Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tô Niên Niên ở nhà cũng không nhàn rỗi, vội vàng bồi dưỡng cảm tình với Vượng Tài, Vương Tài chính là con chó kia, cô tự mình đặt tên cho nó.
Trước kia cô còn cảm thấy cái tên Vượng Tài mang nghĩa phú quý, hiện tại một tí cũng không cảm thấy vậy, hai từ tốt đẹp cỡ nào chứ…
Tha thiết chờ đợi, cô cực kỳ thích.
Vốn dĩ muốn kêu là Phú Quý nhưng Hàn Thanh Minh lại bảo anh hai của anh có tên như thế.
“Gâu gâu gâu.” Vương Tài đột nhiên kêu lên.
“Hàn Vượng Tài, nếu mày dọa tao thì hôm nay đừng ăn cơm.” Tô Niên Niên uy hiếp nói.
Tô Tuyết Nhi phải hỏi thăm rất nhiều người, rất vất vả thì mới biết Tô Niên Niên ở chỗ này, vừa muốn gõ cửa thì nghe thấy tiếng chó sủa, cô ta sợ tới mức rút tay về.
“Niên Niên, Niên Niên, câu có ở nhà không, tôi tới thăm cậu đây.”
Tô Tuyết Nhi? Sao cô ta lại tới đây.
Tô Niên Niên không mở cửa, làm bộ trong nhà không có người.
“Niên Niên, tôi biết cậu đang ở trong nhà, mở cửa đi, là tôi, Tuyết Nhi đây.” Tô Tuyết Nhi đều đã hỏi thăm hết, hôm nay Tô Niên Niên căn bản không có làm việc.
Mẹ kiếp, cô còn không mở cửa rất có thể cô ta sẽ hóa thành chị em bạn dì thân thiết quan tâm cô.
“Vượng Tài, hai ta thương lượng chuyện này một chút nha, mày đừng quay đầu nữa, nhìn tao này, đợi lát nữa tao nháy mắt với mày, mày liền xông ra cắn cô ta, được không?”
Tô Niên Niên cực kỳ không tình nguyện mở cửa “Có chuyện gì.”
Lần trước đã nói rõ ràng như vậy rồi, người này có khuynh hướng chịu ngược sao.
Tô Tuyết Nhi nghiêng người một cái rồi chen vào “Không phải đã lâu rồi tôi chưa gặp cậu sao, tôi lo cho cậu, sợ cậu bị mẹ chồng bắt nạt.”
“Cô thấy rồi đấy, tôi đã dọn ra ở riêng rồi, mẹ chồng cũng không quản được tôi, bây giờ tôi sống khá tốt, xong rồi thì đi về đi.” Tô Niên Niên nói xong đẩy cô ta ra ngoài.
“Niên Niên, cậu làm gì vậy chứ, à đúng rồi, lần này thanh niên tri thức Điền còn bảo tôi chuyển lời với cậu đấy.” Đang nói Tô Tuyết Nhi ngưng lại, chờ Tô Niên Niên cầu xin mình.
“Ồ, tôi không muốn biết.” Tiếp tục đẩy.
Lúc Tô Niên Niên xuyên tới vẫn có ký ức của nguyên chủ, thanh niên tri thức Điền này đúng thật không phải tra nam, tỏ vẻ hai người không có khả năng không nói, còn giữ khoảng cách, nơi Tô Niên Niên từng đi người ta tuyệt đối tránh đi, Tô Niên Niên còn muốn tặng đồ cho anh ta nhưng bị anh ta nói lời cự tuyệt, cô còn muốn để anh hai tính thêm cho anh ta vài công nhưng anh ta cũng không cần.
Dù sao đi nữa thì cũng không phải tên tra nam lừa tình sau đó chạy trốn mà cô đã từng đọc trong tiểu thuyết, cô thật sự không tin anh ta có thể lừa cô ly hôn.
Lại còn để cho Tô Tuyết Nhi truyền hộ, càng không thể tin, nếu nói thanh niên tri thức Điền đối với Tô Niên Niên là phiền chán thì đối với Tô Tuyết Nhi chính là chán ghét, trần trụi không ngụy trang, không thèm che giấu, Tô Niên Niên lục khắp ký ức của nguyên chủ với âm mưu tình tiết trong truyện nhưng vẫn không thể nghĩ ra.
Nhìn Tô Niên Niên tiếp tục đẩy, Tô Tuyết Nhi luống cuống, chẳng lẽ cô nhìn ra được là cô ta bịa đặt, không có khả năng đó.
Tuy nói lúc cô ta đi tìm thanh niên trí thức Điền kia, anh ta không thèm để ý tới cô ta nhưng không có ai biết mà, Tô Niên Niên chẳng lẽ không thích anh ta nữa, điều này không thể được, cô ta còn phải tìm đề tài chung để nói chuyện với Tô Niên Niên để cô còn giúp cô ta giật dây với Hàn Lập Đông.
“Niên Niên, Điền, thanh niên tri thức Điền nói rằng anh ta xin lỗi cậu, anh ta còn nói nếu cậu có khó khăn gì thì cũng có thể lén đi tìm anh ta.” Tô Tuyết Nhi nhao nhao nói.
Tôi khinh, con mẹ bà đây là đang muốn tôi đào tường chứ gì.
“Cô có đi hay không, nếu cô còn không đi thì tôi sẽ nói cho mẹ tôi biết, lúc trước cũng là do cô đưa ra chủ ý để tôi lấy chồng.” Nếu để người Tô gia biết Tô Tuyết Nhi ở sau lưng họ làm ra loại chuyện này, một mình Triệu Hiểu Mai cũng có thể đấu với cả nhà Tô Tuyết Nhi.
Tưởng tượng đến lúc Triệu Hiểu Mai biết việc cô ta khích Tô Niên Niên làm, không cần nghĩ cũng biết kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì, Tô Tuyết Nhi không tự chủ được lui về phía sau vài bước.
Nhưng vẫn cắn răng nói: “Niên Niên, cậu cũng đừng quên, lúc trước cậu cũng chỉ là vì muốn kích thích thanh niên tri thức Điền mới gả cho Hàn Thanh Minh, nếu để tôi nói ra thì thanh danh của cậu cũng sẽ bị hủy hoại.”
“Cô nói đi, để xem có ai tin cô, không chừng tôi còn nói cô bôi nhọ tôi đấy, với cả tôi đã lấy chồng còn cô xem hiện tại ngay cả nhà chồng mà còn không tìm được, để tôi chống mắt lên xem ai tổn thất lớn hơn.” Lại còn so về trình độ không biết xấu hổ với cô à, tức chết cô rồi.