Isekai Wa Smartphone To Tomo Ni

Chương 15: Chương 15: Thủ Đô Hoàng Gia và Dinh Công Tước




Ooh! Tôi có thể thấy nó rồi! Thủ đô hoàng gia!

Sue kêu lên khi đang nghiêng mình về phía cửa sổ. Tôi cũng theo đó mà đưa mắt nhìn về phía xa xa qua khung cửa ấy, nơi đó là một thác nước lớn cao vượt hẳn lên ở phía sau một tòa lâu đài màu trắng với bức tường thành cao ngất ngưởng.

Thủ đô hoàng gia Arefis. Thủ đô của đất nước tọa lạc trên bờ của một cái hồ bắt nguồn từ một thác nước. Đồng thời cũng được gọi là Thành phố Hồ.

Vương quốc Belfast, nằm ở phía tây lục địa Europa, tương đối yên bình nhờ vào bầu không khí thanh thản và đạo luật cai trị nhân từ của Hoàng gia.

Tơ lụa được sản xuất tại vùng Kailua của Vương quốc Belfast được cho là sản phẩm tốt nhất trên thế giới này cùng với kinh doanh may mặc là ngành công nghiệp chính. Chúng mềm và nhẹ, bền và đẹp. Nghề này có vẻ như là nguồn thu nhập rất quan trọng và là niềm tự hào của đất nước, nhất là khi nó được cung cấp cho giới quý tộc và Hoàng thân ngoại quốc.

Tiến lại gần thủ đô hoàng gia của đất nước này, tôi lại một lần nữa ngạc nhiên bởi chiều dài của bức tường thành. Bức tường này sẽ còn kéo dài đến bao xa vậy? Có thể nói rằng đây là một bức tường thép không thể xuyên thủng, không cho phép bất kỳ cuộc xâm lược nào của đối phương. Mặc dù nó không phải làm bằng thép.

Có một vài người lính trong trạm kiểm soát trước cổng thành đang kiểm tra những người đi vào thủ đô. Tuy nhiên, chúng tôi đi qua đó mà chẳng phải bị làm phiền vì họ nhìn thấy gương mặt của Sue và Reim-san đang ngồi bên cạnh chúng tôi. Qua cổng miễn phí vì quen biết sao? Nó, và cả chiếc huy hiệu của Bá tước được gắn lên trên xe ngựa nữa.

Và cứ như thế, chiếc xe ngựa thẳng tiến về phía lâu đài, băng qua một cây cầu dài làm bằng đá có một con sông lớn đang chảy bên dưới. Tại giữa cầu cũng có một trạm kiểm soát nữa nhưng chúng tôi cứ thế mà đi qua như lần trước.

Đó là bởi vì qua cây cầu này sẽ là nơi ở của những quý tộc de gozaimasu.

Reim-san giải thích và tôi gật đầu đáp lại, quả nhiên là vậy. Cây cầu này gần như là một ranh giới phân cách khu vực của lớp Quý tộc và Thường dân.

Chúng tôi đi qua một con phố với những căn biệt thự lộng lẫy được xây theo hàng theo lối. Lọc cọc lọc cọc, chẳng mấy chốc một tòa biệt thự to lớn xuất hiện ra trước cỗ xe. Bức tường xây quanh nó cũng dài nữa chứ. Khi chúng tôi đến được trước cửa, năm hay sáu người canh gác mở cánh cổng nhìn rất nặng từ hai bên. Tôi bây giờ mới nhận thấy rằng chiếc huy chương gắn lên xe ngựa giống với chiếc huy chương gắn ở trên cổng. Vậy ra đây chính là chỗ ở của Công tước.

Khổng lồ. Theo một mức nào đó, từ khu vườn và từ căn nhà nó đều to kinh khủng. Cái thể loại to lớn vô nghĩa này là gì đây?

Cỗ xe dừng lại ở trước cửa ra vào và Sue hăng hái mở cửa.

Mừng Người đã về, Ojou-sama!

UMU! (TLN: nếu ai không biết, đây là một hình thức thừa nhận.)

Những cô hầu gái xếp thành hàng đồng loạt cúi đầu. Reim-san thúc giục tôi lúc đấy hãy còn đang chết lặng trong xe ngựa bước xuống. Có lẽ tôi đã được đặt chân đến một nơi tuyệt vời rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.