Nhìn thấy Diệp Trạch Đào quay lại Hô Diên gia, trên mặt Hô Diên Ngạo Bác nở nụ cười, Diệp Trạch Đào này là một người trọng tình trọng nghĩa,
cũng không bởi vì mình lùi xuống mà liền quay mặt đi!
Trong thời gian này càng có nhiều ý tưởng hơn, cho dù Hô Diên Ngạo Bác quyết tâm
lui xuống, cũng vô cùng để ý đến suy nghĩ của Diệp Trạch Đào, thấy Diệp
Trạch Đào quay lại đây lần nữa, trong lòng cảm thấy an ủi đi rất nhiều.
- Cha nuôi, mẹ nuôi.
- Thiến Ảnh!
Nhìn thấy ba người, Diệp Trạch Đào chào hỏi.
Tô Thiến Ảnh liền vội chạy qua đó nhận lấy túi xách và áo khoác của Diệp Trạch Đào.
- Anh Diệp, anh đến rồi?
- Ừ, trong nhà vẫn ổn chứ?
Biết Diệp Trạch Đào hỏi về tình hình trong nhà Hô Diên Ngạo Bác, Tô Thiến Ảnh nhỏ tiếng nói:
- Vẫn ổn.
Biết rằng sau khi Hô Diên gia xảy ra chuyện như thế này cô ta có chút lo
lắng, bây giờ nhìn thấy Diệp Trạch Đào đến, liền cẩn thận quan sát vẻ
mặt của Diệp Trạch Đào, nhìn thấy Diệp Trạch Đào vẫn đối xử với mình như lúc trước, cũng yên tâm đi một chút.
Thực ra, Diệp Trạch Đào
cũng không có ý nghĩ gì, đối với Tô Thiến Ảnh cũng tốt, Trịnh Tiểu Nhu
cũng tốt, dù sao cũng đã thành người phụ nữ của mình rồi, hắn ta sẽ
không có bất kì suy nghĩ khác, đối với người của mình, Diệp Trạch Đào
vẫn rất xem trọng tình cảm này.
- Trạch Đào, đã đi qua chỗ ông Trịnh rồi sao?
- Ừ, nói chuyện một hồi rồi mới qua đấy.
Triệu Hương Lăng mỉm cười nói:
- Trạch Đào, con cũng đã mệt rồi, mau qua đây ngồi xuống nói chuyện.
- Thiến Ảnh, giúp Trạch Đào pha ly trà đi.
Nhìn về hướng Triệu Hương Lăng, cũng không thấy tình huống cãi nhau của hai
vợ chồng này, lúc này Diệp Trạch Đào mới yên tâm một chút.
Nhìn thấy ánh mắt Diệp Trạch Đào nhìn qua, Triệu Hương Lăng cười nói:
- Có phải đang lo lắng cho ba mẹ không?
Diệp Trạch Đào liền cười cười.
- Cha nuôi của con là người mang chủ nghĩa lý tưởng, làm chuyện gì cũng
đều hy vọng toàn thập toàn mỹ. Thực ra, trên quan trường cũng có rất
nhiều chuyện như vậy, như thế cũng tốt, có thể làm một chút việc cho
quốc gia, cho dù kết quả không được như ý muốn, cũng là một việc tốt, mẹ cũng rất vui mừng, chỉ cần ông ta không có sao là tốt rồi.
Diệp Trạch Đào âm thầm khâm phục, mẹ nuôi này của mình là một người có thể buông xuống được!
- Mẹ nuôi nói đúng!
- Anh Diệp, anh uống trà.
Tô Thiến Ảnh để ly trà xuống, qua đó ngồi kế bên Diệp Trạch Đào.
- Cha nuôi, mọi người làm như vậy, con cũng lo lắng sẽ rối loạn một thời gian đấy.
Lúc Diệp Trạch Đào vừa suy nghĩ đến việc nhiều lãnh đạo cấp tỉnh bộ cũng
đều có vợ con có quốc tịch nước ngoài, cũng rất lo lắng đến việc sẽ gây
ra chuyện.
Hô Diên Ngạo Bác khẽ mĩỉm cười nói:
- Trạch
Đào, thực ra trước khi làm việc này mọi người cũng đã đều nghiên cứu
trước rồi, điểm quan trọng ở Trung Quốc con cho rằng là gì? Là quân đội! Chỉ cần quân đội không có vấn đề, thì sẽ không xảy ra vấn đề lớn, bây
giờ lực lượng mình nắm trong tay ở quân đội đã rất lớn mạnh rồi!
Diệp Trạch Đào liền gật đầu, nếu Hô Diên Ngạo Bác nói như vậy, hắn ta cũng
yên tâm một chút rồi. Từ trong câu nói của Hô Diên Ngạo Bác cũng đã có
thể đoán ra, trong chuyện này, mấy người Bí thư Hạo Vũ và Phùng lão đó
đã nhất trí, chỉ cần quân đội không có vấn đề, cho dù một hai người muốn làm loạn cũng không thể nào dựng lên làn sóng lớn.
Nhìn thấy Diệp Trạch Đào đã hiểu, Hô Diên Ngạo Bác thở dài nói:
- Làm sao mà ba không hiểu được suy nghĩ của con chứ, điều quan trọng bây giờ chính là quốc gia chúng ta cần chúng ta làm một số việc!
Triệu Hương Lăng cười nói:
- Cha nuôi của con cái gì cũng không cần, chỉ cần mỗi danh tiếng, con
đừng thấy lần này ông ta về hưu rồi, cách làm này của họ nhất định sẽ
được ghi vào sách sử quan trường Trung Quốc, đó chính là điều mà ông ta
cần!
Lúc Triệu Hương Lăng nói lời này, Hô Diên Ngạo Bác cũng có chút xấu hổ.
Diệp Trạch Đào chỉ có thể lắc đầu, mọi người cũng đều có suy nghĩ riêng của mình, Hô Diên Ngạo Bác cũng có suy nghĩ của ông ta.
Chuyện này đã được quyết định rồi, Diệp Trạch Đào chỉ muốn tìm hiểu một chút về tình hình bước tiếp theo, hỏi:
- Hẳn là rất nhanh sẽ tiến hành quyết định lần này đúng không?
- Đúng đấy, Trung ương sẽ đưa ra một văn kiện, sau này con cái trong nhà
nếu có lấy chồng hoặc cưới vợ có mang quốc tịch nước ngoài, cũng sẽ
không được đề bạt!
Trong mắt Hô Diên Ngạo Bác lộ ra một loại tình cảm dứt khoát.
Diệp Trạch Đào nói:
- Xem ra việc này cũng khá nghiêm trọng, nếu chẳng may có một số con cái
muốn gây sự với cha của nó, len lén đi nhập quốc tịch nước ngoài, vậy
thì cha của nó thảm rồi sao?
Hô Diên Ngạo Bác sửng sốt, Triệu Hương Lăng cũng mỉm cười.
Không thể không nói, có rất nhiều chuyện cũng có thể xảy ra, chuyện mà Diệp
Trạch Đào nói cũng không thể nói sẽ không xảy ra, đó cũng là một chính
sách có chỗ hổng.
Hô Diên Ngạo Bác gật đầu nói:
- Thực sự cũng tồn tại chuyện như vậy, lúc ra một số văn kiện cũng sẽ có một số biện pháp theo dõi đi kèm.
Diệp Trạch Đào liền gật đầu, mình có thể nghĩ ra những việc đó, tin rằng
những chuyên gia đó cũng sẽ nghĩ ra, hẳn là Hô Diên Ngạo Bác bọn họ cũng sẽ có đối sách ứng phó.
- Còn có một việc, chúng ta có một số
cán bộ, đem tài sản chuyển qua nước ngoài, cả nhà cũng đều chạy qua nước ngoài, đó thực sự là một đám lõa quan, đối với những người đó, Trung
ương có thái độ gì không?
Lần này vẻ mặt của Hô Diên Ngạo Bác trở nên nghiêm túc, nghiêm túc nói:
- Loại chuyện như thế này Trung ương cũng đã phát hiện, Trung ương cũng
có tỏ thái độ rõ ràng, nếu như tài sản chuyển ra nước ngoài, thì sẽ thu
hồi tài sản đó. Đối với loại cán bộ đó, bọn họ sớm đã mất đi tư cách làm lãnh đạo ở Trung Quốc rồi, Trung ương sẽ thành lập một tổ lãnh đạo do
Uỷ ban Kỷ luật dẫn đầu, tiến hành kiểm tra phạm vi toàn nước, bất luận
là nguyên nhân gì đi nữa, chỉ cần tồn tại tình huống như thế, trước tiên sẽ tạm ngừng chức, sau đó sẽ tiến hành điều tra, tình tiết nghiêm trọng hơn nhất định sẽ phải chuyển sang cơ quan thi hành pháp luật!
Xem ra lần này thực sự quyết tâm làm việc này rồi!
Trong lòng Diệp Trạch Đào vui mừng, vẫn nói nói:
- Con ủng hộ quyết định này của Trung ương, nhất định phải làm như vậy,
một người đối với quốc gia của mình cũng không yêu quý, trong lòng các
cán bộ chỉ muốn đưa người nhà mình sang nước ngoài, bọn họ sớm đã không
có một tình cảm tự hào dân tộc rồi. Những người đó căn bản không để tổ
quốc của mình trong lòng, để cho bọn họ làm lãnh đạo, đây đúng là một
hành vi sỉ nhục quốc gia!
Hô Diên Ngạo Bác khen ngợi nhìn Diệp Trạch Đào nói:
- Con có thể hiểu được thì tốt rồi, chúng ta tuy rằng không thể làm ra
việc gì quá lớn lao để công hiến cho quốc gia, nhưng chúng ta cũng phải
tận tâm tận lực, cho dù có rất nhiều người không hiểu được cách làm này
của chúng ta, chỉ cần chúng ta không thẹn với lương tâm là được rồi!
Cảnh giới này!
Diệp Trạch Đào tự hỏi, cảm thấy mình cũng có chút không hiểu hết, tuy nhiên
đối với chuyện Hô Diên Ngạo Bác làm, hắn ta tràn đầy tấm lòng kính nể.
Tô Thiến Ảnh ngồi bên cạnh nghe, trong lòng cũng cảm thấy rất bất an.
Nhìn thoáng qua Diệp Trạch Đào ngồi bên cạnh, Tô Thiến Ảnh không kìm lòng
nổi ngồi sát vào Diệp Trạch Đào một chút, nhận một người mẹ nuôi gặp
chuyện mất rồi, ở đây vừa nhận một người mẹ nuôi mới, người trong gia
đình lại mất đi quyền thế, cũng may mình đã thành người phụ nữ của Diệp
Trạch Đào, chỉ cần Diệp Trạch Đào còn tồn tại, hẳn là mình cũng sẽ không xảy ra vấn đề.
- Trạch Đào, Thành Trung hẳn là đã nói sự sắp xếp cho bước theo với con rồi đúng không?
Diệp Trạch Đào nói:
- Đúng rồi, nói là muốn con đến tỉnh Cam Ninh công tác.
Tỉnh Cam Ninh vẫn luôn là một nơi kém phát triển, sau khi con đến đó, một là có thể ẩn nấp một chút, ngoài ra nơi đó cũng là nơi có rất nhiều hứa
hẹn, cũng có lợi cho sự phát triển của con!
- Sự phát triển của
sản nghiệp dân tộc ở huyện sẽ như thế nào, nơi đó đã phát triển rất
nhiều, trước mắt đã thấy có thành quả rồi!
Hô Diên Ngạo bác liền mỉm cười nói:
- Trạch Đào, thành tích của con thực ra sớm đã có thể đưa con lên một bậc cao hơn, vì sao vẫn luôn không đưa con lên chứ? Đó chính là vấn đề kinh nghiệm của con, con trẻ như vậy đã có thể trở thành cán bộ cấp Phó chủ
tịch thành phố rồi, nếu trong thời gian ngắn để con thành Chủ tịch thành phố, thì điều này thực sự không phải là một chuyện tốt đối với con!
Diệp Trạch Đào gật gật đầu, tốc độ thăng chức của mình thực sự là đã quá nhanh rồi.
- Lần này ba và ông Trịnh đã đặc tội quá nhiều người, nếu tiếp tục để con ở lại Ninh Hải, rất không có lợi đối với sự phát triển của con, chuyển
con đến một chổ mới đối với con mà nói đó là một sự bảo vệ!
Trịnh Thành Trung cũng đã nói như thế, bây giờ lại có thể nghe thêm lần nữa ở Hô Diên Ngạo Bác, trong lòng Diệp Trạch Đào cười khổ không ngừng, có
quá nhiều vấn đề trong chuyện này, đa số công chức trong quan trường đều đã đắc tội, đã gây nên cho mình không biết bao nhiêu phiền phức!
Vừa nghĩ tới việc có rất nhiều cán bộ cấp tỉnh vì chuyện này mà thoái vị,
da đầu Diệp Trạch Đào có chút run lên. Tất cả mọi người đều cho rằng
mình dựa vào ánh sáng hào quang của những người này, có những người này
làm hậu thuẫn mình mới có thể phát triển, nhưng có ai lại hiểu rõ sự
thực trong chuyện này chứ, chính là có quan hệ với những người này mới
làm cho mình nơi nào cũng có kẻ thù, khắp nơi đều tiến hành một trận
chiến tài năng mới có thể thăng chức!
Triệu Hương Lăng rất hiểu tình hình của Diệp Trạch Đào, thở dài nói:
- Trạch Đào, Cha nuôi của con, bọn họ gây cho con không ít phiền phức, bước tiếp theo không biết có bao nhiêu đối thủ!
Hô Diên Ngạo Bác có chút áy náy nhìn Diệp Trạch Đào nói:
- Trạch Đào, vốn dĩ con muốn giúp ba, cũng không ngờ rằng ba lại làm ra những chuyện này, con không oán hận ba đấy chứ?
Nói những lời này cũng đã thừa rồi, Diệp Trạch Đào cũng là một người có ý
chí kiên nghị, làm rõ mọi chuyện cả rồi tâm trạng cũng đã buông xuống
được, mỉm cười nói:
- Trên con đường đi tới bây giờ, tự một cán
bộ quê mùa có thể phát triển như ngày hôm này, bất kể ai muốn đối phó
con cũng đều phải trả giá, chuyện không có gì to tát cả!
Hô Diên Ngạo Bác cười nói:
- Cũng đừng có nói tới nỗi bi tráng như thế, tuy rằng lần này bọn ta lùi
xuống, bọn ta cũng sẽ đẩy cha vợ của con tiến lên một cấp bậc, có sự tồn tại của Lưu Đống Lưu, con sẽ không xảy ra chuyện gì. Ngoài ra, thầy của con ở trong quân đội cũng có thu hoạch rất lớn đấy.
Diệp Trạch
Đào cũng biết, cho dù lần này bọn họ về hưu, họ cũng đã đề bạt rất nhiều nhân vật thân tín, dù đứng sau lưng nhưng họ vẫn còn tiếng nói, chứ
không phải thực sự sẽ mất đi hoàn toàn lực ảnh hưởng.
- Xem ra những người đó chắc có lẽ đã nhận ra sự việc rồi?
Lúc nghĩ đến một số cán bộ có con cháu mang quốc tịch nước ngoài bị ép phải lui xuống, Diệp Trạch Đào có thể tưởng tượng ra bộ dạng buồn bực của Vi Hoành Thạch.
- Lần này có rất nhiều bước chuẩn bị, Phùng lão
sớm đã liên lạc với một số nhân vật có lực ảnh hưởng trong quân đội ngồi vị trí chủ trì, chính là muốn tạo ra một trận gió quét sạch trong giới
quan trường ở Trung Quốc, không đồng ý cũng không được!
Hóa ra là như vậy, xem ra Phùng lão cũng muốn để cho con mình đi trên con đường đã được dọn sạch sẽ!
Diệp Trạch Đào coi như đã hiểu rõ chuyện của cấp trên rồi.