Thiên Long thành dậy sóng, ba thiên tài chưa thi đấu đã bị người chém giết.
Điệp Hàn Thương đệ tử hạch tâm Thái Thiên Tông. Vương Đông, Điền Vân đệ tử hạch tâm Hợp Hoan Kiếm Tông, ba thiên tài xếp trước ba mươi Tiềm Long bảng, bị hạ độc thủ ngay trong thành, khiến vô số người bị một trận hoang mang, thậm chí không ít võ giả chẳng dám ra ngoài.
Ba người này chết đi, khiến đám thiên tài lo sợ giữ mình, nhưng cũng khiến bọn họ vui mừng không ít, bởi vì bọn họ mất đi ba đối thủ cạnh tranh cực kỳ cường đại.
Lúc này cả Thái Thiên Tông lẫn Hợp Hoan Kiếm Tông đều vô cùng phẫn nộ, bọn họ dường như là lật tung Thiên Long thành để truy tìm hung thủ.
Mỗi một tông môn ngũ phẩm, Thiên Địa cảnh không quá năm mươi người, mà Thiên Địa cảnh dưới năm mươi tuổi đếm hai bàn tay không hết, chết một người là mất một người, do đó cả hai tông môn này tuyên bố bằng bất cứ giá nào, cũng phải tìm cho ra hung thủ.
Rốt cuộc một ngày trước khi Thiên Địa hội khởi tranh, bọn họ cũng điều tra ra manh mối, và cái tên Lê Ninh không biết từ đâu xuất hiện chính là nghi vấn lớn nhất. Mặc dù biết được hung thủ là ai, tuy nhiên Lê Ninh vô thanh vô tức biến mất, khiến cho hai tông môn dù rất muốn phanh thây đối phương, nhưng tâm có mà lực không nhiều.
Bọn họ chỉ có thể hy vọng, Lê Ninh sẽ xuất hiện trong đại hội. Dĩ nhiên danh tính hung thủ là được bọn họ giữ kín, tránh bứt dây động rừng.
Một ngày này, sau bao nhiêu chờ mong và chuẩn bị, cuối cùng đại hội cũng chính thức được khai mạc.
Hoa Phong lúc này đã có mặt tại quảng trường thi đấu.
Theo hắn quan sát đánh giá, thì đây là một quảng trường khổng lồ. Ngoài nơi thi đấu cũng cỡ năm sân bóng đá mười một người lẫn, mười đài thi đấu ra, thì khu vực vực dành cho người quan sát lớn gấp dôi so với Tam Hồng Đại Hội.
Đồng nghĩa sức chứa lên tới hai ngàn vạn người, một con số khủng bố, chưa tính những người đến sau không vào được, phải xem bằng hình chiếu trận pháp.
Quảng trường vô cùng khổng lồ, nhưng cách bày bố không khác lắm so với Tam Hồng Đại Hội. Cũng có đài quan sát trên cao,khu vực quan sát trên cao chia thành bốn khu vực, tương ước với bốn đại lục Đông, Tây, Nam, Bắc. Bởi vì đại hội lần này, cũng có thể coi là cuộc tranh tài của Thiên Địa cảnh trẻ tuổi toàn đại lục.
Ngoại trừ Tây đại lục là không giới hạn người tham gia ghi danh, thì ba đại lục khác, tất cả tông môn từ lục phẩm đến tứ phẩm đều chỉ có thể cử ra năm đệ tử tranh tài, bởi đây là quy định.
Tất cả các tông được mời đều tham gia đầy đủ, duy chỉ có Phong Linh Tông, Thủy Kiếm Tông, hai tông Nam Vực là không có mặt, vì hai tông đang xảy ra chiến sự cho nên từ chối cử người tham gia. Bất quá Phong Linh Tông vẫn có đệ tử tranh tài.
Khu vực dành cho thí sinh tham gia cũng chia làm bốn khu tương ứng bốn đại lục.
Thiên địa hội là đại hội toàn đại lục, quy mô lớn hơn không biết bao nhiêu lần so với Tam Hồng Đại hội, nhưng số lượng thí sinh tham gia ít hơn rất nhiều, khoảng một ngàn năm trăm người, hơn một nửa Tam Hồng Đại Hội.
Tuy nhiên số người mặc dù ít hơn, nhưng chất lượng lại cao hơn vô số lần.
Hoa Phong hiện tại đang đứng cùng một chỗ với đám thí sinh Nam Vực. Sự có mặt của hắn khiến cho gần ba trăm thí sinh chấn động, khiếp sợ.
- Phong Vô Lại, không ngờ là ngươi!
- Thiên Địa cảnh nhất trọng thiên sơ kỳ, nhanh như vậy!
Thí sinh Nam Vực nhìn Hoa Phong bàn tán, sắc mặt lộ rõ không thể tin nổi. Hai tháng tăng một đại cảnh giới, từ Hồng Mông nhất trọng thiên sơ kỳ, tới Thiên Địa cảnh nhất trọng thiên sơ kỳ, chuyện này không bao giờ là thực tế.
- Phong Vô Lại lần trước ngươi là che giấu tu vi?
Một đệ tử Nam Thiên Kiếm Phái nhìn Hoa Phong chất vấn, hắn cho rằng đối phương trong Tam Hồng Đại hội là che giấu tu vi.
- Ta việc gì phải giải thích với ngươi?
Hoa Phong nhàn nhạt nói mắt không thèm liếc đối phương
- Hóa ra Phong Linh Tông là gian lận!
- Chuyện này tuyệt đối không thể bỏ qua!
Một tên đệ tử Nam Tương phái tự ình là đúng nói.
- Ta nhớ không lầm là do tên ngu ngốc nào đó tự ý xếp ta vào Phong Linh Tông!
Hoa Phong lời nói mười phần châm chọc.
“ Ngươi rất nhanh sẽ biết chữ chết viết như thế nào!”
Tên đệ tử Nam Tương Phái bị Hoa Phong nói móc mặt đen lại, cực kỳ tức giận, bất quá chỉ có thể oán độc, lại không thể phản bác.
- Không cần biết ngươi là do ai xếp vào, ngươi gian lận tu vi chắc chắn chịu trừng phạt!
- Phong Linh Tông cũng vì đó mà rớt thứ tự xếp hạng.
Kế tiếp đệ tử Thần Vân Tông cười lạnh lên tiếng, quy định Tam Hồng Đại Hội là không cho phép tu vi cao hơn Hồng Mông cảnh tham gia dù là Hồng Thiên cảnh, đằng này đối phương là Thiên Địa cảnh chuyện này là phạm tội chết rồi.
- Ngu ngốc!
Hoa Phong hơi liếc tên đệ tử Thần Vân Tông xem hắn như thằng điên.
- Ngươi muốn chết!!!
Đệ tử Thần Vân Tông bị mắng, thần sắc tức giận, hướng Hoa Phong nghiến răng răng nói.
- Tam Hồng Đại Hội rất nhiều cường giả quan khán, họ là không nói ta che giấu tu vi, theo ý ngươi là họ bị mù? Hay là cố tình giả vờ!
- Cho nên nói ngươi ngu ngốc xem ra còn chưa đủ, nói ngươi óc chó thì sỉ nhục con chó, ngươi rốt cuộc thể loại gì?
Hoa Phong trào phúng, khinh miệt đối lại.
- Tốt!!!
- Ngươi đừng để ta gặp trên lôi đài, nếu không ta khiến ngươi hối hận vì chuyện này!
Tên đệ tử Thần Vân Tông bị Hoa Phong miệt thị không kiêng nể, hai mắt phun lửa giận, lại không thể phản bác, cho nên oán độc hướng đối phương uy hiếp.
Hắn không ngốc đến nổi đi đôi co chuyện này, nếu thật sự Hoa Phong che giấu tu vi cũng không một ai dám lên tiếng bới móc.
Tại đại hội cường giả như mây, cao tầng Nam Vực gần như tề tụ, lại không phát hiện đối phương che giấu tu vi, hiện tại nếu lên tiếng vạch trần, thì chẳng khác nào làm trò cười cho thiên hạ, đây là một sỉ nhục, cho nên không ai dại dột như vậy,
-Hiện tại Phong Linh Tông đang nguy cơ trập trùng, không nghĩ tới các hạ lại có thể bình thản ở chỗ này!
Một tên đệ tử không biết thuộc tông môn nào lên tiếng châm chọc.
- Thê tử bị mất tích cũng không tỏ ra chút lo lắng.
-Nghe danh Phong huynh đã lâu, quả nhiên danh bất hư truyền.
Lại một tên khác tiếp lời.
- Ngươi nói Yên Yên mất tích! Rốt cuộc xảy ra chuyện gi ?
Hoa Phong nhìn chằm chắm tên vừa nói, trầm giọng chất vấn. Lãnh Yên Yên mất tích, đối với hắn là một tin sét đánh.
- Ngươi không biết!
Tên kia nghi hoặc.
- Hẳn là cưỡng đoạt cho nên không để ý cũng phải.
- Để ta nói cho ngươi biết, Lãnh Yên Yên cùng Tuyết Tương Linh một chỗ, nghe nói đi thu thập huyết san hô, trên đường bị người Thủy Kiếm Tông truy sát, hiện tại biệt tăm không rõ tung tích.
Một thí sinh dù khinh thường Hoa Phong nồng đậm, nhưng đối phương xem bộ dạng quả thật là không biết, cho nên giải thích một chút.
- Vị huynh đài này những gì huynh nói có hay không là là thật!
-Tại hạ rời tông hơn một tháng, không biết huynh đài có thể nói rõ hơn không.
Hoa Phong toàn thân run rẩy, cố gắng áp chế thất thố, chắp tay lĩnh giáo thí sinh vừa tiết lộ tin tức.
- Chuyện này khắp Nam Vực đều biết, cho nên không có gì là bí mật.
- Hiện tại Phong Linh Tông cùng Thủy Kiếm Tông đã chính thức khai chiến!
Tên kia hiếu kỳ đánh giá Hoa Phong một trận, đối phương rất biết đối nhân xử thế, xem ra không phải cực hung cực ác. Cho nên hắn không tiếc nói thêm một câu.
Hô
Đối phương xác nhận, Hoa Phong nội tâm liền nổi lên sóng gió ngập trời, Yên Yên, Tiểu Linh hai người cùng lúc mất tích, đây là chuyện khiến hắn thực sự nổi điên, tuyệt đối là một tin tức chấn động.
Hoa Phong hận không thể lập tức đem đầu sỏ Thủy Kiếm Tông tru diệt, bất quá hắn cũng biết thực lực không đủ, tuy nhiên chờ hắn mạnh lên, sẽ đem bọn họ giết đến gà bay chó chạy.
Cái quan trọng lúc này là bọn họ đã bị sát hại hay là trốn đâu đó, nghĩ đến đây Hoa Phong một trận rối loạn, hắn muốn ngay lập tức trở về, thế nhưng một vạn linh thạch truyền tống là không có, quảng trường thi đấu cũng không cho phép thí sinh ra ngoài khi đại hội chưa kết thúc.
Hắn có cảm giác bọn họ là không có nguy hiểm, nhưng cảm giác thôi là không thể khiến hắn yên tâm được.
- Đa tạ!
Hoa Phong cố gắp áp chế cảm xúc, thi lêc cảm kích, khiến tên kia có chút bất ngờ. Hành động này của hắn, ngoại trừ đám người thù địch ra, thì trong mắt người khác cái danh xưng kia có chút không đúng.
- Ngươi tốt nhất gặp chúng ta nên bỏ quyền!
Đang lúc Hoa Phong tâm tình rối loạn, một tên đệ tử Nam Tương Phái đột nhiên lên tiếng uy hiếp.
“ Ta sẽ khiến các ngươi phải hối hận”
Hoa Phong liếc đám người Nam Thiên Kiếm Phái, Nam Tương Phái, Thần Vân Tông, nghiến răng nghiến lợi.
Hắn là quyết định phế bỏ mấy tên này nếu gặp phải, đồng nghĩa hắn dự định xong đại hội mới trở về, bởi vì tông môn cũng là tìm không ra tung tích hai người, hắn không cho rằng thêm mình liền tìm được họ.
Hoa Phong vừa đưa ra quyết định, thì tại đài thi đấu số sáu Đàm Vấn Thiên đột nhiên xuất hiện, xem ra là người giám khảo, Không ngờ tên này lại rất có uy danh, cả hai đại hội lớn, hắn đều được cử làm trọng tài.