Hy Lạp Động Kinh Thần Thoại

Chương 20: Chương 20: vừa hôn đính ước




Ngày qua ngày, Apollo đều vì thực hiện những nguyện vọng cuối cùng của nhóm tình nhân cũ mà không ngừng nổ lực.

Chúng thần yên lặng mà chú ý hắn, lúc đầu tất cả mọi người đều đem hắn trở thành trò cười, nói hắn vì một đống nợ phong lưu của mình mà chuộc tội. Vốn tưởng không đến vài ngày hắn sẽ bỏ cuộc, không ngờ hắn lại cắn chặt răng kiên trì thực hiện.

Trong thời gian một năm, Apollo chậm rãi trả hết nợ, chúng thần cũng nhìn thấy hắn trong lặng lẽ dần dần thay đổi.

Nhóm tiểu thần phát giác, thái dương thần bọn họ kính sợ từ trước đến nay đã ít vênh váo hung hăng hơn, sự kiêu ngạo trong mắt cùng dáng vẻ bệ vệ kia cứ như bị gió thổi đi, trên mặt đã có nhiều nụ cười bình thản hơn.

Có mấy lần có một số tiên nữ bàn tán về chuyện của hắn, bị hắn vô ý mà nghe được, các nàng sợ tới mức quỳ xuống mặt đất xin tha thứ, thái dương thần vẫn hào phóng cười cười, nói bản thân mình chính là một ví dụ phản diện của Olympia, kêu các nàng không nên học theo mình.

Nhóm đại thần cùng cấp với hắn, cũng phát hiện hắn đã dần bớt lỗ mảng, trầm ổn hơn một chút.

Hắn không tranh cường háo thắng mà cùng ai thi đấu, cũng không đi so đo ai cao ai thấp, đối xử với bất kì kẻ nào cũng nho nhã lễ độ.

Trước kia đi tới đâu đều trở thành tiêu điểm của sự chú ý, hiện tại đã hiểu biết mà thu hồi tài năng chói mắt kia. Làm mọi chuyện đều đến nơi đến chốn thực hiện rất tốt, đối nhân xử thế cũng càng khéo hơn.

Thái dương thần bảo trì điệu thấp, ngược lại vẫn có sức quyến rũ. Vẫn có những thiếu niên anh tuấn cùng những yểu điệu thục nữ có tình ý với hắn, bí mật thổ lộ tình yêu, nếu là trước hắn nhất định không từ chối ai, nhưng hiện tại chỉ ảm đạm cười, nói cho bọn họ mình đã có ý trung nhân.

Chúng thần dần dần hiểu được, hắn vẫn kiên trung và chấp nhất đối với người yêu trong lòng. Vốn ban đầu đối với hắn cười nhạo dần dần biến thành sự kính nể trong đáy lòng, có thể vì người mình yêu thay đổi đến như vậy, không thể nghi ngờ là cần rất nhiều dũng khí.

Về phần Apollo rốt cuộc là vì ai trả giá như vậy, phụ nữ và trẻ em Olympia đều biết.

Nhưng người kia, đến bây giờ cũng không tỏ thái độ gì, điều này làm cho đoàn người xem náo nhiệt bắt đầu lo lắng.

Bất luận ở bất kì thế hệ nào, mọi người đầu muốn nhìn thấy kết cục đại đoàn viên. Apollo liều mạng cố gắng như vậy, Hermes lại thờ ơ, điều này sao có thể?!

Vì thế, toàn bộ dư luận Olympia đều đứng về phía Apollo, Hermes bất luận đi tới nơi nào, đều bị “người hảo tâm” khuyên bảo mấy câu.

“Hermes nha, Apollo còn đi chổng ngược trên núi kìa, ngươi thấy không đau lòng sao?”

“Nếu một vị thần cam nguyện vì ta trả giá như vậy, ta lập tức gật đầu đáp ứng gả cho hắn! Hermes a, lo lắng một chút đi!”

“Có một tình yêu chân chính trước mặt ngươi, ngươi không biết hảo hảo quý trọng, đợi đến khi mất hắn, ngươi nhất định sẽ hối hận không kịp…”

BLABLABLA. . .

BLABLABLA. . .

Hermes cũng sắp bị nước miếng bao phủ toàn thân!

Lúc đầu còn có thể miễn cưỡng cười gật đầu, sau đó lại phát triển đến độ vừa thấy có người đi về phía y, lập tức làm bộ như không phát hiện nhanh chân bỏ chạy!

Má nó!

Bị bọn họ tóm được cũng không có kết cục tốt, tránh không được lại bị một phen thuyết giáo thấm thía toàn thân!

Hermes thành chuột chạy qua đường bị mọi người truy đuổi, phiền não đến ngay cả cánh cửa cũng không dám đi ra.

Đúng lúc này, Zeus đứng ra .

“Các ngươi giúp người già chuyện hả, an bài công chuyện cho các ngươi ít quá phải không? Hermes muốn theo ai, không theo ai là chuyện của hắn, khi nào thì tới phiên các ngươi nhúng tay vào? Đều trở về làm việc hết cho ta! Bị ta nhìn thấy người nào còn chơi bời lêu lổng lần nữa, ta liền phạt hắn mang tảng đá trên lưng mỗi ngày đi qua đi lại trên núi Olympia!!”

Zeus rống một tiếng, đám Đại thần già chuyện giúp Apollo làm mai lập tức bật người biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi.

“Tốt lắm, bọn họ sẽ không đến phiền ngươi .”

Zeus xoay người cười an ủi Hermes, “Không cần lo lắng, cho dù Apollo tự mình đến, ta cũng giúp ngươi chống đỡ.”

“Không cần…”

Hermes rũ mí mắt xuống, “Lâu lắm rồi, hắn không tới tìm ta .”

Từ lần chia tay đó về sau, bọn họ chưa một mình gặp mặt lần nào, mà cho dù nói chuyện cũng là vì công việc.

Có đôi khi cảm thấy ánh mắt nóng cháy cách đó không xa đang nhìn mình chăm chú. Nhưng khi mình quay lại, hắn lại quay đầu nhìn về nơi khác.

Rốt cuộc, hắn đang nghĩ cái gì?

“Tốt lắm, giữ vững tinh thần đi, như vậy thật không giống ngươi chút nào!”

Zeus vỗ vỗ bờ vai y, “Nói cho ngươi biết một sự kiện làm ngươi phấn chấn, đại hội thể dục thể thao Olympia tháng sau cử hành, chúng ta lại có thể gặt hái một chút lợi nhuận nữa a .”

“A, một năm nữa rồi, thực mau a…”

Hermes cảm khái nói.

“Đúng vậy a, ” Zeus ôm bả vai Hermes nhẹ giọng nói, “Ngươi quyết định trận đấu hạng mục đi.”

“A? Ta? Có thể chứ?”

Zeus mỉm cười gật gật đầu.

“Vậy… Trận đấu chiến xa đi…”

Hermes đột nhiên nhớ tới lúc cùng Apollo tuần tra, không cần nghĩ ngợi mà thốt ra.

“Hảo, liền trận đấu chiến xa!”

Zeus sảng khoái mà đáp ứng, “Đi hảo hảo mà chuẩn bị một chút đi!”

“Ân, ta đây phải đi!”

Nhìn Hermes bay ra đi làm việc, Zeus cắm thủ cười nói: “Đứa nhỏ này, rốt cục tìm lại sức sống rồi.”

Quả nhiên, tìm một chút chuyện làm mới không miên man suy nghĩ.

Chủ đề già chuyện của chúng thần, cũng bởi vì đại hội Olympia lần thứ hai sắp tới mà dời đi phương hướng.

Vòng cá cược mới lại bắt đầu, quý phủ của Hermes trở nên phi thường náo nhiệt.

Con số cá cược mỗi ngày một thay đổi, dân cờ bạc trước sau như một vung tiền như rác.

Giống như năm rồi, vài vị Đại thần tiếng tăm lừng lẫy nhất định sẽ tham gia, tự nhiên cũng trở thành điểm đặt cược ưa chuộng của mọi người.

Nhưng mà chính là, Apollo năm nay lại không hô phe gọi đảng đem giá trị của mình nâng lên, mà là thuận theo tự nhiên tùy ý người ta, cứ như vậy mà chìm xuống cuối bảng, có vẻ hơi cô đơn.

Hermes có chút căm giận bất bình, những tên ngốc tử này vẫn là ngu ngốc, Apollo mỗi ngày lái xe, trận đấu chiến xa có ai có thể thắng được hắn chứ?

Càng nghĩ càng không phục, lén lút lấy danh nghĩa của người hầu đặt cược năm trăm lượng vàng, làm cho Apollo được nâng lên.

Ân, đây mới là vị trí thái dương thần nên có.

Y một chút cũng không lo lắng, dù sao Apollo nhất định sẽ thắng!

Trong nháy mắt đã tới ngày đấu, sân vận động bình thường vắng lặng lại trở nên ồn ào huyên náo.

Cùng trận đấu cung tiễn năm trước có chút khác nhau, lần này tuyển thủ dự thi đều chuẩn bị bốn con chiến mã cùng một chiến xa linh hoạt, mỗi vị Đại thần đều đội mũ vàng mặc chiến giáp, nhìn qua mười phần khí khí phái uy phong lẫm lẫm.

Quy tắc của trận chiến là các chiến xa chạy quanh một vòng Olympia, người nhanh nhất trở lại sân vận động là người chiến thắng.

Các chiến xa xếp thành một chữ, chủ nhân và mã xa đều ngưng thần tĩnh khí (xe ngựa mà cũng ngưng thần tịnh khí?), cùng đợi lệnh xuất phát của Zeus.

Zeus cầm một chiếc khăn màu trắng trong tay, phóng mạnh xuống ___ nhất thời tiếng mã xa nổi lên bốn phía, tuấn mã nhất tề phi nhanh, lăn bánh liên tục mà đi.

Hermes làm trọng tài, bay lên bầu trời giám sát người dự thi.

Đến dự thi đều là tuấn mã được chủ nhân nuôi tốt nhất, chiến xa từ thân cây tốt nhất mà tạo thành, rất chắc chắn lại nhẹ nhàng, chạy nhanh như điện chớp.

Vừa bắt đầu một đại đội chiến xa tranh nhau chạy đi, tiếng vó ngựa ù ù rung động vang dội, dần dần những tuyển thủ có thực lực xông ra khỏi đội ngũ hình vuông để lại những tuyển thủ khác ở phía sau.

Chiến thần Ares kinh nghiệm sa trường, khống chế chiến xa giống như một thể, bốn con chiến mã màu đen cũng uy mãnh giống như chủ nhân chúng nó, gào thét chạy đầu tiên.

Nữ thần trí tuệ Athena là người thứ hai trổ hết tài năng, nhưng không đem hết toàn lực hướng về phía trước, nàng không cùng Ares tranh cái uy phong nhất thời, mà gắt gao theo sát phía sau, chắc là có an bài chu đáo chặt chẽ rồi.

Nữ thần săn bắn Artemis mặc dù am hiểu cưỡi ngựa bắn cung, nhưng về mặt khống chế chiến xa lại thấp hơn hai vị phía trước một chút, sau khi thoát ly đội ngũ hình vuông ra sức thẳng đuổi theo, trước mắt xếp hạng thứ ba.

Một lát sau, thái dương thần Apollo được ký thác kì vọng cao nhất mới theo sát phía sau. Hắn dùng chính là bốn con đại mã đỏ như lửa, nhìn qua mười phần mạnh mẽ, nhưng dưới sự khống chế của chủ nhân, cũng không dùng toàn bộ sức lực.

Hermes trên không trung quan sát bọn họ, , nhìn thấy bọn họ chen chút qua bãi đá thẳng đến con sông, bược qua mặt cỏ xuyên qua rừng rậm, hành trình nhanh chóng vượt qua hai phần ba, bốn vị Đại thần chạy đầu tiên, sắp xếp vẫn giống như thứ tự mới bắt đầu.

Hermes vô cùng kinh ngạc, cảm giác ngựa của Apollo cũng không đem hết khí lực xuất ra, lúc đầu còn tưởng rằng hắn muốn bảo tồn thực lực, không nghĩ tới hắn càng lúc càng chậm đi, cách chiến xa vị trí thứ ba Artemis càng ngày càng xa.

Này tuyệt đối không phải thực lực của thái dương thần!

“Mẹ nói! Làm cái quỷ gì! Lão tử đã quăng năm trăm kim tệ lên người của ngươi đó!”

Hermes nóng vội, thừa dịp cùng xe phía trước có đoạn khoảng cách, xe ở phía sau còn không đuổi kịp, bay thấp đến bên cạnh xe ngựa của Apollo.

“Apollo, ngươi không khỏe ở chỗ nào, tại sao lại chạy chậm như vậy?”

Apollo giống như không phải đang ở trận đấu, quay đầu thoải mái mà đáp lại Hermes: “Ta không sao, để cho bọn họ chạy tới đi.”

Hermes mở rộng tầm mắt, “Ngươi không muốn lấy danh đệ nhất?”

“Không nghĩ.”

“Vì cái gì? !”

Apollo cười nói: “Làm người phải khiêm tốn, ta trước kia quá kiêu ngạo, thực dễ dàng biến thành cái đích cho mọi người chỉ trích.”

“Ta phi!”

Quyền trượng trong tay Hermes đập vào đầu Apollo.

“Đánh ta làm gì? Cái này không phải ngươi dạy ta sao?”

“Ta cho ngươi biết, ngươi bình thường nghĩ muốn khiêm tốn như thế nào đều được nhưng hôm nay tuyệt đối không thể! Lão tử quăng năm trăm kim tệ trên người ngươi, ngươi dám hại ta vốn ban đầu không lấy về được hả! ! !”

“Mẹ nó! Ngươi tại sao không nói sớm! Như bây giờ bảo ta làm sao đuổi kịp?”

“Ta mặc kệ ngươi! Truy được ta liền là của ngươi, đuổi không kịp đời này đừng tới gặp ta nữa!”

Apollo thiếu chút nữa ngã xuống chiến xa: “Ngươi, ngươi vừa nói cái gì?”

“Ngươi quan tâm ta nói cái gì? Trước tiên thắng trận rồi nói sau!”

“Hảo, xem ta!”

Apollo giống như đánh máu gà, bắt đầu múa may dây cương trong tay, “Bọn nhỏ, chạy nhanh lên! Hạnh phúc cả đời ta phải dựa vào các ngươi!”

Bốn con tuấn mã đỏ rực vốn đã rất kiềm chế, hiện tại nghe chủ nhân cổ động, tất cả đều hưng phấn tăng tốc lên.

Chiến xa của Apollo đột nhiên nổi bão, ở lộ trình đã không còn nhiều cướp đường chạy như điên, rất nhanh liền vượt qua vượt qua xe ngựa của muội muội Artemis.

Chiến xa phía trước của Athena cũng bắt đầu gia tốc, vượt qua chiến xa bị đe dọa của Ares, đáng thương bốn con hắc mã kia khí lực dùng quá mức, lúc này mặc cho chủ nhân đánh thế nào đi nữa cũng không cách nào lấy lại tốc độ cao nhất.

Sân vận động càng ngày càng gần, Athena mắt thấy thắng lợi sắp tới, phía sau đột nhiên truyền đến một trận vó ngựa ù ù, tốc độ có vẻ rất nhanh.

Athena nhìn lại, Apollo còn có thể đuổi theo!

Kinh ngạc với việc tăng tốc bất ngờ, lại giống như cũng không nhanh thêm bao nhiêu. Xe ngựa của Apollo giống như có một sức mạnh thần kì nào đó, rất nhanh đã chạy song song bên cạnh nàng rồi.

Đã có thể nhìn thấy sân vận động !

Apollo nhớ tới những lời nói vừa phát ra Hermes, nhất thời cả người đều tràn ngập khí lực!

Điểm cuối cùng của con đường đâu phải chỉ đua ngựa một hồi là đơn giản thắng được, quả thật kết quả viên mãn này là do hắn kiên trì chạy đường dài thật lâu cầu tình yêu mới có được!

Mái tóc dài vàng óng tung bay trong gió, chiến mã giống như mọc thêm đôi cánh, bánh xe quay nhanh giống như đang bốc cháy___ giờ phát này, hắn có thể vượt qua tất cả, không ai có thể ngăn cản!

Trong tiếng tim đập kịch liệt, rốt cuộc cũng vượt lên dẫn đầu vọt nhanh về phía sân vận động, hắn hướng về phía điểm cuối cùng của con đường!

Trọng tài của trận đấu lập tức tuyên bố: “Chiến xa của Thái dương thần Apollo đứng đầu!”

Người xem đang ngồi có khóc có cười. Có người hối hận mình lại đặt của quý sai chỗ, quả nhiên về mặt chiến xa, thiên giới không ai có thể thắng thái dương thần!

Hermes rất nhanh liền chạy tới, biết Apollo đạt được hạng nhất, cái này cần gì phải nói!

“Apollo, làm tốt lắm!”

Hermes không chờ Apollo nhảy xuống khỏi chiến xa, phấn khởi nhào tới, “Ta phát tài rồi!”

“Cũng chỉ có phát tài thôi sao? Vừa rồi ngươi nói gì với ta?”

“Ân…”

“Không được dời tầm mắt đi, nhìn ta!”

“Ta đã biết…”

Hermes mặt đỏ cúi đầu, “Ta đã nhận được những gì ta muốn, ngươi cũng sẽ nhận được cái ngươi muốn…”

Apollo một trận kích động, không để ý lang lảnh giữ trời đất, giữa ánh mắt của mọi người đang nhìn trừng trừng, ôm lấy Hermes cuồng nhiệt một trận ôm hôn.

Cái hôn nay rất mạnh mẽ, Hermes không kịp suy nghĩ đã bị gắt gao ôm hôn. Đúng là muốn tránh cũng tránh không ra, đành phải nhắm mắt cam chịu nhận lấy.

Người xem vừa ban nãy còn ồn ào ôn xao phát ra tiếng vui mừng lẫn bi thương nhất thời lặng ngắt như tờ, ngừng thở mở to mắt nhìn hai vị đại thần không kiêng nể gì ở ngay trước mắt công chúng mãnh liệt ôm hôn…

Chờ hai vị diễn viên trải qua một cái hôn dài, khán giả mới bắt đầu phục hồi tinh thần…

Bọn họ rốt cục cũng thấy được kệt quả đại viên mãn trong vở kịch tình yêu này, nhất thời cũng quên đi hôm nay mình cược thắng hay thua, tất cả cao hứng không thôi cứ như mình cũng được yêu .

Toàn trường bùng nổ tiếng vỗ tay như sấm, hoa tươi cùng hoan hô bao phủ lấy hai người nằm chính giữa sân vận động.

Hermes mặt đỏ bừng như tôm luộc, nhanh tìm cớ thoát đi tầm mắt của quần chúng: “Ta, ta đi thỉnh Zeus tuyên bố ngươi là quán quân.”

Tránh đi sự ôm ấp của Apollo, thất tha thất thểu đi xuống chiến xa, hoang mang rối loạn đi lên đài cao bái kiến Zeus: ” Vua của chúng thần, thái dương thần Apollo là người thứ đầu tiên tiến tới đích, thỉnh ngài…”

Thình lình, Hermes nhìn thấy vẻ mặt âm trầm của Zeus, sắc mặt kia giống như sắp sửa quát bảo mây đen che kín cả không trung, cùng người xem sôi trào trong sân tạo thành một loại tương phản mãnh liệt.

Rốt cuộc là sao vậy?

“Im lặng ——” Zeus rốt cục mở miệng, toàn trường nhiệt tình lúc này mới dần dần lạnh xuống.

“Ta tuyên bố, trận đấu chiến xa của Olympia lần này quán quân là.. Thái dương thần Apollo!”

Sau khi chính thức tuyên bố, tiếng hoan hô của toàn trường càng thêm tăng vọt, từng trận tiếng gầm bài sơn đảo hải(dời núi lấp biển).

“Hermes, ngươi theo ta lại đây, ta có việc phái ngươi đi lo liệu.”

“Hiện tại sao?”

“Hiện tại!”

Hermes trong lòng lẩm bẩm một câu: lão nhân làm sao vậy?

Trước trận đấu còn thần tinh xuân phong (vẻ mặt hớn hở), tại sao hiện tại lại có gương mắt đen thế này?

Chẳng lẽ cái hôn vừa rồi hơi quá đáng…

Hermes không dám tự mình phỏng đoán, đành phải ngoan ngoãn theo sát Zeus mà đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.