Linh Môi Sư Trọng Sinh

Chương 61: Chương 61: Người Hay Quỷ?




CHƯƠNG 61, NGƯỜI HAY QUỶ?

Sóc con ngủ chính là vô địch, ngủ một giấc đến tận sáng hôm sau. Ngủ đã mắt rồi mới mỹ mãn tỉnh dậy, đi vào phòng tắm rửa mặt, Khúc Y Nhiên vừa vặn gặp Phương Thiên Trác đang đi ra.

“Cậu sinh bệnh à?”Khúc Y Nhiên thấy sắc mặt cậu ta ửng hồng mất tự nhiên bèn hỏi.

“Cậu mới sinh bệnh ấy!” Người nào đó giấu đầu lòi đuôi, mặt càngđỏ thêm, giọng cũng trên quãng tám, rõ ràng có có vấn đề.

Khúc Y Nhiên nghiêng đầu, khó hiểu.

Phương Thiên Trác ngạo kiều nghiêng đầu, phất tay áo chuồn đi, trên đầu bốc lên mấy đợt khói trắng. Hai người sau đó ra canteen xếp hàng mua đồ ăn sáng, nhưng lúc ở canteen, Phương Thiên Trác luôn cố ý vô tình đánh giá Khúc Y Nhiên, dựa vào lợi thế chiều cao nhìn từ trên xuống mà Khúc Y Nhiên không hề cảm thấy gì.

Khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mềm, cặp mắt to đen láy, so với mấy cô sinh viên suốt ngày trát cả tấn phấn lên mặt dễ nhìn hơn biết bao nhiêu, trên người không xịt nước hoa nhưng mùi rất dễ chịu, người gầy gầy, ôm vào rất thoải mái, khi ngủ trông cực kì mê người…thật là một ứng cử viên hoàn mỹ cho chức người yêu a…cố tình…lại là nam! Lại còn là bạn cùng phòng với mình nữa chứ!

Phương Thiên Trác vì ý tưởng vừa nhảy ra này mà não cả ruột, cho dù là nghĩ từ góc độ nào thì hắn tuyệt không thể động tâm.

Cho dù có muốn làm đồng tính luyến ái, thì đối tượng cũng tuyệt đối không thể là Khúc Y Nhiên được.

Huống chi, từ trước đến nay hắn chưa bao giờ hoài nghi tính hướng của mình, vẫn luônthích mấy em gái trắng trẻo mềm mại, làm sao tự nhiên lại một thấy một thằng con trai khác dễ nhìn chứ?

Ôm vào hình như không tồi?

Lộn xộn … hoàn toàn lộn xộn.

Phương Thiên Trác che mắt, tránh cho ánh mắt cứ quản không được cứ nhìn xuống dưới (A Nhiên a đứng ngay đằng trước, lại thấp hơn, nên ông này nhìn xuống đầu a Nhiên)

Người này, tuyệt đối không thể.

“Đâm vào người ta bây giờ.” Khúc Y Nhiên khó hiểu vỗ hắnmột phát, làm gì có ai đang đi đường tự dưng che mắt mình lại chứ?

Phương Thiên Trác giật mình tỉnh lại, “Ờm! Còn khôngphải là chưa tỉnh ngủ sao, mệt chết đi được.” Nói xong còn làm bộ ngáp một cái, duỗi người đấm lưng, chỉ là đôi con ngươi đen tuyền không hề gợn sóng kia giống như đã nhìn thấu tất cả. Không có khả năng…đứa vừa ngốc vừa trì độn này sao có thể biết chứ?

Phương Thiên Trác nhếch miệng cười tự giễu mình nghĩ nhiều, có chút buồn bực nằm bẹp trên vai Khúc Y Nhiên, trọng lượng phần lớn đè lên người cậu, “Sáng nay đừng có ăn cháo nữa đấy?

“Hở? Nhưng cháo canteen cũng ngon mà.” Dạ dày không tốt, sáng không ăn cháo thì sẽ khó chịu, vì sao không ăn?

“Khụ, vậy được rồi, ăn cháo cũng được.” Phương Thiên Trác lập tức đầu hàng trước ánh mắt này, sửa miệng, “Vậy ăn nhiều thêm mấy cái bánh bao đi, mỗi ngày ăn có ba cái, còn không bằng…ờ bạn gái trước của tôi nữa.”

“Ừ.” Khúc Y Nhiên gật gật đầu, chống đỡ con quái vật sau lưng đi tới canteen. Dưới con mắt soi mói mãnh liệt của Phương Thiên Trác, Khúc Y Nhiên mua bốn cái bánh bao, một bát cháo…

Phương Thiên Trác =口=

“Chỉ mua thêm một cái?”

“Cũng chưa chắc đã ăn hết đâu.”

“…” được rồi, bại hoàn toàn dưới dạ dày của cậu ta, “Khó trách cậu gầy như vậy, vóc dáng cũng không phát triển,”

Khúc Y Nhiên nhéo mắt, “Tôi lùn tôi biết, nhưng không giống người cao to nào đó, đi đường con tự che mắt lại.”

“Khụ, không phải là tôi…” không muốn nhìn cậu sao.

“Cậu định nói là cậu còn cao hơn cây cột điện sao?”

“Ây…ăn sáng ăn sáng đi, tí lại đến muộn điểm danh bây giờ.”

Khúc Y Nhiên yên lặng cúi đầu húp cháo, nhìn thấy cậu ta tự nhiên nhiệt tình như vậy, thật không đành lòng nói ra là tiết đầu mình định đến HSV, cũng tại Nguỵ Tấn còn chưa có xuất viện cho nên…hôm nay vị giáo sư thích chỉ mặt điểm tên ba người bọn họ hỏi này hỏi nọ đành để Phương Thiên Trác một mình đối phó rồi. Chủ yếu là ba đứa ngồi cạnh nhau hay buôn chuyện, tất nhiên tán dóc gì đó chỉ có hai đứa còn lại hăng say, Khúc Y Nhiên lúc nào cũng là bên bị hại, lần nào cũng bị thầy giáo nhắc tên. Không có biện pháp, ai bảo cậu ngồi giữa đây.

Vì thế, lúc Phương Thiên Trác nhìn thấy Khúc Y Nhiên vẫy tay chào với mình thì trợn tròn mắt… nội dung bài học còn chưa ôn tập tí gì, tiết sau nữa cũng vậy, thảm cmnr, sẽ bị lão giáo sư kia điểm danh đó!

Mà Khúc Y Nhiên chuẩn bị đến HSV đi được nửa đường, thì ngoài ý muốn gặp được Hội phó Đường Hiên đến họp sớm đang mất hồn mất vía.

“Chào đàn anh.”

“Đàn em, ô ô…” Đường Hiên vẻ mặt như gặp người thân nội ngưu đầy mặt mà nhào qua chỗ Khúc Y Nhiên, “Ô ô ô, cuối cùng thì cũng có người đến rồi.”

Những vị lão thành của HSV đều đi họp vào phút chót, chỉ có người mới như Khúc Y Nhiên lúc nào họp cũng đến sớm mà thôi. Lần này vì Dương Tiêu không có ở trường học, buổi họp sớm sẽ do hội phó Đường Hiên chủ trì. Chìa khoá văn phòng HSV có hai chiếc, hai vị hội trưởng mỗi người giữ một.

Ngày hôm qua chạng vạng vẫn còn sử dụng văn phòng, nhưng khi sáng sớm nay Đường Hiên tới mở cửa lại phát hiện… trong văn phòng một mảnh hỗn độn.

“Đàn anh, làm sao vậy?” Khúc Y Nhiên bị anh ta ôm cứng, sao vị phó hội trưởng này còn nặng hơn Phương Thiên Trác vậy?

Đường Hiên mắt nước mắt lưng tròng vừa run run vừa nói, “Dời ơi, chuyện maquái , ô ô ô… văn phòng của chúng ta có chuyện ma quái!”

Khúc Y Nhiên, “… …”

Khụ, tiếng gió lớn quá, hình như mình nghe nhầm.

Năm phút sau, Đường Hiên rốt cục khóc đủ, kẻ lúc nào cũng cợt nhả không đứng đắn thì ra lại nhát quỷ như vậy.

Khúc Y Nhiên cười khẽ, lại bị Đường Hiên giận trừng.

Mất mặt quá đi mất, lại ôm người mớikhóc rống, …aiz, uy tín đàn anh vứt cho chó gặm mất thôi! “Không cho cười.” Đường Hiên hung hăng.

“Ha ha, được rồi.” Khúc Y Nhiên tốt tính gật đầu nói.

Đường Hiên, “… …”

Trải qua một phen giải thích của phó hội trưởng, Khúc Y Nhiên cuối cùng cũng rõ ràng tình huống câu chuyện. Chạng vang tối qua, cán bộ nòng cốt và thành viên đội tuyên truyền còn cùng nhau bàn vụ bố trí bảng tin kỳ này trong văn phòng, họp hành thảo luận mãi đến tận khuya. Cũng bởi vì cái tên cầm chìa khoá còn đang mặt dày trực ở bệnh viện khiến rất nhiều việc của Hội trưởng đổ xuống đầu Hội phó.

Sau khi kiểm tra xong báo tuần, lại xem xét một lượt cái bảng tin mới được làm xong, Đường Hiên mới rời khỏi văn phòng.

Nhưng mà ngày hôm sau tới sớm… lại phát hiện… cái bàn trong văn phòng, bảng tin đã thiết kế xong đều bị phá hỏngvô cùng thê thảm, cái đèn treo đứt dây không biết bị ai động vào mà cứ chớp loé, rợn hết cả da gà.

Phòng này không phải toà nhà mới xây mà là sửa lại từ phòng tư liệu hoá học năm xưa, trong phòng không có cửa sổ, cửa ra vào chỉ có duy nhất một cánh, ngọn đèn cứ loé sáng khiến Đường Hiên sợ hãi, người nào lại muốn phá hỏng văn phòng HSV chứ?

Cửa vẫn còn khoá, chẳng nhẽ trèo cửa sổ? Nhưng mà làm quái gì có cửa sổ đâu!

“Ô ô ô ô, mấy dấu vết trên bàn kia tuyệt đối không phải là bị phá hoại!Lại nói, làm gì có đứa nào to gan dám chạy đến phá văn phòng HSV chứ? Chỉ có hai chiếc chìa khoá, anh một cái, thằng quỷ họ Tiêu một cái, nó còn đang ôm Nguỵ Tấn trong bệnh viện không rời mà, mà cái chìa của anh cũng không ai động vào cả…” Khủng bố nhất là cửa vẫn khoá y nguyên mới kinh chứ!

Cửa văn phòng HSV không có chìa thì cũng không vào được, dùng khoá chống trộm luôn đó. Trời ạ, nhất định là chuyện ma quái! Quỷ linh gây ra rồi!

Nghĩ đến đây, Đường Hiên lại co rúm thành một cục, chui vào trong lòng Khúc YNhiên run run không chịu đi ra, mà vài thành viên HSV lúc này vừa vặn đi tới gặp được một màn như vậy… Nhất thời, cả lũ quay đầu, lại còn vô lương đồng loạt cười ầm lên ha ha.

“Ai nha nha, buổi họp sớm hôm nay sợ là không tiến hành được.”

“Khó trách Đường phó hội cứ ồn ào với chị Tưởng đòi cướp người, thì ra là do thế này đây?”

“Ha ha ha, vợ nhỏ Hiên thật đáng yêu, thủ khoa của chúng ta quảnhiên khí phách mười phần, thực không nghĩ ra còn có tiềm chất cường công nha!”

“Cái đồ thiển cận …”

“Thì đó…”

“Ê, đều biến hết đi! Không họp được nữa đâu!” Đường Hiên nổi trận lôi đình, anh ta làm gì có vẻ mặt cô vợ nhỏ chứ? Ông đây rõ ràng mới là cường công!

“Ô ô, chúng tôi cái gì cũng không nói, Hiên ca, chúc anh trăm năm hạnh phúc ha.” Vàingười vô tình xua tay với anh ta, chân lại chạy còn nhanh hơn thỏ.

“Móa nó! Là chuyện ma quái!”

“Được rồi, được rồi, anh bình tĩnh đi.” Khúc Y Nhiên vuốt vuốt đỉnh đầu xù lông của anh ta, Đường Hiên hoàn toàn mất kiêu ngạo, ủ rũ trưng ra bộ mặt cô vợ nhỏ.

“Vì thế… hôm nay họp không được, hội trưởng đi bám vợ ở bệnh viện, hội phó khó dằn nổi chủ động yêu thương nhung nhớ… Tôi với mấy cán bộ đều chạy vội, chị Tưởng nói, tổng kết chiều mới họp. ”

Một truyền mười, mười truyền trăm, cơn bão hóng hớtmới rất nhanhthổi quét toàn bộ trường học.

Lúc này, Khúc Y Nhiên cầm chìa khoá của Đường Hiên mở cửa, trong phòng quả nhiên một mảnh hỗn độn, dấu vết trên bàn cũng quả thật giống như Đường Hiên hình dung, không giống bị phá hoại.

“Đàn… đàn em…trong sạch của anh đều hủy trên người chú rồi, mạng của anh đừng có mà phí trên người chú nữa nhá, về đi mà, nhanh lên!”

“Vậy anh về trước đi, em ở đây một mình cũng được.” Khúc Y Nhiên phi thường tâm lí nói, trên thế gian người có thể chấp nhận việc người chết biến thành linh cũng không có mấy, sợ quỷ thì ở đâu cũng có, cũng chả ngạc nhiên.

Nhưng mà Đường Hiên lại xù lông lên, tuy tay ôm Khúc Y Nhiên vẫn còn run run, nhưng sống lưng lại thẳng lên không ít, “Không được! Sao có thể để đàn em ở một nơi cổ quái như thế này chứ? ”

Anh tamà đi trước, dọa người lắm! Mặt mũi đàn anh biết vứt đâu!

Khúc Y Nhiên thấy anh ta tự dưng kiên trì, cũng không nói thêm gì, tiếptục đánh giá những dấu vết phá hoại chung quanh.

“Y Nhiên, sao lại thế này? Chuyện ma quái à?” Đường Bá Hổ hỏi.

Khúc Y Nhiên lại chỉ cười cười, “Không phải.”

Nơi này, chính là đã tiếp một vị khách ngủ nhờ tính tình cực không tốt mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.