[Khải+Thiên]Tổng Hợp Truyện Ngắn

Chương 49: Chương 49: Thầm nghĩ muốn hôn em – Khải Thiên (Full)




https://mysunshine92.wordpress.com/2016/09/11/tham-nghi-muon-hon-em-khai-thien-chuong-1/

Tác giả: Đậu đỏ (Một trong những đại thần fanfic, Đậu viết văn trong sáng thanh thủy hay lắm, hiếm khi bà ý đen. Fic này là một trong những fic đen =]])

Edit: Cami

Chưa được sự cho phép của tác giả, chỉ đảm bảo 70% nội dung câu chuyện.

Fic hường hòe, không giống với người thực. Đọc đỏ mặt thì ráng chịu nhen =3=

____________________________________________________________

Part 0

[Topictâm sự] Nặc danh:

Tôi cảm thấy rất khổ sởa … ╥﹏╥

Tôi có một người anh em lâu năm rất thân thiết, từ trước đến nay quan hệ giữa chúng tôi đều là tình cảm anh em đơn thuần, thế nhưng dạo gần đây … khụ khụ tôi cảm thấy mình có chút khác thường. Lúc không nhìn thấy emấy thì không sao, thế nhưng vừa nhìn thấy, tôi liền … rất muốn gần gũi với em ý. Nhưng em ấy là nam nhân nha ~, lại là thuần gia môn nhi(*), tôi rất sợ khi em ấy biết những suy nghĩ này sẽ trở nên chán ghét tôi, thậm chí cảm thấy buồn nôn, xa lánh. Tôi không biết có phải dobình thường ít tiếp xúc với con gái, lại thường xuyêncùng em ấy đùa giỡn gần gũinên dần dần mới nảy sinh ảo giác, hay là do … một thứtình cảm khác thường nào đó. Phải làm sao bây giờ? có phải tâm lý của tôi có chút biến thái không a ? Huhu ~

[ Trả lời ] Online666:

Cho dù hướng tính là gì thì mọi người đều bình đẳng a. Thớt đừng quá lo lắng, nếu như hai người thực sự là anh em thân thiết, chủ thớt muốn gần gũi với người ta cũng là bình thường mà, chứng tỏ quan hệ hai người rất tốt đấy thôi! Còn nếu như thớt muốn xác nhận tình cảm thực sự của chính mình, có một cách rất đơn giản ….

Hôn người đó một cái,bạn sẽ hiểu.

(* ý nói con nhà gia giáo, được nuôi dạy cẩn thận quy củ)

Part 1

Vương Tuấn Khải nằm ở trên giường, lướt điện thoại xem mấy bức ảnh mấy hôm nay ba người vừa chụp quảng cáo, trong lòng càng ngày càng sợ hãi.

Anh cảm giác mình sắp không che giấu được rồi.

Rất bất lực, vô cùngbất lực. TT__TT

“Chậc chậc…Nhìn mấy bức ảnh này xem… Sau này nhớ chú ý cẩn thận một chút a! đừng đùa với lửa, có ngày cẩn thận bị cháy nha.”

Vương Nguyên ngồi bên cạnh ung dungbình luận.

[ Ảnh 1] Vương Tuấn Khải và Dịch Dương Thiên Tỉ ngồi trên ghế dài, đầu của ai đó sắp tựa hẳn lên vai Thiên Tỉ.

[ Ảnh 2] Vương Tuấn Khải và Dịch Dương Thiên Tỉ kề vai sóng bước, gương mặt của ai đó tươi cười như bông hoa xòe nở.

[ Ảnh 3] Vương Tuấn Khải từ phía sau ôm lénDịch Dương Thiên Tỉ, mặt mèo thỏa mãntràn đầy hạnh phúc.

A … Hồi tưởng lại, hình như thực sự rất vui vẻ…

[ Ảnh 1] Bởi vìmùi hương trên người Thiên Tỉ rất thơm.

[ Ảnh 2] Cùng với Thiên Tỉ ở một chỗ tâm tình rất dễ chịu.

[ Ảnh 3] Thiên Tỉ tuy rất gầy, nhưngcơ bắprắn săn chắc, đường nét rõ ràng, ôm rất thoải mái,rất có cảm giác an toàn.

Ừm, thật là muốn cùng em ấy ngủ chung, chắc chắn sẽ rất êm ái mềm mại…

“– OMG! ” Vương Tuấn Khải nghĩ lại cảnh tượng vừa rồi tr0ng đầu, giật mình kinh hãi.

Vương Tuấn Khải cảm thấy thậtkhông thể tin nổi, chính anh vừa rồi còn nhắm mắt hưởng thụ, sợ đến mức đưa tay lên che miệng, đôi mắt tròn như hai quả nho, đồng tử co lại. Anh ngã phịch xuống chiếc giường mềm mại của khách sạn, lăn mấyvòng cuộn người trong chăn giống như một miếng sushi.

Ở trong chăn, Vương Tuấn Khải lần mò mở điện thoại di động ra, ngắm nhìn bức ảnh bố mẹ Vương.

Mình yêu họ, thế nhưng … không muốn hôn họ.

Bức ảnh Vương Nguyên nhi chu môi seo phuy …

Ờm, hình như làm bộ đáng yêuhơi quá, nhìn thật sự không có cảm giác gì.

Ảnh Dương Mịch chụp hình tạp chí …

Excuse me? Làm ơn đi! Nữ thần là để thần tượng, không phải để phát tiết!

Bức ảnh Dịch Dương Thiên Tỉ đang ngồi ngắmbiển, gương mặt nhìn nghiêng, gò má mịn màng, đang say sưahướng mắt về phía khơi xa.

Vương Tuấn Khải ngơ ngác nhìn chằm chằm đôi môi màu hồng phấn kia, chỉ nghe thấy một tiếng BÙM vang lên trong đầu,pháo hoa rực rỡ nổ tung khắp nơi.

Anh nuốt nước miếng một cái.

Một lát sau Vương Tuấn Khải vén chăn thò đầu ra,lẳng lặng ngắm nhìn bóng đèn pha lêtrên trần nhà.

Cả người anh được phủ một tầng ánh sáng rực rỡ, đôi mắt trong suốt, lại giống như con lắc đồng hồ, có năng lực thôi miên khiến cho người khác mê muội. Thế nhưng chủ nhânđôi mắt ấy lại đang rất thanh tỉnh.

Part 2

Địa điểm quay chụp ở đảo Hải Nam, gần đó chính là thiên đường nghỉ dưỡng Tam Á.

Lần này đến Tam Á, Vương Tuấn Khải ôm một bụng quyết tâm, liều chết tới cùng, cùng lắm thì lưới rách cá chết. Từ nay về sau cùng với Dịch Dương Thiên Tỉ, cả đờikhông qua lại với nhau nữa.

Nhấn mạnh hai chữ “Chết”, quyết tâm hừng hực của anh có trời đất chứng giám!

Thế nhưng ngaysau đó,Vương Tuấn Khải lại cảm thấy hình như mình đangnghiêm trọng hóa vấn đề lên.

Ôi giời …con trai mà! Hôn một cái thôi mà, có gì ghê gớm chứ?

Nếu như thích thì sẽ hôn thực sự, còn nếu khôngthích thì chỉ chạm đến miệng là được.

Lại nói Tam Ácảnh đẹp như vậy, trong khung cảnh lãng mạn đó có hôn nhẹ một chút cũng xem như hợp tình hợp lý thôi mà,tuy anh không phải là mỹ nhân mỹ miều nhưng coi như cũng là một đại soái ca phong độ ngời ngời. Bất luận có thể nào Dịch Dương Thiên Tỉ cũng không thiệt thòi nha, tức giận cái gì chứ?

Tự cảm thấy mình thặc là sáng suốt …

Trong lòng vừa tự lẩm bẩm, thỉnh thoảng lại quay sang liếc nhìnDịch Dương Thiên Tỉ. Vương Tuấn Khải vừa chăm chỉ làm việc, vừahớn hở ra mặt.

Vương Nguyên vì đang chuẩn bị cho kỳ thi trung khảo, quay chụp xong xuôi liền vội vàng ngồi máy bay trở về Trùng Khánh, lúc gần đi cũng không quên dặn dò đại canhà cậu

“Nhớ kỹ, việc nhỏ không nhẫn nhịn tất hỏng việc lớn, Thiên Tỉ không dễ chọc đâu nha, người ta là thanh niên cao lãnh đời sống lành mạnh nghiêm túc, cùng với thanh niên bệnh trung nhị ngốc nghếch như anh không hợp đâu, nếu cô đơn quá có thể tìm đến em ha.” =))

Vương Tuấn Khải cười nhạt hai tiếng, một chưởng đập nát khuôn mặt tươi cười củaVươngNguyên.

Trở lại khách sạn, Dịch Dương Thiên Tỉ đi ở phía trước, buổi chiều quay chụp xong xuôi, dọcđường trở về Vương Tuấn Khải cũng không nói câu nào, cậu cảm thấy có chút khác thường thỉnh thoảng ngoảnh sang nhìn anh.Vương Tuấn Khải vẫn đang mải mê suy nghĩ kế hoạch tiến hành, cũng khôngbiết có người vẫn đang để ý đến mình.

Anh âm thầmđi theo phía sau Dịch Dương Thiên Tỉ,thẳng đến phòng cậu cũng không dừng lại.

“Anhtheo em làm gì?” Dịch Dương Thiên Tỉ gắn thẻ mở cửa phòng, quay đầu nhíu mày nhìn Vương Tuấn Khải đã bước một chân vào phòng“Hôm nay anh không mệt sao?”

“Mệt chứ, cho nên tìm em trò chuyện một lát.” Vương Tuấn Khải mỉm cười như thường lệ,bình tĩnhbước đến bên giường ngồi xuống, bàn tay che giấu dưới đùi không khỏi siết chặt ga giường.

Tu hú chiếm được tổ chim khách là nền tảng của thành công nha.

Nhiệt độ và độ ẩm trộn với gió biển thổi vào từ ban công, cùng với hương thơm ngọt ngào của hoa cỏ, trong lòng Vương Tuấn Khải không khỏi cảm thấy lo lắng khẩn trương, lòng bàn tay cũng toát ra một tầng mồ hôi mỏng.

” Vậy thì chờ em tắm rửa cái đã, mồ hôi dính khắp người, bẩn chết em rồi.” Dịch Dương Thiên Tỉ kéo lê cơ thể mệt mỏi, lướt qua Vương Tuấn Khải đang ngồi giường lớn, đi đến chỗ vali hành lý trong góc phòng, lấy ra áo phông trắng và quần thể thao, vắt trên vai chầm chậm đi vào phòng tắm.

Cửa phòng tắm đóng lại, khuôn mặt tươi cười của Vương Tuấn Khải lập tức tháo xuống. Lát sau đã nghe tiếng nước chảy róc rách,Dịch Dương Thiên Tỉ giống như đang ngâm nga bài hát nào đó, không rõ lời chỉ nghe loáng thoáng giai điệu, âm thanh mềm mại như tơ lụa nhẹ nhàng quấn quanh bên tai, khiến da đầu anh tê dại.

Vương Tuấn Khải chỉ cảm thấy trong lòng giống như có một ngọn núi lửa đang phun trào dung nham nóng rực, trên đầu bốc khói xì xèo, mặt nóng phừng phừng. Anh hít sâu một cái, sau đó lại nghe thấy chính mình nuốt nước miếng, hai bàn tay biến thành hai cái quạt nhỏ, không ngừng phe phẩy quạt lên mặt.

Ai da, vừa mới đến tháng 4 thôi mòa, Tam Á thiệc sự là nóng quá đi…

Nhân lúcDịch Dương Thiên Tỉ đang say sưa tắm, Vương Tuấn Khải xốc lại tinh thần, vội vàng mở điện thoại tìm lại bản ghi chép đã lưu mấy hôm trước trên diễn đàn online

“Tám cáchkhiến bạn trở nên quyến rũ trước nữ giới.”

Anh đứng dậy, vặn vẹo khớp xương kêu răng rắc, điđến cạnh tường, một tay chống lênbức tường, bắt đầu diễn tập.

Cáchthứ nhất, tà mị điên cuồngcâu dẫn.

Vương Tuấn Khải nhìn bứctường trắng, tưởng tượngmình đang bích đôngDịch Dương Thiên Tỉ lên tường, dựa theo phương pháp ghi trên mạng, hất cằm nhướn mày,khóe môi nhếch lên một nụ cười quyến rũ mê người tiêu chuẩn.

“Hey cưng.. Em đã hôn bao giờ chưa? Có muốn anh dạy em một chút a … Phi!”

Còn chưa nói xong câu, chính mình đã lông tơ đều dựng hết cả lên.

“Đổi đổi đổi!” Vương Tuấn Khải run rẩy, chính anh cũng cảm thấy không chịu nổi, Thiên Tỉ chắc chắn sẽ càng ghét, lắc đầu đọc tiếp.

Cách thứ năm,thẳng thắn trực tiếp tỏ tình.

Vương Tuấn Khải tútlại bộ dạng đẹp trai, đổi thành hai tay chống lên tường, hắng giọng, lộ ra răng nanh, cười như gió xuân thổi“Thiên Tỉ, chúng ta hôn một cái đi !! MOAH! ”

Đúng là rất thoải mái vui vẻ ….

Thế nhưng sao lại cảm thấy có chúttrẻ con ấu trĩvậy ?

Anh đường đường là thanh niên 16 tuổi, là đại soái ca cun ngầu, cách thức này đã không còn phù hợp với bộ dạng anh tuấn tiêu sái, hình tượng mỹ thiếu niênnữa nha!?

Bỏ!

Cáchthứ tám (cuối cùng), ánh mắt bá đạo tổng tài.

Ồ? Cái này mình thích hahaha.

Vương Tuấn Khải nhướn mi đắc ý,phóng ra ánh mắt sáng rực, trong nháy mắtthành thạo trưng ra vẻ mặt cao lãnh. Con ngươi đẹp đẽ đen láy ẩn chứa thâm tình, âm thanh trầm thấp gợi cảm, lại tựa như thân mật thì thầm bên tai, giọng nói khàn khàn quyến rũ:

“Đừng nói chuyện, hôn anh.”

Âm thanh hoàn hảo, tình cảm hoàn hảo, biểu cảm hoàn hảo, bầu không khí hoàn hảo.

Cộng thêm giá trị mị lực level max, bùng nổ sự gợi cảm.&Vương Tuấn Khảibúng tay hài lòng.

Cuối cùng đã tìm được.Vương Tuấn Khải đắc ýcười ha hả, đi thẳng đến ban công, thưởng thức cảnh đêm tuyệt đẹp đến say lòng người, phấn khích đến mức lồng ngực phập phồng.

Part 3

Vương Tuấn Khải vẫn ung dung nằm trên giường thong thả chơi điện thoại, đến lúc ngẩng đầu lênđã thấyDịch Dương Thiên Tỉ từ phòng tắm đi đến, phía sau hơi nước lượn lờ tạo thành tầng sương mù tựa như khói mây nơi tiên cảnh.

Trong đầu thoáng chốc vang lên một hồi tiếng sáo du dương kỳ ảo, khiến cho Vương Tuấn Khải thoáng chốcngẩn ngơ.

Dịch Dương Thiên Tỉ cầm khăn tắmphủ lên đầu lau qua loa, đi thẳng đến chỗVương Tuấn Khải. Vừa tắm rửa xong, cậu mang theo vẻ trẻ con ngây thơ đơn thuần, datrắng mềm mại, môi hồng ướt át, ánh mắt thuần khiết, tóc mái ướt nhẹp dính lên trán.

Huhuhu, Thiên Tỉ bình thường rất MAN sao bây giờ lại có thể trở nên thanh thuần đến vậy!

Vương Tuấn Khải cảm giác mìnhsắp chảy máu mũi.

Bá đạo tổng tài, bá đạo tổng tài, bá đạo tổng tài, chuyệnquan trọng phải nói ba lần.

Vương Tuấn Khải khổ sở tự trấn an chính mình, vẻ ngoài bình thản nhưng nội tâm sớm đã nổi lên một trậncuồng phong.

“Nói đi, anh muốn nói chuyện gì.” Dịch Dương Thiên Tỉ ngồi bên cạnh Vương Tuấn Khải lau tóc, mùi hương sữa tắm ngọt ngào phảng phất trên người, giống như mùi dừa tươi, khiến cho người ta thèm nhỏ dãi,nhịn không được muốn …

“…Liếm một cái, hòa tan vào miệng.”

Má ơi! Sao toy lại nói ra cơ chứ!!!

Vương Tuấn Khảitrố mắt hít một ngụm khílạnh.

“Cái gì ??” Dịch Dương Thiên Tỉ mờ mịtgiống nhưrơi vào bể sương mùnhìn anh khó hiểu.

Vương Tuấn Khải dừng một chút, nuốt nước miếng, bĩnh tĩnh một lát, mỉm cười khó khăn nhổra một câu“Anh … anh có một cái bánh OREO, em có muốn ăn không?”

“… Hôm nay anh chưa uống thuốc đúng không?” Dịch Dương Thiên Tỉ nhìn anh giống như nhìn một kẻ thần kinh, không kiên nhẫn bắt đầu hạ lệnh đuổi khách “Có rắm nhanh thả, không thì nhanh cút về phòng đi, em muốn đi ngủ.”

Đem khăn lau tóc ném lên đầu giường,Dịch Dương Thiên Tỉ rời giường chuẩn bị đi đến phòng tắm sấy tóc.

“Từ từ đã Thiên Tỉ!” Vương Tuấn Khảihoảng hốt, tay chân luốn cuống từ trên giường nhảy dựng lên, túm lấy cổ tay Dịch Dương Thiên Tỉ kéo trở lại, chân giẫm trên giường không có lực khiến cho hai người đều ngã nhào lên giường.

“A… ” Dịch Dương Thiên Tỉ cảm thấycổ mình sắp trật đến nơi rồi, tức giận nhíu mày,xoa gáy bị đau, trợn mắt nhìn kẻ đầu têu gây ra chuyện, dùng hết sức từ khi bú mẹ rống vào mặt anh

“Vương Tuấn Khải anh rốt cục muốn làm cái gì hả!!!!”

“Anh, anh…”Vương Tuấn Khải bị cậu hét vào mặt, sửng sốt ngẩn người trong giây lát, diễn tập lúc nãy sớm quăng ra sau đầu, hóa thành một luồng khói bay ra ngoài cửa sổ, biến mất ở bầu trời Tam Á.

“Anh muốn đùa giỡnthì bay về Trùng Khánh tìm Vương Nguyên náo loạn đi! Bây giờ vẫn chưa muộn, vẫn mua được vé máy bay!”Mắt Dịch Dương Thiên Tỉ có chút đỏ lên, có lẽ là do quá tức giận, cậu trừng mắt nhìn Vương Tuấn Khải, rống tiếp một tràng

“Hai ngươi hôm nay chơi đùa còn chưa đủ sao, xong việc rồi em không có nhiệm vụ phải bày ra vẻ mặt tươi cười với anh, anh muốn chơi mấy trò đùa giỡn ngang ngược cũng đừng tìm em, em mệt rồi, muốn nghỉ ngơi. Thứ cho em không tiếp được anh”

Vương Tuấn Khải lại bị Dịch Dương Thiên Tỉ hét cho bối rối, anh không biết Dịch Dương Thiên Tỉ bị chạm vào ngòi nổ nào, đột nhiênxù lông với anh.

Rõ ràng mấy hôm naycảm thấy tâm tình Thiên Tỉcũng không tệ lắm a, anh cũng chỉ muốn nói mấy câu với cậu ấy mà thôi, không đến mức tức giận như vậy a TT__TT~

Cho đến khiVương Tuấn Khải nhìn thấy vẻ mặt bướng bỉnh quật cường của cậu, khóe mắt vì tức giận mà ửng đỏ lên, thậm chí có thể thấy loáng thoáng nước mắt.

“Thiên Tỉ… ” Vương Tuấn Khải kinh ngạc mở to hai mắt nhìn cậu.

Chưa bao giờ trước mặt người khác khóc, thế nhưng bây giờ trước mặt anh lại khóc.

“Em con mẹ nó ghét nhất loại người như anh …” Dịch Dương Thiên Tỉ không cam lòng hít mũi, ngồi xuống quay lưng lại, vội vàng quẹt nước mắt“Em vốn cho rằng, hơn hai năm qua quan hệ của chúng ta đã thân thiết hơn rất nhiều, em cho rằng em đã có thể bước vào trái tim anh với tư cách … bạn bè.”

Cậu có chút tức giậnlại có chút bĩu môi tự giễu“Không những ngây thơ mà còn ngu ngốc.”

” Cho dù em có bỏ ra bao nhiêu cố gắng,cũng không thể hơn được tình cảm thanh mai trúc mã.”

OMG (っ; °Д °;) っ

Vương Tuấn Khải hai mắt bỗng dưng mở lớn, con ngươi co nhỏ lại, bên trái lồng ngựctim đập sầm sầm nhưngựa phi.

Cơ thể đông cứng.

… Không phải đâu?

… Không thể nào?

Không thể nào ? ! ! !

Anh vàDịch Dương Thiên Tỉ, lẽ nào,không lẽ là …. song phương!! Mũi tên 2 chiều sao?

WTF! ! ! Từ lúc nào? Tại sao một chút manh mối anh cũng không nhìn ra!

Ôi chao? Vừa nhìn một cái, gò má Dịch Dương Thiên Tỉ dường như có chút ửng hồng…

Trời ạ a a a thì ra Dịch Dương Thiên Tỉ cũng biến thái giống anh sao =))), hạnh phúc đến quá đột ngột, mọi chuyện xảy ra không như tưởng tượng, thậm chí còn tốt hơn trong tưởng tượng nhiều lần. A a a a thật là kích động. Nhưng mà tiếp theo anh nên làm gì bây giờ?? Anh phải làm gì đây??

Thần trí Vương Tuấn Khải đã bị niềm hạnh phúc ào đến như một cơn bão đánh bay đến thiên đường rồi.Dịch Dương Thiên Tỉ tự biết mình lỡ miệng, thẹn quá hóagiận cầmlên một cái gối ném về hướng Vương Tuấn Khải“Anh thích thì ở cứ đây ở ngồi !! Tặng cho anh phòng này đó !”

“Không phải, Thiên Tỉ em nghe anh giải thích đã.” Vương Tuấn Khải lấy lại tinh thần,từ sau lưng ôm chầm lấyDịch Dương Thiên Tỉ, giống như chú chó nhỏ gắt gao níu chặt lấy chủ nhân, dính chặt như keo vào người cậu gào khóc“Anh cảm thấy anh cần có cơ hội được giải thích a, thật sự, thật sự, thật sự.. ”

Dịch Dương Thiên Tỉ liếc mắt, dùng sức giãy dụa mấy cái “Cút! ”

“Cút là cái gì! Có ăn được không! ” Vương Tuấn Khải bắt đầu chày cối, cậy sức mạnh xông lên, ôm Dịch Dương Thiên Tỉ kéo lên giường.

Tính cách còn trẻ con, Vương Tuấn Khải trong lòng chỉ nghĩ nhất định không thể để cho Dịch Dương Thiên Tỉ chạy mất. Đầu óc nóng lên cũng không để ý đến phải dịu dàng nhẹ tay, trực tiếp thô bạo đemDịch Dương Thiên Tỉ ném lên giường, mình cũng nhảy lên giường, dạng chân nằm trên người Dịch Dương Thiên Tỉ, hai tay chống hai bên đầu, giam chặt cậu trong người.

“Anh có tránh rakhông thì bảo!” Dịch Dương Thiên Tỉ muốn giơ chân đá Vương Tuấn Khải, lại bị Vương Tuấn Khải nhanh chóngdùng lực đè lên, không có cách nào phản kháng, chỉbiết trừng mắt nhìn anh chằm chằm, thở phì phò hét lên.

“Anh không!” Vương Tuấn Khải một chút ý tứ thỏa hiệp cũng không có, còn cúi người xuống cố gắng kiềm chế Dịch Dương Thiên Tỉ, cơ thể hai người áp sát nhau không còn kẽ hở.

Thanh niên 16, cơ thể đã dậy thì khác hẳn với đứa bé 12 tuổi.

Cao lớn vọt lên,bả vai trở nên dày rộng, ngũ quan trở nên góc cạnh nam tính, giọng nói trầm thấp từ tính.

Khoảng cách mập mờ, đáy mắt phản chiếu lại ánh vàng dịu nhẹ của đèn pha lê, không khí ngột ngạt, chỉ có thể cảm nhận được nhịp đập thình thịch của trái tim.

Khóe mắt Dịch Dương Thiên Tỉ ngấn lệ chưa khô, tóc còn hơi ướt,sau khi vật lộnthái dươngthấm ra một lớp mồ hôi mỏng, trên chóp mũi cũng vậy.

Ánh mắt của anh trong chốc lát trở nên ngưng trệ, Vương Tuấn Khải nhìn xuống chiếc cằm thon gọn của cậu, yết hầu đi động lên xuống.

… Con mẹ nó, thật là đẹp trai.

Vương Tuấn Khải nhịn không đượcnuốt nước miếng, ánh mắt chuyểntừ yết hầuDịch Dương Thiên Tỉ dời lên trên.

Vị trí từng xuất hiện vô số lần trong giấc mơ, lúc này đang ở sát trước mắt anh, chỉ cần cúi đầu là có thể chạm vào.

Cánh môi Dịch Dương Thiên Tỉ mềm mại ướt át, đường nét đôi môi rõ ràng với độ cong tuyệt đẹp, anh từng lướt weibo nhìn thấy người hâm mộ gọi đó là môi châu.

…Con mẹ nó, thật là gợi cảm.

Gợi cảm đến mức khiến anh chỉ muốn cắn một ngụm.

Thật muốn biết đó là mùi vị gì a, chỉ cần một ngụm anh nhất định sẽ thỏa mãn, chỉ cần một ngụm thôi huhu…

Vương Tuấn Khải đem nước bọt nuốt xuống, cũng không nhịn được nữa, hít một hơi thật sâu, chăm chúnhìn Dịch Dương Thiên Tỉ, lo lắngcăng thẳng hỏi“Thiên Tỉ, anh… anh có thể… hôn em một cái không?”

Dịch Dương Thiên Tỉ ngây người, ánh mắtngập tràn sự kinh ngạc, trừng mắt về phía Vương Tuấn Khải.

“Anh cam đoan! ” Vương Tuấn Khải giơ tay lên thề, có chútlo lắnggiọng nói nhỏ dần”Anh cam đoan chỉ hôn một cái mà thôi, tuyệt đối không làm gì khác… Em tin tưởng anh… ”

Đáy mắt sóng nước yên tĩnh bắt đầu chuyển động, chớp mắt lại trở nên sâu hút như biển hồ,Dịch Dương Thiên Tỉ ngoảnh mặt hướng khác“Anh tìm người khác chơi đùa đi, em không chơi nổi.”

Vương Tuấn Khải lông mày cau lại, mất mát cúi đầu, thở dài.

“Em tại sao không tin anh … ” Lúc ngẩng đầu lên, Vương Tuấn Khải xoay mặt cậu hướng về phía anh, ấm ứcnhìn cậu, giống như chú chó nhỏ bị chủ nhân vứt bỏ.

Dịch Dương Thiên Tỉ bỗng nhiên có chút mềm lòng, mặc cho trong lòng vẫn còn khó chịu, cũngmềm giọng nói“Anh cũng là con trai, lẽ nào anh không bài xích con trai sao?”

“Có.” Vương Tuấn Khải thành thực gật đầu.

Dịch Dương Thiên Tỉ ngực nhói đau, nhàn nhạt nói “Anh thấy không…”

“Nhưngđối với em anh không bài xích.” Vương Tuấn Khải ngắt lời cậu, chăm chú nghiêm túc nói “Trừ em ra, những người khác anh cũng không muốn.”

“… ” Sóng mắt Dịch Dương Thiên Tỉ giống như gió thổi qua thoáng chốcrung động, bờmi rũ xuống“Tình cảm của em không giống anh, em …”

“Được rồi Thiên Tỉ, đừng nói nữa. Ngày mai chúng ta phải đi …”

Vương Tuấn Khải lần nữa ngắt lời cậu, lồng ngực phập phồng giống như có một con thú dữ điên cuồng đòi xông ra, anh nhắm mắt lại, cúi đầu nhẹ nhàng dán lên môiDịch Dương Thiên Tỉ, run rẩy nói

“… Anh thích em, thực sự rất thích em … Không phảithích giống như tình anh em…. mà là thích … thực sự.”

Gương mặt Vương Tuấn Khảiphóng đại trước mắt, vội vàng nóng nảy cướp đi toàn bộ hô hấpDịch Dương Thiên Tỉ, não bộ đông cứng, trái tim đập kịch liệt, đỉnh đầu bốc khói, Dịch Dương Thiên Tỉ cảm giác mình giống như cá trên thớt, cực kỳ thiếu oxy, vô lực phản kháng.

Vương Tuấn Khải lần đầu tiên hôn môi, không có bất kỳ kỹ xảo nào, những thứ học được trong TV nhất thời đều quăng ra sau đầu, chỉ còn dùng bản năng của mình mà hônDịch Dương Thiên Tỉ. Anh cẩn thận từng li từng tí, giống như thành kính từng chút từng chút một hôn lên, sau đó không nỡ rời xa dứt khoát dán lên cánh môi cậu, bắt đầu ngây ngô liếm láp, giống như đối với bảo bối trân quý nhất, lại lo lắng sợ một giây sau cậu đột nhiên biến mất.

Môi Dịch Dương Thiên Tỉ so với trong mộng thậm chí còn mềm mại hơn, trong mộng cả hơi thở và cánh môi cậu đều lạnh lẽo, mà bây giờ là ấm áp, có chútướt át, so với trong mộngngọt ngào hơn nhiều.

Bây giờ không phải là mộng a…

Hôn càng ngày càng trở nên sâu sắc, mạch máu trong cơ thể đều sắp nổ tung, vừa mới nếm thửtrái lạcũng đủ khiến cho người ta mê mẩn hưng phấn, thế nên nhất thời đã quên mất cái gọi là chừng mực … Con trai thời điểm hưng phấn, chỉ số tin cậy là 0.

Thiếu niên hô hấp nóng hổi, đầu lưỡi không an phận thăm dò thử trượt vào, quấn lấy đầu lưỡiDịch Dương Thiên Tỉ, Vương Tuấn Khải trêu chọc không có kinh nghiệm lại vụng về, khiến cho cậu giống như bị bỏng bị ném vào trong hỏa lò. Hai gò má cũng đỏ rực, tầm mắt sớm đã bị Vương Tuấn Khảiche kín, chỉ có thể từ sau gáy anh xuyên qua nhìn thấy ánh sáng, giống như một ngọn lửa cháy hừng hực, lan đếncon ngươi cậu.

Bởi vì một chữ “Thích” đó, cậu đã quên mất cáchphản kháng, chậm rãi nhắm mắt.

Thật lòng hay giả dối, đều mặc kệ đi!…

Part 4

” !!! ”

Trong lúc hai người đềuý loạn tình mê, Vương Tuấn Khải thiếu chút nữa thì thò tay vào trong áo Dịch Dương Thiên Tỉ, khóa quần jean đột nhiên bung ra.

“… ”

“… ”

Vương Tuấn Khải trợn tròn mắt, vội vàngtách ra khỏi môiDịch Dương Thiên Tỉ, kinh hoảng lùi người đến đầu giường, khuôn mặt đỏ bừng lên “Xin lỗi! ”

Dịch Dương Thiên Tỉ bị hôn quá lâu, não sớm đã thành một bãi hỗn độn, bối rối một lúc lâu mới nhớ lại dần dần, nghĩ đến vật cứng vừarồi chọc vào bụng dưới của cậu, cả khuôn mặt đỏ như sắp bốc cháy, ngây ngốc gật đầu“… Không …Không sao.”

“Anh, anh, anh không ngờ được sự việc … đếnmứcnày… ” Vương Tuấn Khải bối rối ngồi bên giường, giống như một đứa trẻ phạm sai lầm không biết phải làm sao.

Dịch Dương Thiên Tỉ không nỡ, muốn đưa tay vỗ vai anh, Vương Tuấn Khải thấy cậu đưa tay ra, lập tức giống như lò xò nhảy dựng lên, vội vàng chạy xuống giường

“Anh.. anh … anh … anhđi đây! Gặp lại sau! À. Không cần tiễn .. em ngủ ngon.”

Nói lung tung một tràng, Vương Tuấn Khải hốt hoảng chật vật trốn chạy khỏi phòng,cánh cửa đóng sầm một tiếng.

Gió đêm Tam Áthổi vào phòng, cũngxua tan không nổicảm xúccòn lưu lại, Dịch Dương Thiên Tỉ ngồi bần thần trên giường, ánh mắt đã mất tiêu cự, kinh ngạc nhìn phía trước, hô hấp của cậu lại bắt đầu bất ổn, đưa tayxoa ngực trái.

Thình thịch… Thình thịch…

Căn phòng yên tĩnh, âm thanh được phóng đại lên vô số lần, quanh quẩn ở bên tai của cậu.

Part 5

Trong tình cảm, người nào thật lòng hơn, người đó sẽ thua.

Nằm trên chiếc giường Vương Tuấn Khải vừa mớinằm qua, Dịch Dương Thiên Tỉlẩm bẩm một mình.

Vương Tuấn Khải sao có thể không thích con gái được chứ? Nếu như không thích con gái,cũng không có khả năng thích cậu!… Nhất định là gần đây áp lực công việc quá nhiều.

Dịch Dương Thiên Tỉ chán nản úp mặt vào gối, tại sao cậu lại sớm thua cuộc thế chứ, thật là mất mặt chết đi được.

Màn hình điện thoại chợt sáng lên, rung không ngừng.Dịch Dương Thiên Tỉ từ dưới gối thò đầu ra, cầm điện thoạilên nhìn, là cuộc gọi của Vương Nguyên.

Khẽ cắn môi, Dịch Dương Thiên Tỉ ấn nút nghe, nhắm mắt xoe nhẹgiữa hai lông mày

“Alo… ”

“Này này này! ” Người bên kia so với cậu còn nôn nóng hơn“Tớ gọi cho cậu nhiều lần thế sao cậu không chịu nghe máy hả?”

“Ờm, không chú ý đến.” Dịch Dương Thiên Tỉnhàn nhạt nói.

“Tớ mới hạ cánh.” Giọng nói Vương Nguyêncó chút ý cười ranh mãnh”Hỏi cậu cái này, Vương Tuấn Khải tên tiểu tử kia không chiếm tiện nghi của cậu chứ?!”

Dịch Dương Thiên Tỉ ngay lập tức mở mắt ra, trở mình ngồi thẳng dậy, nín thở hỏi “Cậu có ý gì?”

“Ồ? Xem ra anh ấy vẫn chưa làm gì? Thời điểm mấu chốt quan trọng vẫngiữ được lễ nghĩanha.”Giọng nói vì không thấy trò vui nên có chút mất hứng.

“Cậu nói rõ hơn đi.” Dịch Dương Thiên Tỉ khẩn trương “Vương Tuấn Khải muốn làm gì? ”

“Đúng là đồ ngu si mà.Vương Tuấn Khải rốt cục đã a… Mẹ tớ đến đón, không thèm nói với cậu nữa! Xem tin nhắn đi nhé, bye” Sau đó cúp máy ngay lập tức.

“Hả?” Dịch Dương Thiên Tỉ khó hiểuhô một tiếng, vội vàngmở tin nhắn ra.

Hộp thư đến có hơn mười tin nhắn chưa đọc, tất cả đều là của Vương Nguyên:

“Tớ muốn bùng cháy.”

“Vương Tuấn Khải thật sự là tên biến thái ”

“Cậu biết vì sao Vương Tuấn Khải biết thái không?”

“Xin mờiđọc tin nhắnthứ năm. ”

Dịch Dương Thiên Tỉ khóe miệng giật giật,có chút kích động muốn một chưởng đập nát đầu dưa của Vương Nguyên.

“Ha ha ha ha ha … đọc xong tin nhắn thứ tư có phải rất muốn đánh tớ không?”

“Cậu đánh không lại Nguyên ca đâu.”

“… ” Dịch Dương Thiên Tỉlặng lẽ hít một luồng khí lạnh.

“Không đùa cậu nữa, nói cậu nghe nè.”

Ha ha,xem như cậu biết điều.

“Chính là Vương Tuấn Khải lúc ở Hạ Môn,lén lén lút lút mò lên một diễn đàn về tư vấn tình cảm tuổi mới lớn, lại còn giấu tênđăng một câu hỏi, cuối cùng lại bị đại nam thần là tớ phát hiện ra.”

“Thặc ra, từ lâu tớ đã phát hiệnánh mắt Vương Tuấn Khải nhìn cậu không được bình thường rồi.”

Dịch Dương Thiên Tỉ sửng sốt.

“Ai za, nói nhiều như vậy, tự cậu xem đi.”

“Hình ảnh.jpg ”

“↑ đây là câu hỏi tớ chụp lại.”

Dịch Dương Thiên Tỉ mở ảnh ra, câu hỏi khá dài, càng đọc càng không thể tin nổi, há hốc miệng.

Cả trời đêmlấp lánh ánh sao, đềurơi vào trong ánh mắt của cậu.

“Cậu tự cầu phúc cho mình đi ha ha ha ha.”

“Nếu Vương Tuấn Khải làm thử theo cách trên mạng nói, cậu cũng đừng quá tức giận nhé, coi như nể tình anh em của chúng ta bấy lâu nay, nhớ đừng đánh vào mặt, tên tự luyến đó sẽ không chịu nổi đâu. Hahaha”

“Ha ha ha ha ha.Buồn cười quá. Ha ha ha…”

Sau đó Vương nguyên nói tiếp cái gì, Dịch Dương Thiên Tỉ đã khôngcòn nghe thấy.

Hạt mầm nhỏ gieo trong đáy lòng lặng lẽ nở hoa.

Dịch Dương Thiên Tỉ cầm điện thoại dựa vào lan can trên sân thượng, gió biển ấm áp thổi qua phả vào mặt cậu, đột nhiên lại cảmthấy bóng đêm hôm nay thật là lãng mạn.

Part 6

Khách sạn năm sao thật là tốt, lúc cần còn có chỗ để chạy trốn.

Ở trong bể bơi bơi nửa giờ, sau đó lại đến phòng tắm hơi ngồi vài chục phút,Vương Tuấn Khải cảm thấy mình vẫn chưa thật sự tỉnh táo, tâm tình ngược lại càng ngày càng hỗn loạn.

Mang vẻ mặt tức giậnquay trở lại, đứng trước cửa phòngDịch Dương Thiên Tỉ, Vương Tuấn Khải thầm nghĩ muốn nghiêm túc xin lỗi cậu, chuẩn bị đưa tay lên gõ cửa sau đó lại hạ xuống.

Haizz.

Con trai đúnglà động vật suy nghĩ bằng nửa người dưới mà … Anh oán hậnlĩnh ngộsâu sắc câu nói này.

Lão tử đường đường là Vương Tuấn Khải …. tất nhiên là không phải loại người đó!

Vì anhthích Dịch Dương Thiên Tỉ nên mới có phản ứng như vậy!

Có thể Thiên Tỉ sẽ không tin! Mấy người nhìn xem, cậu ấy cũng không thèm tin anh thích cậu ấy!

Liệu sau này cậu ấy có khinh thường anh không.Cậu ấy sẽ tránh né anh, sẽ không thèm làm anh em với anh nữa …╥﹏╥

Anh cảm thấy mình hối hận thật rồi, anh muốn rút lại lời nói lúc trước, anh không muốn lưới rách cá chết, lại càng không muốn cả đời này không qua lại với nhau…

“Reng.”

Chuông báo tin nhắn kêu lên.

Lúc này còn ai nhắn tin đến hả, lão tử đây không có tâm tình đọc đâu nhé! Lão tử đang bận chuẩn bị lời lẽ để xin lỗi Thiên Tỉ, không rảnh để ý đến ngươi….Ôi chao ôi chao ôi chao? Là Thiên Tỉ? !

Vương Tuấn Khải mừng rỡ như điên, nhưnganh phát hiện mình không dám mở tin nhắn ra xem.

Nếu lỡ may là cậu ấy đang cùng anhvạch rõ giới hạn gì gì đó thì sao … Huhuhu hay là thôi đi, không xem nữa.

Nhưng anhvẫn muốn xem thử ….

Vương Tuấn Khải hai mắt nhắm chặt, với phương châm cho dù thấy cái chết cũng quyết không sợ hãi,run rẩymở tin nhắn ra.



Sau đó dùng tốc độ rùa bò đọc mấy chữ trên màn hình.

“Em tin anh rồi :).Một chút…”

“Quay lại đi, em không tức giận đâu :””

Part 7.

Thùng Thùng Thùng.

Dịch Dương Thiên Tỉ để điện thoại xuống, chạyra mở cửa.

“Em … nói thật sao?” Vương Tuấn Khải đứng trướccửa,giọng nói lí nhí, cẩn thận dò hỏi: “Không tức giận? ”

“… Ừm.” Dịch Dương Thiên Tỉ mặt có chút ửng hồng, nhẹ nhàng gật đầu.

“Em nói xem, cảm giác đó … có phải là … chính là, chính là … ưa thích.” Vương Tuấn Khải ấp úng hỏi, không đủ tự tin can đảm nói ra hai chữ kia.

“Đúng vậy.” Dịch Dương Thiên Tỉ phì một cái, nở nụ cười.

“Thực sự? ” Đôi mắt Vương Tuấn Khải sáng rực.

“Thật… ”

Chữ tiếp theocòn chưa thốt ra, Vương Tuấn Khải đãnhào đếnôm lấy Dịch Dương Thiên Tỉ đè lên tường, ngăn lại môi cậu lại, đem những chuyện lúc nãy làm lại một lần.

“Anh rất thích… Thiên Tỉ… ”

“… ”

Lọ thủy tinh trong suốt rơi xuống, những viên kẹo đầy màu sắcbên trong rơi tung tóekhắp nơi, ở trên bãi cát lưu lại những màu sắc rực rỡ, tựa như một tấm thảm tuyệt đẹp trải dài vô tận, hòa với vị mằn mặn của nước biển, trở thành mật ong.

Part 8

Tôi, Vương Tuấn Khải, ngày hôm nay, vừa có một quyết địnhcực kỳ chính xác.

Đời này, tôi chỉ cùng duy nhất một mình Dịch Dương Thiên Tỉ … hôn thử.

Còn đến lúc nào thực hiện bước tiếp theo á hả …(Tâm tình phơi phới)

(Mặt nghiêm túc) Này này, Thiên Tỉ chỉ mới mười sáu tuổi thôi, tôi tuyệt đối khôngcho phép mấy người nghĩ suy nghĩ lung tung … nhá nhá nhá!

Cuối cùng.

Vương Tuấn Khải, ngoặc képđẹp trai. (Nháy mắt)

— END

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.