Trang Duệ vừa nói chuyện, một bên đã xem đồng hồ, đã là 11 giờ trưa, sau khi cúp điện thoại, nhắn tin cho tiến sĩ Nhậm, bảo hắn giúp mình
giải thích cho thầy giáo một chút, đi đến bãi đỗ xe, lái xe đến Phan gia viên.
- Hắc, Hầu Tử, ngươi không thiệt thòi à, cả nhà ngươi ba người đều tới rồi.
Trang Duệ bình tĩnh xác định địa điểm khách sạn, Phan gia viên cách
khách sạn đó không xa, bình thường ăn cơm buổi trưa cũng đều gọi từ nơi
này, Trang Duệ mới vừa vào phòng, đã thấy Hầu Tử đang chơi đùa với con
gái rồi.
- Hắc hắc, Trang ca, con gái ta cơ thể dài ra rồi đấy, ngài mời khách đương nhiên muốn tới kiếm chút chất béo à.
Da mặt Hầu Tử dày, căn bản lời nói đối với Trang Duệ không để bụng, vợ
hắn ngược lại đứng dậy, lên tiếng chào hỏi Trang tổng.
- Đến đây, Nữu Nữu, cho chú ôm một cái.
Trang Duệ ngồi xuống nhân tiện bế con gái Hầu Tử, đứa bé này hơn hai
đứa con của mình nửa tuổi, phấn ục ục rất là đáng yêu. Vợ Đại Hùng đi
làm tại cửa hàng kim cương, giữa trưa không có thời gian đến đây, chỉ có nhà Hầu Tử cùng với Triệu Hàn Hiên, xem như Trang Duệ tổ chức đối với
các thành viên hơi sớm.
- Lão Triệu, đồ vật đó ngươi cũng xem rồi chứ? Cảm giác như thế nào hả?
Sau khi đợi mang đủ đồ ăn, Trang Duệ đưa đứa bé giao cho mẹ nó, lấy mấy chai bia, đứng dậy uống cùng bọn người Triệu Hàn Hiên.
-
Này, ngươi đừng nhắc đến vấn đề đó, ta đã nói, từ nay về sau không nhìn
đến khí cụ bằng thanh đồng nữa, như vậy là có ý châm chọc rồi.
Sau khi Triệu Hàn Hiên nghe Trang Duệ nói, tức giận trừng mắt liếc hắn,
từ lần trước giao 1000 vạn học phí, ai đề cập đến khí cụ thanh đồng với
hắn đều nôn nóng, đừng nhìn Trang Duệ là ông chủ, lão Triệu vẫn rất tức
giận, ông chủ Trang cũng muốn cười làm lành.
- Được, ta không có hỏi ngài nữa, ta hỏi Hầu Tử.
Trang Duệ cũng biết Triệu Hàn Hiên không phải tức giận thật sự, lập tức xoay mặt nhìn về phía Hầu Tử, nói:
- Thật giả ngươi có thể nhận ra, vật này xuất thân từ lăng mộ gì, có thể đánh giá được không?
Trang Duệ muốn biết nghiên cứu ở trong lòng của Hầu Tử, bây giờ Tuyên
Duệ Trai nhận được đồ cổ, đều qua tay Hầu Tử, trừ khi liên quan đến số
tiền khác lớn, Trang Duệ mới đến xem một vòng.
Nhắc tới việc chính, sắc mặt Hầu Tử dao động, nói:
- Trang ca, theo ta thấy, đoán chừng lai lịch không nhỏ, hình dáng của
đồ vật này giống như là triều đại nhà Hán, ít nhất cũng là một lớn của
vương hầu, hơn nữa…
Hầu Tử liếc mắt nhìn hai cô gái ngồi đối diện, hạ giọng nói:
- Hơn nữa vật này xem như là đồ vật chôn sống.
Đồ cổ ở trong thiên hạ, mười phần đều lấy ra từ bên trong mộ táng, chỉ
có điều chia làm sinh vũng hố và thục vũng hố mà thôi, thục vũng hố là
đồ vật được lấy ra từ đất đã lâu, dùng trước giải phóng vi đường ranh
giới, có thể lưu thông trên thị trường đồ cổ. Sinh vũng hố thì không
phải vậy, chỉ là vật sau khi khai quật lấy ra, đây là vật mà quốc gia
không cho phép buôn bán, nếu như là đồ vật đặc thù một chút, không chừng còn bị điều tra tội thủ tiêu tang vật.
- Hả? Muốn biết một
chút về cái kia, nhưng đợi lát nữa ăn cơm xong Hầu Tử ngươi đưa vợ con
về nhà. Sau đó hẹn bọn hắn buổi chiều đến.
Trang Duệ nghe
được đồ vàng mã là sinh vũng hố, con mắt không khỏi sáng ngời, mặc dù đồ cổ qua tay hắn không phải là ít, nhưng phần lớn đều là khai quật truyền lại từ nhiều năm, trừ tang vật của đám lão đại Trừ Dư ra, thật đúng là
Trang Duệ không tiếp xúc qua đồ cổ mới ra.
Nghĩ đến một thời
gian ngắn nữa sẽ được đi thực tập tiến hành khai quật hiện trường, hiện
tại có cơ hội được nhìn thấy vật sinh vũng hố, dĩ nhiên là Trang Duệ
không muốn bỏ qua.
Vợ Hầu Tử nghe được lời Trang Duệ nói, vội vàng nói:
- Trang tổng, đợi chút nữa hai mẹ con chúng ta tự mình đi được, có xe rồi không sợ đâu.
- Đúng vậy, Trang ca, bây giờ ta sẽ gọi điện thoại cho bon hắn, hai
người này không giống như là người có kinh nghiệm, đang tìm người nhìn
hàng khắp nơi, vẫn còn không biết đến mấy giờ mới có thể đến.
Khi Hầu Tử đang nói chuyện tiện tay móc điện thoại ra, vẫn không quên
lấy ra một bao thuốc Trung Hoa trong túi quần ra để trên bàn cho Trang
Duệ.
- Lão Triệu, gần đây làm ăn không tệ, các ngươi vất vả rồi.
Trang Duệ chạm cốc rượu với Triệu Hàn Hiên, mặc dù Hầu Tử cùng Đại Hùng cũng đều phát triển lên, nhưng cửa hàng này nếu không có Triệu Hàn Hiên vẫn là không thành, hắn làm nghề tại đây hơn hai mươi năm, rất quen
thuộc mặt người, Hầu Tử cùng Đại Hùng còn lâu mới có thể so sánh được.
- Nói những cái này làm gì, nếu năm đó không phải ngài giúp ta một lần, chỉ sợ bây giờ lão Triệu ta không biết trốn cái phiền phức kia thế nào
rồi lại làm ăn mày đấy.
Triệu Hàn Hiên khua tay, hiện tại
cuộc sống gia đình hắn tạm ổn, doanh thu hàng năm cũng có thể có 200 đến 300 vạn, tiền lợi nhuận không thể so với trước kia được, nhưng lại
không cần phải gánh trách nhiệm nguy hiểm, lão Triệu sớm đã không có ý
định ra ngoài lập cuộc sống mới.
- Ha ha, lão Triệu, nếu lúc trước không có ta, ngươi cũng sẽ đợi thời cơ trở lại, nhất thời ngăn trở không coi vào đâu.
Tuyên Duệ Trai có Triệu Hàn Hiên quản lý, mấy năm nay Trang Duệ cũng ít phải dùng sức lực vào, Tuyên Duệ Trai cũng giúp cho Trang Duệ lợi nhuận gần ngàn vạn, hiện tại văn phòng Tuyên Duệ Trai rất có tiếng tăm ở Bắc
Kinh.
Trong khi đang nói chuyện, Hầu Tử cầm điện thoại đi tới nói:
- Trang ca, liên hệ được rồi, 1h30 bọn hắn sẽ đến cửa hàng, chúng ta ăn cũng sắp đến giờ rồi?
Trang Duệ nhìn đồng hồ, đã sắp 1h, đứng lên cầm chén rượu, nói:
- Uống cạn chén rượu này!
- Thúc thúc, con cũng muốn.
Nữu Nữu nhìn thấy một đám người lớn đứng lê, cũng giãy giụa trong lòng
mẹ, âm thanh nói ra như trẻ con đang bú, làm cho cả đám người cười to.
Nhìn thấy Đại Hùng và Hầu Tử, tâm tư Trang Duệ có chút lay động, mấy
năm trước lúc mới quen hai anh bạn này, chính là lưu manh về đồ sứ, bây
giờ thay đổi cả hình dạng lẫn con người.
Lúc gần đi Trang Duệ còn gọi khách sạn đóng gói không ít đồ ăn, trong cửa hàng còn có hai người làm thuê nữa.
Phan gia viên so với trước kia thì bây giờ dường như náo nhiệt hơn, âm
thanh lời nói mặc cả giá cả không ngừng, làm cho Trang Duệ cảm thấy vùng ngoại ô này có chút mới lạ, trên đoạn đường có vào các quán tìm kiếm.
Nhưng hôm nay vận may của hắn không thật tốt, xem liên tiếp hơn mười
kiện tạo hình phong cách cổ xưa, các vật chế tác tinh xảo đều là đồ nhái hiện đại, hơn nữa chủ quan hét giá cao hơn giá thật của vật phẩm, thấy
Trang Duệ lắc đầu liên tục, việc làm ăn đồ cổ này càng không nên làm.
Trở lại Tuyên Duệ Trai uống chén trà, một lúc sau, có hai người đàn ông trẻ tuổi đi vào trong cửa hàng.
- Ông chủ, lấy đồ vật ra.
Người đàn ông đi phía trước liếc mắt thấy Hầu Tử, lấy một đồ vật trong
bao tải cầm trên tay đi lên, đặt xuống trước mặt quầy Hầu Tử, kêu “bịch” một tiếng.
Anh chàng ở phía sau cũng cầm theo một bao, chiều dài rộng hai cái bao đều khoảng một mét, có thể nhìn thấy không ít đồ
vật bên trong.