Lần đầu tiên Vạn Nhất rơi vào trầm tư.
Lục Cận Phong đứng dậy đi tới, vỗ vỗ vào vai Vạn Nhất rồi nói: “Em vợ là người tốt, chỉ là làm việc có chút sơ suất, nếu cậu còn không nhanh lên, trong cục nhiều người tài năng xuất chúng như vậy, nói không chừng em vợ sẽ bị người ta dụ dỗ đi mất, đến lúc đó cậu có hối hận cũng đã muộn rồi.”
“Thôi đi, em hối hận cái gì chứ? Liên quan gì đến em? Nếu cô ấy thật sự tìm được đối tượng, em nhất định sẽ mang quà đến chúc mừng, nhân tiện chia buồn với người không may bị cô ta nhìn trúng.”
Vạn Nhất cười gượng, để che giấu sự hoảng sợ trong lòng: “Quên đi, em sẽ không quấy rầy cha con hai người nữa, em đi đây.”
Vạn Nhất xua tay, bước đi trông rất thoải mái.
Lục Cận Phong cũng không phải là người thích lo chuyện bao đồng, như chuyện tình cảm thì anh sẽ càng không quan tâm đến, tùy Vạn Nhất thôi.
Chỉ trong nháy mắt, đã đến ngày tập đoàn Yên Phong mở tiệc chiêu đãi.
Hàng chục phóng viên của các phương tiện truyền thông đã đến buổi tiệc, mọi người đều rất tò mò về công ty bí ẩn này.
Chỉ trong một thời gian ngắn sau khi bộc lộ tài năng, lên sàn chứng khoán như lốc xoáy, rồi nhanh chóng lọt vào top mười người giàu nhất của Forbes.
Tốc độ này thật là đáng kinh ngạc.
Bây giờ thế giới bên ngoài vẫn không biết tập đoàn Yên Phong này là của Lục Cận Phong. Cho dù có điều tra bối cảnh của công ty này, thì cũng tạm thời không tra ra được gì.
Những người nổi tiếng từ mọi tầng lớp xã hội đều đã tập trung tại tiệc chiêu đãi.
Những dịp như thế này, làm sao có thể vắng bóng nhà họ Chu, nhà họ Lý và nhà họ Sở.
Sau khi Sở Hướng Nam kết hôn với Vạn Linh San, hai người chung sống khá hòa thuận, thời gian trôi qua, cuối cùng cũng đã vượt qua được, thì mấy ngày trước cách không lâu, anh ta trở thành người nắm quyền nhà họ Sở rồi.
Trong một bữa tiệc chiêu đãi như thế này, Sở Hướng Nam nhất định phải khoe khang một chút, phụ nữ có lòng hư vinh thì đàn ông cũng có.
Một đứa con ngoài giá thú khó khăn lắm mới vượt qua được, chuyển mình trở thành chủ nhân, thì việc gì không đi khoe khoang khắp nơi? Hưởng thụ ánh mắt ngưỡng mộ và tôn sùng của người khác.
Bụng Vạn Linh San đã lớn nên không tiện tham dự, vì vậy Sở Hướng Nam đến một mình.
Tại tiệc rượu.
Sở Hướng Nam cầm ly rượu đỏ đang thưởng thức lời tán dương của người khác, đột nhiên có người quen bước vào, đó chính là Tô Vân.
Tô Vân búi tóc cao, mặc một bộ lễ phục lệch vai càng tôn lên vẻ quý phái, sang trọng của cô ta.
Điều kiện bên ngoài của Tô Vân rất tốt, sau khi sinh em bé đã nhanh chóng lấy lại vóc dáng, lại cộng thêm phần quyến rũ khi đã làm một bà mẹ, nên ngay khi vừa xuất hiện, cô ta đã ngay lập tức thu hút ánh mắt của nhiều người.
Ngay cả khi tất cả mọi người trong giới đều biết rằng Tô Vân đã từng là vợ của Sở Hướng Nam, thì vẫn có không ít đàn ông đã xiêu lòng vì Tô Vân.
Tất nhiên, bên trong đó cũng có một phần nguyên nhân là do nhà họ Chu đứng sau lưng Tô Vân.
Tô Vân và Chu Hoàng Long cùng nhau đến, Chu Hoàng Long đưa Tô Vân đến chào hỏi người quen, là đã có ý muốn Tô Vân làm một đoá hoa tiếp khách, mang lại lợi ích cho ông ta.
Bối cảnh, EQ cao, IQ cao, tài năng, sắc đẹp, cộng với bất kỳ thứ gì đều như vậy, đều là quân bài vua, chỉ cần ra là sẽ kết ván.
Sở Hướng Nam cảm thấy hơi khó chịu khi thấy Tô Vân được săn đón bởi một số thanh niên trẻ tuổi tài năng.
Đàn ông chính là như thế, đồ của mình đã xài qua rồi, cho dù đã vứt bỏ nhưng cũng không muốn người khác chạm vào.
Huống hồ chi, hôm nay Tô Vân rất kinh diễm, tâm tư của Sở Hướng Nam có chút dao động, thường ngày có Vạn Linh San ở canh, trông chừng anh ta mọi nơi, nên anh ta không dám có bất kỳ suy nghĩ nào.
Nhưng làm gì có người đàn ông nào mà không ngoại tình?
Nhân cơ hội Tô Vân vào nhà vệ sinh một mình, Sở Hướng Nam quan sát buổi tiệc rượu, nhân lúc không có ai chú ý, anh ta liền đi theo.
Tô Vân cố ý chờ ở chỗ ngõ cua, cô ta biết Sở Hướng Nam Nhất nhất định sẽ cắn câu.
Vừa rồi cô ta vẫn luôn quan sát Sở Hướng Nam, cô ta biết mình đã thành công thu hút sự chú ý của Sở Hướng Nam, vì vậy cô ta mới cố ý đi một mình và trao cho Sở Hướng Nam cơ hội.
Khi Sở Hướng Nam rẽ cua, Tô Vân vươn tay ra, táo bạo móc vào cổ của Sở Hướng Nam, kéo người tới chỗ tối của cầu thang.
“Em biết ngay mà, Hướng Nam à, anh yêu em mà.”
Hầu hết đàn ông đều sẽ không bận tâm và cũng không từ chối một người phụ nữ đã dâng đến tận cửa như vậy.
Nhưng một người đàn ông thông minh sẽ không hứa hẹn quá nhiều với người phụ nữ, chỉ chơi đùa vậy thôi. Sở Hướng Nam vẫn biết rất rõ Tô Vân và Vạn Linh San người nào càng có lợi hơn cho mình.
Sở Hướng Nam đưa tay móc cằm Tô Vân: “Hôm nay em rất đẹp.”
Nhìn xem, cặn bã biết bao nhiêu, biết nói chuyện đến nhường nào.
Chỉ bằng vài câu nói giả tạo, đã đủ khiến trái tim Tô Vân nở hoa rồi.
Trong lòng Tô Vân vui mừng khôn xiết, nhưng ngoài miệng lại nói: “Hướng Nam à, anh nhìn xem hôm nay em như thế này, thì đã nắm chắc được bao nhiêu phần có thể chiếm được trái tim của chủ tịch tập đoàn Yên Phong?”
“Tập đoàn Yên Phong?” Sở Hướng Nam cau mày.
Tô Vân cong môi cười, trở nên thông minh hơn rất nhiều: “Nghe nói chủ tịch tập đoàn Yên Phong là một người đàn ông trẻ tuổi có địa vị, chỉ trong một thời gian ngắn ngủi đã đứng vững trong giới kinh doanh. Một người đàn ông tài giỏi như vậy, cha em nhất định là hy vọng rằng người này có thể làm con rể của mình.”
Chu Hoàng Long đưa Tô Vân tới đây, quả thật là có mục đích này.
“Em nắm vào chủ tịch tập đoàn Yên Phong nên mới đến sao?” Lông mày của Sở Hướng Nam đã nhăn lại đến mức có thể ép một con ruồi rồi, anh ta đã bị Tô Vân lừa rồi.
“Chứ sao, anh thật sự cho rằng tôi đến đây là vì anh sao?” Tô Vân giễu cợt: “Chỉ là nhà họ Sở mà thôi, hiện tại có rất nhiều đàn ông theo đuổi tôi, đều có gia cảnh tốt hơn anh, tại sao tôi lại phải chọn anh.”
“Tô Vân.” Sở Hướng Nam ôm eo Tô Vân, giọng điệu đã lạnh đi đôi chút nhưng lại có chút bá đạo của một người đàn ông: “Phẩm giá của em như thế nào anh không biết sao? Buổi tối đến phòng 808 của khách sạn Bốn Mùa đi.”
Tô Vân đương nhiên là biết Sở Hướng Nam có ý gì, cô ta đã dốc hết tâm tư, nhưng vẫn không thể khiến Sở Hướng Nam mới miệng nhắc chuyện tái hôn, mà chỉ để cô ta làm tình nhân của mình, chính là loại không bao giờ nhìn thấy ánh sáng.
Sau khi Sở Hướng Nam vứt lại những lời này, anh ya xoay người đi về phía đại sảnh của tiệc rượu.
Thật trùng hợp, lúc này Tô Yên cũng đến rồi, một bộ lễ phục dài màu hồng cúp ngực, đột nhiên làm cho hai chân Sở Hướng Nam phải cứng đờ lại.
Bộ lệ phục màu hồng tôn lên khuôn mặt như hoa đào của Tô Yên, khuôn mặt hồng hào dịu dàng, cộng với làn da trắng nõn cùng dáng người mảnh mai của Tô Yên, sau khi sinh em bé cô vẫn còn vài phần khí chất thiếu nữ, nhan sắc xinh đẹp. Nhất cử nhất động, từng cái nhíu mày, từng nụ cười đều có thể mê hoặc lòng người.
Ngay khi Tô Yên vừa xuất hiện, ánh hào quang của cô đã dễ dàng dập tắt Tô Vân, vẻ đẹp thì lại lấn át hoa thơm cỏ lạ khác, khiến Tô Vân trở nên tối tăm hẳn đi.
“Tiểu Yên.”
Sở Hướng Nam không khỏi tiến đến gần, cách gọi tên cũng thật khác nhau.
Tô Yên quay đầu lại, nhìn thấy Sở Hướng Nam Nhi, sắc mặt có chút không vui. Thật là sai lầm mà, nếu sớm biết cô đã thông báo cho Lục Cận Phong một tiếng để đừng gửi thư mời cho nhà họ Sở.
Đối với một tên cặn bã như Sở Hướng Nam, đến chào hỏi Tô Yên cũng không muốn, cô xoay người định rời đi, nhưng Sở Hướng Nam đã nhanh hơn cô một bước, chặn ngay trước mặt cô.
“Tiểu Yên, đi nhanh như vậy để làm gì, hôm nay em thật đẹp.” Sở Hướng Nam vô liêm sỉ lấy những lời đã nói cho Tô Vân nghe nói lại với Tô Yên.
Tô Yên hờ hững nói: “Khuôn mặt là do cha mẹ ban cho, tôi bẩm sinh đã đẹp như vậy.”
Thật kiêu ngạo!
Sở Hướng Nam đột nhiên cảm thấy tính cách của Tô Yên thật hấp dẫn: “Tiểu Yên, nhà họ Lục đã phá sản rồi, em ở bên cạnh một tên nghèo hèn như Lục Cận Phong thật sự rất là ấm ức, anh ta hoàn toàn không xứng với em, chỉ cần em gật đầu, anh sẽ lập tức cưới em làm vợ.”
Những lời này vừa rơi vào tai Tô Vân từ trong nhà vệ sinh ra, cô ta tức giận đến mức sắp bùng nổ.
Cô ta đã dốc hết công sức ra để dụ dỗ Sở Hướng Nam, nhưng chỉ có được một cái danh là nhân tình, Tô Yên vừa xuất hiện, Sở Hướng Nam đã lập tức hứa sẽ kết hôn với cô.
Tô Yên giễu cợt, nhìn Sở Hướng Nam từ trên xuống dưới: “Với cái tình cách cặn bã này của anh, cho dù có xách dép cho tôi, tôi cũng cảm thấy chán ghét.”
“Tiểu Yên, em kiêu ngạo với anh làm gì chứ?” Sở Hướng Nam thẹn quá hóa giận: “Sao hả, chẳng lẽ em cũng nhắm vào chủ tịch của tập đoàn Yên Phong mà đến sao?”
Cũng?
Hai mắt Tô Yên nheo lại, có người ngấp nghé chồng của cô à?
“Đúng vậy, tôi còn đang vội đi gặp chủ tịch tập đoàn Yên Phong đây, nên sẽ không nói với anh nữa.”
Tô Yên quăng lại câu này rồi trực tiếp đi vào đại sảnh.
Hai người đến cùng nhau, nhưng Lục Cận Phong ở bãi đậu xe trả lời điện thoại, nên Tô Yên mới một mình lên trước.
Với tư cách là người tổ chức, Tô Yên là nữ chủ nhân, nếu Lục Cận Phong có việc, nữ chủ nhân làm sao có thể không có mặt được, vì vậy cô mới lên trước.
Tô Yên vừa cầm một ly rượu vang đỏ, Tô Vân không biết từ lúc nào đã xuất hiện ở phía sau cô, mà còn hùng hồn nói: “Tô Yên, chủ tịch tập đoàn Yên Phong là của tôi, lần này cô đừng hòng giành với tôi, tôi nghe nói chủ tịch tập đoàn Yên Phong còn trẻ và có địa vị, làm sao anh ấy có thể thích một người phụ nữ đã sinh bốn đứa con như cô được.”
Đây là kết quả vủa việc bày đặt làm ra vẻ bí mật, Tô Yên đau đầu, hóa ra Tô Vân là kẻ đang ngấp nghé chồng cô.
“Đều là những người phụ nữ đã từng sinh con, cô đừng nghĩ rằng cô chỉ sinh một đứa là có thể kỳ thị tôi vì tôi đã sinh bốn đữa con.” Tô Yên không vui. Cô sinh bốn đứa con thì đã sao, đâu có ăn cơm nhà người ta: “Sao cô lại ăn nói hùng hồn như vậy, cô không sợ chủ tịch tập đoàn Yên Phong đã kết hôn rồi sao? Đã là người có vợ có con rồi sao?”