...tôi ước mình ra đường khi về gặp được một chiếc xe be bé. Rầm zz 1 cái... để tôi có thể mất trí nhớ, tôi muốn quên mọi chuyện, quên những việc mình vừa làm hôm trước, quên quả tim chuông giấy , quên lá thư viết vội , và quên luôn cả cô gái tóc mây nữa, nhưng...
Tôi sợ chết.
...
Tan học tôi đạp xe về nhà trọ, cậu học trò ngỗ nghịch ương bướng nơi tôi dạo trước nay mềm như cọng bún chiều. Không tụ tập cafe với mấy đứa bạn nghịch ngợm nữa, tôi đạp xe đến nhà trọ của con bạn thời khố rách áo ôm hồi cấp 2, nó là con gái nhưng tính khí nó như con trai vậy, những ngày đầu vào cấp 3 tôi với nó xa nhà nên hiểu, mặc dù không học cùng trường, chỉ cách nhau đôi cây số, nó cũng ở trọ giống tôi, mỗi khi đón xe bus đi thăm anh yêu của nó trên thành phố nó đều xách tôi theo để làm bình phong cho nó đỡ mắc cỡ. Vì thằng anh yêu của nó cũng là thằng bạn thân của tôi. Hôm nay đến lượt nó làm hoa lục bình cho tôi rót bầu tâm sự.
Đến nhà trọ nó, tôi không mừng vui như trước...