Linh Môi Sư Trọng Sinh

Chương 62: Chương 62: Chúc Long




CHƯƠNG 62, CHÚC LONG

Chúc Cửu Âm, đúng là Chúc Long thèm ngủ tính tình lại cực xấu trong truyền thuyết.

(đại loại là một bạn trẻ mặt người thân rắn đỏ, mở mắt ra là trời sáng, nhắm mắt lại là ban đêm)

Nói chung chỗ ngủ cố định của Chúc Cửu Âm là ở phía nam, cái thân rồng, đuôi rồng đồ sộ của Chúc Long chỉ có toàn bộ Tứ Xuyên mới chứa nổi, trở thành một chiếc giường ngủ thiên nhiên của Chúc Long

Nhưng mà gần đây, Tứ Xuyên kia có chút ầm ĩ.

Bên trong long tộc đang bận rộn, mấy người em trai hằng năm không thấy bóng dáng đâu lại líu ríu chạy tới chỗ ngủ cố định của Chúc Cửu Âm bảo hắn ta về Nhạn Sơn nhận chức tộc trưởng, Chúc Long mắt đen như gấu mèo mấy hôm(mất ngủ) cuối cùng không nhịn được nữa phải rời khỏi nơi đã sống nhiều năm bay về phương bắc. Tìm nửa ngày, cuối cùng chọn đáp xuống S thị. Không quen ngủ ở bờ biển, thành thị nhỏ lại không chứa được thân hình quái vật của hắn ta, vì thế hắn ta bèn tìm một thành thị lớn ở phương Bắc.

Kẻ hằng năm chỉ sống ở Tứ Xuyên không hiểu gì về thị giá thị trường của S thị, Chúc Long đem đầu rồng kê sâu trong A đại. Bởi vì phụ cận phong thủy không tồi, lại không quan sát ra nơinày ngoại trừ trường học thìchỉ có nhà xưởng.

Nhưng hiện tại hắn ta hối hận chết mất, còn chưa ngủ an ổn thì trên đầu đã ầm ĩ tiếng bọn em trai mình, đầu rồng run run một chút đã khiến văn phòng bị phá hỏng không ra hình dạng.

Khúc Y Nhiên tính sơ hư hại, bàn này, đèn treo này…máy chiếu bị tróc sơn, vôi ve cũng tróc gần hết, còn có dây điện thoại bị đứt, tài liệu và bảng tin bị phá hoàn toàn. Cho dù đối phương có là một con rồng tính tình không tốt thì mình cũng phải thay mặt HSV tính toán rõ ràng với hắn ta mới được.

Lúc này không phải là KTX nữ, không cần người hỗ trợ, Khúc Y Nhiên tự cầm thùng ô doa, tìm kiếm dấu vết vảy rồng mắt thường không thể nhận ra, dường như không có việc gì mà tưới nước lên.

“Hôm nay thời tiết không tồi nhỉ.”

Đường Hiên bị hành động của cậu khiến cho chả hiểu gì, cả người vôlực tựa vào tường, không xong cầu xin nói, “Đi nhanh đi đại ca ơi, chẳng lẽmuốn anh đây quỳ xuống sao? Đừng giỡn nữa, xin chú đấy được không?”

“Không được đâu.”

“… …”

Khúc Y Nhiên có chút bất đắc dĩ, xách áo Đường Hiên đem người quăng ra ngoài, “Lát nữa nói kết quả cho anh.”

Dứt lời, cửa “oành” một tiếng bị đóng.

Đường Hiên đang chuẩn bị tiến lên phản bác thì cái mũi tí ữa bị đụng trúng, “Thằng này tuyệt đối là điên rồi, điên rồi…”

Liên tiếp lầm bầm mấy lượt lại không dám đạp cửa xông vào. Không có Đường Hiên lầu bầu, trong phòng một lần nữa chìm vào yên tĩnh, Khúc Y Nhiên cầm thùng ô doa rót nửa ngày, một trận sóng không khí vặn vẹo qua đi, một bóng đen hình người ướt sũng, lệ khí lan toả hiện ra.

Nước này chỉ có hiệu quả tốt với linh, với rồng cũng không có hiệu quả gì lớn. Chúc Long thuần túy là bị Khúc Y Nhiên giội tỉnh. Thật vất vả mới không còn tiếng huyên náo mà đi ngủ, trong mơ còn đang sung sướng đếm tiền, kết quả lại bị người ta tưới cho một thùng nước đánh gãy mộng đẹp, đứng lên còn sũng nước.

Chúc Long tính tình kém, tức lên thì quản ngươi là ai.

“Con người? Hừ!”

Mắt thấy bóng người tối như mực kia muốn bạo phát, ngọn lửa hoa mỹ chung quanh toàn bộ dâng lên, sóng nhiệt bức người, cục diện hết sức căngthẳng, ngay cả Đường Bá Hổ đều đổ mồ hôi lạnh thay sóc con, mà Khúc Y Nhiên lại chỉ đứng tại chỗ không nhúc nhích, tươi cười không giảm, “Bảy cái bàn, chín cái ghế dựa, một cái sofa, một cái điện thoại, nửa cái TV, bản tin, còn có tư liệu và máy photocopy tính luôn vào đi, đưa 5, 6 vạn ra đây là được. ”

Chúc Long, “… …”

Đường Bá Hổ, “… …”

Đông Phương bị Đường Bá Hổ gọi tới chuẩn bị cứu viện, “… …”

Đường Bá Hổ gãi gãi đầu, “Cái kia… năm sáu vạn cái gì…”

Đông Phương yên lặng xoay người, về ngọc, coi như không biết gì.

Cực kì tức giận, ngay cả vảy rồng cũng sắp biến sắc, Chúc Long vội vàng phản bác nói, “Xã hội đen à? Không cótiền! Nửa cái tivi cũng tính? Ngươi điên rồi à!”

“Giá thị trường thôi.”

Thiếu niên ôn nhuận như ngọc đối mặt một thân sát khí của người nào đó, khíthế lại không hề thua kém.

Chúc Long nhăn mặt nhíu mày, “Giảm giá chút đi. ”

Vừa đến phương bắc đã gặp xui, không được, 5, 6 vạn là nửa năm tiền lương chứ chẳng chơi!

Khúc Y Nhiên lắc lắc ngón tay, kiên định lập trường, “Ngài không chỉ phá hủy văn phòng, mà còn huỷ đi trong sạch của phó hội trưởng chúng tôi nữa.”

Chúc Long, “… …”

Sao lại liên quan đến trong sạch ở đây!

Ai bảo trong giới luật có khoản, cho dù thần hay tiên hay bất cứ chủng tộc nào dính đến thần tiên, chỉ cần phá huỷ của công của nhân gian thì đều chiếu theo giá gốc mà bồi thường, cấp trên không chịu trách nhiệm chi trả đây.

Chúc Long lúc rời giường rất cáu kỉnh, nhưng mọi người đều biết nhược điểm của hắn ta là: thích vơ vét của cải, cũng có vẻ tham tài.

Bảo hắn ta xuất tiền, không bằng chém hắn ta mấy đao đi.

“Thì ra là một linh môi?” Long khí thu liễm không ít, người lại vẫn cao ngạo như trước không nhìn thấy mặt, cũng chỉ là một kẻ có chút năng lực hơn người thường thôi, giỏi giang được đến chỗ nào chứ? “Mau giảm giá đi, nghe thấy không hả?”

Mềm không được thì chuẩn bị cứng đây.

Khúc Y Nhiên vẻ mặt lạnh nhạt giơ thùng ô doa, bình tĩnh nói, “Tăng gia, mười vạn.”

Chúc Long, “… …”

“Bóc lột! ”

“Nghe nói Nguyệt lão gần đây đang làm khách ở phụ cận. ”

“… …”

Một câu, đem Chúc Long hoàn toàn nhốt đánh vào đáy cốc.

Nguyệt lão cũng là người trên thiên giới, ngộ nhỡ đem chuyện hắn ta phá hoại này báo lên trên, phạt quá nặng, nhân loại này thật đáng giận!

Phạt tiền là chuyện nhỏ, bị vài đứa em quấn người kia phát hiện hành tung mới là chuyện lớn!

“Vô liêm sỉ, dám cùng bản tôn cò kè mặc cả!”

“Người đang mặc cả hình như là ngài đó, Long tiên sinh (Mr. Dragon).” Khúc Y Nhiên trừng mắt nhìn, cười tủm tỉm nói, “Không bằng, chúng ta đến thương lượng lại cụ thể một chút.”

Tỷ như, giảm chút tiền bồi thường, thay vào đó là vài cái tượng long thần có thể trấn áp loạn hồn, phòng ngừa âm dương rối loạn, như vậy về sau mấy thứ đang ngủ dưới đại học A cũng dễ quản lí hơn rồi.

Cuối cùng, thành giao giá bốn vạn, Khúc Y Nhiên có hai tượng đá nhỏ phân thân của hắn ta, đồng thời cũng đáp ứng yêu cầu của Chúc Long.

“Sắp tới sẽ tìm cho ngài một chỗ có thể tuỳ tiện ngủ. ”

“A.” Chúc Long sắc mặt thối thối, bồi tiền không nói, còn mất hai mảnh vảy rồng nữa chứ.

Trước khi Chúc Long bay đi, Khúc Y Nhiên còn không quên thân thiện nói, “Ha ha, hoan nghênh lần sau lại đền văn phòng HSV. ”

Chúc Long, “… …”Mặt hoàn toàn đen, đến nữa thì là đồ ngu!

Vì thế, mười phút ngắn ngủn trôi qua, Đường Hiên gấp đến độ giống kiến bò chảo nóng rốt cục thấy cửa văn phòng lại rộng mở. “Ô ô, cuối cùng cũng ra. ”

Còn không ra anh tasẽ đi tìm người phá cửa!

“Ừm, mấy thứ này cho anh. ” Khúc Y Nhiên đem kinh phí lấy được từ chỗ Chúc Long nhét vào tay Đường Hiên, “Mua cho văn phòng một cái bàn tốt nhé, tường có phải nên kêu người đến quét lại sơn một lần nữa không?”

“Hở?”

Sửng sốt nửa ngày, Đường Hiên mới phản ứng lại, “Móa nó, chú có dám nói cho anh đống tiền này từ đâu ra không hả? Còn là tiền mới toanh thế này?

Khúc Y Nhiên nói như thật, “Phí bồi thường trong sạch của anh đấy.”

“… …”

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Nhiên Nhiên nếu PK với rồng, khẳng định thua thảm, nhưng ai kêu linh môi sư là tin tức tiểu linh thông chứ, biết được nhược điểm liền đem rồng kia xử đẹp, a ha ha ha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.