Lệnh Vợ Số 1! Chồng Tổng Giám Đốc, Ở Trên Cao

Chương 87: Chương 87: Ngủ qua đêm ở phòng làm việc Tổng giám đốc (4)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

“Anh trai giám hộ, anh nhất định không biết ba năm trước An Hảo vừa lên cấp ba, liền cắt tóc ngắn còn ngắn hơn nam sinh, lúc mới bắt đầu rất nhiều nữ sinh trong trường đều bị cậu ấy mê hoặc, vì bề ngoài An Hảo vốn thanh tú đẹp mắt, người khác đều cho là anh đẹp trai từ đâu tới, lúc ấy An Hảo còn nhận không ít thư tình từ nữ sinh!”

“Đúng vậy, anh trai giám hộ! Lúc đầu An Hảo tổn thương rất nhiều nữ sinh, khi mọi người đều biết cậu ấy là nữ, đều đắc tội rất nhiều cô gái trong trường! Ban đầu bọn họ đều cảm thấy bị lừa gạt, nhưng thật ra An Hảo chúng tôi căn bản chưa từng nói cậu ấy là nam, muốn trách chỉ có thể trách bọn họ lúc ấy bị vẻ mặt nghịch trời của An Hảo thu hút, không thể oán An Hảo chúng ta… Anh nói có đúng không?”

“Còn nữa nha, An Hảo vừa lên cấp ba, vì tóc cực kỳ ngắn, hành động không hề giống nữ sinh bình thường, trưởng khoa trường học chúng tôi còn cố ý kêu cậu ấy lên phòng làm việc, sợ tính hướng cậu ấy có vấn đề…”

“Sau đó trường buộc cậu ấy dưỡng tóc dài, nhưng An Hảo không nguyện ý dưỡng tóc dài, bây giờ tóc dài qua tai đã là dài nhất trong ba năm qua, rốt cuộc nhìn có chút bộ dạng con gái, trước kia hoàn toàn là một thằng nhóc!”

“Quan trọng nhất là thằng nhóc này còn luôn chạy ra ngoài trêu chọc nam sinh, đắc tội nữ sinh toàn trường, sau lại đắc tội nam sinh toàn trường, anh nói An Hảo chúng ta sẽ có hình tượng gì trong mắt học sinh trường? Nhất định là người người muốn đánh đó nha, ha ha~”

“Sau đó An Hảo còn đặc biệt trượng nghĩa không sợ chuyện gì, cho nên đắc tội không ít người, nhưng bình thường An Hảo đánh nhau cũng không phải đều không có lý do, giống như chuyện Hàn Như lần này, mỗi lần An Hảo ra tay đều có lý do, nhưng mỗi lần đều bị oan, cũng lười giải thích, vì giải thích bọn họ cũng không tin, cho nên lâu ngày, mọi người đều không thích cậu ấy, bao gồm giáo viên trong trường cũng không thích cậu ấy…”

“Nhưng chúng tôi hiểu An Hảo, chúng tôi và An Hảo là bạn tốt, mỗi ngày ăn ở chung một chỗ, cùng nhau xưng bá ở trường, cùng cua anh đẹp trai, cùng điên cuồng quậy, nói thật, nếu không có An Hảo, tôi và Hoàng Mậu đã sớm thôi học, thật sự không chịu ánh mắt nịnh bợ của những người đó trong trường này, đúng là chán ghét.”

“Aiya, không nói chuyện này nữa, dù sao An Hảo thế nào chúng tôi đều biết, nói tới chuyện mấy năm nay An Hảo cua trai đẹp mới có ý nghĩa chứ!”

“Đúng đúng, anh trai giám hộ, anh không biết đâu, An Hảo đã từng muốn tán tỉnh giáo viên thực tập trường chúng tôi, nhưng người ta lớn lên đẹp trai, cho tới nay là học sinh giỏi không yên sớm, là loại cực phẩm có bộ mặt giá trị nhưng không có tình thương!”

“An Hảo vì cua anh ta, mỗi ngày đều viết thư tình, hay dùng bút dạ quang viết, mỗi ngày ra vườn hoa sau trường hái hoa tặng anh ta, còn đến phòng radio trường hát tặng anh ta! Kết qua giáo viên thực tập kia hoàn toàn không để ý cậu ấy, khoảng thời gian đó làm An Hảo buồn rầu…”

“Sau đó An Hảo dứt khoát chạy tới cửa trường học chặn đường giáo viên thực tập, lúc chúng tôi cho là cậu ấy sẽ bá vương ngạnh thượng cung cường hôn giáo viên thực tập, cậu ấy lại đánh anh ta một trận, mắng anh ta không có mắt, sau khi đánh người xong, tra hỏi anh ta có muốn lui tới với cậu ấy không, kết quả…”

Thần Thần và Hoàng Mậu càng nói càng buồn cười, cuối cùng nằm trên bàn cười nói: “Ha ha ha, kết quả giáo viên thực tập kia làm thủ tục chuyện trường, thoát khỏi trường A, ha ha ha ha…”

Trong vòng một tiếng, An Hảo bị bạn tốt của cô không ngừng vạch trần khuyết điểm, thậm chí bọn họ vừa nói chuyện cũ rối loạn của cô, còn không chút thu liễm mà cười lớn!

Thật sự sắp bị tức chết!

Nhưng Tả Hàn Thành hiển nhiên nghe rất chuyên tâm, hoàn toàn không cảm thấy chuyện hai nữ sinh ngồi đây kẻ là lãng phí thời gian, ngược lại trong mắt có nụ cười nhàn nhạt, giống như đang khích lệ bọn họ tiếp tục.

“Trừ chuyện giáo viên thực tập vì bị cậu ấy theo đuổi điên cuồng mà chuyển trường, còn có đám côn đồ đặc biệt thích ra ngoài trường đánh nhau kia của trường chúng tôi, có một lần An Hảo vì hiểu lầm chọc những nữ thần trường chúng tôi khóc, mấy tên côn đồ kia trực tiếp đi tìm An Hảo gây phiền toái~”

“Dù sao cho tới nay An Hảo ở trong trường học cũng không giống nữ sinh, bọn họ hoàn toàn không đối đãi với cậu ấy như nữ sinh, ra vẻ đe dọa muốn đánh cậu ấy, An Hảo lúc ấy nhanh chân chạy, sau đó bốn nam sinh cao to kia đuổi theo, An Hảo chạy quanh trường, cuối cùng bọn họ chạy mệt, An Hảo xoay người đánh bọn họ quật ngã!”

“Lúc ấy tôi và Thần Thần đứng bên cạnh nhìn, động tác của An Hảo đẹp trai sắp chinh phục chúng tôi! Chúng tôi hiểu rõ cậu ấy, biết trong lòng cậu ấy vẫn còn cất giấu lòng thiếu nữ nũng nịu đơn thuần, chỉ là bị bên ngoài che đậy mà thôi. Nếu tính hướng cậu ấy thật sự có vấn đề, lúc đó chúng tôi nhất định sẽ quỳ dưới váy cậu ấy hô to ‘chồng à’.”

“Cho nên nói đừng thấy An Hảo bình thường có thể nhịn, nhưng chuyện Hàn Như lần này hoàn toàn chọc giận cậu ấy, nếu không An Hảo tuyệt đối không xuống tay nặng như vậy! Hơn nữa lần trước An Hảo xảy ra chuyện cũng là vì Hàn Như, cậu ấy còn cứu cô ta, kết quả không nghĩ tới Bạch liên hoa kia không biết xấu hổ, mỗi ngày đều bôi nhọ An Hảo chúng tôi không nói, còn dám kêu người đi khi dễ cậu ấy, thật sự cho rằng An Hảo sợ bọn họ sao…”

“Đúng, An Hảo dù sao cũng là thiếu nữ có võ, bọn họ dám khiêu khích An Hảo, chính là tự tìm cái chết.”

“Aiya, nhắc tới An Hảo cậu ban đầu không đi học nhảy múa và dương cầm gì, mà đi học Teakwondo, bây giờ nhìn lại đúng là lựa chọn tốt!”

Hoàng Mậu vừa khen cô vừa tổn thương cô, còn cười hề hề giơ ngón cái khen cô.

An Hảo nhịn ý nghĩ muốn ụp mì lên đầu hai người bọn họ, nghiến răng nói: “Nói đủ chưa? Nói nữa có tin mình đánh cả hai cậu không!”

Hoàng Mậu và Thần Thần cười híp mắt nhìn Tả Hàn Thành từ đầu đến cuối sắc mặt bình tĩnh, đắc ý nói: “Có anh trai giám hộ ở đây, cậu không dám ra tay đâu, anh trai giám hộ, anh nói có đúng không?”

An Hảo giơ tay lên vuốt trán, mặt đầy thống khổ nói: “Đời này thất bại lớn nhất chính là gặp hai cậu, hai cậu mau về viết giấy tuyệt giao cho mình, viết khoảng ngàn chữ gì đó, viết xong ba chúng ta ký tên, lập tức tuyệt giao!”

“Một ngàn chữ?” Thần Thần trừng cô: “Cố An Hảo cậu giết bọn mình! Yêu cầu một ngàn chữ này, cả đời này cậu cũng đừng nghĩ có thể thoát khỏi bọn mình!”

An Hảo khóc không ra nước mắt, chỉ kém hung hăng đập đầu lên bàn tự hủy hoại, bày tỏ mình quyết tâm rất muốn thoát khỏi hai người bọn họ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.