Linh Môi Sư Trọng Sinh

Chương 7: Chương 7: Bánh Răng Vận Mệnh




CHƯƠNG 7, BÁNH RĂNG VẬN MỆNH

Mây đen che khuất mặt trời dần tan, một giây trước vẫn còn “keng keng” mà giây sau mưa đá đã tạnh, thật đúng là đến cũng vội mà đi cũng vội. Ánh nắng một lần nữa bao phủ tầng một mang về cảm giác ấm áp.

Tâm nguyện nhiều năm chấp nhất cuối cùng cũng hoàn thành… Bạn trẻ linh sau lưng Lý Mật có chút hưng phấn quá độ. Đang ngồi mà cũng không yên cứ cọ qua cọ lại, lúc gục đầu xuống viết thì không ngừng lầm bầm này nọ, thầy giám thị thường xuyên nhìn về hướng cửa sổ.

“Em kia, làm sao thế?”

“Em nói nè thầy giáo, thầy có thể trước im miệng được không?” quyền khống chế thân thể tạm thời giao vào tay Lý Mật nhưng Khúc Y Nhiên vẫn cảm giác được tất cả. Lý Mật ngẩng đầu tặng cho thầy giám thị một nụ cười mỉm chói lóa, ngậm miệng không nói gì nữa theo lời Khúc Y Nhiên, trong lòng lại bất mãn phun trào, ‘Tôi còn không phải vì cùng cậu nói chuyện sao? Thật là… mấy cái nhỏ nhặt căn bản thế mà cũng làm sai nhiều vậy, không biết thẹn với thầy dạy toán của mình ak?’

Khúc Y Nhiên thở dài, ‘Đừng viện cái lí do thiếu muối này, cùng tao nói chuyện thì cần mở mồm ra chắc. Ta không muốn học khoa lí nên mới đăng kí vào khoa văn chuyên nghiệp.’

‘Anh muốn học khoa văn ak?’Lý Mật cực kì kinh ngạc.

Nó phát hiện thiếu niên này mỗi lời nói ra đều có thể dọa đến con quỷ là nó.

‘Này, mau viết đi, còn có 10’ nữa thôi.’

‘Ây dô, yên tâm đi.’Lý Mật dùng thân thể Khúc Y Nhiên nhe răng khóe miệng nhếch thật cao. ‘Anh đã không muốn học tiếp khoa lí lại không làm được bài thi vậy thì ngày mai thi lí cũng giao cho tôi được không!’

một con quỷ mà cũng cò kè mặc cả, thật là hiếm thấy. Huống hồ mượn thân thể cậu làm bài kiểm tra cũng chỉ là việc nhỏ không đáng gì nhưng nếu không cho nó làm bài thì Lý Mật lại chuyển đích ngắm sang thí sinh khác thì lại phiền toái a. Đại đa số người trong trường này đều không chịu được khi bị linh nhập thể.

‘Nha, biết rồi.’ Khúc YNhiên nói đồng thời tự động xem nhẹ cảm giác thầm thấy may mắn trong lòng mình. Là con quỷ này chủ động muốn thi thay mình…không tính là gian lận, không tính… đúng không…

Bạn trẻ quỷ hình như nhận ra tâm lí đà điểu kì lạ của cậu, cúi đầu cười xuy một tiếng lại bắt đầu tập trung tinh thần làm bài. Làm xong bài toán cuối cùng, ha ha a…

Tuy sgk bị sửa chữa nhiều lần rồi, tuy đề bài ra càng ngày càng biến thái, số câu cũng nhiều thêm… nhưng chớ quên năm nào nó cũng cắm chốt ở đây, đề nhìn qua thì không nói ngẫu nhiên còn có đề thi trùng với bài giảng trên lớp, nó cũng đối chiếu được lời giải của mình. Đúng vậy, nó không phải chỉ kì thi mới xuất hiện, bình thường cũng lắc lư lắc lư lượn lờ trong trường nha. Nhưng điều này không thể nói cùng linh môi sư được. Không thể! Lí quỷ vui vẻ trong lòng Khúc YNhiên đều biết hết nhưng không nói gì. Trước mặt linh môi sư thì quỷ không giấu diếm tâm tư được đâu. Cũng là tâm tư nhóc quỷ này thật đơn thuần thanh thấu,một lòng vì kì thi nên cậu cũng chả chấp nhặt nó làm gì. Coi như là cấp chút mặt mũi cho nó nhỉ?

Giờ thi toán chấm dứt, Khúc Y Nhiên duỗiduỗi thắt lưng phi thường tự nhiên mà đem con quỷ đá ra khỏi thân thể mình. Trước khi đi còn không quên dặn dò: ‘Tạm thời ở trong phòng học này đi, đừng có đi loạn.’ Nhỡ va vào người nào thân thểyếu ớt lại ảnh hưởng đến tuổi thọ của người ta.

Lý Mậthưng phấn xanh cả mắt, ‘Không đi loạn không đi loạn, tôi còn chờ cậu mai cho tôi làm bài thi lí mà!’ thế nào mà bỏ đi loạn được.

Khúc Y Nhiên, ‘…’

Tạm biệt nhóc quỷ Lý Mật đang hưng phấn chờ đến ngày mai, Khúc Y Nhiên tránh những thí sinh đang ào ra cửa, im lặng đi tốp cuối cùng. Linh trong trường xem như tạm giải quyết còn cái linh trong nhà kia thì vẫn chưa rõ ràng. Cậu cũng không nóng lòng vì cơ hội cũng sẽ xuất hiện thôi. Người nhà Khúc gia và Đường gia đều đã hoàn toàn tiếp nhận tính cách “chuyển biến” của cậu rồi? Lí do trúng tà này cứ như ván đã đóng thuyền, chắc như đinh đóng cột rồi. Khúc Y Nhiên cũng thuận theo, không đồng ý cũng không phản bác. Nhưng mà mấy chiến hữu trong trường học lại chưa biết lí do này, nhất định sẽ thắc mắc nhiều thứ. Nên lúc Khúc Y Nhiên đi đến cổng trường nhìn thấy bố mẹ cùng 3 đứa Ngụy Tấn,Cao Tuấn, Phương Ngôn thì cũng không thấy làm lạ.

“Mày lề mề quá, anh Khúc!”Cao Tuấn giơ tay vẫy cậumột hồi, “Nhanh lên, chú Khúc, chị Đường đều chờ mày lâu rồi.”

“Tiểu Tuấn, vừa mở miệng liền ngọt như vậy nha” Đường Hiểu Hiểu bị Khúc Thiên Triết ôm eo, gợi lên nụ cười tỏa nắng.

“Xem em vui chưa kìa, con nó ra rồi kìa, không sợ bị nó chê cười ak.” Người bị gọi là chú, Khúc Thiên Triết bất đắc dĩ lắc đầu, trong mắt lại đầy yêu chiều, so với lúc yêu cuồng nhiệt còn có phần nhiềuhơn.

“Đường tỉ đâu giống như đã có con đâu? Ai… lúc trước em còn tưởng chị và anh Khúc là hai chị em không ak.” Cao Tuấn có chút đỏ mặt gãi một đầu chổi lông gà. Thật mất mặt a, lúc ấy nó còn chạy đến hỏi người ta có người yêu chưa, ai mà nghĩ tới người đẹp gợi cảm mười phần này lại chính là mẹ của chiến hữu tốt nhất của mình đâu =.=

Đường Hiểu Hiểu cười vui vẻ nhưng khi thấy con mình đang chậm rãi đến gần thì khuôn mặt tươi cười cứng đờ, thở dài sâu kín một tiếng, “Ai, Nhiên Nhiên mệnh khổ. 3 người các con đều là bạn thân nhất của nó, chúng ta… cái gì cũng đừng hỏi, nó không chịu nổi kích thích đâu.”

“Cô yên tâm đi, chúng con đều biết mà.” Ngụy Tấn nói xong, đi nhanh về phái trước cực kì tự nhiên khoát cánh tay thon dài lên vai Khúc Y Nhiên, “YNhiên, đang chờ mày nè.”

“Mẹ, ba.” Giờ đã có thể rất trôi chảy gọi ra hai cái xưng hô này rồi.

Trong lòng Khúc Y Nhiên đã đem họ trở thành cha mẹ ruột của mình, vẫn luôn muốn tận trách nhiệm làm con với họ.

“Đã ra rồi.” Khúc thiên triết thấy vẻ mặt con mình không tồi cười vui vẻ.

“Nhiên Nhiên, Tiểu Tuấn vừa nói muốn xuống bếp nhà ta làm sườn kho tàu đó.”

“Ế? Đường tỉ ak, em có nói… khụ… được rồi, em đúng là đã nói như vậy…”bị đôi mắt đẹp của Đường Hiểu Hiểu trừng như vậy, Cao Tuấn sờ sơ cái mũi sửa miệng lại.

“Mày lại tham thịt rồi?” không phải giữa trưa vừa mới điên cuồng đánh chén một bữa thịt nướng buffet sao =.=

Khúc Y Nhiên Nói cực kì tự nhiên lại mang theo chút bất đắc dĩ, ngoài ý muốn lại giống khẩu khí thường ngày của “Khúc Y Nhiên” khiến bọn Cao Tuấn cũng Khúc Ngôn giật mình, lập tức nở nụ cười. Khúc Ngôn thở dài, “Cao Tuấn là đồ tham ăn, mày còn không biết sao?”

“Nhưng mà tao thấy lúc đi thi đại học mà cứ đi đi về về thì thôi đừng vào khúc gia quấy quả nữa thì hơn.” Ngụy Tấn tâm tư tinh tế nói, nó vẫn cảm thấy ánh mắt Khúc Y Nhiên mang theo chút mỏi mệt.

Đúng là mệt chết đi được. Giờcậu không có vòng bạch ngọc nên người, tuy là có thể chất khác người nhưng việc tiếp quỷ nhập thân vẫn rât tốn sức, cần nhiều thời gian khôi phục. Huống chi ngày mai còn để Lý Mật nhập thân một lần nữa, nếu hôm nay mà không nghỉ ngơi cho tốt thì tổn hại còn lớn hơn nữa. Khúc Y Nhiên tiếp lời Ngụy tấn, “Đúng, thi xong các môn mời bọn mày đến nhà tao ăn cơm nhé. Mai còn cả một ngày thi chắc ăn cũng không có tận hứng được.”

Không nghĩ tới Cao Tuấn lại đáp, “Cũng được!”

“Háu ăn.” Khúc Ngôn chỉ tiếc rèn sắt không thành thép cho Cao Tuấn một cái cốc rõ đau. Cao Tuấn ôm cái trán đỏ rực bất mãn trừng mắt, chổi lông gà dựng thẳng đứng, “Mày ghen tị a, ghen tị sức ăn tao khá hơn mày, ghen thị tao khẩu vị hơn mày, ghen tị tao thích ăn sườn kho tàu đúng không!”

Khúc Ngôn dở khóc dở cười, “Tao ghẹn tị những thứ ngớ ngẩn ấy với mày làm gì…”

“Tham ăn” Khúc Y Nhiên cùng ngụy tấn liếc nhau cùng cười.

Thấy con cuối cùng cũng lộ ra khuôn mặt tươi cười, tuy không phải dạng cười rực rỡ như ánh mặt trời nhưng Đường Hiểu Hiểu lại phá lệ thấy rất thỏa mãn. Chỉ cần con không có việc gì cô liền thấy thỏa mãn! Tâm tư của người làm mẹ vừa đơn giản lại trực tiếp như thế đó.

“Tối nay em sẽ trổ tài nấu nướng nhé?” Đường Hiểu Hiểu thì thào sát bên tai chồng.

Khúc Thiên Triết gật gật đầu, “Được đấy, lâu rồi không được ăn bánh bao thủy tinh với xíu mại nhỏ em làm rồi. Anh thấy Nhiên Nhiên gần đây biểu tình lúc uống canh bổ mà cứ như đi pháp trường, đem nay bảo phòng bếp thôi làm canh mà em giấu dược liệu vào nhân thịt nhé.”

“Con không thích uống cũng không nói, Nhiên Nhiên bây giờ càng lúc càng rối loạn giống anh.”

“Anh mà rối loạn?” Khúc Thiên Triết nhíu nhíu đôi mày.

“Anh là đồ cầm thú.”

“Cảm ơn em đã khích lệ.”

hai người cũng cười cười. Lấy nhau đã hơn 20 năm mà tình cảm vợ chồng vẫn như ngày mới cưới. Khúc gia Đường gia vẫn là hai gia tộc lớn, các cụ thân thể vẫn thực khỏe mạnh đều rất có tinh thần, con gái thì hôn nhân mỹ mãn, sự nghiệp thành đạt, mấy đứa nhỏ cũng dần trưởng thành, ngay cả Khúc Y nhiên nhỏ tuổi nhất cũng đã thi đại học rồi… Ai mà biết trước được, 4 năm sau, hai đại gia tộc kia vẫn đứng vững ở tỉnh L. Khúc Y Nhiên vẫn là câu nói kia, nước có nguồn, cây có cội, mọi việc đều có nhân quả liên hệ. Biến cố của hai nhà Đường Khúc chắc chắn không phải ngẫu nhiên. Giống như thiếu niên kia trước lúc đầuu thai chuyên thế đã nói với mình, có âm mưu. Mà cái chết của y mới chỉ là bắt đầu thôi. Âm mưu gì thì Khúc Y Nhiên cũng không rõ ràng lắm. một giây khi cậu cho con quỷ kia nhập thân làm bài thi thì vận mệnh cũng bắt đầu chuyển hướng khác rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.