Huyền Thiên gật đầu nói:
- Đệ tử ghi nhớ.
Lăng Dật Trần nói xong, cũng xuống lôi đài.
Bốn người Lăng Lạc Phong nhảy lên lôi đài, Cương Giáp Yêu Ngưu kia thân thể tung lên, liền cũng nhảy lên theo. Thân hình cao năm mét cao, dài tám
mét rơi vào trên lôi đài, khiến mặt đất chấn động.
Đồng thời nhảy lên lôi đài, Lăng Lạc Phong liền lấy ống sáo bên hông cầm đến bên
miệng, vừa rơi xuống đất, một hồi tiếng sáo du dương liền vang lên.
Đồng thời, ba đạo hào quang thất luyện bỗng đâm ra.
Là ba đạo thương mang.
Ba người Diêm Quan Tây, Lý Duyên Phi, Thái Tĩnh Nam vừa lên lôi đài liền
triển khai công kích, vũ khí của ba người đều là một cây trường thương,
dài hơn 2m, vầng sáng chớp động, đều là Bảo Khí Huyền giai.
Ba
phát bạo đâm mà ra, thương mang xếp thành hình tam giác đánh thẳng tới
Huyền Thiên. Trong nháy mắt, liền nổ đến trước mắt Huyền Thiên.
Tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ tao ương!
Đây là lời Mộc Thường Thanh vừa rồi nói với bốn người ở trong đại điện Lăng Vân Tông.
Cho nên, vừa mới đạp lên lôi đài, bốn người liền lập tức ra tay .
Ba đạo thương mang này là một bộ thương thuật hợp kích, ba người liên thủ
đánh một kích, uy lực tăng gấp đôi, mặc dù là võ giả Tiên Thiên cảnh tứ
trọng, dưới thương của ba người cũng phải nhất kích kiến huyết, nhị kích bỏ mạng, khó qua được ba chiêu.
Ba đạo thương mang này tới cực
nhanh, hơn nữa khí thế bành trướng, thoạt nhìn rất khó ngăn cản. Đối mặt một kích như thế, thủ đoạn tốt nhất chính là tạm lánh phong mang.
Khóe miệng Huyền Thiên có chút nhếch lên, thân thể không động, không né
tránh, một tiếng giòn vang, Trọng Nhạc Kiếm lập tức ra khỏi vỏ, mang ra
một đạo kiếm quang sáng chói mắt.
Với tư cách là kiếm khách, không chỉ cần công kích sắc bén, còn phải có nhãn lực nhìn rõ mọi thứ nữa.
Ba người Diêm Quan Tây đồng thời đâm ra ba phát, tuy rằng là hợp kích chi
thuật, nhưng lại không phải là sát chiêu chính yếu nhất.
Sát
chiêu chính thức còn ở phía sau, là Lăng Lạc Phong, xác thực mà nói, là
yêu thú tam cấp bá chủ Cương Giáp Yêu Ngưu do Lăng Lạc Phong khống chế.
Cương Giáp Yêu Ngưu giờ phút này đang điều chỉnh lấy thân thể, bốn cái móng
đang bào động trên mặt lôi đài, làm ra tứ thế công kích tốt nhất.
Chỉ cần Huyền Thiên né tránh, bất kể là trái hai phải, chỉ cần lệch hướng
với ba người và Cương Giáp Yêu Ngưu thì Cương Giáp Yêu Ngưu sẽ phát ra
một kích trí mạng.
Toàn bộ lôi đài, chỉ dài rộng 40m, thân thể
Cương Giáp Yêu Ngưu đã chiếm hơn tám mét rồi, khoảng cách còn lại chỉ
cần Cương Giáp Yêu Ngưu bộc phát là lập tức vọt tới nơi rồi.
Nếu
như Huyền Thiên né tránh, người vẫn còn đang né tránh, Cương Giáp Yêu
Ngưu dùng tốc độ nhanh như thế xông tới, cho dù là Huyền Thiên cũng khó
tránh khỏi một kích trí mạng.
Cho nên Huyền Thiên cũng không né
tránh nửa bước, đối mặt với ba người Diêm Quan Tây, Lý Duyên Phi, Thái
Tĩnh Nam, một khi tránh sẽ gặp phải một kích trí mạng của Lăng Lạc Phong và Cương Giáp Yêu Ngưu, so sánh ra thì hiển nhiên thực lực ba người
Diêm Quan Tây yếu nhược hơn nhiều lắm.
Ba đạo thương mang kia dù
là thương thuật hợp kích, rơi vào trong mắt kiếm khách nhãn lực phi phàm như Huyền Thiên vẫn có sơ hở, hơn nữa uy lực, cũng không lọt vào mắt
Huyền Thiên.
Theo Trọng Nhạc Kiếm ra khỏi vỏ, kiếm quang lóng lánh liền xuất hiện.
Phong Huyền Bí Thuật lập tức giải trừ, tu vị Huyền Thiên bỗng nhiên bộc phát, trong chốc lát liền tăng lên đến Tiên Thiên cảnh tam trọng, thực lực
tăng gấp đôi.
Đồng thời, lực lượng của kiếm ý nhị giai cũng tỏa
ra, trong hư không bỗng nhấc lên một cổ khí lãng vô hình, lực lượng của
nhị cấp kiếm ý bao phủ toàn bộ lôi đài, dư âm còn lại tản ra đủ đạt đến
vài trăm mét.
- Cái gì? Tu vị không ngờ lại là Tiên Thiên cảnh tam trọng, hắn đã ẩn tàng cảnh giới tu vị ?
- Cái gì? không ngờ lại là kiếm ý nhị giai? Không phải nói hắn chỉ lĩnh
ngộ đến kiếm ý nhất giai sao? Lĩnh ngộ của hắn đối với kiếm ý lại tiến
thêm một bước sao?
. . .
Chúng võ giả Lăng Vân Tông lập tức truyền đến đạo đạo thanh âm kinh hô, cả kinh lên tiếng.
Mặc dù là cường giả Địa giai cảnh cũng lộ ra vẻ khiếp sợ.
Trong lúc mọi người sợ hãi thán phục, Huyền Thiên ra tay, cũng không có chút
dừng lại, Tiên Thiên chân khí chuyển hóa thành Tiên Thiên Chân Hỏa, bạo
tuôn ra mà ra, bao phủ cả chuôi kiếm mang, hóa thành một thanh hỏa diễm
cự kiếm dài đến hơn ba mươi mét.
Mạnh mẽ chém xuống!
Tuyệt chiêu trong Liệt Hỏa Phần Thiên - - Hỏa Phá Thương Thiên!
Huyền Thiên vừa ra tay đã phá bỏ tu vị bị niêm phong, sử dụng kiếm ý nhị cấp
thi triển ra tuyệt thuật kiếm chiêu, phát huy thực lực đến trạng thái
đỉnh phong nhất.
Khí thế vô cùng bá đạo, kiếm ý tung hoành tứ phương.
Lửa giận trong lòng Huyền Thiên đã thiêu đốt, muốn một lần hành động khiến
ba người Diêm Quan Tây một mạng quy thiên, muốn khiến cho võ giả cả Lăng Vân Tông đều phát lạnh.
Nói thì chậm, diễn ra lại rất nhanh.
Phản kích của Huyền Thiên chỉ diễn ra trong nháy mắt, lập tức thương thuật
hợp kích của ba người Diêm Quan Tây đã đánh tới trước mắt, hỏa diễm cự
kiếm của Huyền Thiên cũng trảm xuống
Hơn nữa, kiếm ý nhị cấp bao
phủ toàn bộ lôi đài, lực lượng tinh thần hư ảo lập tức triển khai công
kích mãnh liệt đối với Diêm Quan Tây, Lý Duyên Phi, Thái Tĩnh Nam, cùng
với Lăng Lạc Phong.
Trong hư không giống như có vô số kiếm quang
bổ đến, trảm lên trên người bọn hắn, khiến thân thể của bọn hắn đều run
lên theo bản năng, chân khí vận chuyển bạo loạn.
Thương thuật hợp kích của ba người Diêm Quan Tây lập tức sơ hở chồng chất.
Tiếng sáo du dương của ba người Lạc Phong đột nhiên dừng lại một chút.
Yêu thú tam cấp bá chủ Cương Giáp Yêu Ngưu vốn khí thế đã bộc phát, đã làm
xong chuẩn bị tùy thời đều có thể phát ra một kích trí mạng, hung
quang kịch liệt trong mắt theo tiếng địch du dương của Lăng Lạc Phong
lập tức buồn bã.
Đối mặt với một kiếm vô cùng bá đạo, dùng thực
lực đỉnh phong chém xuống của Huyền Thiên, bất luận sai lầm gì cũng đều
là nguy hiểm trí mạng.
Một chiêu Hỏa Phá Thương Thiên thế như chẻ tre chém về phía ba người Diêm Quan Tây.
Ba đạo thương mang sáng chói dưới sự trảm kích của hỏa diễm cự kiếm liền như thủy tinh vỡ vụn, bị mở ra như đậu hủ vậy.
Lực phản chấn cực lớn lập tức kích thẳng vào ba người Diêm Quan Tây, Lý
Duyên Phi, Thái Tĩnh Nam, thân thể ba người đồng thời chấn động, phun ra một ngụm máu tươi.
Hai người Lý Duyên Phi, Thái Tĩnh Nam thực
lực yếu nhất, Bảo Khí trường thương trong tay lập tức bị chấn bay ra,
Diêm Quan Tây hơn hai người một chút, Bảo Khí trường thương còn chưa rời tay, nhưng hổ khẩu đã bị nứt toác, máu tươi chảy ra ròng ròng.
Hỏa diễm cự kiếm Huyền Thiên chém xuống thế đi không giảm.
Kiếm qung sáng chói, cực nóng kia như muốn chém diệt hết thảy, đốt diệt hết thảy.
Kiếm mang thật lớn, dài ước chừng hơn ba mươi mét, bề rộng chừng hơn ba mét bao phủ ba người Diêm Quan Tây vào bên trong.
Võ giả Tiên Thiên cảnh trung kỳ có lẽ có thể bằng vào Tiên Thiên chân khí
ngạnh kháng kiếm quang của Huyền Thiên không đến mức chết, nhưng cũng
phải chịu tổn thương, võ giả Tiên Thiên cảnh sơ kỳ thì hoàn toàn không
thể chịu nổi.