Linh Môi Sư Trọng Sinh

Chương 8: Chương 8: Chuyển Biến




CHƯƠNG 8, CHUYỂN BIẾN

Bữa tối hôm nay làm Khúc Y Nhiên vô cùng ngạc nhiên, là do mẹ Đường một tay nấu hết. Bánh bao thủy tinh gạch cua thơm ngào ngạt, xíu mại hải sản, bánh bao sữa,… món nào cũng nhìn cực kì tinh xảo mê người. Đường Hiểu Hiểu giỏi nhất là nấu ăn, năm đó cùng Khúc Thiên Triết tu thành chính quả là do nắm được dạ dày của ông. Bởi vì không hảo ngọt nhưng mùi vị lại rất nhạt, Khúc Y Nhiên lúc đầu có chút do dự nhìn chằm chằm cái đĩa có mấy món nhỏ trên bàn mà chậm chạp không chịu xuống tay. Nhưng khi cậu nếm thử một cái bánh bao sữa thì dạ dày liền bị mẹ bắt làm tù binh luôn. Không ngọt không ngấy nguyên liệu đều là nhất đẳng nha.

Thấy Khúc Y Nhiên động đũa rồi không ngừng lại được, một miếng lại một miếng, khẩu vị nhìn qua rất hợp, không tồi. Đường Hiểu Hiểu rốt cục thở dài nhẹ nhõm một hơi, không tiếng động nở nụ cười.

“Thiên Triết, anh nói có phải Nhiên Nhiên rất ghét đi học không?” tính cách con mình biến đổi nghiêng trời lệch đất, mẹ Đường tối hôm qua vụng trộm chạy đi lụcWeibo mà con mình vẫn thích lên. Toàn cái nhảm nhí, cua gái, lảm nhảm từ thằng N có bạn gái không đủ xinh lại còn thích chưng diện, lại lải nhải không ngừng về thấy chủ nhiệm lớp đầu hói, trường cho nghỉ ngắn quá, lại toàn bị thầy cô chiếm dụng thời gian nghỉ… rất có khuynh hướng ghét học nha.

“Con nó có ý gì, mấy năm nay chúng ta đều không đoán được.” Tầm mắt Khúc Thiên Triết dừng trên mặt Khúc Y Nhiên, “Lăng Phong cũng thế mà Y Nhiên cũng vậy”

hai thằng con trai trong nhà, tính cách khác hẳn nhau. Thằng cả Lăng Phong trầm mặc ít lời, tốt nghiệp đại học xong liền một mình sang Mỹ gây dựng sự nghiệp, còn rất cố gắng học lấy bằng thạc sĩ, rời nhà 3 năm mà qua tết mới gọi điện về gửi lời chúc phúc ông ngoại,lại chưa về nhà lần nào.

Đứa nhỏ đó từ bé đã rất độc lập, đối với sản nghiệp khổng lồ trong nhà không có hứng thú lại cũng không quan tâm đến đứa em được cha mẹ cưng chiều từ nhỏ…

Đứa thứ hai Khúc Y Nhiên tính cách lại rất sáng sủa hoạt bát nay lại vì “ngoài ý muốn” mà trầm mặc, ít lời. Có lẽ bọn họ tới bây giờ vẫn không thật sự hiểu bọn nhỏ, Lăng Phong không muốn nhận những an bài tỉ mỉ của gia đình vậy còn Y Nhiên…chắc… nó cũng không muốn đâu.

“Bọn nhỏ lớn rồi, tự có ý nghĩ của riêng mình, chúng cũng không muốn mình nhúng tay vào tương lai của chúng đâu… ý nghĩ này không phải chúng ta năm đó cũng có sao?”

“Đúng vậy, em cũng từng có ý nghĩ này.” Đường Hiểu Hiểu tựa vào vai Khúc Thiên Triểt, có chút thương cảm thở dài, “Lăng Phong không ở nhà, em cũng không muốn đứa thứ hai cũng ra đi đâu. Nếu con không muốn tiếp tục đi học thì chúng ta cho nó làm việc nó thích cũng được, không nên ép buộc nó.”

“Ừm như vậy cũng tốt.”

Làm cha mẹ hi vọng đơn giản nhất là con mình có tiền đồ, có cuộc sống hạnh phúc mà thôi…

Không muốn học đại học thì làm cái khác cũng được.

Giờphút này ai cũng không ôm ảo tưởng đối với thành tích thi của Khúc Y Nhiên, bao gồm chính cậu. Lúc Lý Mật nhập vào cậu, suy nghĩ của cậu chính làđề toán rốt cục đã có người làm hộ rồi. Làm đúng thế nào, kết quả thế nào… Khúc Y Nhiên cũng không có quan tâm lắm, nhất thời cũng quên để ý “việc nhỏ” này.

Việc nhỏ, cuối cùng lại thành chuyện lớn.

Ngày hôm sau bài thi Lí toàn quyền giao cho Lý Mật phụ trách, Khúc Y Nhiên lui về thân thể mình lặng lẽ điều tức khôi phục. Đến lúc đề thi đã làm được kha khá thì nhóc quỷ họ Lí sờ sờ cái mũi hỏi trong lòng. “Là cậu hại tôi…tối qua còn chưa có đi WC.” Lúc sống nó có thói quen mỗi đêm tám giờ đều phải điểm danh trong toilet, lúc chết rồi tuy không đi được nhưng vẫn phải điểm danh mới quen. Kết quả đêm qua không biết vì sao lại không ra khỏi phòng học được.

‘Là tao hại mày ak, mày là quỷ thì còn đi vệ sinh cái quái gì?’ Khúc Y Nhiên kì quái nói.

Lý Mật rất tự nhiên đáp, ‘Điểm danh!’

Khúc Y Nhiên, ‘…’

Khẩu khí có chút quá đương nhiên rồi, Lý Mậtngượng ngùng giải thích, ‘Khụ, tuy rằng tôi biết không đi được nhưng đã thành thói quen rồi, cứ cảm thấy giờ đấy mà không đi tranh WC thì thấy khó chịu.’

Khúc Y Nhiên, ‘…’

Lý Mật sợ cậu không hiểu nên lấy một ví dụ thông thường ra, ‘Ví dụ như một người bị khiết phích chỉ cần một ngày không tắm liền thấy khó chịu toàn thân. Tôi cũng vậy đó.’

Ví dụ thối nát gì đây, cùng người bị khiết phích thì liên quan gì?

Khúc Y Nhiên dở khóc dở cười, cậu bị một chút khiết phích vậy là trúng đạn rồi…

‘Đừng quanh co lòng vòng, mau nói mục đính của mày đi.’ Khúc Y Nhiên không muốn dông dài cùng con quỷ này, cậu biết chấp hất của nó là gì.

Lý Mật nhếch miệng cười, ‘Ai nha, bị phát hiện rồi.’

Thật là một thiếu niên sâu sắc nha, tuyệt đối chả giống 18 tuổi tí nào. Đúng là nó có mục đích khi nói cái đó, ‘Tối qua tôi không được điểm danh cậu có phải cho tôi ăn lót dạ tí không, để vá lại tâm hồn bi thương thống khổ của tôi?’

‘Đừng kể khổ với ta, vô dụng thôi.’ Khúc Y Nhiên thản nhiên vạch trần điệu bộ của nó.

‘Được rồi, tôi đây nói thẳng.’Lý Mật không thừa nước đục thả câu nữa mà hai tay nắm lại trước ngực thỉnh cầu nóivẻ mặt chân thành, ‘Ngài hào phóng như vậy lại hay giúp người nữa chứ, có thể cho tôi thi nốt kì thi tiếng Anh không?’

Khúc Y Nhiên, ‘…’

Cảkính ngữ cũng đã dùng cơ đấy =.=

‘Không được sao? thấy lâu không được đáp lại, bạn trẻ quỷ làm ra biểu tình khóc thương, chính là dùng thân thể Khúc Y Nhiên nên trông chẳng ra sao cả. một đầu tóc vàng rực rỡ vẫn chói mắt như vậy mà đôi mắt to lại mị thành một độ cong quỷ dị, môi mỏng màu hồng đô thành hình trái tim, cứ cọ qua cọ lại trên ghế bộ dáng cực kì giống một con chó đáng thương. Khúc Y Nhiên thực sự là chịu thua luôn.

‘Cô giám thị lại nhìn qua rồi, cô ấy khéo cho tôi là bị tâm thần phân liệt mất.’

‘Được rồi, chắc cậu không đồng ý chứ gì.’Lý Mật lắc đầu, cầm lấy bút lại chậm chạp không chịu hạ xuống, ‘Thực ra thì…tiếng Anh cũng không không phải sở trường của tôi, nhưng mà… tôi không muốn sớm như vậy đã phải rời bỏ nhân gian, tôi lượn lò trong trường đã lâu như vậy rồi, phải rời đi có chút luyến tiếc. Dù vẫn là quỷ cũng được…a…’

Đầu thai chuyển thế cũng giống như khi game over, đều phải bắt đầu lại từ đầu. Trang bị không có ũng không sao, cấp bậc không có thì đi luyện lại…nhưng mà trí nhớ thì sao? Không còn trí nhớ, nó cũng không còn là Lý Mật nữa. Nó sẽ đầu thai vào nhà nào, nhỡ người ta lại đem hắn vứt ở cửa cô nhi viện thì sao? (bạn ấy là cô nhi) Nếu là như vậy thì thà cứ làm quỷ ở nhân gian mà phiêu tiếp còn hơn. Ít nhất còn có thể tùy tâm sở dục mà chọn hướng bay, yên lặng chờ đợi kì thi đại học hằng năm lại đến, nhìn lũ thí sinh bị bài thi khó tra tấn cho thống khổ, nhìn đề thi thay đổi lớn hằng năm… hình như đã thành chấp niệm mới trong lòng nó.

Thì ra còn có loại quỷ muốn như thế này sao? Quyến luyến nhân gian là vì không muốn quên đi cuộc đời đã qua, tuy rằng cuộc sống ngắn ngủi , nhấp nhô…nhưng với nó mà nói lại là nhưng kí ức quí giá nhất.

‘Kì thi tiếng Anh không cho mày thi.’ Nói gì thì tiếng Anh của mình cũng là cấp 6, giải cái đề thi cấp trung học chắc chắn không thành vấn đề.

‘Nha.’ Quỷ rũ mắt bắt đầu làm bài thi Hóa.

‘Nhưng mà tao có thể nghĩ cách giúp mày ở lại nhân gian.’

’GÌ gì gì ?’Nó giống như vừa nghe được cái gì đó!!!

‘Thật không’Lý Mật không dám tin, nó gặp được quý nhân rồi. Là lam qúy nhân đó! (lam nhan, hồng nhan ấy)

Khúc Y Nhiên buồn rầu, ‘Nếu tìm được vật thay thế được linh khí của vòng bạch ngọc thì tốt rồi.’

Lý Mật dù sao cũng là vong linh âm khí quanh nó quá nặng. Nếu muốn nó ở nhân gian lượn lờ mà không bị nhóm quỷ sai phát hiện cũng không phạm đến luật âm dương thì chỉ có thể trước dùng tinh khí tinhh lọc rồi đem linh khí buộc chặt hoàn toàn là xong. Đến lúc ấy cho dù hắc bạch nhị lão đến cũng không sợ, nếu có pháp sư âm dương xuất quỷ nhập thần muốn bắt nó làm thức thần thì nó còn có thể nhảy vào linh khí trốn tránh. Linh khí là vật tốt, đáng tiếc a… cũng không dễ gặp.

Khúc Y Nhiên trầm mặc một chốc, nói: ‘Ta nhiều nhất chỉ bảo vệ mày được 10 ngày, quá 10 ngày thì… nếu tao vẫn không tìm được linh khí thì… thật xin lỗi…’ cậu liền thực sự bất lực.

Vẫn là câu nói cũ, linh môi sư không phải thần, năng lực của họ nhìn như nghịch thiên nhưng lại có rất rất nhiều giới luật ràng buộc,phá luật thì kẻ bị phạt chính là linh môi sư.

‘Ha ha, cậu là người tốt.’Lý Mật nhếch miệng cười ngây ngô, thật không nghĩ tới tiểu tử thoạt nhìn lạnh lùng thản nhiên này lại đối với con quỷ nho nhỏ như nó mà tận tâm phụ trách như thế. Nó cũng không biết nên nói gì để cảm ơn, dù là ở lại 10 ngày cũng đã thấy siêu cấp thỏa mãn rồi.

‘Trước đừng có khen người tốt vội, làm bài trước được không, tao vừa nhìn thấy mấy công thức hóa liền mơ hồ rồi.’

‘Ha ha ha, được rồi! Thi đại học xong cậu dẫn tôi đi chơi nha.’

‘Uk.’ Khúc Y Nhiên hàm hồ đáp. Thấy nó hưng phấn như vậy liền tạm không nói cho biết là nó giờ nhìn siêu ngu đi. Lý Mật lúc này đã không còn gì vướng bận trên đời, lái xe năm đó gây ra tai nạ cũng đã bị pháp luật trừng phạt nghiêm khắc, tiền bảo hiểm cũng quyên về cô nhi viện xem như trả lại được ân tình dưỡng dục nhiều năm. Nay đến cả tâm nguyện thi đại học cũng đạt thành, không còn gì vướng bận, giò nó là một con quỷ thanh nhàn rồi.

Đời này của nó cũng nhấp nhô, từ nhỏ đã thấy được xã hội lãnh đạm, nhân tình lạnh lùng, ai có thể cam đoan kiếp sau nó đầu thai được ăn được mặc đâu, ít nhất bây giờ nó vẫn chưa muốn nếm thử cuộc sống mới.

Lý Mật biết Khúc Y Nhiên cũng không hiểu được ý nghĩ của nó nhưng vẫn tận tâm giúp, như vậy là đủ rồi.

‘Liền cho cậu một tin vui lớn ha, đây là thứ duy nhất tôi có thể làm được cho cậu.’

Cái tin vui này, thực sự quá lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.