Cảnh tượng đập vào mắt tớ ... ba tớ và ông ta đang cãi nhau dường như rất căng thẳng, còn có sự góp mặt của mẹ tớ và bà mẹ của Alissa, nhưng trong lúc đó không ai về phe ba tớ cả ngay cả mẹ tớ, điều đó đã khiến tớ thấy thắc mắc. Bỗng dưng, ông ta tiến gần nắm lấy cổ áo ba tớ xô sát xảy ra, không ai nhường ai. Ông ta đẩy ba tớ vào thành lang cang của sân thượng, càng lúc tớ thấy ba tớ càng lúc càng yếu không còn sức lực nữa, dần dần ba tớ bị ngả về đằng sau thả người về không trung, nhưng ông ta bắt kịp tay ba tớ, lúc đó tớ rất biết ơn ông ta vì đã kịp thời cứu ba tớ. Nhưng, suy nghĩ ấy của tớ biến mất khi ông ta thả tay ba tớ ra mặc cho ba tớ đã níu lại, mẹ tớ thay vì gọi cảnh sát. Nhưng không, bà ấy đã kiếm mọi cách để ông ta thoát tội, bà ấy còn nhốt tớ trong nhà không cho tớ ra ngoài tránh tớ nói ra sự thật ảnh hưởng đến sự nghiệp của họ, không lâu sau ông James và mẹ tớ cưới nhau, nhà ba tớ bà ấy đã bán để đầu tư vào công ty của ông ta rồi bắt tớ về nhà ông ta ở, tớ đã phản đối thậm chí tớ ra ngoài đường sống, nhưng tớ nghĩ lại điều đó chỉ thiệt hại cho mình, chắc ba mình cũng rất buồn khi nhìn bộ dạng tớ như vậy, tớ đã thầm nghĩ mình phải mạnh mẽ hơn, sống thật tốt để còn giúp ba mình rửa hận , nên tớ đã ra điều kiện khi nào bà .... ra khỏi nhà thì tớ sẽ ở đây, đây là điều cuối mà tớ giúp mẹ tớ thoát khỏi những mưu kế của bà ta.
Cả căn phòng tràn ngập sự u ám câu chuyện của quá khứ đau buồn, đến gió cũng ngưng lùa vào phòng để xoá bớt đi phần nào sự lạnh lẽo trong lòng của Navy một cô gái nhỏ nhắn có tuổi thơ dữ dội. Sharon cũng bị cuốn vào cảm xúc của câu chuyện, ánh mắt chợt buồn hẳn nhìn Navy.
-Vậy mục đích của cậu ở đây là... trả thù? -Càng nghe sự việc Sharon càng ngỡ ngàng với Navy không giống bạn thân mà cô từng quen biết.
-Ừ, tớ sẽ khiến ông ta phải mất tất cả những gì đang có, thậm chí còn phải đau khổ hơn cái chết. -Những câu nói kèm theo ánh mắt sắc bén của sự thù hận đáng sợ, tay cô đang dồn sức nắm chắc vào drap nệm.
Nhìn vào đôi mắt nâu của Navy, mặc dù chơi với cô rất lâu, bây giờ Sharon có phần nào hiểu về cuộc sống hiện tại mà cô phải đối mặt. Sharon đặt tay lên vai Navy nói nhẹ an ủi:
-Navy à, cậu thật sự rất khác với Navy tớ từng quen, nhưng mà... tớ sẽ ủng hộ quyết định của cậu.
-Thôi cậu lo đi tắm đi toàn nói những câu nổi da gà không à. -Câu nói đùa của Navy làm phá tan sự u ám của câu chuyện.
Sharon biết câu nói đùa ấy để tránh né, để giấu đi đôi mắt đỏ hoe, hàng mí thấm ướt của những giọt nước mắt cố kìm ném không để nó rơi.
Navy hiểu được cái cảm giác của ba mình, khi đến bước đường cùng, không một ai đứng về phía mình ngay cả người vợ chung sống chục năm lại phản bội mình, đến mức ta có thể nghĩ sẽ không bao giờ vượt qua được, cái cảm giác đấy như bị cả thế giới quay lưng lại với mình. Tuy vậy, ông cũng không hề hạ mình xuống để cầu xin cho lỗi lầm mà mình không gây ra . Mặc dù, không nói ra được bằng lời, nhưng chỉ cần nhìn hành động sự việc lúc ấy, cô có thể nhận ra bài học cuối cùng của ba muốn nói với mình trước khi rời khỏi thế giới này, bài học này cũng là động lực để cô có thể vững bước trong cuộc sống đầy bon chen ngày nay.
.........
AND CHAP 4