Editor: Million Roses
Tống Khinh Ca nghe xong, vô cùng kinh ngạc : “ Luật sư Ô, anh nói thật ạ ?” Đại Boss sao có thể chưa từng có bạn gái! Ở phương diện kia, anh vô cùng thành thục, còn có những lời trêu đùa của anh .. Rất khó để cô tin tưởng anh chưa hề có kinh nghiệm yêu đương.
“ Đừng gọi “ Ô luật sư” nữa. Gọi Ô Tĩnh là được rồi . Không phải chúng ta đã làm quen lại sao?” Vì nghe lời dặn dò của Đại Boss, đừng gây áp lực cho cô ấy, đừng làm cô ấy sợ, đừng .. haizz. Đàn ông khi yêu hình như mẫn cảm hơn thì phải. Nhưng không vấn đề gì, dù sao anh cũng không muốn đi châu phi.Vì thế, Ô Tĩnh không làm mặt lạnh nữa, anh vui vẻ cười ha ha, đùa giỡn : “ Sự thật là thế đó, cậu ấy trước giờ đi đâu cũng dính với Cao Tử Thụy, làm cho mọi người hiểu lầm, nói trai đẹp đã hiếm vậy mà chúng nó lại còn .. yêu nhau .”
Tống Khinh Ca : “ ..”
“ Khi cậu ấy nói với anh, anh còn cảm thấy rất lạ, tên này sao đột nhiên lại nói chuyện yêu đương .” Ô Tĩnh cảm thán : “ Vì vậy, anh rất tò mò về em, rốt cuộc em là người như thế nào mà lại có thể làm cho tên ấy khẩn trương đến như thế ..”
Tống Khinh Ca vẫn trầm mặc, cô phát hiện, Đại Boss dường như rất bí ẩn.
“ Anh còn phát hiện ra, cậu ấy đối với em có ý muốn bảo vệ quá mạnh mẽ, suy nghĩ mọi chuyện vì em .” Ô Tĩnh nói tiếp : “ Không muốn em bị bất cứ tổn thương nào, người đàn ông như vậy, rất khó tìm được đấy .”
“ Tại sao anh lại nói với em những điều này ?” Tống Khinh Ca lúng túng hỏi.
Ô Tĩnh nhún vai, thoải mái nói : “ Để em đối với cậu ấy tốt hơn một chút, chớ có động một cái là không để ý đến cậu ấy .” Anh xoa xoa huyệt thái dương, trêu đùa : “ Haizz, ngày hôm qua vì em không nhận điện thoại, cậu ấy gọi điện thoại quấy rầy anh hơn một tiếng đồng hồ .”
Ách! Tống Khinh Ca mím môi, sắc mặt khẽ biến thành hồng.
Nhìn cô như vậy, Ô Tĩnh không trêu chọc nữa, chỉ nói thêm : “ Cũng gần tới trưa rồi, chúng ta cùng ăn cơm chứ ?”
“ Em còn phải về công ty có chút việc .” Bị anh ta trêu chọc một hồi, cô sao dám ở lại cùng đi ăn cơm. Cô cất hợp đồng vào túi công tác : “ Em sẽ nói với luật sư cố vấn của tập đoàn viết một bản văn kiện nói rõ với đối phương, chuyện này phải mau chóng được giải quyết .” Đây đã trở thành chuyện vô cùng cấp bách.
“ Được, em về đi. Có gì không rõ cứ gọi điện cho anh .” Ô Tĩnh tùy ý nói : “ Bữa cơm này, để lại cho Phong Thành mời khách .”
Ách! Tống Khinh Ca đầu đầy vạch đen : “ Luật sư Ô, tạm biệt .”
--
Trở về tập đoàn, cô vào phòng làm việc thì đã thấy An Ny và luật sư cố vấn đang ngồi đợi. Cô đem lời của Ô Tĩnh nói lại với luật sư, sau đó nói : “ Luật sư Cung, anh lập tức viết cho tôi một văn kiện nội dung nói đến video đó không có tính pháp lý. An Ny, trong ngày hôm nay, cô cầm văn kiện đó mang tới La thị, nhớ là phải đưa tận tay cho La tổng.
Luật sư Cung nghe xong, có chút do dự : “ Tống tổng, có nên hỏi trước Đổng sự Tống về chuyện này không ?”
“ Anh cứ làm theo lời tôi nói đi .” Tống Khinh Ca nói : “ Về phía dì, tôi sẽ nói .” Nếu như dì biết đoạn video kia không có giá trị, chắc chắn sẽ rất vui vẻ. Cuối cùng, chuyện hợp đồng cũng có hướng giải quyết, điều này khiến cho Tống Khinh Ca phần nào bớt đi lo âu. Nhưng .. còn chuyện La Thế Sâm bị tổn thương .. xem ra cái gai này vẫn ngạnh trong cổ họng.
Đợi An Ny ra ngoài, Tống Khinh Ca hỏi luật sư Cung : “ Ngoài ý muốn gây tổn thương cho người khác, thì phải bồi thường như thế nào ?”
“ Phải xem mức độ tổn thương đến đâu .” Luật sư Cung nói : “ Chủ yếu là bồi thường về tiền chữa bệnh, tiền thuốc, tiền thuê người phục vụ, tiền viện trợ hàng tháng, tiền bù đắp tinh thần. Đấy là nói chung thôi, còn phải phụ thuộc vào tình hình thương tật sau đó mới nói được .”
Cô gọi điện thoại cho An Ny : “ Tiền trong thẻ của tôi, còn lại bao nhiêu ?”
An Ny nói : “ Hiện tại, trong thẻ cô còn 86 vạn. Trước đó đã chi 120 vạn. Trong đó, 100 vạn trả tiền lợi tức cho ngân hàng, 20 vạn gửi qua ủng hộ cô nhi viện mua các thiết bị sưởi ấm .”
Nếu như thật sự phải bồi thường tiền, 86 vạn này, không thể đủ. Cô thở dài, phải nghĩ cách vay tiền ..Nhưng điều khiến cô lo lắng hơn chính là, làm sao để thuyết phục được La Thế Sâm chịu nhận tiền bồi thường?
Cô suy nghĩ một chút, sau đó gọi điện thoại cho Hứa Uyển, hẹn buổi trưa cùng nhau đi ăn cơm. Cô đang chuẩn bị rời đi thì An Ny nhắc nhở cô : “ Tống tổng, cô có cần tôi chuẩn bị lễ phục tối nay cho cô không ?”
Tống Khinh Ca hơi giật mình : “ Tối nay có lịch gì ?” Hai ngày qua, trong đầu cô loạn cào cào, nhất thời không nhớ rõ buổi tối nay có việc gì.
“ Họp thường niên ở tập đoàn Đông Chu .” An Ny nói : “ Cô đã nhận lời tham dự .”
À, Tống Khinh Ca nhớ ra, hình như đúng là vậy : “ Không cần, tự tôi sẽ chuẩn bị .” Một bộ váy dự dạ tiệc giá không hề rẻ, cô đang cần tiền, không thể hoang phí được. Hơn nữa, trong tủ quần áo còn rất nhiều bộ lễ phục, hơi cũ một chút nhưng cũng không thành vấn đề.
--
Tống Khinh Ca tới phòng ăn, ngồi ở gần cửa sổ đợi Hứa Uyển.
Không lâu sau, Hứa Uyển đến. Cô đeo một cặp mắt kính, nhìn thấy Tống Khinh Ca thì vẫy vẫy tay.
“ Cậu không lạnh sao ?” Tống Khinh Ca nhìn Hứa Uyển mặc một chiếc váy vừa ngắn vừa mỏng. Gần đến tết, mặc dù không có tuyết rơi nhưng khí trời rất lạnh.
“ Phòng ăn có điều hòa mà ?” Hứa Uyển cười.
Hứa Uyển vì sợ tăng cân nên chỉ ăn salad trái cây và uống nước.
Tống Khinh Ca không thấy đói, nhìn những món ăn trong menu lại tưởng tượng ra dầu mỡ, vì vậy chỉ chọn canh.
Hứa Uyển tháo mắt kính xuống : “ Bình thường khẩu vị của cậu không phải rất tốt sao ? Hôm nay sao vậy? Khinh Ca, cậu đừng có học mình giảm cân, cách này ảnh hưởng rất lớn đến sức khỏe .”
“ Biết không khỏe, sao cậu không ăn uống điều độ ?” Tống Khinh Ca uống một hớp nước.
“ Không có cách nào khác .” Hứa Uyển nói : “ Hôm qua mình vừa nhận một vai diễn mới, đạo diễn nói mình quá mập, phải giảm cân .”
Tống Khinh Ca thiếu chút nữa thì sặc nước : “ Cậu gầy thế này rồi, còn chê mập cái gì ?” Đạo diễn này, mắt có vấn đề sao.
“ Không có biện pháp !” Hứa Uyển thở dài : “ Đạo diễn nói vậy, làm sao mình cãi được .” Sau đó, nhìn má trái Tống Khinh Ca hơi sưng sưng liền hỏi : “ Mặt cậu bị sao thế ?” Giọng cô không được tốt : “ Ai đánh cậu ?”
“ Bác Hứa .” Tống Khinh Ca thở dài, vì ngăn Hứa Uyển tức giận, cô vội vàng nói : “ Không thể trách bác ấy,là lỗi ở mình .” Bất cứ ai ở trong trường hợp đó cũng sẽ tức giận, cho cô một cái tát, như thế còn là nhẹ.
“ Cậu quá dễ bị bắt nạt !” Hứa Uyển bán tín bán nghi, bởi vì cô không có ấn tượng tốt với La Thế Sâm, nên đối với người nhà của hắn cũng chẳng có ấn tượng tốt gì.
“ Tiểu Uyển .” Tống Khinh Ca nói : “ Mình tìm cậu ..” Hai chữ “vay tiền” vừa ra tới cửa miệng thì cô đột ngột nghĩ tới Lê Hân. Thu nhập của Hứa Uyển không ổn định, cơ bản cũng không có tiền gửi ngân hàng. Lần trước 100 vạn là Lê Hân cho .. Trong lúc nhất thời, cô không nói tiếp được.
“ Sao cơ ?” Hứa Uyển hỏi.
“ Không sao .” Tống Khinh Ca nhàn nhạt nói, đổi đề tài : “ Lâu quá không gặp cậu, muốn hàn huyên với cậu thôi .”
Hứa Uyển mím môi, cười như không cười nhìn cô : “ Mấy ngày nay chắc tâm trạng cậu tốt lên nhiều rồi đúng không .”
“ Là sao ?” Tống Khinh Ca hơi giật mình, không hiểu ý cô nói. Bởi vì, mấy ngày qua tâm trạng cô vô cùng buồn phiền.
Những scandal trên web về cậu đã được đổi hướng, thay nội dung rồi .” Hứa Uyển cười ha ha.
Tống Khinh Ca không hiểu, những scandal đó không phải tự tiêu tự chìm rồi hay sao ?
Hứa Uyển uống nước trái cây, cười ha ha : “ Khinh Ca, vụ này có công của mình nha .”
“Cậu nói vậy là sao ?” Cô càng lúc càng hồ đồ.
Hứa Uyển ngẩn ra : “ Mấy ngày nay cậu không lên web xem tin tức hả ?”
Tống Khinh Ca lắc đầu, mấy ngày nay liên tiếp xảy ra chuyện, cô làm gì có thời gian mà lướt web xem tin tức.
“Mình ngất đây .” Hứa Uyển lắc đầu nói : “ Làm mình mừng hụt, cứ tưởng hôm nay cậu mời mình đi ăn cơm, là muốn cảm ơn mình .”
“Rốt cuộc là thế nào ?” Tống Khinh Ca hỏi.
Cô lười nói, nên mở điện thoại ra, tìm đoạn trả lời trực tuyến : “ Cậu xem đi .”
Sau khi Tống Khinh Ca xem xong, cảm thấy rất vui mừng. Hứa Uyển đã thay cô nói rõ ràng quan hệ cô với La Thế Sâm và Âu Dương Nghiễm, cô đưa trả điện thoại cho bạn : “ Tiểu Uyển, cảm ơn cậu .”
“Thật ra, người cậu cần phải cảm ơn, là vị kia nhà cậu kìa .” Hứa Uyển thâm ý nhìn cô.
Tống Khinh Ca nhìn bạn : “ Tại sao ?” Chuyện này có liên quan gì đến Đại Boss ?
“Trước đó vài ngày, có người tới tìm mình , hỏi mình có phải là bạn thân nhất của cậu không .” Hứa Uyển nói : “ Mới đầu, mình còn sợ bị lừa, nhưng sau đó anh ta nói, muốn mình ở trên internet giải thích một số việc giúp cậu .”
Tống Khinh Ca kinh ngạc : “ người đó là ai vậy ?” Chẳng lẽ là Đại Boss ? Nhưng chuyện này cô chưa từng nghe anh nói qua.
“Ô Tĩnh, một luật sư nổi tiếng .” Hứa Uyển nói : “ Lúc đó, mình hỏi anh ta tại sao lại muốn giúp cậu. Anh ta nói, bạn trai cậu nhờ anh ấy .”
Trong nháy mắt Tống Khinh Ca cảm giác một luồn khí ấm áp xông lên đầu.
“Khinh Ca, Cố Phong Thành đối với cậu, thật không thể chê vào đâu được .” Hứa Uyển cười ha ha : “ Thật ra, mình chỉ đơn giản nói vài câu. Nhưng chẳng biết Ô Tĩnh phù phép kiểu gì mà khiến cho đoạn trả lời trực tuyến đó lop top tìm kiếm, may mắn mình tìm được vài tấm ảnh có cả mình, cậu và Âu Dương ..”
Tống Khinh Ca hơi trầm mặc, trong lòng có chút ngọt ngào.
Hứa Uyển lại cầm điện thoại di động : “ Cậu xem, đây là Tôn Thần trả lời ký giả, nói cậu và anh ấy chỉ là bạn bè .” Cô lại mở tiếp video : “ Đây là đoạn phỏng vấn của vị kia nhà cậu, cậu xem đi .”
Trong video, Đại Boss ngồi đối diện người MC, đẹp trai, soái khí, giọng bình tĩnh : “ Nếu như có thể được cô ấy ưu ái, tôi nghĩ tôi sẽ vô cùng vui vẻ .”
Tống Khinh Ca nghe xong cảm thấy nhịp tim bất ổn, mặt mơ hồ nóng lên, có một cảm giác không nói lên lời.
“Cậu muốn cười thì cứ cười đi, mình không giễu cợt đâu ! Hứa Uyển không ngừng cười ha ha:“ Cậu xem, dân mạng nói hai người rất đẹp đôi, còn yêu cầu cậu “ưu ái” anh ấy kìa .”
“Khinh Ca, mình thật sứ hâm mộ cậu, anh ấy vì không muốn cậu tổn thương mà tốn bao công sức giúp cậu .” Hứa Uyển nói : “ Người đàn ông như vậy, rất khó tìm. Mình là bạn thân nhất của cậu, mình giơ hai tay hai chân tán thành hai người ở cùng một chỗ .”