Khắc Cốt Ghi Tâm

Chương 24: Chương 24: Đối chọi gay gắt




Nguyễn Gia Hân quay mặt lại tò mò nhìn sang, ngay cả Lục Cảnh cũng biết, thì ra ở sau lưng cô, Tu Vũ đã làm không ít chuyện tốt!

Dường như đoán được suy nghĩ của Nguyễn Gia Hân, Mục Chính Phong xích lại gần bên tai cô nhỏ giọng nói: "Lần trước chị gái này của em đã phá hỏng bữa tiệc của Lục Cảnh!"

"Anh biết nhiều chuyện quá nhỉ!"

Mục Chính Phong nhỏ giọng cười, hơi thở của anh phả vào lỗ tai khiến Nguyễn Gia Hân hơi ngứa ngáy: "Lát nữa anh sẽ nói cho em biết, bây giờ cứ xem kịch vui trước đã."

"Hình như tôi và cô Tu không quen nhau mà nhỉ!" Lục Cảnh lạnh nhạt nói.

Cô bé ở bên cạnh nhíu mày lại, nắm lấy cánh tay Lục Cảnh.

"Ồ! Không quen ư?" Tu Vũ cười rạng rỡ, ánh mắt cũng sáng rực lên.

Rồi nhìn cô bé kia điềm nhiên như không có việc gì, quay đầu nói: "Là không hề quen biết gì luôn."

Tuy nói như thế nhưng giọng điệu của Tu Vũ lại khá mập mờ, khiến cho người ta mơ hồ.

Lục Cảnh nghe thấy lời này vẻ mặt hơi mất tự nhiên, anh ta không trả lời mà quay sang vỗ vỗ vào tay cô gái bên cạnh: "An Mộng, anh đưa em về nhà nhé?"

An Mộng liếc mắt nhìn Tu Vũ sau đó nhanh chóng thu hồi ánh mắt, cô ta lắc đầu: "Nhưng em muốn ở lại đây với anh."

Lục Cảnh vuốt tóc An Mộng: "Vậy cũng được, em ở đây chờ anh một lát, anh đi toilet rồi sẽ quay lại ngay."

Nhìn một màn này, Tu Vũ cười nhạo một tiếng, không quan tâm.

Cô ta quay người cùng Nguyễn Gia Hân và Mục Chính Phong đi uống rượu.

Phương Nhất Vi nhìn cô ta, hỏi cô bạn gái người mẫu của Nhậm Tề: "Mạn Mạn, cái cô Tu gì gì kia lợi hại lắm à? Sao tôi chưa từng nghe tên bao giờ."

Cô gái được gọi là Mạn Mạn kia lập tức giới thiệu với anh ta nói: "KayleXiu, anh không được nói xấu nữ thần của tôi như thế, kể từ lúc ra mắt cô ấy vẫn luôn phát triển ở nước ngoài nhưng khiêm tốn không thích khoe khoang ở trong nước mà thôi, cô ấy thường xuyên đảm nhiệm vị trí người mẫu chính trong các chương trình quốc tế lớn, vô cùng xứng đáng với ngôi vị nữ vương của các tuần lễ thời trang đó!"

"Hơn nữa cách đây không lâu, trong bảng xếp hạng siêu mẫu toàn cầu mới được công bố thì cô ấy được xếp ở vị trí thứ hai, là siêu mẫu châu Á duy nhất nằm trong top mười vị trí đầu tiên, lý lịch sáng óng ánh." Mạn Mạn tự hào nói.

"Lợi hại như vậy à, vậy sao cô ta không được xếp số một?" Nhậm Tề nhìn dáng vẻ nhỏ nhắn của cô ấy chêu trọc.

Mạn Mạn không thèm quan tâm tới hai người bọn họ.

Tu Vũ và Mục Chính Phong chơi thua một ván xúc xắc, sảng khoái uống rượu, vừa đặt ly rượu xuống đã thấy một gương mặt to đùng đột nhiên xuất hiện ở ngay trước mặt cô ta khiến cô ta kinh ngạc nhảy dựng lên.Chỉ cần CLICK VÀO ĐÂY mất 3s là bạn đã ủng hộ team dịch có kinh phí dịch truyện rồi đó ^^Tu Vũ tập trung nhìn lại, là một soái ca có gương mặt búp bê.

Đang ngây người, soái ca kia đã tự giới thiệu mình: "Chào cô, tôi tên là Phương Nhất Vi, là anh em thân thiết của Chính Phong."

"Ừm, Tu Vũ."

"Tôi biết." Phương Nhất Vi cười rạng rỡ như ánh nắng, sau đó lại chỉ vào Tu Vũ rồi quay người nói với Nguyễn Gia Hân và Mục Chính Phong: "Tôi cũng muốn gia nhập, tôi muốn cùng một phe với nữ thần."

Tu Vũ bị sự ngay thẳng của anh ta chọc cho cười khúc khích.

Mục Chính Phong ở đối diện giận dỗi nói: "Anh đừng làm liên lụy tới Tu Vũ đấy, không có anh cô ấy còn có thể thắng được, có anh thì chỉ vướng víu thêm thôi, hừ."

Nguyễn Gia Hân ở bên cạnh cười gật đầu, tỏ ra vô cùng tán đồng.

Mấy người bên cạnh cũng tham gia náo nhiệt nói: "Vừa rồi tôi đã xem hai người này đấu đá nhau rất lợi hại, Nhất Vi anh đừng chán sống nữa, anh uống say là việc nhỏ, liên lụy tới nữ thần là không tốt."

"Không sao, cứ chơi đi, thua tôi uống." Tu Vũ ngang ngược đáp lại.

"..." Phương Nhất Vi cảm thấy tôn nghiêm đàn ông của mình đang bị khiêu khích nghiêm trọng.

Nguyễn Gia Hân thấy nhiều người liền đề nghị: "Nếu không mọi người cùng nhau chơi cho náo nhiệt đi."

Cô cũng vì muốn tốt cho Phương Nhất Vi và Tu Vũ, nhiều người thì sẽ uống ít đi, vị bên cạnh Nguyễn Gia Hân này vận may tốt đến mức cô nghĩ họ đang chơi bẩn.

Fan cuồng Mục Chính Phong tỏ ra cô dâu của mình nghĩ thật chu đáo.

Bên kia cậu chủ Lục đi toilet trở về đã thấy tình hình thay đổi hẳn, trước khi anh ta đi Tu Vũ còn không quen ai nhưng bây giờ đã hòa mình cùng với những người khác, khí thế ngất trời.

Bên này, vận may của Tu Vũ không tệ thắng liền mấy ván, cô ta hưng phấn đập tay với Phương Nhất Vi, con mắt lóe sáng khiến cho lòng người ta run lên.

Lục Cảnh nhìn cô, chẳng biết tại sao lại cảm thấy hơi khó chịu, anh ta nhìn về phía An Mộng đang lẻ loi trơ trọi ngồi một mình rồi đi qua hỏi mấy người kia: "Các người chỉ biết chơi phần mình thôi à?"

An Mộng kéo tay áo của anh ta, ngượng ngùng nói: "Em không biết chơi."

Vừa rồi quả thực những người kia theo lễ phép cũng đã hỏi cô ta nhưng thấy cô ta tỏ ra thanh cao nên cũng không nhiệt tình lắm.

"Bạn gái của anh Lục thật đáng yêu!" Tu Vũ đột nhiên cười một tiếng: "Nhắc nhở anh một câu, bắt cóc trẻ vị thành niên là phạm pháp đấy."

"Cô ấy vẫn còn nhỏ tuổi nên hơi ngoan ngoãn đơn thuần, không phải cái gì cũng biết như người khác." Lục Cảnh nhìn An Mộng cười ấm áp, lại dắt tay bé thỏ trắng nhà bọn mình tìm chỗ ngồi xuống: "Tôi chơi cùng với cô ấy, cô ấy thua tôi uống."

"Ồ, khí thế của anh Lục rất tốt." Tu Vũ híp đôi mắt lại, giống như cười mà không phải cười.

Mục Chính Phong nhéo lòng bàn tay Nguyễn Gia Hân: "Sao tôi cảm thấy bầu không khí có chút không đúng nhỉ?"

"Tiểu Vũ đang tức giận! Không ngờ miệng Lục Cảnh lại độc như vậy."

"Độc chỗ nào?"

"Không phải anh ta đang nói Tiểu Vũ nhà chúng ta lớn tuổi, không những kinh nghiệm phong phú mà còn không đơn giản sao?" Nguyễn Gia Hân cũng hơi bất mãn.

"..." Mục Chính Phong đang cảm thấy con gái thật đáng sợ.

Hai người đang kề tai nói nhỏ, lại nghe thấy giọng nói của Tu Vũ vang lên.

"Còn chút rượu như thế này sợ là không đủ cho anh Lục đây uống rồi, mở thêm năm chai Louie XIII nữa đi, tối nay người nào thua thì người đó trả tiền?"

Đều là mấy chàng trai quần là áo lượt thích tham gia náo nhiệt, thế là cả đám đều hò hét ầm ĩ.

"Được!" Lục Cảnh lạnh lùng trả lời.

Lúc này ánh mắt Phương Nhất Vi vô cùng u mê, vỗ ngực: "Mặc dù nữ thần sẽ không thua, nhưng nếu xảy ra chuyện bất ngờ thì cứ tính tiền cho tôi."

Nghe được lời này, Lục Cảnh ý tứ sâu xa nhìn anh ta một cái.

"Chơi cái gì nào?" Tu Vũ tùy ý lắc chén xúc xắc trong tay hỏi: "So lớn nhỏ, đoán điểm số, bảy tám chín hay là bàn quay Nga?"

Đám người nhìn tư thế kia, ôi chao! Cáo già rồi.

Ánh mắt Lục Cảnh tối sầm lại: "Tùy cô!"

"Vậy chơi đoán điểm số đi! Cô nhóc nhà anh học cũng sẽ nhanh hơn." Tu Vũ nở nụ cười lộ ra tám cái răng tiêu chuẩn.

Đoán điểm số là cách chơi phổ biến trong các quán rượu, mỗi nhà có năm viên xúc xắc, mỗi viên lắc một lần, lắc ra nhưng không cho người khác nhìn thấy, nhà đầu tiên sẽ nói ra một con số rồi xem nhà tiếp theo có tin không.

Ví dụ như nhà đầu tiên hô hai con năm thì người tiếp theo cũng chỉ có thể hô ba con năm hoặc hai con sáu, chỉ có thể hô cao lên.

Bạn phải biết rằng số điểm trên trận xúc xắc cộng lại nhiều có thể đủ cho bạn mở nhà cái, sau đó tổng số xúc xắc của tất cả mọi người đủ thì người đoán được sẽ thắng, không đủ thì người mở uống.

Mục Chính Phong khoác tay lên trên vai Nguyễn Gia Hân, cười xấu xa nói: "Hay là anh đổ xúc xắc, thua em uống?"

"Được!" Nguyễn Gia Hân lườm anh ta một cái.

Hai người nhìn nhau vài giây, Mục Chính Phong ngang nhiên giơ đầu qua: "Cảm giác ăn cơm mềm thật tuyệt!"

"..."

Trong lòng mọi người đang phỉ nhổ: Quá không biết xấu hổ.

Những người khác ngừng hát, bài poker cũng không chơi, tất cả mọi người đều vây lại đây xem.

Cuối cùng có tám người chơi.

Tu Vũ lắc xong lượt xúc xắc đầu tiên, cô ta cầm cốc xúc xắc lên, mắt nhìn mọi người: "Mười hai cái sáu."

Người bên ngoài hít vào một tiếng, thuận hướng nhìn xuống.

Qua hai người nữa là tới lượt An Mộng, cô ta nhìn xúc xắc một chút rồi lại nhìn Lục Cảnh.

Lục Cảnh nhìn cô ta gật đầu, thế là An Mộng nhẹ nhàng hô một câu: "Mười lăm cái sáu."

Người tiếp theo còn chưa kịp phản ứng, Tu Vũ đã mở cốc xúc xắc ra lười biếng nói: "Mở đi."

Không có một cái xúc xắc nào là sáu ở trong đó.

Xúc xắc sáu của tất cả mọi người cộng lại vẫn chưa tới mười cái.

"Mở của một người thêm một chén, tổng bốn chén, rót đầy cho anh Lục đi." Tu Vũ hất cằm lên, giọng điệu lạnh nhạt.

Louie XIII là một loại rượu mạnh, cực mạnh, uống liên tục bốn chén thì có là ai cũng sẽ khó chịu.

Lần này những người khác đều nhìn ra có gì không đúng.

Chắc chắn hai người này có ân oán cá nhân gì rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.