Sángsớm ánh nắng chiếu vào,tiếng chim ríu rắt. Làm nàngthức giấc, mới mở mắt ra thì thấy mình đang ôm hoàngthượng.Người thật sự rất ấm,ôm người rất dễchịu,nhưng mà nàng khong ngủ được nữa,thường thìsáng sớm như vậy nàng đã đi làm.
Bướcra khỏi giường thì hoàng thượng cũng tỉnh giấc,ngướclên nhìn Điệp Mị.Cái cảm giác ấm áp ngày hôm qua làmngười (Hoàng thượng) cứ vương vấn mãi.
ĐiệpMị thấy mình mẩy dơ bẩn khi ở gần tên hoàng đếđiên như hắn,nên đi tắm trước.Đang ngâm người tonghồ lớn,thì tên hoàng thượng kia thoát y bước vào.
Phảnứng đầu tiên của mọi nữ tử phải là ngại nhưng vớiĐiệp Mị thì khác,cứ bình thản mà ngâm mình.Thật đángngạc nhiên, hoàng thượng không thể nào tin được.
Nàngta chưa từng thấy thân hình của một nam nhân làm sao cóthể bình thản khi thấy hắn trong trạng thái này.
(Đơngiản là vì ở thế kỉ 21,công nghệ phát triển.Đốivới một phụ nữ độc thân 30 năm.Thứ gì mà nàng khôngthấy chứ ;)
Hoàngthượng cứ thế mà bước vào bồn ngâm mình chung vớiĐiệp Mị, Điệp Mị thấy vương mắt nên ra ngoài trước.
Bướcra bồn ngâm,không một mảnh vải che thân.Là một nam nhânchưa bao giờ màng đến nữ nhân nên cũng có phần e ngại.
Đangđi thì Điệp Mị vấp ngã rơi xuống trúng người củahắn(Hoàng thượng).Hai người không một mảnh vải chethân,ôm ôm ấp ấp trong nhà tắm.
Cáccung nữ đứng ở ngoài khẽ nhìn qua bức màng mỏng.Thấyđược một cảnh tượng mị hoặc,rồi đỏ mặt thútthít cười.
Cònngười trong cuộc thì không kịp phản ứng gì, vừa mởmắt thì thấy thân hình nhỏ nhắn của nàng được tênhoàng thượng biến thái ôm chặt.Ngượng ngùng, tức giậnhay ngạc nhiên KHÔNG,hiện giờ cảm xúc duy nhất và chỉcó một của Điệp Mị là lạnh.
Nànglạnh đến mức có thể đóng băng nước trong bồn,cònhoàng thượng thì tim đập nhanh như muốn nổ tung.
Buôngtay của mình ra,Điệp Mị cũng chẳng có cảm giác gì, đilên quay mặt nhìn hắn(hoàng thượng) rồi chỉ nói “Ngài ngại sao?Sau này còn nhiều,ngài từ từ làm quen”
Tuynói thế nhưng cho cùng là vì muốn chọc tên hoàng đếnhát gái này một tí chứ nàng không có ý định phô chohắn xem.