Hoàng Tử Và Cô Bé Lọ Lem

Chương 3: Chương 3




Chương 3

Không phải gặp hoàng tử, bất cứ lúc nào bạn cũng có thể trở thành nữ vương

Chia tay với Thụy, Đồng Đồng lập tức chấp nhận sự theo đuổi của Tiếu Kiệt, bởi vì cô cần có một tình cảm mới để quên đi hoàng tử. Cô sợ nếu không có sự ràng buộc của tình cảm, cô sẽ không do dự mà cùng Khiêu Khiêu tiếp tục tình yêu với hoàng tử.

Tiếu Kiệt là một người khác hẳn. Anh từ nhỏ đã luyện Taekwondo, thân hình cao lớn mạnh mẽ, khuôn mặt như được trạm trổ lại càng hiện ra rõ ràng. Có lẽ anh cạo râu từ sớm, một hai ngày mà không cạo sẽ mọc ra rất nhiều râu màu đen thô ráp. Lần đầu tiên anh hôn Đồng Đồng, Đồng Đồng đã bị đám râu này đâm vào. Ngày hôm sau gặp lại, trên mặt cô xuất hiện một vết xước.

Đồng Đồng là mối tình đầu của Tiểu Kiệt. Tiểu Kiệt từng nói với Đồng Đồng, hình dáng của cô chính là hình dáng của người vợ trong lòng anh, nên khi lần đầu tiên gặp cô anh đã quyết định, nhất định phải theo đuổi cô tới cùng, yêu cô chung thủy. Đồng Đồng nghe anh nói, chỉ im lặng. Cô không nghĩ mình sẽ có tình cảm sâu nặng với anh . Sau khi trải qua tình cảm với Thụy, đối với câu nói của Tiểu Kiệt, cô có một chút nghi ngờ. Phải chăng anh có ý ám chỉ cô, ý nói anh đã từng ngây thơ nghĩ rằng cô khác những người khác. Hay chỉ là lời thề non hẹn biển tùy tiện giữa trai gái với nhau thôi? Cô cũng không muốn suy nghĩ nhiều. Đối với Tiểu Kiệt, cô cảm giác mình không có yêu cầu gì, chỉ cần không khiến cho cô mệt mỏi như trước, để cho cô nói chuyện yêu đương một cách bình thường giống như bao nhiêu cô gái khác là được rồi.

Đồng Đồng đối với Tiểu Kiệt, là một con cún vô danh lạc đường, được anh đem về nhà nuôi nấng, mà nó đối với anh đã tràn ngập cảnh giác, chỉ cần thoáng cảm thấy bất mãn, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm kiếm chủ nhân mới. Mà Tiểu Kiệt đối với Đồng Đồng , là chiếc giấy gói xinh đẹp nắm ở trong sau khi tay ăn kẹo xong, có lẽ chỉ cần một suy nghĩ thoáng qua, có thể cô sẽ ném giấy gói kẹo vào thùng rác. Yêu thương cũng giống như chiếc cân tiểu ly, bên Tiểu Kiệt càng lúc càng nặng, Đồng Đồng càng lúc càng được đẩy cao, Tiểu Kiệt muốn nhìn thấy cô, nhất định phải ngước mắt lên.

Tiểu Kiệt đối với cô vô cùng quan tâm chăm sóc. Mỗi buổi sáng sớm thường tới thư viện giữ trước chỗ tự học, sau đó tới nhà ăn mua đồ ăn sáng đến cho Đồng Đồng, đứng dưới ký túc xá chờ Đồng Đồng xuống dưới lấy đồ ăn. Lúc mới đầu, Đồng Đồng còn miễn cưỡng, sáng sớm, trong thời gian ngắn trang điểm gọn gàng để một lát sau đi xuống gặp, sau này do cô thường xuyên là nhận được điện thoại Tiểu Kiệt lúc sau mặc đồ ngủ, tóc tai lộn xộn chậm chạp chạy xuống lâu. Cô cũng không phải một người lười nhác, nhưng mà “Nữ làm duyệt mình người dung” ( Con gái làm đẹp vì người mình yêu ) những lời này cũng không thích hợp đối với Đồng Đồng và Tiểu Kiệt.

Tiểu Kiệt mỗi ngày cùng cô tự học, ăn cơm, đi dạo phố. Rất khó có thể thấy Đồng Đồng cô đơn một mình. Thi thoảng Tiểu Kiệt cùng bạn học đi ra ngoài ăn liên hoan, nếu có thể dẫn cô đi nhất định phải đưa cô đi cùng, nếu không đưa cô đi được, thì sau khoảng thời gian ăn cơm chiều cũng sẽ chạy đến dưới lầu của ký túc xá điện thoại gọi cô đi ra. Đôi khi là món ăn đặc sắc của nhà hàng nào đó, có đôi khi sẽ mang về cho cô một vào món đồ nho nhỏ. Anh nói với bạn bè của mình rằng. Một mình ra ngoài ăn cảm thấy rất có lỗi với Đồng Đồng. Những lời này được những người nhiều chuyện nói đến tai Đồng Đồng , trong lòng Đồng Đồng như là bị kim đâm một chút, không phải đau, mà là vui vẻ.

Tiểu Kiệt là chủ tịch hội Sinh viên, rất giỏi diễn thuyết. Mỗi một lần hội của bọn anh tổ chức cuộc họp gì, anh luôn là người đại diện, mặc âu phục phẳng phiu đứng trên lễ đài chủ trì, dõng dạc nhìn những người dưới đài dành tình cảm mãnh liệt cho anh. Mỗi một lần đón sinh viên mới nhập trường chủ yếu đều là do anh tổ chức. Anh chỉ huy mọi người lập những lán tránh nắng, dọn đồ uống, lấy ghi tên đăng ký. Anh xung phong giúp sinh viên mới mang hành lý, dùng xe ba bánh giúp bọn họ đem đồ đạc đến dưới kí túc xá. Cùng những học sinh năm một đứng dưới ánh mặt trời , ngồi uống Coca Cola mồm há to ăn cơm hộp, lại gặp được cha mẹ của sinh viên mới nhập trường không biết đường liền buông hộp cơm nhiệt tình dẫn họ đi. Phơi nắng dưới ánh mặt trời đến nỗi không mở được mắt, anh cũng chỉ kéo ống tay áo sơmi lau mồ hôi trên mặt.

Anh có khí thế sục sôi nhiệt huyết như người nông dân vào mùa gặt.

Nhưng mà Đồng Đồng đối với anh dường như thiếu một chút nhiệt tình. Cô bỗng nhiên trở nên sâu sắc, giống một nhà tư tưởng, không có lúc nào là cô không nhìn lại tình cảm của mình. Cô cảm giác toàn bộ tình yêu của mình đã bị hoàng tử mang đi, bởi vì cô đã từng yêu vô cùng sâu đậm nhưng lại không có kết quả gì. Tình yêu trong lòng cô, cũng như hình xăm, mang theo đau đớn và khắc sâu vĩnh viễn, không thể xóa nhòa cho đến lúc chết. Mà hình bóng trong lòng cô, tuyệt đối không phải là Tiểu Kiệt.

Thế nhưng cô lại là một người con gái bình thường như vậy, yêu bản thân mình hơn bất cứ ai, là vì bị yêu mà sống, mà không phải vì yêu mà sống. Cô thích cảm giác được một người con trai mạnh mẽ nghị lực yêu thương, cảm giác yêu thật sâu sắc. Cô thích cách sống của Tiểu Kiệt, cuộc sống có rõ ràng, có mục tiêu. Cuộc sống của cô với Tiểu Kiệt giống như một bức tranh hoàn hảo. Cô chẳng qua cũng chỉ là một người con gái tầm thường, đang nhìn thế giới tưởng như yên bình mà tìm kiếm một cuộc sống yên ổn, là đứng dưới ánh chiều tà, bên cạnh có ông xã, phía trước là đứa trẻ vừa mới học đi bước những bước chập chững.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.