Hoàng Hôn Bùng Cháy

Chương 10: Chương 10: Kết thêm bạn cũ




_Em thật sự ko nhớ sao, bộ anh hai chưa nói gì cho em à, thật tình, dù bần tới đâu thì cũng phải cho em biết tới sự hiện diện của tôi chứ, đúng là cái đồ ưa.: nói xong người con gái ấy quay lưng đi, vào phòng bên trong rồi làm cái gì đó, phải công nhận là dù ko hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng nhìn cô gái tên Navy đo cũng khá giống Daniel. Vì khá tò mò nên cô đi theo người con gái kia vào phòng trong, nghe thấy cuộc nói chuyện giữa cô ấy và anh hai cô ( vì khi nói chuyện, Navy thường mở loa ngoài, chỉ có khi nào cần giữu bí mật chuyện gì quan trọng lắm mới để bình thường) Anh thật quá đáng, đã nói là khi con bé vào công ty thực tập thì phải cho con bé biết tới sự hiện diện của em mà, cho dù bận tới đâu thì cũng không có thời gian để anh nói chuyện với nó hay sao. Bộ tưởng ra đời trước người ta 10 phút mà muốn làm gì thì làm sao, tới lúc nào đo trong mắt anh, em sẽ thành người vô hình sao, hay anh định nói anh anh không lơ em mà do em có sức mạnh tàng hình,.... bla..bla......___ Nói chung lài Navy nói mà không để cho Daniel nói một lời nào. Trong đầu cô như dần hình thành ra được vấn đề, cô hiểu chuyện hơn, biết người con gái kia là ai, chỉ thắc mắc tại sao là chị em mà từ nhỏ cô đã không có bất cứ kí ức gì về người chị này. Nhưng vấn đề mà cô chắc chắn là người chị này của cô là anh em sinh đôi với Daniel, chỉ có như vậy hai người họ mới có nét giống nha, độ tuổi bằng nhau, lại được Daniel nhường nhịn chí bình thường anh đậu để người khác bắt nạt mình.

Chờ cho cuộc nói chuyện của hai người kết thúc, cô mới mạnh dạn bước vào: Chị là chị của em, tại sao em không hề có ký ức gì về chị. Câu hỏi này cô đã muốn hỏi từ khi nghe được cuộc nói chuyện giữa hai anh chị nhưng vì giữ hình tượng nên tới bây giờ cô mới hỏi.

Navy trả lời một cách thản nhiên:Vì từ nhỏ bố của chúng ta đã cho chị sang bên này để thích nghi với môi trường tại đây cũng như học hỏi cách làm việc, đời sống đề tới bây giờ chị lên làm người quản lý của công ty này, có thể nói là nắm chức vụ ngay với anh hai ở Việt Nam .. Cô chỉ cười, À, mà tên của chị là gì vậy, tên khai sinh á. Vũ Thiên Hân, chị của Vũ Hạ Thi ^-^, nghe vậy cô cũng chỉ biết cười. Ngồi nói chuyện với Navy, kể cho chị biết ước mơ khi còn nhỏ, mong muốn có một người chị để chia sẻ như bao người bạn khác, cùng vui chơi, mua sắm, ăn uống, còn lập âm mưa để chọc phá Daniel. Cô cảm thấy hạnh phúc vì tìm được đồng minh, vậy là cô sẽ không cô đơn, có thêm người chị yêu thương mình, có thể khi về nước cô sẽ giới thiệu Navy với chị Cát, có thể hai người họ sẽ hợp với nhau, không chừng còn cho cô ra rìa nữa kìa ^o^. Cuộc nói chuyện của hai chị em kéo dài tới 6 tiếng đồng hồ. Tới khi câu chuyện kết thúc thì cũng đã là 5 giờ chiều nên Navy dặn cô em gái về khu biệt thự của cô tắm rửa nghỉ ngơi, có gì tới tối cô về, hai chị em sẽ đi ăn tối rồi đi chơi luôn.

Nghe tới nghỉ ngơi là cô mừng lắm, cũng tới lúc cô cần được thư dãn, chưa kịp bước chân ra phỏi phòng thì : Mà em Nhớ kêu Cậu lúc nãy đưa cho em tư liệu để học , dù biết là làm cho công ty nhà mình nhưng cũng phải giao tiếp với mọi người, không thể cứ im lặng mà nhìn người khác được, người ta sẽ đánh giá em ra sao đây. Nghe Navy nói cũng có lý nên cô đồng ý yêu cầu rồi rời đi.

Vừa ra tới sảnh đã thấy Vũ chờ, công nhận cậu ta nhanh thiệt. GẶp được cậu ấy là cô đi thẳng ra xe luôn , trên đường về căn biệt thự, cô cũng có trò chuyện với Vũ.Anh làm chức vụ gì vậy, nghe cô hỏi, anh thật lòng trả lời: Trước đây tôi là trợ lý của cô Navy, nhưng giờ lại trở thành thầy giáo, vệ sĩ,người bạn và là người tư vấn tâm lý rồi. Thấy anh trả lời vậy, cô thắc mắc tại sao anh lại chuyển nghề, bộ chị tôi không đối tốt với anh sao, câu hỏi của cô khiến vũ bật cười, không biết vì sao cậu lại nghĩ như vậy, tôi chuyển nghề là vì cậu đó, trách nhiệm của tôi là người dạy tiếng nhật cho cậu, bảo vệ cậu, ở bên nhưng người bạn và là người giúp cậu ổn định lại tâm lí cũng như cảm xúc, sau khi nghe đáp án của Vũ, cô chắc chắn là Daniel đã biết mọi chyện giữa cô là anh, vì vậy mới đồng ý cho cô qua bên này, còn việc còn lại là do Navy sắp xếp.

Trên xe, sau cuộc trò chuyện lúc nãy thì hiện tại quá mức yên tĩnh, Vũ tìm cách gợi lại ký ức cho cô: Thật sự cậu không có cảm giác tôi là người cậu tường quen à? ___ Thật ra thì lúc đầu thấy có chút quen quen nhưng không nhớ ra nên.....: Cậu còn không nhận ra tôi, gợi ý nhé, bạn học cấp hai của cậu, người từng theo đuổi cậu, nghe Vũ nói, bất giác cô giật mình, không lẽ là cậu, là cậu thật hả, mà sao biết tôi là con của tập Đoàn Hoàng Thiên?, Vũ bật cười: Vẫn như ngày nào, còn giống cả chị Hân nữa, hỏi mà chẳng cho ai nói bất cứ gì, còn cứng đầu nữa cô gượng cười: Thôi sao cũng được, dù gì cũng gặp được cậu ở đây, lại có phước được cậu chỉ dạy, coi như tôi nợ cậu ^o^, NỢ nần gì, bạn bè với nhau cả, bộ muốn coi tôi là người lạ à:_____ Câu nói mang đầy tính hài hước ngày xưa vẫn không thay đổi, chỉ có cậu là người bạn tốt với tôi thôi, hay là bữa nào rảnh, cùng dẩn tôi đi chơi đi, tôi cũng muốn xem phong cảnh nơi này.

Thông qua câu trả lời của vũ, hai người chú tâm tìm ngày đi chơi mà quen mất là sắp về tới biệt thự. Bước xuống xe, cô vẫy tay chào tạm biệt Vũ, mai gặp lại nha, giờ tôi vào trong đây.

Ngày hôm này đối với cô thật sự là niềm vui khi vừa biết được người chị của mình sau thời gian bấy lâu , còn thêm việc nhận lại người bạn cũ nữa, cô cảm thấy vui không thể tả nổi, cảm giác như không ăn mà có thể chạy bộ 10km không biết mệt

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.