(Núi Vu Minh)Tại sân trước một ngôi nhà nhỏ, một nam hài tầm 4 tuổi, ngồi xếp bằng trên tấm phản gỗ, trước mặt là vô số thảo dược được phơi khô. Đối diện nam hài là một nữ nhân vận bạch y y phục vô cùng xinh đẹp, mái tóc đen dài tùy ý xõa tung sau lưng, khuôn mặt diễm lệ lạnh lùng nhìn nam hài, nhưng không thể che dấu được ánh mắt ôn nhu yêu chiều của nàng dành cho tiểu hài nhi. Nữ nhân mìm cười nhìn nam hài nói: “Thế nào, đã nhớ hết chưa?”
“Đã nhớ hết, mẫu thân.” - Nhạc Long ngẩng lên, khuôn mặt nhỏ bé non nớt lại không kém phần tuấn tú tự tin nhìn mẫu thân mình, Nhạc Tĩnh.
“Tốt. Ngày mai ta sẽ kiểm trả lại con. Hiện tại liền đi luyện võ.” - Nhạc Tĩnh nhẹ nhàng vuốt tóc con trai.
Nhạc Long vâng dạ một tiếng liền chạy biến vào rừng. Nhạc Tĩnh nhìn theo bóng con trai, nở một nụ cười yêu chiều cùng áy náy. Nàng không thể cho bé được một gia đình đầy đủ phụ mẫu, vì vậy chỉ có thể yêu thương bé thật nhiều.
5 năm trước, nàng theo Hỏa Quân Long đi đến Hỏa Quốc, ở lại tại Đông cung của hắn. Sau đó, nàng mới biết nàng mang thai. Khi biết nàng mang thai, nàng nhìn ra được ánh mắt thất vọng của hắn, nhưng nàng căn bản là không yêu hắn. Hỏa Quân Long không ép buộc nàng, mà chỉ sắp xếp cho nàng một căn phòng để ở, để nàng tự do tự tại. Sau khi sinh Nhạc Long, 1 năm trước, Hỏa Quân Long thả nàng đi, nói hắn cam tâm để nàng rời đi. thậm chí hắn còn đưa rất nhiều ngân phiếu cho nàng để nàng có thể có một cuộc sống đầy đủ thoải mái trong 2-3 năm, cho đến khi nàng về Thiên Minh Quốc. Nhưng nàng sau khi rời đi, nàng mang theo Nhạc Long ẩn cư nơi Vu Minh, chữa bệnh cho dân.
Nhạc Long sinh ra, dáng vẻ tuấn tú giống Mộ Dung Phong như đúc. Mỗi Khi nhìn con, Nàng lại nhớ đến hắn. Sau đó lại không cho phép mình lưu luyến, buộc mình phải quên hắn đi.
Nhạc Tĩnh đứng lên, đi vào trong nhà, sửa soạn một chút đồ. Nàng định đưa Nhạc Long rời khỏi Hỏa Long Quốc, trở về Nhạc gia. Chuyến đi lần này khá xa, cần chuẩn bị kĩ một chút.
Trong lúc này, một người nào đó ở trong cung tại Thiên Minh Quốc đang cầm một tờ giấy trên tay, trên tờ giấy ghi rõ tung tích của nàng cùng Nhạc Long. Khóe miệng hắn giương lên một nụ cười hạnh phúc. Không ngờ tới, nàng lại đem lại cho hắn một bất ngờ tuyệt vời như vậy. Hắn nhất định bắt nàng trở về mới được. Hắn nở một nụ cười gian tà.
Chỉ 2 tháng sau, Nhạc Tĩnh cùng Nhạc Long thành công trở lại Nhạc gia. Nhạc lão thái gia mừng rỡ ôm cả cháu gái lẫn chắt vào lòng yêu thương. Cả Nhạc gia ngày hôm đó rạng rỡ tiếng cười. Nhạc Long nhỏ tuổi, tính tình hoạt bát, hết chạy chỗ nọ lại chỗ kia, ngó nghiêng khắp nơi. Bé vốn sống trong núi cùng mẫu thân, tuy trước kia đã từng sống trong Đông Cung, nhưng nới cho cùng vẫn chỉ là một đứa trẻ, thấy nơi rộng lớn này lại càng hiếu kì.
Sau bữa ăn cùng Nhạc gia, Nhạc Tĩnh cùng Nhạc Long trở về Tĩnh Viện, nơi ở trước kia của Nhạc Tĩnh khi chưa xuất giá.
Mộ Dung Phong nghe tin Nhạc Tĩnh trở ề từ Hắc y nhân, vội vàng đến Nhạc gia, nhưng lại bị toàn thể nam nhân Nhạc gia ngăn ở bên ngoài. Tuy nói hắn võ công cao cường hơn người, nhưng nam nhân Nhạc gia, có ai không là cao thủ. tất cả liên thủ, hắn hoàn toàn không có phần thắng. đành ngậm ngùi trở về cung.
Đồng thời, Hỏa Liên Nhi cũng đã nghe tin Nhạc Tĩnh trở về. Mặt nàng ta tái mét, rõ ràng Nhạc Tĩnh phải ở cùng Thái tử ca ca, tại sao... Không được, nàng (HLN) phải hành động, nếu không nàng (NT) sẽ cướp đi tất cả mọi thứ trong tay nàng.