Linh Môi Sư Trọng Sinh

Chương 36: Chương 36




CHƯƠNG 36

Ngọn đèn trên sân khấu không đủ sáng, khoảng cách lại xa, có chútphương diện tự nhiên không xem được kĩ, tỷ như màu da, môi sắc, vành tai nhỏ trong sáng mê người, a ú ú ú…

Màu da trơn bóng nhưdương chi bạch ngọc nhưng không tái nhợt,môi sắc thực đạm, khóe miệng cong lên lúc cười rộ rất đẹp.

Trên cổ tay lộ ra quả cầu bằng ngọc nhìn rất quen mắt ! Này khôngphải là… Chậc chậc, xuống tay rất nhanh nhaLăng Phong, thì ra tín vật đính ước đều đã tặng rồi cơ đấy!

Thực keo kiệt, sao lại đem tặng khối ngọc cũ của chú chứ? Cũng không biết muacái mới càng đẹp càng quí hơn sao!

Mấy ý nghĩ xấu đồng loạt tràn ra trong đầu Lâm Phong, trên mặt lạiim im, dùng khửu tay lén lút đụng ngườinào đó phía sau, nhỏ giọng nói thầm, “Người anh em, người cũng đã đến trước mặt chú rồi, còn không cho một cái ôm nồng nhiệt đi? Chú không làm anh làm á! Chú mà không lền làanh lên thật đấy! Không phải là chú muốn mỹ nhân nhỏ bé chủ động lên đấy chứ?”

“Câm miệng cậu lại.” Khúc gia đại ca lập tức ném mấy ánh mắt như đao nhỏ hung ác qua, Lâm Phong trực tiếp trúng đao ngã xuống đất.

Chính là bó hoa trong tay giống như nặng ngàn cân, giống như ký thác vào đó cảm tình phức tạp của Khúc Lăng Phong sau khi nghe tiếng đàn.

Giống rất nhiều người khác, Khúc gia đại ca cũng đắm chìm trong khúc nhạc tuyệt với kia đến không thể tự kềm chế, anh say mê giai điệu đồng thời lại đối với em trai vài năm không thấy qua càng có thêm hiểu biết.

Bí ẩn trên người Nhiên nhiên hình như càng nhiều.

Thủ khoa, phòng ở, bóng người, giọng nói… lại tới tiếng đàn ngày hôm nay, rất nhiều nhiều nghi hoặc như cũ vẫn không giải đáp được.

Bí ẩn càng ngày càng nhiều, hơn nữa càng tích càng sâu, đều áp lực lên lòng anh, lại đem thời điểm hoàn toàn bùng nổ cũng là lúc nó hoàn toàn tiêu tán.

Chỉ vì một động tác vô cùng đơn giản của thiếu niên.

Lúc trước khi đánh đàn đã chạm vào quả cầu bằng ngọc mà anh tặng.

Thiếu niên quý trọng một phần quà tặng đơn giản như vậy, là em trai anh.

Khúc Y Nhiên ngũ cảm so với người thường sâu sắc hơn, ánh mắt nhìn anh trai vẫn ôm bó hoa trong tay đứng im không động, lời nói thầm của Lâm Phong cũng nghe được nhất thanh nhị sở.

Là bạn của anh trai?

Thì ra anh trai còn mang theo bạn tốt đến đây…

Ôm? Hôn nồng nhiệt? Khúc Y Nhiên nghe được hai má ửng đỏ, vì sao ngữ khí nói chuyện của bạn anh hai có chút kỳ quái.

Cho nên anh traiđịnh làm … cũng không chỉ là tặng hoa.

Khúc Y Nhiên cúi đầu nhìn đàn trong taymình, tầm mắt trái phải lay động, quyết định để đàn lên mặt đất, nhưng mà động tác này làm hai người trước mặt vô cùng khóhiểu.

Kết quả động tác kế tiếp, đôi tay đầy mồ hôi của Khúc Y Nhiên chủ động tiếp nhận bó hoa màu xanh trong tay anh trai, sau đó một tay ôm hoa tươi, tay kia đặt lên thắt lưng mạnh mẽ của anh trai nhà mình.Người không đủ cao, chỉ có thể hơi hơi kiễng chút mũi chân, trên gương mặtanh trainhẹ nhàng ấn một nụ hôn ngắn ướt át.

“Chụt”!

Thiếu niên khóe mắt cong cong, khóe miệng cong cong, tươi cười cảnh đẹpý vui, thanh âm dễ nghe êm tai, “Cảm ơn anh! Hoa rất đẹp.”

Lâm Phong nhìn màtròng mắt sắprớt ra rồi!

Mình tùy tiện đoán một chút mà thôi, kết quả mỹ nhân thực sự liền chủ động như vậy! Lăng Phong cũng thật có phúc quá mà, thật đáng hâm mộ ghen tị! Chínhmình còn chưa có duyên phận này đâu!

Mà Khúc gia đại ca thì sao, đã hoàn toàn hóa đá.

Thần chí lý trí gì đó sớm đãbị nụ hôn của em trai đánh bay hết, thiếu niên tự nhiên can đảm đỏ mặt tiến lên ôm mình sau đó rất nhanh buông ra, một tay nắm chặt hoa, vùi đầu bước nhanh về phía trước.

“Chúng ta về nhà đi… Đêm nay… Có thể không cần… Về ký túc xá…”

Nói chuyện cũng sắp nói lắp, đầu cũng cúi sắp chạm đến ngực, cóthể thấy được cậu có bao nhiêu khẩn trương.

Kết quả, phía trước em trai còn có cái cột điện mà Lý Mật còn đang ômĐông Phương sói tru trong ngọc nên không có ai lúc này nhắc nhở cậu phía trước có chướng ngại vật.

Khúc Y Nhiên cũng không biết chính mình bị làm sao nữa, anh em thân cận là rất bình thường mà, nhưng lúc tựa vào ngực anh trai, lúc kiễng chân hôn má anh trai thì mặt lại đỏ tim lại đập hoàn toàn không theo khống chế.

Một khắc kia sóc con đã thầm nghĩ phải né ra nhanh một chút, càng xa càng tốt, nếu anh trai không đi theo thì càng tốt hơn nữa!

Thực đáng tiếc là, trong cuộc sống căn bản không có nhiều nếu như vậy.

Anh trai đang hóa đá nhanh chóng hoàn hồn, bước như bay đến mò em trai đang sắp đâm vào cột điện về, vững vàng che chở trong lòng mình, theo bản năng ôm chặt thân mình mảnh khảnh của thiếu niên.

“Chạy cái gì hử?” âm thanh luôn trầm thấp nhẹ nhàng vang lên, âm cuối giống như hình thành một độ cong trong không khí, phá lệ gợi cảm từ tính.

Sóc con vốn đang chuẩn bị chạy trốn, hai tay ôm đầy thứ lại bị anh trai kéo vào lòng không giãy ra được, mặt lại càng đỏ, “Anh… em còn cầm đồ này nọ mà, anh…trước buông… em ra một chút.”

“Buông ra?” Khúc Lăng Phong khóe miệng ý cười nhợt nhạt, lại tao nhã mêngười, “Buông ra để cho em đâm đầu vào cột điện?”

“Ơ?” Khúc Y Nhiên lúc này mới ngẩng đầu lên, hai má đỏ bừng bị người ta nhìn thấy hết, cậu còn không tự giác liếm môi, kinh ngạc nói, “Em làm thế nào đến chỗ này vậy?”

Tí nữa thì đụng đầu rồi, nguy hiểm thật nguy hiểm thật.

Đôi môi ướt át, đầu lưỡihồng nhạt, lại nhìn tiếp xuống dưới cổ áo có thể thấy được xương quai xanh tinh xảo mê người của thiếu niên, thậm chí còn có…

Ừm? ? ? Như thế nào không nhìnnữa?

Đang YY đến sung sướngLâm Phong hận đến đấm ngực, anh nói Lăng phong chú, rốt cuộc có bao nhiêu thuần khiết, nhìn xương quai xanh mà cũng không được tự nhiên! Sầu chết quỷ rồi!

“Tôi nói hai người, lại hôn một cái nữa xem nào!” con quỷ muốn chết nào đó trên thương trường là tinh anh còn tình cảm là zero tên là Lâm Phong vẫn còn ở bên kia thêm mắm dặm muối.

Hắn lại không nhìn thấy sắc mặt Khúc Lăng Phong càng ngày càng đen, xem ra cuộc sống sắp tới của kẻ nào đó sắp không dễ chịu cho lắm rồi đây.

Khúc gia đại ca lại phi một ánh mắt sắcnhư dao bay qua, nghĩ hẳn là sắp tới nên lập chi nhánh công ty ở Nam Phi rồi đưa cái thằng khỉ này sang điều hành.

Cuối cùng hai anh em đều đồng thời bỏ qua sự tồn tại của Lâm Phong, Khúc Y Nhiên bây giờ còn khẩn trương hơn lúc trên sân khấu, chân rất muốn cất bước, trên tay mà không cầm này nọ thì cũng không biết để chỗ nào.

Khúc gia đại ca theo thói quen tính bơ lời Lâm Phong, vốn định cầm hộ em trai vài thứ nhưng lại lo lắng em trai không lưu ý sẽ lại chạy, vì thế liềnđểem trai mình cầm hoa, anh cứ như vậy ôm vai thiếu niên, phòng ngừa lại đâm đầu vào cột điện linh tinh.

Lý do quả nhiên thực đầy đủ.

Khúc Y Nhiên lại cúi thấp đầu xuống, trên mặt độ ấm nóng bỏng, “Anh,chúng ta… chúng ta đây là phải về nhà sao?”

Sóc con nhìn qua thẹn thùng cực kỳ, tự nhận là thông minh đem đuôi che mặt lại hoàn toàn quên cái đuôi tuy bảo vệ mặt nhưng lại làm lộ ra cúc hoa đằng sau.

Khúc gia đại ca có chút buồn cười nhìn chằm chằm lỗ tai phấn nộn ướt át củaem trai, “Thế định bỏ qua bài diễn thuyết tân sinh của em luôn hả?”

Khúc Y Nhiên, “… …”

Thật sự đã quên còn có vụ này!

“Đúng rồi, còn có tân sinh diễn thuyết nữa!” Khúc Y Nhiên thì thào tự nói xong, lập tức dụng ý niệm nói với người trong ngọc, “Lý Mật, đừng gào nữa, lát nữa đi ra giúp tôigian lận một chút.”

Lí quỷ nào đó đang ôm ống quần Đông Phương khóc đến tê tam liệt phế nâng đôi mắt thỏ đỏ rực lên, còn đòi hỏi thêm điều kiện, “Nếu Bá Nha thành công đầu thai phải nói cho tôi biết tình huống của ông ấy.”

“Rồi rồi rồi, cậu yên tâm, cho dù cậu không hỏi tôi cũng sẽ xem.” Nhìn trộmthiên cơ linh môi sư có thể, chỉ cần không tiết lộ cho đương sự lúc ấy thì cũng chả phải việc lớn gì.

Có cây đàn của Bá Nha trong lòng làm môi giới muốn biết tình huống của ông ấy cũng không khó khăn.

Chỉ là trước hết phải mời ra một linh không mời mà đến trong đàn ra mới được.

“Anh, anh lái xe đến à?”

“Ừ.”

“Vậy đàn với hoa trước để trong xe được không ạ?

“Tất nhiên, anh dẫn em đi.” Anh trai lập tức hiểu được ý nghĩ của sóc con, tiếp tục kẹp lấy không buông, lấy tư thế ôm người quỷ dị này đi về phía xe thể thao.

Lúc này, kẻ vẫn bị chế độ tự động loại bỏ on Lâm Phong đột nhiên xông ra, “Đợi đã… mỹ nhân nhỏ bé chú là anh trai? Về nhà? Vân vân… Anh hơi lơ mơ tí, về nhà? Anh trai? Đệt, Khúc Lăng Phong chú dám giải thích cho anh một chút vì cái méo gì mà tình nhân bé nhỏ chú xem trọng lại gọi chú anh trai?”

Là tình thú chăng? Kêu mỹ nhân nhỏ gọi thân mật là anh trai? Mie nó! Khẳng định không có khả năng.

Thế —— sẽ không giống chính mình đang nghĩ chứ!

Mie mie mie, càng không thể!

Khúc Y Nhiên với Lăng Phong đã nhiều năm cũng chưa liên hệ qua, Khúc Y Nhiên khốn kiếp chèn ép anh trai như vậy làm sao có thể anh em hòa hảo lại còn ôm, lại còn hôn?

Nhưng mà tình hình vừa nãy nên giải thích như thế nào?

Dù là Lâm Phong thần kinh thô phản ứng chậm cũng hiểu được, sự tình nói không chừng thật đúng như hắn nghĩ, còn có xu hướng phát triển về một hướng mà hắn không tài nào hiểu được.

Đại biểu tân sinh, thứ nhất toàn trường, đại học A, thủ khoa cả nước, anh trai, về nhà… từ mấu chốt thật sự nhiều lắm.

Lâm Phong thiếu chút nữa bị dọa khóc.

“Thì ra mình vừa nhìn thấy cảnh hai anh em nhà họ Khúctương thân tương ái, trời ạ, Khúc Y Nhiên còn thơm Lăng Phong! Trời ơi —— Lăng Phong còn ôm Khúc Y Nhiên không buông, hai người cứ như vậyôm đi rồi! Lăng Phong ơi, chú đây là bị heo che mắt sao?Thích ai không thích lại cố tình coi trọng nó?!” Người nào đó để ýtrọng điểm có vẻ như hơi bị lệch pha.

Kỳ thật bị heo che mắt cũng không chỉ có người nào đó trong miệng hắn, lúc trước Lâm Phong còn khen Khúc Y Nhiên như hoa mẫu đơn, gọi mỹ nhan nhỏ bé suốt mà.

Bây giờ vừa nói ra thì ngay cả chính mình cũng bị trúng đạn.

Chính là kì quái quá sức, đương sự ngay mặt mà hắn còn nhận không ra đó chính là Khúc Y Nhiên!

Lăng phong ơi, thì ra bó hoa hồng xanh kia là để tặng cậu ta?

Thế thì đặt sai rồi, phải một xe tải yêu nghiệt xanh mới đúng. (chơi chữ, hoa hồng xanh: 蓝色妖姬 lan se yaoji, yêu nghiệt/côn đồ xanh – để đánh cho Y Nhiên 1 trận:蓝色妖孽 lan se yaonie)

Khúc Y Nhiên bị anh trai dùng sức kẹp trong ngực không dấu vết búngngón tay, lại phát hiện hai vuốt sóc đều bị này nọ chiếm hết rồi vì thế rất tự nhiên hoa liền đem đến một tay anh trai.

“Anh, cầm giúp em một chút.” Nói xong, cánh tay được giải phóng của Khúc Y Nhiên linh mẫn điểm vài cái trong lòng bàn tay, lại áp vào thân với đuôi đàn.

Cứ khóa linh này vào trong đàn đã, cũng không cần lo lắng tử khí lan tràn của nó đến gần anh trai.

Chính là linh này làm sao đột nhiên chui vào trong đàn của Bá Nha vậy?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.