Khuynh Thành Mỹ Nhân

Chương 2: Chương 2: Gia đấu




Đại phu bắt mạch xong lại vuốt vuốt cọng ria mép Mạch tượng của nhị tiểu thư cho thấy tiểu thư đã không sao rồi. Nhưng vết thương có lẽ đã ảnh hưởng đến trí nhớ nên tiểu thư có thể sẽ không nhớ gì cả. Ngươi nên chăm sóc cho nhị tiểu thư cẩn thận, lát ta sẽ kê đơn cho tiểu thư vài thang thuốc

Cảm tạ Từ đại phu! Để ta tiễn đại phu về

Cô gái kia cùng đại phu rời khỏi phòng, lúc quay lại cô liền dò hỏi: Ngươi gọi ta là tiểu thư? Vậy ngươi có thể nói cho ta biết ta là ai được không?

Cô gái nhìn cô vài giây Người tên là Hàn Vu Nhi, cha người là Hàn Ôn Dực thừa tướng

Vậy chúng ta đang ở thời đại nào?

Là Lưu đế năm thứ 22 của Bắc An Quốc. Nô tỳ là A Lan, là nô tỳ hầu cận của người từ nhỏ

Cô thật sự là xuyên không rồi sao? Tình tiết cẩu huyết như vậy lại có ngày xảy ra trên người cô. Đây không phải thiên đàng, không phải địa ngục càng không phải thế giới bên kia mà là thế giới cổ đại, Bắc An quốc.

Vào năm 630, Lưu Bắc Kha nổi dậy lật đổ Du đế, kẻ hoang dâm vô độ nhất lịch sử. Được sự ủng hổ của người dân Lưu Bắc Kha lên ngôi, đổi tên nước thành Bắc An quốc, lấy hiệu là Lưu An đại đế. Lưu An đại đế và Lưu An nhị đế được cho là hai vị vua vĩ đại nhất lịch sử.

Vào cuối năm Lưu An đại đế thứ hai mươi hai, tức năm 652, Lưu An nhị đế lên ngôi. Cũng vừa vặn chắc là cuối năm nay, Bắc An quốc sẽ đổi vua.

Cô có chút kiến thức về lịch sử ở giai đoạn này. Vì lúc trước cô có đọc một quyển sách ghi lại toàn bộ về hai vị vua vĩ đại này.

Vậy ta đã xảy ra chuyện gì?

A Lan vẻ mặt nghiêm trọng, tức giận Tiểu thư bị thương là do có người hãm hại

A Lan kể lại cho cô nghe tất cả mọi chuyện, đến khi kết thúc thì trời đã tối từ khi nào.

Hàn Vu Nhi chính là cô của hiện tại, theo lời kể thì là con thứ của thừa tướng đương triều. Từ nhỏ mẫu thân mất sớm, đại phu nhân lại sinh được con trai nên cô càng bị khinh thường, không được coi trọng. Sau cô còn có những tiểu muội khác nhưng lại được coi trọng hơn cô. Nhìn cô không khác gì người ngoài, nô tỳ của Hàn phủ.

Hôm ấy Hàn Vu Nhi cùng A Lan đi ra ngoài, một lúc sau lại có một đám hắc y nhân rượt đuổi. Cuối cùng là đuổi đến vách núi, bị bọn họ ép rơi xuống vực. Đến khi A Lan đến chân núi tìm thì thấy Vu Nhi nằm thoi thóp trên tảng đá to, đầu bị thương, ngực bị rách một mảng rất lớn. Mà kẻ tình nghi lớn nhất chính là đại phu nhân và tam tiểu thư, Hàn Thiên Nhu.

Nếu ông trời đã cho cô tiếp tục sống thì cô sẽ sống thật tốt ở thời đại này, cô sẽ thay nữ nhân này sống thay cô ấy. Có Hàn Tiểu Thu ở đây thì các ngươi đừng hòng mà ức hiếp.

. . .

Quả nhiên kế hoạch hạ sát thất bại, kẻ chủ mưu lại lo lắng. Sáng hôm sau, mặt trời vừa nhất khỏi mông đã có người đến thăm. Hai nữ nhân y phục lấp lánh, trang điểm đặc biệt dày, mặt cứ kiêu ngạo hất thẳng lên trời.

Ai dô! Đây không phải nhị tỷ của chúng ta sao?

A Lan thấy họ thì cúi đầu Chào tam tiểu thư, tứ tiểu thư

Ồ! Hóa ra đây là hai vị tiểu thư được cưng chiều của đại phu nhân. Chắc hẳn là đến xem cô sống chết ra sao đó mà.

Cô kéo nhẹ vạt áo của A Lan hỏi nhỏ Hai người họ là ai? A Lan ghé tai của cô Bên trái là tam tiểu thư, Hàn Thiên Nhu, bên phải là tứ tiểu thư, Hàn Thiên Giai

Hàn Thiên Nhu ngồi xuống, giọng nói đầy khiêu khích, Thiên Giai cũng ngồi bên cạnh Muội còn tưởng tỷ đã chết ở xó rừng nào đó rồi chứ. Nghe nói tỷ bị trấn thương ở đầu nên không nhớ gì cả nhưng dù sao còn sống là đã may rồi

Hai muội đến là có chuyện gì sao?

Thiên Nhu cười nói: Bọn muội đến chỉ muốn xem thử tỷ là ma hay quỷ

Ý muội là gì?

Trong lời nói quả nhiên có hàm ý, đến để dò xét cô hay muốn kiếm chuyện gì đấy.

Muội thấy tỷ rơi từ vách núi cao ấy xuống lại không chết có phải quá không thật rồi không?

Quả nhiên là muốn kiếm chuyện. Cô nhếch môi cười Sao muội biết tỷ rơi từ vách núi cao xuống?

Nghe cô hỏi Thiên Nhu giật mình nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ bình tĩnh Muội... Chuyện này thì ai mà không biết. Không phải ma không phải quỷ có khi lại là bán yêu cũng nên

Thiên Nhu nói xong, hai người bọn họ phá lên cười. Cô tức giận, đập tay lên bàn, quát lớn: Hỗn xược! Ta dù sao cũng là nhị tỷ của hai muội mà hai muội lại ăn nói thiếu tôn trọng người khác như vậy. Nếu để người khác biết được thì còn gì là Hàn phủ nữa

Thiên Nhu hấc mắt nhìn cô, bộ dạng kiêu ngạo đúng kiểu cô ghét Tỷ bị chấn thuơng ở đầu nên có vấn đề à? Hôm nay lại dám lên giọng dạy đời bọn muội

Cô bắt đầu tức giận, hai tay nắm chặt thành quả đấm nhưng A Lan nhanh chóng nhắc nhở không nên đắc tội với bọn họ nên cô liền kiềm chế. Nhưng hai người bọn họ vẫn không chịu ngưng, Thiên Giai tiếp lời.

Tỷ nên nhớ tỷ chỉ là thứ xuất, không đáng để được coi trọng. Cho dù có dạy dỗ thì cũng không đến lượt tỷ. Gọi tỷ một tiếng nhị tỷ là đã quá tốt rồi. Phụ thân không phải vì mẫu thân quá cố của tỷ thì đã sớm vức bỏ tỷ rồi

Câm miệng!

Lần này là quá đáng thật rồi, cô không thể chịu được hai đứa láo xược này được nữa. Cô cầm tách trà bên cạnh ném thẳng vài hai người họ. Tách trà bị ném trúng bức tướng phía sau hai người họ, khiến họ mặt mày tái mét.

A Lan đứng một bên cũng rất ngạc nhiên. Thường ngày tiểu thư không hành xử như vậy nhưng hôm nay lại nóng tính quăng cả tách trà như vậy. Thật không bình thường.

Thiên Nhu quát lớn Hàn Vu Nhi! Tỷ tính ám sát bọn muội sao?

Chuyện gì mà ồn ào vậy?

Từ bên ngoài, một người phụ nữ bước vào, vẻ ngoài đầy quyền thế. Bà ta chau mày nhìn cô.

A Lan nói khẽ với cô Không may rồi tiểu thư!

Bà ta vừa bước vào Thiên Nhu và Thiên Giai liền chạy lại mách lẽo.

To gan! Ngươi dám ức hiếp con ta. Để xem lần này ngươi làm sao thoát tội

Bà ta nói xong liền đem hai nhi nữ của mình rời khỏi. A Lan liền mặt mày tái mét Không xong rồi tiểu thư. Lần này tiểu thư gây ra tội lớn rồi. Ngàn vạn lần không nên đắc tội với bọn họ

Cô nhìn A lan, hỏi: Người lúc nãy là ai?

Người vừa nãy chính là đại phu nhân Doãn Thiếu Hà

Đại phu nhân, thảo nào lại khí thế như vậy. Cô cười trấn an vẻ lo lắng của A Lan Ngươi lo gì chứ? Có hỏi tội thì hỏi tội ta đâu có liên gì đến ngươi mà ngươi lại lo lắng?

A Lan đưa vạc áo lên lau nước mắt Tiểu thư! Người không biết suốt mấy năm qua người đã bị mẹ con họ ức hiếp như thế nào, oan uổng như thế nào sao? Nô tỳ đều nhìn thấy tất cả, đều đau lòng. Lần bị thương này là do may mắn mới cứu lấy được tính mạng nếu lần này bị gì nữa thì tiểu thư khó mà giữ nỗi mạng. Hết bị đánh rồi bị nhốt, có bao nhiêu thứ mà người chưa nếm trãi?

Haizz! Xuyên qua một gia đình không tốt, là do cô đã quá xui xẻo rồi. Vừa xuyên qua lại phải cung đấu, gia đấu, quả nhiên có chút thú vị.

Cùng lắm là lại bị đánh. Nhưng sao ngươi lại lo lắng như vậy? Ta còn chưa lo lắng như ngươi

A Lan vừa nói vừa rơm rớm nước mắt Sao nô tỳ lại không lo lắng được chứ? Mạng của nô tỳ là do người cứu, nô tỳ nguyện sống chết cùng người. Hiện giờ người mới tỉnh lại, sức khỏe còn yếu sao có thể chịu đánh chịu đòn chứ?

Hóa ra nữ nhân này còn có một người quan tâm chia sẽ. Cô khẽ cười rồi xoa đầu A Lan.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.