[Khải+Thiên]Tổng Hợp Truyện Ngắn

Chương 17: Chương 17: [Siêu đoản văn|Khải Thiên] Thất Tịch vui vẻ.




https://agreyseventh.wordpress.com/2016/12/17/sieu-doan-vankhai-thien-that-tich-vui-ve/

Tác giả: 一根羽毛

Chuyển ngữ: QT || Biên tập: Grey

Pairing: Vương Tuấn Khải x Dịch Dương Thiên Tỉ

Chuyển ngữ đã được sự đồng ý của tác giả. Không đảm bảo sát nghĩa 100% so với bản gốc. Vui lòng không mang ra khỏi WordPress.

Cr: picture’s ownerT V T&Đêm Thất Tịch, Vương Tuấn Khải trộm kéo Dịch Dương Thiên Tỉ ra ngoài đi thả đèn Khổng Minh.

Cũng không biết là nghe được từ đâu nữa, Dịch Dương Thiên Tỉ nhìn người nào đó khẩu trang che kín đang dùng bút dạ nghiêm túc viết viết lên đèn Khổng Minh bên cạnh mình, đối với một câu “Những lời ước nguyện viết lên đèn Khổng Minh sẽ thành hiện thực” chỉ có thể ở trong lòng đảo mắt.

Ai mà tin mấy thứ này chứ.

Người nọ viết kín một mặt, Dịch Dương Thiên Tỉ lạnh lùng liếc nhìn “Ba mẹ thân thể khoẻ mạnh, ba người mãi mãi vui vẻ ở bên nhau” “Cao lên một mét tám” “Cùng Mịch Tỷ đóng phim” “Cùng Kiệt Luân Ca song ca”… Chờ một chút, vẻ mặt sinh không thể yêu nhận lấy chiếc bút Vương Tuấn Khải đưa tới.

Khuôn mặt đầy râu mèo kia, hổ nha nho nhỏ thế này ai có thể cự tuyệt đây?

Để cho nhanh gọn, Thiên Tỉ viết chữ rất lớn, đơn giản mong người nhà khoẻ mạnh, cuộc sống yên bình, vân vân, không có cẩn thận như Vương Tuấn Khải.

Đương nhiên cũng sợ đèn Khổng Minh rơi xuống đất có người cố tình lượm đi.

Thu bút nhìn một chút, Dịch Dương Thiên Tỉ kéo lại chỗ nếp nhăn trên đèn, bút trong tay không cẩn thận rơi trên mặt đất, cúi người nhặt lên, lại vô tình trông thấy ở góc đèn có dòng chữ nho nhỏ của Vương Tuấn Khải “Mong Dịch Dịch nhảy sẽ không bị thương nữa, luôn luôn vui vẻ, còn có tiếp tục ở bên cạnh mình như vậy” “Trở thành người có thể bảo vệ được Dịch Dịch”.

Bàn tay nhặt bút hơi dừng lại, Dịch Dương Thiên Tỉ hơn nửa ngày mới phản ứng được, nhìn người nào đó ở đằng xa đang mượn bật lửa, mắt chợt phủ một màn sương mù: “Tên ngốc.”

Ở trong lòng nghĩ thầm một câu như vậy, cuối cùng lại nói ra miệng.

Sau đó lần nữa mở nắp bút, nghiêm túc viết xuống từng chữ.

Vương Tuấn Khải lúc trở lại đã thấy Dịch Dương Thiên Tỉ thu thập xong hết, khoảng cách không gần đã thấy chữ Dịch Dương Thiên Tỉ siêu lớn như vậy, chưa tới nơi liền bất mãn mở miệng: “Thiên Tỉ, em cũng quá lãng phí, nhiều chỗ như thế đáng ra nên viết nhiều một chút…”

Dịch Dương Thiên Tỉ không để ý đến anh, chỉ nhận lấy bật lửa châm nến ở giữa chiếc đèn.

Vương Tuấn Khải vẫn như cũ hài lòng đánh giá đèn Khổng Minh một màu tím vô cùng đẹp mắt, lại đột nhiên nhìn thấy gì đó, ánh mắt lập tức sáng ngời.

“Dịch Dương Thiên Tỉ, anh đã nói là em quá lãng phí mà!”

Dịch Dương Thiên Tỉ ngẩng đầu nghi ngờ, nhìn người nọ chỉ xuống ước nguyện mình mới viết xuống, tức giận liếc mắt phàn nàn.

“Những lời thế này không cần ước nguyện, vô cùng thừa thãi! Anh thật thất vọng vì em!”

A a a được lắm, nili Thiên Tỉ thật không muốn nói chuyện với anh nữa.

Nghe thì giống như tức giận, thế nhưng nụ cười trên mặt Vương Tuấn Khải trái lại càng lúc càng thêm sâu.

Hai người từ từ thả đèn Khổng Minh lên trời, bên trong tấm màn đen dần bừng sáng , Vương Tuấn Khải nghiêng đầu thấy trong đôi mắt hổ phách của người nọ tràn đầy ánh sao lấp lánh.

Không nhịn được.

Quan sát hai bên xác định bên cạnh không có ai phát hiện ra bọn họ, kéo cổ áo của người nọ, dùng môi ngăn chặn cậu.

Thời điểm hô hấp lần lượt thay đổi, Dịch Dương Thiên Tỉ vẫn có thể nghe thể nghe thấy Vương Tuấn Khải nhẹ giọng thì thào: “Thiên Tỉ, Thất Tịch vui vẻ, anh yêu em.”

Dịch Dương Thiên Tỉ khoé miệng lộ xoáy lê xinh đẹp, chủ động đặt cằm lên vai đối phương, tâm trạng còn là rất hài lòng.

“Hy vọng tên ngốc kia có thể yêu mình cả đời.”

Nhớ tới một câu cuối cùng viết xuống đó, Dịch Dương Thiên Tỉ cảm thấy.

Xem ra đúng là một nguyện vọng không cần ước nguyện cũng thể trở thành hiện thực.

Hoàn.

.

.

.

Sự là các mẹ ạ, tôi mới phát hiện ra cái “30 Chuyên đề sống chung” đã có người edit rồi nên tôi quyết định sẽ không edit nữa dù rằng cũng đã edit được vài cái. Chiếc siêu đoản văn bé nhỏ đáng yêu này hơi bị lệch mùa cơ mà coi như món quà nhỏ cho sự “thất hứa” của Grey T V T

Mọi khi trước khi edit tôi hay search xem có trùng hay không, mà lần này nghĩ mình có per rồi nên cũng không nhớ đến chuyện search nữa, nên mới thành ra sự này. Dù sao thì thấy mọi người comt ủng hộ tôi cũng hào hứng lắm mà không nghĩ tới T _ T Thực ra thì bây giờ bản thân cũng đang rất không vui… Nhưng mà thế nào thì cũng hẹn các mẹ đêm ngày này tuần sau nha! Đừng quên hẹn với G đó 3

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.