Khuynh Thành Tuyệt Sủng: Thái Tử Điện Hạ Rất Liêu Nhân

Chương 170: Chương 170: Hắn không dám không cho




Ngu Thanh Thiển dẫn dắt tinh thần lực từ cửa cổ mộ thăm dò vào trong, từ từ tiến vào thật sâu bên trong.

Chỉ chốc lát sau, tinh thần lực của nàng đụng phải rồi một luồng lực lượng ngăn trở không thể hiểu được, không cách nào tiến sâu vào nữa, nàng mới lập tức thu tinh thần lực lại.

Đồng thời, Phong Thần cũng thu hồi tinh thần lực của mình.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, cũng thấy được vẻ kinh ngạc trong mắt lẫn nhau.

“Chúng ta về thành Thanh Khâu trước.” Phong Thần nhìn những người khác thản nhiên nói.

Đám người Nhạc Vân Dương tỏ vẻ khó hiểu nhìn Phong Thần một chút, nhưng mà cũng không phản đối, nếu Phong Thần nói như vậy, khẳng định là có lý do.

Sau khi ra khỏi ngọn núi hoang kia, Hỏa Ly Nhã đi tới bên cạnh Ngu Thanh Thiển lên tiếng hỏi: “Thăm dò được cái gì không?”

Hắn mới vừa mới phát hiện tinh thần lực của Ngu Thanh Thiển và Phong Thần có điểm dao động.

“Trong cổ mộ đúng là có rất nhiều cơ quan, cơ quan phía trước đều bị phá vỡ, sau khi tiến sâu vào có một tầng khói độc ngăn trở, trên mặt đất có rất nhiều vết máu, hẳn là lúc trước đã có không ít người táng thân ở nơi này, nói rõ vừa rồi người kia cũng không hoàn toàn nói dối.” Ngu Thanh Thiển cũng không giấu giếm.

Hỏa Ly Nhã xoa cằm như có điều suy nghĩ: “Vị thành chủ thành Thanh Khâu cho người canh gác ở ngoài cổ mộ, chẳng lẽ thật sự là vì suy nghĩ cho sự an toàn của những người khác?”

“Đây cũng chỉ là một lí do trong đó, trong cổ mộ xuất hiện càng nhiều nguy hiểm, chứng tỏ bên trong có bảo bối gì đó.” Ngu Thanh Thiển ngừng một chút mới nói tiếp: “Dĩ nhiên, cũng có thể chỉ là một cái bẫy chủ nhân của tòa cổ mộ này từng bố trí.”

Nhạc Vân Dương nghe xong lời Ngu Thanh Thiển nói, quay đầu nhìn về phía Phong Thần hỏi: “Lão đại, vậy chúng ta làm sao bây giờ? Có phải là đi phủ thành chủ thăm dò không?”

“Muốn vào được cổ mộ trước tiên chúng ta phải có lệnh thông hành.” Phong Thần thản nhiên trả lời.

“Cứ thế đến đòi lệnh thông hành, thành chủ thành Thanh Khâu sẽ cho sao?” Nhạc Vân Dương vô cùng không xác định.

Sở dĩ thành Thanh Khâu là một toàn thành trì độc lập, chẳng những bởi vì thành chủ thành Thanh Khâu có thực lực cường đại, mà còn bởi sau lưng còn có Trì gia, một trong thất đại thế gia liên kết chặt chẽ, vì vậy tam đại đế quốc đều có chỗ kiêng kỵ.

“Hắn không dám không cho.” Giọng Phong Thần lạnh lẽo lạnh nhạt, nhưng lại khí phách mười phần.

Nhạc Vân Dương cũng không hỏi nhiều thêm nữa, cùng tổ với Phong Thần trong thời gian dài như vậy, gần như là hắn chưa từng thấy có chuyện gì đối phương không làm được.

Hỏa Ly Nhã thì kinh ngạc hỏi: “Ngươi muốn dùng thân phận để lấy lệnh thông hành?”

Phong Thần nhàn nhạt liếc hắn một cái: “Có gì không thể?”

Hỏa Ly Nhã nghẹn lời, đột nhiên trong lòng có vài phần hiểu rõ.

Cũng đúng, nếu như Phong Thần dùng thân phận thái tử Phong Ly quốc đến chỗ thành chủ thành Thanh Khâu đòi lệnh thông hành, hai lão gia hỏa kia cũng không dám làm khó, ít nhất ngoài mặt sẽ không làm khó, nhưng có lén bằng mặt không bằng lòng hay không thì chưa nói trước được.

Đoàn người trở lại thành Thanh Khâu cũng không lập tức đi phủ thành chủ, đám người Nhạc Vân Dương đi về phía những thế lực khác dò thăm tin tức, làm hai phương án chuẩn bị.

Suy cho cùng hiện tại cổ mộ bị người của chủ phủ thành Thanh Khâu khống chế, những thế lực khác cũng không cách nào tiến vào, mâu thuẫn ẩn núp, bọn họ có thể lợi dụng ít nhiều.

Hai ngày sau, những người phân tán đi ra ngoài lục tục trở lại tập hợp tin tức.

“Lão đại, chúng ta lấy được tin tức, rằng sau khi cổ mộ kia xuất hiện, phủ thành chủ và cả tam đại thế lực trong thành đều tới đó để thăm dò.”

Nhạc Vân Dương tiếp tục nói: “Nhưng sau khi tiến vào cổ mộ đã hao tổn rất nhiều người, căn bản không người nào có thể đánh bại bình chướng khói độc, thiếu chủ phủ thành chủ cũng ở khi đó không cẩn thận mà trúng độc.”

“Bọn họ đã muốn từ bỏ cổ mộ rồi sao?” Phong Thần lên tiếng hỏi.

“Chúng ta cũng đã dò xét qua tam đại thế lực trong thành, quả thật những người có quyền hành của cả ba thế lực đều muốn từ bỏ.”

Nhạc Vân Dương ngừng một chút rồi nói tiếp: “Nghe nói có người tra được, tòa cổ mộ này là một vị cường giả ngàn năm trước bị địch nhân đuổi giết gặp rủi ro tới thành Thanh Khâu xây nên, cường giả kia làm việc tàn nhẫn âm độc, cho nên những người có thực quyền trong thành đều cho rằng cổ mộ có thể là bẫy rập hắn dùng để trả thù địch nhân.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.