Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 371: Chương 371: Tiệc đính hôn của bạch dư tây




Bạch Thế Tuấn trầm mặc một lát rồi đáp: “Con là con của bố, bố sẽ không hại con. Hơn nữa, Hà Tâm cũng có tiếng là xinh đẹp, cũng rất thông minh, còn có võ, không biết có bao nhiêu thằng đàn ông muốn theo đuổi nó, có gì mà con không hài lòng chứ?”

“Ha ha.” Bạch Dư Tây không nhịn được bật cười lạnh lùng.

Nhớ tới thật làm anh ta buồn nôn. “Vậy con muốn hỏi một chút, bố à, tiệc rượu tối hôm trước ấy, tại sao bố lại muốn dẫn cô ta đi theo?”

“Nó là con dâu tương lai của bố, bố dẫn nó tới một bữa tiệc của người làm ăn thì có gì mà không được?”

“Nhưng sao con lại nghe nói,“ Bạch Dư Tây lạnh lùng đáp: “Trước khi anh em Biên gia tới, bố đã nhận được một tin cực kỳ bí mật rằng người tới có thể là cậu ba của Biên gia, người chỉ thích các nữ cảnh sát xinh đẹp và có thân thủ tốt chứ?”

Nữ cảnh sát xinh đẹp lại có thân thủ tốt, thế nên ông ta mới dẫn Úc Hà Tâm tới tham dự tiệc rượu kia.

Trong chuyện này có ý sâu xa gì, nghĩ thôi cũng khiến người ta cảm thấy ghê tởm.

Trước kia, Bạch Dư Tây không hề ghét Úc Hà Tâm, thậm chí còn vì tình cảm thanh mai trúc mã, hơn nữa cũng thấy cô ta đối xử với mình rất tốt nên luôn quan tâm tới cô ta.

Nhưng không biết liệu có phải vì người đã lớn, nhìn thấy nhiều hơn nên trái tim thay đổi hay là do trước giờ bản thân anh ta chưa từng nhìn thấu cô gái Úc Hà Tâm này.

Giờ anh ta chỉ cảm thấy Úc Hà Tâm vô cùng xa lạ với mình.

Sau khi nghe nói qua chuyện ở tiệc rượu đêm đó, Bạch Dư Tây chưa bao giờ thấy hối hận hơn thế. Có phải anh ta không nên đồng ý đính hôn với cô ta không?

Bạch Thế Tuấn đập bàn, giận dữ trừng mắt: “Mày nghĩ về bố đẻ của mày như thế à?”

“Nếu không thì con nên nghĩ thế nào đây?”

Bạch Dư Tây nhìn ông ta.

Bạch Thế Tuấn trừng mắt với anh ta một hồi, sau đó cảm thấy hơi mệt mỏi nên phẩy tay: “Bố không muốn nói nhiều với con. Tóm lại, nếu con thật lòng muốn điều tra vụ án năm đó thì có mặt đúng giờ trong tiệc đính hôn tối nay cho bố. Nếu con không tới, để bố và Úc gia mất hết mặt mũi thì bố sẽ không bỏ qua cho con đâu. Cút ra ngoài đi.”

Thịnh Tề.

Khưu Linh Phương gõ cửa, bên trong có tiếng của Tề Tiểu Tô truyền ra.

“Mời vào.”

Cô đẩy cửa đi vào, nhìn thấy Tề Tiểu Tô đã buông bút xuống, đang duỗi lưng cho đỡ mỏi, trên bàn cũng chỉ còn lại một chồng tài liệu nhỏ mà thôi.

“Tề tổng, nên về thôi.”

Hôm nay, hiếm khi Tề Tiểu Tô ngồi ở công ty nguyên một ngày, ngay cả bữa trưa cũng xuống quán ăn dưới lầu ăn cùng đám người Văn tổng, cơ bản coi như là bữa cơm hội nghị làm việc, bởi vì bọn họ vừa ăn còn vừa nói chuyện công việc.

Gần đây công ty có quá nhiều việc, Tề Tiểu Tô xem tài liệu tới giờ mới gần xong.

Dù sao cũng có những việc không hiểu, cô vẫn phải nhờ Văn Nhĩ Định và La Thành Giang chỉ bảo cho.

Thời gian tan tầm đã quá mười phút nhưng cô mà không đi thì không có ai dám về trước cả. Hai ngày này, công ty nổi tiếng hơn rất nhiều, cũng có không ít người trong bọn họ được nghe kể về sự tích của Boss nhà mình. Trước kia chỉ cảm thấy cô trẻ trung, xinh đẹp, dễ gần, ở công ty lúc nào cũng tươi cười nên không ít nhân viên nam hơi ngứa ngáy trong lòng, suy cho cùng, người đẹp ở ngay trước mắt, sao có thể không động lòng được chứ?

Nhưng sau khi tin tức lần lượt được truyền ra, bọn họ hoàn toàn không còn những suy nghĩ đó nữa.

Không dám, căn bản là không dám theo đuổi!

Thậm chí bọn họ còn cảm thấy Boss mạnh mẽ như thế, còn trẻ tuổi và xinh đẹp như thế thì khó có thể tìm được một người đàn ông tương xứng lắm.

Hiện tại, trên dưới Thịnh Tề đều vô cùng kính sợ Tề Tiểu Tô.

Vì thế, cô còn ở đây chưa về thì cả công ty cũng tăng ca theo.

Khưu Linh Phương đến gõ cửa nhắc không phải vì muốn giúp đỡ nhân viên công ty mà là vì cô biết tối nay, Tề Tiểu Tô còn phải tham gia một bữa tiệc tối vô cùng quan trọng.

Lúc này Tề Tiểu Tô mới nhìn đồng hồ: “Đã muộn thế này rồi cơ à.”

Thịnh Tề tan làm lúc 5 rưỡi, cô cũng không ủng hộ việc tăng ca.

“Đúng thế.” Khưu Linh Phương cười đáp: “Vừa rồi Văn tổng và La tổng còn nhắc tới em đấy.”

“Nhắc em cái gì?” Tề Tiểu Tô vừa thu dọn vừa hỏi.

Khưu Linh Phương đi kéo rèm cửa sổ giúp cô, nói: “La tổng nói, hôm nay hiệu suất làm việc của Tề tổng cao quá, nhưng hiệu suất công tác của anh ấy lại bị kéo thấp. Còn Văn tổng nói hiệu suất của anh ấy cũng bị kéo xuống không ít, không biết Tề tổng muốn khen ngợi bọn họ hay sẽ phê bình bọn họ.”

Tề Tiểu Tô bật cười.

Hôm nay cô có rất nhiều vấn đề hỏi bọn họ, quả thực đã chiếm của họ khá nhiều thời gian.

Có điều, mở công ty cũng vừa lúc mới bước chân vào thương trường, cô cũng chẳng còn cách nào khác nữa cả, có rất nhiều thứ cần phải học hỏi. Cái khác không nói, riêng việc ở công ty cả một ngày còn mệt hơn cả đi học nữa.

“Ngày mai chị nói với họ là có thời gian em sẽ mời họ ăn cơm!”

“OK.”

Hai người thu dọn xong liền rời khỏi công ty, những người khác đều thở phào.

“Chờ Boss vào thang máy đã rồi chúng ta hãy đi.” Một nữ công nhân vỗ ngực nói, “Tôi không dám đi thang máy cùng Boss đâu.”

“Xem cô nhát gan chưa kìa! Boss rất thân thiện mà...”

“Cô dám thì cô đi đi.”

“Thôi bỏ đi, tôi cứ đợi vậy.”

Trong công ty vang lên một tràng cười.

Đương nhiên, Tề Tiểu Tô không biết hai ngày vừa qua đã chấn trụ người khác thế nào, cũng khiến công nhân của mình kinh hãi ra sao, càng không biết biệt danh của cô ở công ty được mọi người lén đặt là Người Đẹp Tề, hiện tại đã đổi sang thành Boss rồi.

Ra khỏi cao ốc Hách Uy, Đồng Xán đã chờ sẵn.

“Tề tổng, có đi trang điểm trước không?”

Tề Tiểu Tô dường như nghĩ tới điều gì bèn mỉm cười: “Không cần trang điểm xinh đẹp quá làm gì đâu, tối hôm nay không biết sẽ lại xảy ra chuyện gì nữa.”

“Vậy cũng phải về thay quần áo chứ?” Khưu Linh Phương nghĩ cũng cảm thấy hơi buồn cười, chuyện này lúc trưa Tề Tiểu Tô đã nói qua với Văn Nhĩ Định lúc họp rồi.

Hôm nay cô mặc một chiếc áo sơ mi tơ tằm và quần dài màu vàng nhạt, trông già dặn hơn tuổi thực một chút, hiện tại cô khá chú ý tới việc ăn mặc khi đi làm, toàn mặc những bộ đồ khiến mình trông chững chạc hơn, chứ mặc mấy bộ nhìn trẻ con quá cũng không tốt.

Quần áo hiện tại chắc chắn không phù hợp để đi tham dự tiệc tối nay, lỡ như xảy ra đánh nhau thì sao?

Tuy rằng Tề Tiểu Tô không nghĩ bọn họ sẽ thực sự dám đánh nhau trước mặt nhiều người như thế, nhưng để đề phòng vạn nhất thì tốt hơn cứ mặc một bộ đồ dễ vận động.

“Về nhà thay đồ đi. Chị có cần thay đồ không?”

Khưu Linh Phương gật đầu: “Chị tự bắt xe về nhà thay.”

“Được, vậy chút nữa hẹn nhau ở ngã tư.”

Khưu Linh Phương nhìn chiếc xe rời đi, cũng lập tức vẫy một chiếc taxi về nhà. Hôm nay cô phải theo Tề Tiểu Tô tới đó, vì Tề Tiểu Tô cần một người lập hóa đơn.

Tề Tiểu Tô về nhà tắm rửa rồi thay một bộ jumsuite với ống quần rộng, bên trong là một chiếc áo quây màu xanh lam bó sát người, đi một đôi giày trắng, nhìn có vẻ gọn gàng và chỉnh tề.

Trên lưng đeo một cái túi xách nhỏ bằng da thật có quai dài, chỉ thoa một lớp son nhạt xong là đi xuống lầu ngay.

Đồng Xán nhìn cách trang điểm này của cô thì hơi ngẩn ra.

Ban ngày mặc vô cùng chững chạc, giờ lại hoàn toàn đổi thành vẻ trẻ trung không gì sánh được. Tóc cô đã dài hơn một chút so với trước đây nên nhìn cũng đẹp dịu dàng hơn ba phần.

Tề Tiểu Tô tuy rằng nhìn khá gầy nhưng vì luôn huấn luyện với cường độ cao nên thoạt nhìn rất cân xứng, hoàn toàn không có vẻ gì là mình hạc xương mai cả.

“Đi thôi, đi đón chị Linh trước.”

Cũng không có nhiều người nhận được thiệp mời tới dự tiệc đính hôn của Bạch Dư Tây và Úc Hà Tâm. Nhưng cơ bản đều là những người sống trong tầng lớp cao của xã hội.

Tiệc cưới bày hai mươi tư bàn, nghe nói giá mỗi bàn tiệc có tiêu chuẩn là tám nghìn tệ. Cấp bậc này cũng đã là rất cao rồi, gia đình bình thường cũng chỉ chi khoảng hai nghìn mà thôi.

Hiện tại, khí thế trong phòng bếp vô cùng bận rộn.

Mà ở ngoài cửa lớn của Minh Phủ, hai lẵng hoa lớn được đặt hai bên lối vào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.