đangcư xử rất khác thường.Trước giờ người chưa từngnói chuyện với bất kì ai với thái độ như vậy.

“Thôicho tôi xin,hôm qua không phải vì ta đói bụng nên đitrước thì ta đã nói chuyện tiếp về tính xấu củangười rồi,đúng là uổng nếu như nhân cơ hội ngày hômqua mắng người thêm vài trận nữa thì có thể xem đượckịch vui từ người rồi”

“Hoànghậu là vợ của trẫm tại sao lại đi mắng phu quân củamình”Hoàng thượng cứ thế mà đối chấp với nàng nóiqua nói lại thì cũng đã hơn 1 canh giờ. Nói đến đứthơi,Điệp Mị cũng muốn chấm dứt ngay cái chuyện dàidòng này nên nói “Nói chuyện với người như vậy tamệt lắm rồi.Chọc tức cũng đã xong,đày vào lãnh cunghay cấm túc gì đó tùy ngươi.Nhanh quyết định hình phạtta còn về ăn cơm”

“Hoànghậu người thật lạ nói chuyện với trẫm như vậy rồithì phải xin tha tội sao người lại thích bị gántội?”Gương mặt của người không thay đổi chỉ là cómột chút sự khó hiểu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.