Khi Nam Chính Không Yêu Nữ Chính

Chương 11: Chương 11: Nằm cũng trúng đạn




‘’Tôi không đồng ý! Cô ta là cái thá gì chứ? Làm sao có thể sánh được với Vũ!’’

Giọng nói the thé của Đường Vũ Hân làm tất cả mọi người ở đây giật mình, rồi từng tiếng thì thầm to nhỏ vang lên. Linh Đang lúc này mới thấy được nữ chính nữ vương đang bước lên sân khấu đứng cạnh ông Diệp, đúng cái tư thế cỏ dại hiên ngang quật cường dùng để đối phó với Diệp Linh Đang trong nguyên tác, chỉ khác là giờ đây cô ta dùng nó để chống lại một nữ phụ vật hy sinh khác mà thôi.

Ý, có phải lúc này các bạn nam chính sắp lên sàn diễn rồi không? Anh hùng cứu mỹ nhân, N nam tranh một nữ gì đó mau mau diễn đại đi, trái tim bát quái của Linh Đang hiện giờ đang đập rất nhanh rồi đó.

Ôn Nghị nhìn vẻ mặt chờ xem kịch vui của cô mà buồn cười. Cô gái này có biết người vừa bị mất vị hôn phu là cô không đấy?

Thương Hiên cũng không tự chủ mà nhìn về phía cô, lo lắng rằng cô sẽ đau buồn. Những người trong hai dòng họ đều biết đến bữa tiệc định hôn ba năm trước, ai ngờ ở đâu mọc ra một Diệp Băng Băng, gọi là lấy lại, nhưng cũng chẳng khác cướp đi tất cả những gì Linh Đang có trong mười mấy năm qua. Gia đình, tài sản, đến cả vị hôn phu bây giờ đều đã không còn của Linh Đang nữa. Nghĩ đến đây thôi, anh lại thấy đau lòng cho cô, cũng thêm chắc chắn với quyết tâm bảo vệ cô của mình.

Thế nhưng khi anh thấy ánh mắt sung sướng khi người gặp họa của cô, anh có cảm giác mình nghĩ hơi nhiều.

Linh Đang bây giờ đang thả lỏng, tựa cả người vào lưng ghế, tay ôm đĩa bánh ngọt như thể người đi xem phim ôm túi bắp rang. Chính xác là cô đang chờ xem kịch mà.

Đường Vũ Hân thế nào thì cũng được xem như nữ phụ số 2 trong kịch bản, chỉ xếp sau Diệp Linh Đang về độ đen đủi. Nhưng hiện tại chắc đã tự mình leo lên vị trí số 1 rồi, Linh Đang chợt cảm thấy mình có chút tà ác trong lòng.

Cô khuều tay Ôn Nghị, hất cằm về hướng sân khấu, hỏi nhỏ:

“Này, anh nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra?”

Ôn Nghị nhìn vẻ mặt hóng hớt chuyện không liên quan đến mình của cô, nhịn cười 2 giây rồi mới trả lời:

“Tôi cũng không biết. Nhưng nhà họ Đường và nhà họ Tiêu quan hệ rất sâu, tiếng nói của nhà họ Đường cũng có thể có ảnh hưởng lớn đến quyết định của nhà họ Tiêu.”

“Ý anh là hôn sự này của Diệp Băng Băng và Tiêu Mặc Vũ chưa chắc đã thành vì Đường Vũ Hân muốn phá?”

“Cũng có thể nói như vậy.” - Anh nhún vai. Quan hệ của các gia tộc lớn luôn phức tạp như thế, chưa kể Đường Vũ Hân thế nào cũng được xem là công chúa nhà họ Đường, mà thế lực nhà họ Đường cũng ngang ngửa nhà họ Diệp, lại thêm một tầng quan hệ thâm sâu với nhà họ Tiêu. Nếu cô công chúa này nhất định muốn phá, cũng không phải không thể.

Trên sân khấu, ông Diệp thấy người vừa lên tiếng không phải đứa con gái nuôi rắc rối thì thở phào, nhưng nhận ra đối phương là người nhà họ Đường thì âm thầm siết chặt tay.

Đường gia, lại là Đường gia!

Linh Đang tạm thời chưa biết những thứ này. Cô bĩu môi tỏ ý phản bác Ôn Nghị.

“Xì, tôi thấy chưa chắc. Hào quang nữ chính nó đáng sợ lắm. Chờ chút nữa anh sẽ được xem một màn anh hùng ra mặt vì mỹ nhân đó.”

Ôn Nghị suy xét lời cô nói, nữ chính cùng mỹ nhận hẳn là chỉ Diệp Băng Băng rồi. Anh thầm lắc đầu trong lòng. Tiêu gia nhị thiếu nổi tiếng hết lòng vì gia tộc, làm sao có thể vì một cô gái chưa từng gặp mặt mà mạo hiểm mối liên kết giữa hai đại gia tộc?

Trong lúc mọi người có hàng loạt suy nghĩ và tưởng tượng trong đầu, tiếng nói móc của Đường Vũ Hân vẫn chói chang vang lên:

“Hừ, một đứa con gái như nhà quê, một chút phong phạm tiểu thư cũng không có. Cách đây hai tháng tôi còn mua giúp cô ta mấy gói có cánh ở cửa hàng tiện lợi gần đại học B, không biết Diệp đại tiểu thư còn giữ đống tiền thừa tôi chưa kịp lấy lại không? Mà tôi quên mất, cô phải gọi là nhị tiểu thứ mới đúng chứ nhỉ? Phía trên còn có cả cô chị gái dã chủng mà. Nói sơ sơ vậy để mọi người thấy cô tiểu thư thôn quê này không xứng với Vũ thôi. Hôn thê của Vũ ít nhất phải là tiểu thư khuê các đường hoàng, chứ không phải loại con hoang hay thô tục như hai vị tiểu thư nhà Diệp gia đây!”

Má nó, cô nằm cũng trúng đạn? Linh Đang bây giờ rất là khó chịu nha. Hôn phu nhà ai nhà nấy tranh đi, liên quan khỉ gì đến cô mà đem cái thân thể này ra chửi hả? Dù cô là Trình Linh Đang nhưng cô đang dùng là thân phận Diệp đại tiểu thư đó nha! Dù chửi Diệp hay là Trình thì vẫn cứ là chửi vào mặt cô đó!!!

Có điều, Linh Đang vẫn luôn giữ được bình tĩnh ngoài mặt, nên cô trông vẫn như bình thường.

Tuy nhiên, có vài người không lãnh tĩnh được như cô. Thương tam thiếu gia nghe đến hai chữ “dã chủng,” mày nhíu lại thật sâu, tay cầm ly rượu cũng cứng ngắc. Chờ Đường Vũ Hân nói xong, anh đặt mạnh ly rượu xuống bàn tạo nên một loạt tiếng leng keng, thu hút sự chú ý của mọi người.

Linh Đang nhìn sang, mắt không tự chủ lấp lánh lên, tay cầm đĩa bánh siết chặt lại, hô hấp cũng có chút dồn dập.

Á á á! Bắt đầu rồi bắt đầu rồi! Nam chính số một đã lên sàn bảo vệ nữ chính rồi! Cô trước giờ đều không thể ngờ một màn cẩu huyết chỉ có trong tiểu thuyết này giờ lại đang được phát live ngay trước mặt mình. Thật là hấp dẫn a a a!

Ôn Nghị khi nghe cô bị nhắc đến, mặt tối sầm lại, cũng thiếu chút nữa đã gỡ đi vỏ bọc ôn nhu mà ra mặt cho cô, nhưng anh vẫn nhịn xuống, thế lực anh cất giấu bấy lâu nay chưa thích hợp để lộ ra, đành để sau này xử lý nhà họ Đường luôn một thể vậy.

Nghĩ đến đây, anh lại nhìn cô, lại thấy được vẻ mặt hào hứng xem kịch kia, lắc đầu cười khổ. Tại sao mình ở đây nghĩ nhiều như vậy trong khi đương sự còn có vẻ chẳng để tâm?

Anh theo cặp mắt sáng rực của cô nhìn qua, khẽ nheo mắt lại. Cô làm gì mà nhìn nhị thiếu gia nhà họ Thương đắm đuối như vậy? Cứ xem anh ta là nam chính trong vở kịch đi, vậy cũng không được. Theo tư liệu được mang về, ai chẳng biết cô là thành viên của Yêu Tinh - fan club của Hầu Gia - cũng chính là nghệ danh của Thương Hiên trên mạng chứ?

Ôn Nghị đánh hơi được mùi nguy cơ, yên lặng quan sát phản ứng tiếp theo của Thương Hiên. Dĩ nhiên từ màn giao tranh trong không khí hôm qua, anh nhận ra được tình cảm Thương Hiên dành cho Linh Đang, nhưng lúc đó anh thấy được sự lạnh nhạt cùng mờ mịt trong mắt cô thì tạm yên tâm.

Còn bây giờ, anh phải cẩn thận một chút, không được khinh địch.

Quả nhiên, Thương Hiên không làm anh thất vọng.

“Đường tiểu thư, vậy cô nghĩ một kẻ vạn người cưỡi như cô thì có quyền nói đến hôn sự của Vũ?” - Thương nhị thiếu cười nhạt, nghiêng đầu, bắt chéo tay, hơi dựa vào chiếc cột gần đó, dùng ánh mắt miệt thị nhìn về phía Đường Vũ Hân.

Đường Vũ Hân ngàn ngờ vạn ngờ cũng không nghĩ được Thương Hiên lại vì Diệp gia mà cắn cô một phát như vậy. Phải nói, so với nhà họ Diệp thì nhà họ Đường của cô nhờ phần quan hệ với nhà họ Tiêu thì thân thiết với nhà họ Thương hơn nhiều. Mặt cô ta tái mét, trợn trừng mắt nhìn về phía Thương Hiên.

Thương Hiên như chẳng để tâm đến ánh mắt giết người của cô ta. Anh quay sang Tiêu Mặc Vũ, vỗ vỗ vai bạn mình rồi nói:

“Vũ này, nhà họ Tiêu các cậu đừng nói là muốn chọn hôn thê khác nữa nhé. Tớ thấy chọn vợ thì nên chọn cho kỹ càng vào, mất công lấy vợ về làm kỹ nữ thì dễ bị lây bệnh lắm. Tớ chỉ có mình cậu là anh em tốt thôi đấy!”

Thương Hiên nói xong thì bị Tiêu Mặc Vũ liếc xéo một phát. Tiêu Mặc Vũ đẩy nhẹ gọng kính, lạnh lùng trả lời:

“Cậu an tâm. Nhà họ Tiêu chúng tôi còn có chút quy tắc, không phải ai muốn cũng leo lên được.”

Sắc mặt Đường Vũ Hân càng xanh mét, há miệng hồi lâu rồi cũng không nói được gì.

Linh Đang cho Ôn Nghị một cái liếc mắt đắc chí. Cô biết trước kịch tình mà, sao có thể sai. Dù là có vài chi tiết đã không xảy ra làm cô cũng hơi ngạc nhiên. Tuy nhiên hào quang nữ chính nó vẫn sáng chói như vậy, chưa cần lên tiếng cũng đã làm cho nam chính phải ra mặt bảo vệ.

Thương Hiên mà biết suy nghĩ lúc này của cô chắc sẽ đầu lòng chết mất. Anh lên tiếng là vì cô Linh Đang chứ không phải nữ chính nữ phụ khỉ gió nào đó có được không a a a.

Ôn Nghị cười cười nhìn cô, có chút đồng tình cho Thương Hiên thích phải một cô gái đã mù mờ trong chuyện tình cảm lại còn thích tự suy đoán lung tung đáy lòng lại suy nghĩ về tình huống vừa rồi. Có lẽ anh nên điều tra lại nhà họ Tiêu, chắc chắn không lâu nữa nhà họ Tiêu sẽ có hành động gì đó với nhà họ Đường, mà nhà họ Thương cũng có phần. Cũng chỉ có như vậy, hai vị thiếu gia nổi bật nhất trong hai đại gia tộc mới dám công khai xé rách mặt với công chúa nhà họ Đường như vậy.

Đúng lúc này, một giọng nữ mạnh mẽ lại vang lên từ trên sân khấu:

“Đường Vũ Hân, đừng có quá quắt như vậy. Tôi hiện tại dù là Diệp gia tiểu thư, nhưng tôi nói cho cô biết, tôi không hề thấy xấu hổ vì những gì tôi đã làm. Những đồng tiền đó là tôi làm ra để nuôi sống bản thân bằng chính sức lực của mình. Tôi dĩ nhiên không giống cô, chỉ biết ăn bám bố mẹ giàu có, nhưng ít nhất tôi tự hào vì có được những đồng tiền tự tay mình làm ra.

Còn nữa, Thương tam thiếu gia, Tiêu nhị thiếu gia, cảm ơn hai người đã lên tiếng giúp đỡ, nhưng tôi có thể tự xử lý được. Tôi sẽ không để bất kỳ ai coi thường tôi.”

Diệp Băng Băng vừa nói xong, cả sảnh đường yên lặng.

Linh Đang khẽ lắc đầu trong lòng. Đúng là trong nguyên tác có đoạn này, nhưng là ngay trước khi Thương Hiên và Tiêu Mặc Vũ lên tiếng cơ. Như vậy, nữ chính sẽ trước tiên được đồng tình vì thái độ quật cường và quá khứ khó khăn. Đến lúc hai nam chính lên sàn thì lại được thêm phần ủng hộ quyền lực, kết quả là phần đông mọi người ở đây đều sẽ nghiêng về phía cô ta.

Có điều, bây giờ, có lẽ do Thương Hiên bức xúc quá nhanh, cướp đi cơ hội lên tiếng trước, nữ chính đành đợi hai vị thiếu gia kết màn rồi mới lên sàn diễn, dẫn đến một cục diện không như cô ta trông đợi.

Thứ nhất, tỏ thái độ sau khi hai vị thiếu gia của hai đại gia tộc đã lên tiếng sẽ làm người khác có cảm giác cô ta đang ỷ vào quyền lực của hai đại gia tộc này mà lên mặt. Thứ hai, cô ta chỉ nên dừng lại ở việc cảm ơn, chứ không nên nói rằng mình có thể tự xử lý, nhà họ Đường là ai mà một cô gái mới mười mấy tuổi, chưa nói đến thân phận mà có thể “tự xử lý” được. Và cuối cùng, câu nói “ăn bám bố mẹ giàu có” của cô đã triệt để đắc tội ít nhất một nửa đám người ở đây.

Nữ chính à, cô bật chế độ cỏ dại nhầm thời điểm rồi.

Thương Hiên cùng Tiêu Mặc Vũ nghe xong thì đồng thời nhíu mày. Thương Hiên không cần lời cảm ơn thanh cao của cô ta, anh nói ra những lời này bất quá là vì không muốn nghe Linh Đang bị xúc phạm mà thôi. Tiêu Mặc Vũ lại thêm một tầng khó chịu với vị hôn thê từ trên trời rơi xuống này, đôi khi quật cường bướng bỉnh sai chỗ là rất không chấp nhận được, mà cứng đầu là bệnh còn khó trị hơn kiểu sống lộn xộn của Diệp Linh Đang. Nghĩ vậy, anh thật ra có chút xúc động muốn đổi lại vị hôn thê cũ, nhưng dĩ nhiên anh đủ lý trí để không làm vậy ngay tại đây.

Ôn Nghị cười như không cười nhìn cô gái nhìn như kiên cường trên sân khấu, khẽ lắc đầu. Như thế này mà muốn sống sót trong giới thượng lưu thì còn phải có nhiều niềm tin lắm đây.

Ông Diệp lúc này cũng có hơi hối hận đã để Diệp Băng Băng lên tiếng. Ông vội tiến lên, nói vài câu gỡ gạc rồi tuyên bố bắt đầu thời gian tự do.

Mọi người thấy trò hay đã hết thì cũng quay sang tiếp tục ai làm gì thì làm nấy. Linh Đang dĩ nhiên là lôi Ôn Nghị đến bàn để đồ ăn, giới thiệu cho anh các món ngon cùng điểm nổi bật của chúng, không khí giữa hai người vô cùng hài hòa.

Suy nghĩ lại, Linh Đang có chút ngoài ý muốn vì không thấy Hoa Vô Thần cùng Diệp Tử Ly lên tiếng. Gì thì gì, Diệp Băng Băng chẳng phải là người họ thương yêu nhất sao nhỉ?

Vừa nghĩ thì lại thấy vị bác sĩ thường ngày phong độ trong áo blouse trắng, giờ đang ở trong một bộ vest trắng, muốn có bao nhiêu phong lưu thì có bấy nhiêu. Ánh mắt hắn ta đảo quanh phòng, lại nhận được vô số mị nhãn của mỹ nhân các loại, nhưng hắn ta liên tiếp bỏ qua, cuối cùng, như tìm được người muốn tìm, hắn nở một nụ cười tà mị rồi bước đến gần người nào đó.

Đồng thời, Thương Hiên cũng dẫn người bạn chí cốt của mình đến ra mắt người con gái trong lòng.

Linh Đang cùng Ôn Nghị đang vui vẻ ăn ăn nói nói, chẳng hề có chút cảm nhận rắc rối đang đến gần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.