Khi Xuyên Về Cổ Đại

Chương 3: Chương 3: Chương 3: Thay nha hoàn




- Dạ cha, con không sao rồi ạ! - Nàng ngoan ngoãn trả lời, khóe miệng hơi nhếch lên.

- Con không sao là tốt rồi, con làm ta lo quá. Sau này không được như thế nữa nghe chưa! - Tiêu Vũ dịu dàng nói.

- Dạ, con biết rồi. - Nàng nhẹ nhàng nói, lục lọi trí nhớ của nguyên chủ, sau khi biết rõ vì sao nàng ta chết thì khóe miệng giật liên hồi.

Thật ra nguyên chủ chết vì trong bữa tiệc rượu do Vương Công tử - Vương Khiết Mạch tổ chức, vì là đại tiểu thư của phủ Tể tướng nên nàng cũng được mời. Mọi chuyện vẫn bình yên cho đến khi Nam Cung Vương gia - Nam Cung Dương Vũ ấm áp, anh tuấn bước vào. Nàng ta gần như dán chặt mắt vào hắn. Dựa vào thân phận là đại tiểu thư của phủ Tể tướng nàng ta tiến đến bắt chuyện với Nam Cung Vương gia. Hắn cũng lễ phép đáp lại nhưng lại không có hứng thú với nàng nên mau chóng thoái thác rời đi.

Nguyên chủ lại ngu ngốc, cứ dính lấy hắn. Sau đó khi đi qua một cái hồ, vì mải đuổi theo Nghiên Vương gia đó, nàng ta vấp chân và rơi thẳng xuống. Vì mọi người không ai phản ứng kịp với chuyện này nên không ai nhảy xuống cứu. Đến khi Nhật Mai - người theo hầu hạ nguyên chủ hô lên, mọi người mới nhảy xuống cứu và đưa nguyên chủ về.

Sau khi sắp xếp xong trí nhớ, Tiêu Vũ Băng cảm thấy thật sự thật sự cạn con mẹ nó lời. Nàng chẳng biết nên nói gì luôn, chỉ có thể nói là: Ngu ngốc!

Tiêu Vũ thấy nàng ngẩn người với vẻ mặt không còn gì để nói thì lại lo lắng không biết nàng có sao không nên lại nói:

- Tiểu Băng, con không sao chứ?

Lúc này nàng lấy lại tinh thần nói:

- Con không sao ạ. Cha đừng lo!

- Ừ, không sao là tốt rồi. Con cứ nghỉ đi, ta sẽ cho người mang đồ ăn đến để con bồi bổ, chắc con đói lắm rồi. - Nói đến đây vẻ mặt ông hiện lẻn tia đau lòng.

- Vâng! - nhìn thấy vẻ mặt này của Tiêu Vũ, nàng cảm thấy vui vẻ.

Thấy Tiêu Vũ muốn rời đi, nàng như chợt nhớ ra điều gì, nói:

- A, cha. Khoan đã, con có chuyện muốn nói.

- Sao thế con không khỏe ở đâu à? - Vội vàng nói.

- Không phải, con chỉ muốn bảo cha là... cha thay nha hoàn cho con. - nói rồi liếc qua chỗ Nhật Mai và Hạnh Anh đang đứng.

Hai nàng vừa nghe thấy liền hoảng sợ qùy xuống, luống cuống nói:

- Tiểu thư... tiểu thư, sao người lại nói vậy. Nô tỳ... chúng nô tỳ đã làm sai chuyện gì ạ? - Nhật Mai

- Phải phải, tiểu thư... Nếu... Nô tỳ làm sai chuyện gì thì người hãy chỉ bảo. Nô tỳ... nhất... nhất định sẽ sửa đổi ạ. - Hạnh Anh cũng hoảng sợ lắp bắp nói.

Phải biết rằng, đi theo Tiêu Vũ Băng có rất nhiều tài nguyên tốt, hơn nữa trước đây hai nàng dựa vào thân phận mình là nha hoàn của Đại tiểu thư mà ra oai, tác oai tác quái, đắc tội không ít người. Nếu bây giờ mà hai người bị đuổi khỏi Đại tiểu thư thì chẳng phải chết rồi sao!?

Nghĩ như vậy hai nàng ta càng hoảng sợ. Ra sức khóc lóc kể khổ, mong rút được cái tình thương bao năm qua đã hầu hạ của mình với Tiêu Vũ Băng.

Nhìn hai nàng như vậy, Tiêu Vũ Băng nhếch môi khinh bỉ, cảm thấy không biết vì sao trước đây nguyên chủ lại có thể sống với những người này.

Tiêu Vũ nghe vậy nhíu mày:

- Hai nha hoàn này làm sao?

- Hai nàng nói xấu con! - Tiêu Vũ Băng nhanh miệng nói.

Nhật Mai và Hạnh Anh nghe vậy, sắc mặt trắng bệch không còn giọt máu, hốt hoảng phủ nhận:

- A tiểu thư... tiểu thư, không phải là nô tỳ nói xấu người đâu ạ!

- Sao, vậy ý người là ta đổ thừa cho ngươi? - ánh mắt nàng trở nên âm trầm. Trong lòng chán ghét không thôi.

Tiêu Vũ nghe vậy cùng nhìn thấy sắc mặt của hai người kia thì sắc mặt trầm xuống. Lạnh lùng hỏi:

- Có phải vậy không?

Nhìn sắc mặt âm trầm kia của Tiêu Vũ, hai nàng hoảng sợ tột cùng, mồ hôi trên trán vã ra. Ở trong gia pháp có quy định: hạ nhân trong phủ không được nói xấu chủ nhân. Hôm nay hai nàng đã vi phạm, chắc chắn là không qua khỏi.

- Lão gia, không phải nô tỳ, là nàng ta, nàng ta nói xấu tiểu thư, nàng ta nói tiểu thư được sủng sinh kiêu ạ! - Hạnh Anh đột nhiên lên tiếng đùn đẩy trách nhiệm.

Nhật Mai thấy Hạnh Anh đẩy trách nhiệm về phía mình thì mặt tái mét nói như sắp khóc đến nơi:

- Không... không phải, lão gia là nàng ta nói... không phải nô tỳ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.