Linh Môi Sư Trọng Sinh

Chương 63: Chương 63: Tín Đồ




CHƯƠNG 63, TÍN ĐỒ

Kêu Lý Mật đi theo Trác Thiên Nhã mấy ngày, tổng kết ra một câu hình dung thì nữ minh tinh này —— quá mức hoàn mỹ, cũng quá mức giả tạo.

Cô ta hình như đã đem cuộc sống trở thành diễn phim, cho dù là đối mặt với trợ lý hay là những siêu sao lớn khác, đều đầy đủ bày ra tố chất tu dưỡng tốt của mình, còn nụ cười lúc nào cũng như một. Lúc nào cũng cười, nhưng tươi cười này lại không lan đến đáy mắt.

Ngoại trừ phái người chiếu cố người mớilà Hứa Mễ và Lưu Lộ ra thì Trác Thiên Nhã cũng không có hành động gì đặc biệt khác thường.

Đi theo cô ta lâu như vậy, Lý Mật cảm thấy mình cũngnên trở về báo cáo, làm người giám thị thật nhàm chán, sớmbiết thế đã tóm Đường Bá Hổ theo rồi!

“Thôi, đêm nay liền về đi, dù sao cũng không có chuyện gì.”

Lý Mật âm thầm quyết định, bám vào trên xe Trác Thiên Nhã, vừa thưởng thức cảnh sắc hai bên đường, vừa nhàn nhã ừ hử vài khúc hát.

“Ê? Nơi này là…” Lý Mật nghển cổ nhìn toà cao ốc, “Hiện tạinày xã hội phát triển thật nhanh, đúng là khiến người ta không thể tin.”

Lúc y còn đang sống thì cả tỉnh cũng không moi ra được một toà nhà cao như vậy.

Tầng một có toàn bộ mỹ nữ phòng quan hệ công chúng ra đón, sảnh đường trang trí vừa khiêm tốn vừa không mất vẻ xa hoa, tuyệt đối là công ty lớn! Lý Mật giống như nông dân mới ra tỉnh mà đông ngó tây ngó, Trác Thiên Nhã tới nơi này cũng cho y dịp mở mang tầm mắt.

Chính là… dần dần, y liền cười không nổi.

Bởi vì y phát hiện ra một thân ảnh nhìn cực kì quen mắt, không phải ai khác, chính là Lâm Phong đã từng xuất hiện trong lễ hội chào đón tân sinh viên ở đại học A.

Tuy lúc ấy y đang bận quấn lấy Đông Phương khóc lóc thảm thiết nhưng cũng không quên người vẫn đi theo Khúc gia đại ca này.

Lâm Phong hình như là…bạn tốt của anh trai Khúc ca?

Lý Mật gãi gãi đầu, y cứ có dự cảm không tốt thế nào ấy.

Kết quả dự cảm không tốt rất nhanh ứng nghiệm, một thân ảnh tuấn lãng màu đen xuất hiện, nhiệt độ quanh thân dưới 0 độ C, sắc mặt lạnh lùng thản nhiên, thật sự không có biểu tình gì.

Hình như mọi người chung quanh đã tập mãi thành quen đối với trạng thái của Khúc gia đại ca?

A… thế mà tên sắc lang này trước mặt em trai có bao nhiêu nịnh hót chứ!

Thì ra Trác Thiên Nhã là người đại diện cho sản phẩm công ty Khúc gia đại ca ở trong nước. Thì ra toà nhà to vật vã này lại là… “nhà mình”!

Lý Mật cảm thấy có chút vi diệu, nhưng không nói được là không tốt chỗ nào.

“Khúc ca, cô gái này nói không chừng thực có vấn đề.” Khúc gia đại ca tuy rằng không tính là mặt hàng đẹp trai cao cấp nhất nhưng cũng có đủ mị lực đấy chứ. Cậu xem một đường anh ta đi qua có bao nhiêu thiếu nữ đỏ mặt thẹn thùng thì biết…nhưng mà Trác Thiên Nhã, lại không có vui sướng hay kích động gì cả.

Không chỉ có không có, đáy mắt còn có hận thù nồng đậm, lừa được mọingười chứ không lừa được ma quỷ.

“Lăng Phong, vị này chính là cô Trác Thiên Nhã.” Lâm Phong biết người nào đó đã không còn hứng thú với phụ nữ, nhưng vẫn tận lực dàn xếp.

Công ty đối với người đại diện có chút coi trọng, dù sao người ta cũng đại diện cho sảm phẩm cũng như hình tượng cùng phong cách diện mạo của toàn bộ công ty.

Khúc Lăng Phong vẻ mặt thản nhiên gật gật đầu, “Ngồi đi.”

Vì thế đoàn người tập thể ngồi xuống, bắt đầu thảo luận cụ thể chi tiết quảng cáo.

Bởi vì là lần đầu tiên tung ra sảm phẩm ở thị trường nội địa nêm hai Boss đều đến dự họp, nhưng chân chính nghe họp chỉ có mình Lâm Phong, linh hồn nhỏ bé của Khúc gia đại ca đã sớm bay đến nơi nào rồi.

Chỉ cần nghĩ đến chuyện em trai từng điều tra tư liệu của Trác Thiên Nhã thì anh liền đối với nữ nghệ sĩ này không sinh ra nổi hảo cảm. Tuy rằng Nhiên Nhiên có nói thần tượng của em ấy là Lí Tiểu Long nhưng một thiếu niên đang tuổi thanh xuân lại đi tra tư liệu của một phụ nữ khác, lại còn lôi ra tận ảnh chụp lúc mới debut… nam nhân nhà hắn chẳng nhẽ không ăn chút giấm chua hay sao?

Tuyệt đối có rồi.

“BOSS… Anh có ý kiến gì không?” Bởi vì chuyện này do phòng tuyên truyền và quan hệ xã hội cùng phụ trách, hai vị trưởng phòng có thể tự quyết định nhưng vì hai Boss đều ở đây nên hỏi một tiếng cái nhìn của lãnh đạo. Lâm Phong cười tủm tỉm lắc đầu, dùng chân dưới bàn đạp Khúc Lăng Phong một phát, “BOSS thân yêu, ngài có cái gì muốn bổ sung không?”

“Không có.” Khúc Lăng Phong rất nhanh tránh đi, hung hăng đá lại.

Lần này lại đá vào bắp chân của Lâm Phong khiến gã đau đến tí nữa hét chói tai. Quấy rầy anh đây tơ tưởng đến sóc con phải chết!

Vì thế Lâm Phong bi kịch.

Tan họp, việc đầu tiên Khúc Lăng Phong làm là tra TKB chiều nay của em trai. Chiều thứ 5 Khúc Y Nhiên chỉ có một tiết tự học, Khúc gia đại ca không nói hai lời, trực tiếp cuốn gói chạy lấy người. Lâm Phong tìm đến định thảo luận chút kế hoạch thì người đã không còn bóng dáng.

“Má, lại bỏ chạy, có cần khốn nạn vậy không hả, sao không ở lại họp chiều với ông!! ”

Khi hai người đang trong thời kì yêu cuồng nhiệt, luôn có loại cảm giác ở chung bao lâu cũng không đủ. Ít nhất… Khúc gia đại ca trước mắt cho là như vậy .

Sóc con Khúc Y Nhiên…hình như đã đem anh trai quăng ra sau đầu, hết sức chuyên chú đi tìm chỗ ngủ cho Chúc Long trong trường.

Đường Bá Hổ thắc mắc, “Vì sao nhất định phải tìm một chỗ trong khuôn viên đại học A.”

“Nơi này phong thủy tốt, khí tức trong trường học tinh thuần hơn trong xã hội nhiều, hơn nữa có hắn ta ở đây. đại học A có thể yên tĩnh không ít.” Địabàn hơi lớn, quản lí không hết được.

Một cuối tuần ngắn ngủn thôi mà còn làm ầm ĩ như thế, đến nghỉ hè nghỉ đông lũ linh này còn không làm loạn lên sao?

Mình lại không có khả năng toàn bộ ngày nghỉ đều canh ở trường được…cho dù cậu có muốn thì anh trai cũng không có khả năng đồng ý. Cho nên Khúc Y Nhiên quyết định tìm biện pháp khả thi hơn, giải quyết vấn đề chỗ ngủ cho Chúc Long, lại vừa trấn áp được đám ma quỷ.

Dựa vào số tiền bồi thường của Chúc Cửu Âm, văn phòng HSV đã cũ kĩ nhiều nămrốt cục có thể tiến hành tu sửa, giờ thì tường không còn rụng vôi ve lả tả, cái bàn cũng bong tróc, TV cũ mèm đổi thành tinh thể lòng…tuy chỉ là hàng giảm giá nhưng tốt hơn chán vạn lần so với cái TV cũ chỉ thấy hình mờ mờ. Nhưng mà chuyện tiền từ đâu ra, Đường Hiên luôn ậm ừ không rõ ràng.

Những thành viên khác cũng không hỏi nhiều, chỉ là không tránh khỏi việc trêu chọc phó hội trưởng và thủ khoa đại học A một phen, “Chuyện tình yêu động lòng người”.

Đường Hiên cười khổ không thôi, càng giải thích càng bị hiểu nhầm, dứt khoát không thèm nói gì nữa.

Cho nên, sự tình càng đồn càng lớn…

“Ô ô, Đường hội phó thật có tâm kế, mới mấy ngày đã ôm lấy tiểu Khúc Khúc nhà ta không buông, tim của tôi, đều vỡ thành từng mảnh rồi.”

“Hừ, chuyện này còn chưa có kết luận đâu. Tôi muốn xem Thủ khoa của chúng mìnhrốt cục quyết định ra sao.”

“Lại còn quyết định gì nữa? Đều đã ở trường ôm hôn nhau rồi! Này còn chưa đủ rõ ràng sao?” thì ra lời đồn đã đến mức này rồi.

Khúc Lăng Phong đến tìm em trai, “… …”

Quyết định như thế nào? Còn có thể quyết định như thế nào! Ném!

Thủ khoa là ai? Em trai anh chứ còn ai!

Sóc con của anh, bị người ôm hôn?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.