Hoàng Kim Đồng

Chương 734: Chương 734: Sơn Cư Đồ. (1)




Lão Lý vốn muốn giải thích hai câu, nhưng sau khi nghe xong, cũng bắt đầu nóng lên, hắn hận đôi tay của mình, lúc đó hắn không chỉ lau có bốn năm mươi khối ngọc, tại sao không chịu kiên trì tới cuối cùng chứ?

Mọi người nghe lão Lý nói như vậy, ngược lại trong nội tâm cũng thoải mãn, bọn họ chỉ mất vài ngàn để mua ngọc, lão Lý thì mất tới hơn trăm vạn a, muốn nói ủy khuất, lão Lý chính là người bị ủy khuất nhất.

Sau khi lấy lão Lý làm người đểu so sánh, mọi người rất dễ dàng tìm được cân đối, lập tức có mấy người "Phúc hậu", ngược lại mở miệng an ủi lão Lý, đương nhiên, trong tâm ý vẫn có chút hả hê.

- Trang lão sư, ngài xem, vừa rồi tôi không được sự đồng ý của ngài, tự tiện quyết định, thật sự là xin lỗi a.

- Không có gì, không có gì, Trương quản lý, bảo tôi là tiểu Trang là được, vừa lúc tôi cũng muốn thưởng thức cổ vật của các bằng hữu Trịnh Châu, trao đổi kinh nghiệm với mọi người một chút.

Trang Duệ tiếp nhận ly nước Trương quản lý rót cho, rất khách khí khiêm tốn vài câu, sau khi hắn mở bảo tàng, sẽ không thiếu việc trao đổi với các bảo tàng nước ngoài và các nhà sưu tập trong nước, tạm thời lấy Trịnh Châu làm nơi tập dợt đầu tiên.

Lại nói tình hình vừa rồi, nếu mình không đáp ứng, chỉ sợ hiện giờ còn bị vây trong đại sảnh lầu một a.

Trương quản lý nghe được lời này của Trang Duệ, liên tục khoát tay, nói ra:

- Không dám nhận, ngài là chuyên gia nổi danh trong nước, nhất định phải gọi là lão sư, Trang lão sư, xin ngài ngồi tạm, tôi đi ra ngoài một chút, sẽ trở lại ngay.

Trang Duệ cười cười, nói ra:

- Trương quản lý, ngài cứ tùy ý...

Sau khi đi vào phòng quản lý của Trương Lực, lập tức lấy điện thoại cầm tay ra, gọi ra ngoài.

- Này, đại ca a, anh nhanh chóng tìm trong nhà, lấy món đồ sứ Thanh Hoa thời Khang Hi ra, còn có cái trấp dưới giường có cái rương nhỏ, cùng ôm đến đây, đúng, đúng, là thành đồ cổ.

Trương quản lý này cũng có tâm tư của mình, ca ca hắn Trương Phong, cũng là một nhà sưu tập nổi tiếng Trịnh Châu, trong nhà có không ít những thứ sưu tập trong nhiều năm qua, nhưng so với trình độ chuyên nghiệp của ca ca hắn, thì những thứ của hắn ít hơn nhiều.

Hiện tại Trang Duệ đang an vị trong văn phòng, Trương quản lý làm quan hưởng lộc vụa, ở chùa ăn lộc phật, cho nên thả sức điện thoại, Trang Duệ trong văn phòng, cũng nhận được một điện thoại.

- Nhâm lão bản, không phải ngài nói mai mới đi xem đồ sao? Cái gì? Hiện tại? Nhâm lão bản, hiện tại tôi thật sự đi không được a, lúc này đang trong thành đồ cổ Trịnh Châu, vừa rồi còn bị một đám người vây quanh bắt xem xét cổ vật, bằng không ngài cũng tới, chúng ta ăn cơm trưa với nhau?

Điện thoại là Dư Chấn Bình gọi tới, không biết là nguyên nhân gì, đột nhiên hắn muốn gặp mặt Trang Duệ, Trang Duệ không biết dụng ý của Dư Chấn Bình, nhưng vẫn ăn ngay nói thật, đem tình cảnh của mình nói cho đối phương biết.

- A, vậy à, thế ngài mai tôi gọi cho Trang lão bản một lần nữa.

Dư Chấn Bình dùng đầu lưỡi liếm liếm bờ môi, nửa tháng nay hắn không ăn thịt cá rồi, có ý muốn đi, nhưng lại nghĩ tới, an toàn vẫn là thứ nhất, lập tức mở miệng cự tuyệt Trang Duệ.

Sau khi cúp điện thoại, Dư Chấn Bình lập tức đứng dậy, sau khi ăn mặc một chút, vội vàng rời khỏi chỗ ẩn thân.

Trang Duệ ngồi ở phòng quản lý, một lúc sau, lấy một cái điện thoại khác ra, gửi tin nhắn cho Tương Ngô, nói chuyện này một chút, lần này hắn nói không muốn tự chủ quyết định, có vấn đề gì cũng không thể chụp mũ lên đầu của hắn.

- Trương quản lý, Trương quản lý, Trang lão sư còn ở đây không? Ai nha, tôi là người đầu tiên sao?

Trang Duệ đang ngồi uống trà trò chuyện trong văn phòng quản lý, cửa phòng quản lý bị đẩy ra, chính là lão Tề, hắn cầm trong tay một quyển trục, chạy vội tới, y phục trên người, đã bị mồ hôi làm ướt nhẹp hết.

- Hắc, lão Tề, lão là người chơi cổ ngọc, tại sao lại mang một bức họa tới? Chắc chắn trong nhà của lão còn không ít thứ tốt nha.

Trương Lực đối với những người thuê chỗ trong thành đồ cổ này rất quen thuộc, lập tức mở miệng trêu chọc lão Tề.

- Trương quản lý, ngài không nên nói tôi, chỉ sợ lão đại của ngài, cũng có không ít hơn tôi đâu?

Lão Tề không còn chút bộ dáng hầm hố như vừa rồi, người ta mở cả bảo tàng tư nhân, hắn không thể so sánh được, cho nên vẫn thành thành thật thật nhờ xem xét a.

Nhưng lão Tề cũng không phải là đèn cạn dầu, nếu muốn hắn tâm phục khẩu phục, thì Trang Duệ cần phải xuất ra chút bản lĩnh thật sự, tối thiểu nhất là cổ họa mà hắn mang tới hôm nay, phải xem xét cho ra lai lịch.

Văn phòng của Trương Lực cũng rất hiện đại, dùng bàn thủy tinh, nhưng bàn thế này không thích hợp cho việc xem xét cổ vật, lập tức gọi mấy bảo an tới, từ khu hàng mỹ nghệ lấy tới một cái bàn gỗ, dùng một tấm vải tím dài trải lên, dịch chuyển cái bàn củ đi, bày ở giữa phòng.

- Lão Tề, không ngờ lão lại chạy nhanh như vậy a.

- Lão Vu, lão cũng không chậm, trong tay cầm vật gì thế?

- Tôi nói, các vị cũng ở đây cả à?

Khi đang nói chuyện, những người lúc nãy chạy ra khỏi cổ thành, lúc này đã tụ lại một chỗ, cũng không chỉ ở trong văn phòng, mà ngay cả ở ngoài hành lang, cũng có rất nhiều người đang chờ được xem xét cổ vật.

Mà số người ở đây hiện giờ, còn vượt xa những người vừa rời đi, đầu năm nay, ai không có bạn bè thân thích chứ?

Nhất là làm người sưu tập, cơ hồ mỗi người đều có nhóm của mình, có chuyên gia xem xét miễn phí, đã sớm truyền khắp giới cổ vật Trịnh Châu, nhưng phàm là người Trịnh Châu, ai cũng không muốn bỏ qua cơ hội này, vội vàng chạy tới đây.

- Khục khục, mọi người im lặng một chút, hôm nay có thể mở Trang lão sư tới, làm khách của thành đồ cổ chúng ta, mọi người có nên tỏ vẻ hoan nghênh ngài một chút không?

Không biết từ đâu, Trương Lực đã tìm được một cái loa khuếch đại âm thanh, đứng ở cửa phòng, lớn tiếng hô lên, người ở đây dù nhiều, nhưng có thể tiền vào phòng, đều là người có chút danh tiếng trong giới cổ vật Trịnh Châu.

Mà những người đứng bên ngoài, thì "Tự giác" sắp xếp thành hàng dài, không có biện pháp, có người không tự giác, bảo vệ lập tức đi qua nhắc nhở.

- Được rồi, tôi cũng không chậm trễ thời gian của mọi người, hiện tại thì xin Trang lão sư bắt đầu xem xét.

Sau đó là tiếng vỗ tay thật lớn, Trương quản lý rất thức thời thu hồi loa, đặt mông ngồi vào bên cạnh Trang Duệ, có thể ở bên cạnh chuyên gia xem xét bảo vật, đây cũng là một cơ hội học tập đề cao chuyên môn nha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.