Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Dù là vẻ ngoài hay mùi vị đều rất tuyệt vời, mọi người mong chờ nhìn vào đại ca, đặc biệt là Tô Quân, nhìn thấy Tô Cảnh cau mày, hắn ta liền biết hương vị nhất định là không vừa ý.
“Ăn ngon lắm, các đệ mau nếm thử đi!” Lời này vừa nói ra thì sắc mặt Tô Quân thậm chí đã muốn sụp đổ.
Mọi người nghe vậy, mỗi người bọn họ lấy một miếng bánh khoai tây, thật cẩn thận ăn miếng đầu tiên, sau khi ăn xong thì bắt đầu tăng nhanh tốc độ, ăn như hổ đói.
Tuy rằng không nói chuyện, nhưng xem ra đều biết là ăn ngon, Tô Quân không thể tin được liền gắp một miếng rồi ăn, sau đó ý vị thâm trường nhìn Tô Hoàn một cái, Tô Hoàn cũng nhướng mày nhìn hắn ta.
Làm sao có thể, làm sao một đại tiểu thư như nàng có thể nấu loại đồ ăn thô sơ này, còn nấu ngon như vậy?
Cơm bí đỏ rất thơm ngọt, họ hiếm khi thử cách ăn này, cũng thấy rất mới mẻ, một người ăn hai chén cơm bí đỏ, hai chiếc bánh khoai tây, còn rau sam tươi mát ngon miệng cũng được ăn sạch sẽ.
Tô Quân còn chưa kịp định thần lại, thức ăn trên bàn đã được dọn sạch sẽ, sạch như chưa từng có, trong nồi cũng không còn một hạt cơm, Tô Hoàn chỉ chậm chạp ăn xong một chén cơm bí đỏ nhỏ đã no rồi.
Tô Dịch đang ôm bụng, nhìn Tô Quân trêu ghẹo:
“Tứ ca, xem ra cuối cùng trong nhà cũng có người nấu ăn ngon hơn huynh rồi!”
Tô Quân nghe vậy, hung tợn trừng mắt nhìn hắn ta:
“Đệ câm miệng đi!”
Hai huynh đệ sinh đôi này hoàn toàn không có tương thân tương ái cùng sự ăn ý giữa các cặp song sinh, họ thuộc loại người không ưa nhau, từ nhỏ đến lớn đều thích đấu võ mồm, nghe nói lúc còn ở trong bụng mẫu thân đã đánh nhau mỗi ngày, lúc Tô mẫu mang thai hai người bọn họ còn phải chịu đựng thai đạp dữ dội, mỗi người phồng tiếp một cái, nhìn rất đáng sợ.
Sau khi ăn xong, Tô Hoàn bắt đầu dọn dẹp chén đĩa, nhưng bị Tô Cảnh giữ tay lại:
“Hoàn Hoàn đã phụ trách nấu cơm rồi, việc rửa chén giao cho các ca ca, Tô Quân, đệ rửa đi!”
Tô Quân đang buồn bực, bỗng nhiên bị giao nhiệm vụ, đại ca nói nghe rất hay, nhưng chính y lại không rửa, sao quay đầu đã giao việc cho hắn ta rồi?
“Sao ta phải rửa, rõ ràng các ngươi ăn nhiều hơn ta mà!”
“Bởi vì nhìn đệ không mệt mỏi nhất, làm việc tới trưa còn có tinh thần ở đó bới móc, đệ không rửa thì ai rửa?” Tô Cảnh đàng hoàng nói.
“Phụt…” Tô Hoàn không hiền hậu cười thành tiếng, đây là đại ca đang báo thù cho nàng đi!
Nhìn thấy vẻ mặt oán hận của Tô Quân, cả Tô Thần và Tô Dịch đều bật cười, ngay cả Tô Mộ ít nói cũng hiếm thấy nhếch môi lên.
“Cười cái rắm!” Nhìn thấy Tô Hoàn cười như hoa, Tô Quân kiêu ngạo đứng dậy, giật đôi đũa khỏi tay nàng.
“Ta rửa thì ta rửa!”
Buổi trưa nắng gắt nhất, cho nên năm ca ca phải ở nhà nghỉ ngơi một lát rồi mới tiếp tục làm ruộng, Tô Hoàn đun nước cam thảo để buổi chiều bọn họ cầm theo uống khi làm việc.
Các ca ca đều về phòng ngủ trưa, nhưng Tô Hoàn ở trong phòng lại không ngủ được, nhà Tô gia chỉ có bốn vách tường, phải nghĩ biện pháp để cải thiện điều kiện sống một chút.