Linh Môi Sư Trọng Sinh

Chương 39: Chương 39




CHƯƠNG 39

Giúp người khác cởi quần lót tuyệt đối là một việc cần kĩ thuật, nhất là đối với đối tượng và tình huống đặc thù, nói không chừng có thể cọ ra cái gì đó rực rỡ.

Thật lâu về sau, mỗi khi Khúc Lăng Phong nhớ lại sự kiện cởi quần lót này đều không nhịn được tự hỏi trong lòng, nếu lúc trước không có tại góc phố đụng xe vào em trai, nếu chính mình không có tặng cho em trai ngọc, nếu chính mình không nhất thời hứng khởi mà theo đến nhà của em trai… Có phải hay không hết thảy, đều sẽ không lệch khỏi quỹ đạo như vậy… ?

Rơi xuống cùng với quần và tất của Khúc Lăng Phong còn có quần của em trai, em trai được anh để vào bồn tắm lớn, nước là được điều chỉnh tự động, độ ấm vừa phải, cũng không cần lo lắng em trai bị nóng. Dù saothì mục đích củaanh trai chính là làm cho em trai tự nhiên tỉnh lại tắm rửa xong lại ngủ tiếp chứ không phải là dùng nước nóng gọi em trai dậy. Nhưng mà kế hoạch thì tốt đẹp, chân chính thực hành thì một chúthiệu quả cũng không có.

Anh trai đem người thả vào nước ấm nhưng Khúc Y Nhiên vẫn như trước không hề phản ứng .

Cũng không phải sóc thiếu niên bám giường không dậy nổi, mà là một con mộng ma đang ăn dấm vô cùngchua xâm nhập vào trong giấc mơ. Lần trước đến chào hỏi là con cái, lần nàyđây cũng là một con đực, chính là chồng của con cái lần trước, làm mộng đẹp của sóc conloạn thành một khối không nói, còn cố ý không cho thiếu niên cảm nhận được thế giới xung quanh bên ngoài. Mộng ma kỳ thật cũng không có năng lực trâu bò, nhưng mà lúc ở trong mộng của người ta quả thật là lão đại.

“Hừ, ngày xư cũng xuất hiện linh môi sư sao chưa thấy mụ thích cực như vậy? Hừ, muốn trèo tường tìm mỹ nam sao? Nằm mơ đi!”

Mộng ma luôn luôn tùy tính lại không nói lý, bọn họ nhận định cái gì thì đó chính là chân lý, người khác nói cái gì cũng không cãi lại được.

Chỉ có thể nói là sự việc quá trùng hợp, vừa vặn gặp ngaymột lần vợ chồng mộng ma cãi nhau lợi hại, nhà gái lại cười hớ hớ chạy tới tìmKhúc Y Nhiên, kết quả đã bị nhà trai tính tình táo bạo hiểu lầm.

Mộng ma trả thù đơn giản là ở trong mộng người ta động tay động chân, chẳng qua cho dù linh môi sư đang ngủ thì nó cũng không cách nào dệt ra được cảnh mơ đặc thù nào doạ được người này, người có lực thông linh có thể chất khác với người thường.

Hừ, tuy rằng không thể dệt mộng, chẳng lẽ ta lại không thể làm cho mi nhớ lại những gì làm cho mi sợ nhất hay sao?

Mộng ma là ma, ma chuyên ăn mộng, am hiểu nhất cái gì?

Nuốt mộng, tạoác mộng.

Giờ phút này, Khúc Y Nhiên có chút ngơ ngác nhìn cảnh tượng đột nhiên biến ảo ra trước mắt mình, là nhà cũ … của mình, là Khúc gia thế gia linh môi sư.

Mỗi chỗ trong phòng giống như chưa từng thay đổi qua, lò sưởi âm tường lâu năm, bàn sưởi kiểu nhật có thể cho chân vào sưởi ấm, đèn treo màu vàng nhạt, khung cửa sổ chạm rỗng…

Hết thảy hết thảy đều vô cùng quen thuộc .

Nơi này chính là nơi Khúc Y Nhiên đã từng sinh sống hơn hai mươi năm, trong đó có tám năm ở với ông nội, mười năm sống một mình, ấn tượng có thể nào không khắc sâu?

Chính là, vì sao cậu lại về nơi đây?

Không phải hẳn đang ngủ trên xe anh trai sao? Anh traiđã đáp ứng về nhà rồi sẽ đánh thức cậu dậy tắm rửa… Buổi tối còn tiễn bước Bá Nha,lại còn đọc bản thảoứng phó cho qua tân sinh diễn thuyết…

Như vậy đây là mơ?

Trực giác sâu sắc của linh môi sư làm Khúc Y Nhiên phát giác ra cái gì đó, mà nếuquả thực là mơ, sẽ cócảm giác lạc vào cảnh giớikỳ lạ sao?

Sẽ sao?

Khúc Y Nhiên cũng không biết đáp án, bởi vì đây cũng là lần đầu tiên cậu gặpphải loại tình huống không rõ ràng này. Mà trong hiện thực, anh traisau nhiều lần hít sâu, đã bắt đầu động thủ cởi ra quần lót nhỏ của em trai.

Vải dệt ướt đẫm kề sát lấy làn da trắng nõn, dán tại chỗ khác cònthấy không thoải mái huống chi là chỗ đặc thù kia.

Cởi là khẳng định phảicởi.

Khúc gia đại ca cũng không biết tình huống hiện tại của Khúc Y Nhiên, bởi vìcó hai lần rời giườngkhí siêu cường trướcđây em traicũng không tỉnhlại, anh trai tuy rằng rất kinh ngạc nhưng cũng không nghĩ gì nhiều.

Đương nhiên, cho dù nghĩ nhiều anh cũng tuyệt đối không đoán được em trai đang bị vây trong chính giấc mơ của mình không thoát ra được. Quần lót ẩm ướt theo nước tuột xuống dưới hai chân thon dài, thân thể thiếu niên trắng nõn non nớt ngây ngô, tuy toàn thân thoạt nhìn gầy không được mấy lạng thịt nhưng thân thể vốn là của tuổi trẻ, cũng co dãn đủ lực hấp dẫn, dễ dàng làm người ta tâm động, mê muội.

Khúc Lăng Phong xoay qua, cố gắng đem ánh mắt dời ra khỏi thân thể xinh đẹp của em trai.

Hô hấp trong chớp mắt hỗn loạn, nhưng mà Khúc gia đại ca định lực mười phần, vữngnhư bàn thạch rất nhanh đã điều chỉnh tốt trạng thái của mình, cố định sóc con tốt rồi mớimột tay cởi áo của chính mình.

Bọn họ là anh em.

Mới trước đây không ít lần giúpem trai tắm rửa kì lưng, tuyrằng hiện tại em trai đã trưởng thành nhưng vẫn như trước là em trai của mình, chỉ là cái một đứa nhỏ to xác thôi…

Tổng kết một câu, anh trai phục vụ em trai tắm rửa chính là thiên kinh địa nghĩa! Phithường hợp lý!

Bồn tắm lớn nhưng cũng chỉ dành cho một người, tuy nhìn qua có vẻ khá rộng nhưng khi hai người chen vào thì không còn lấy một khe hở.

Khúc Lăng Phong ngồi ở trong bồn tắm lớn, trên ngực là một cái đầu sóc lông xù đang tựa vào đang ngủ vù vù. Vuốt ve thân thể thiếu niên, trêu chọc lấy nước ấm đánh vào xương quai xanh và vai của thiếu niên, nếu đã quyết định quyết tâm tắmrửa cho em trai, như vậy anh trai không có khả năng cứ không nhìn tới em trai.

Ánh mắt vẫn luôn lơ đãng đảo qua chồi nhỏ giữa hai chân đang rủ xuống một cách tự nhiên.Anh trai thầmthan, em mình thật sự đã lớn rồi…

Loại bỏ hết những tạp niệm, anh trai tắm rửa choem mình.

Em trai đang bị ác mộng quấn quanh, lông mày theo bản năng nhíu chặt lại.

Trái tim hại người, gần sát như vậy.

Mộng vẫn tiếp tục, vẫn như trước ở căn nhà của Khúc gia linh môi sư, ngoài phòng mây đen dầy đặc, không có ánh sáng, lãnh khí trong vòng dày đặc, âm phong mãnh liệt.

Là ban đêm mà Khúc Y Nhiên không mong muốn nhớ lại nhất.

Đây là một buổi tối sau khi thân nhân duy nhất của cậu rời khỏi nhân thế, năm đó cậu tám tuổi, tháng sau là khai giảng lớp 3 tiểu học.

Nhà Khúc gia không tính là lớn nhưng lại trống trải chỉ có mình cậu.

Sớm vì thể chất cậu đặc thù mà một đám tà linh ác quỷ từng đợt từng đợt cứ nối nhau xông vào phòng ngủ, bao quanh một đứa trẻ tám tuổi không có đủ linh lực để duy trì bất cứ thuật nào quanh người.

“Khúc gia xong đời rồi, ha ha ha, nhóc con, có biết vì sao ông nội mày lại chết hay chưa?”

“Không —— tôi không nghe!” Thanh âm còn chưa hết vẻ trẻ con hét lên, đứa trẻ nho nhỏ che lỗ tai, chui vào gầm giường.

Cứ việc từ rất nhỏ đã bắt đầu mở thiên nhãn, xem rõ thần quái,nhưng Khúc Y Nhiên mới tám tuổi làm sao đã gặp qua loại quỷác ý cậy thế như thế này?

Mỗi linh đều cả người là máu, đầu lưỡi dài ngoằng, cũng cólinh loã thân… lộ ra rõ ràng máu thịt, xương trắng…

Chúng nó cứ bay ngay trước mắt, đuổi đi không được, trốn cũng không xong.

“Thằng nhóc này, mệnh khắc người thân mà.”

“Ba mẹ mày lúc mày sinh ra đã bị mày khắc chết…”

“Ông nội mày cũng vì mày mà bị khắc chết thay…”

“Không, không phải!”

“Trong lòng mày rõ ràng hơn bọn tao, nhóc con… Ha haha… Cả nhà mày chỉ còn lại mình, mạng mày cứng ghê,mày cò muốn tiếp tục khắc chết ai nữa? Ô ô u, Khúc gia đã không còn ai cho mày khắc nữa rồi.”

“Không phải!”

Không phải như thế! ! !

Khúc Y Nhiên “Ba” một chút mở mắt, hai mắt vô thần, con ngươi hoàn toàn không có tiêu cự cứ dại ra nhìn trần nhà, miệng không ngừng lảm nhảm, “Mới không phải như vậy… Không phải…”

“Nhiên Nhiên, làm sao vậy?” Chưa kịp tẩy sạch ngực cho em trai, anh trai vội vàng hỏi.

Trước ngực hai người toàn bọt trắng, Khúc Y Nhiên không chú ý tới, cậu chớp chớp đôi mắt trống rỗng, trước mắtmột mảnh tối đen, bên tai lại truyền đến thanh âm quen thuộc lại lo lắng.

Là anh trai?

Như vậy khuôn ngực dày rộng mà mình đang tựa vào chính là của… anh trai …

“Anh!” Thiếu niên khóe mắt hơi hơi ướt át, một tiếng kêu này giọngmũi rất nặng, bỗng dưng đem đầu chôn sâu vào hõm vai của anh trai, hai tay cũng gắt gao ôm chặt thắt lưng anh, miệng một lần lại một lần thấp giọng gọi, “Anh… Anh…”

Giờ khắc này, anh traicái gì cũng không biết chính là cọng cỏ cứu mạng của em trai.

Khúc Lăng Phong cũng không vộiđi tìm tòi nghiên cứu nguyên nhân khiến em mìnhthành ra thế này, anh không chút do dự ôm lấy thân thể thiếu niên run run, không phiền hà đáp lại em trai, “Anh đây, anh đây, đừngsợ, anh vẫn luôn ở đây mà.”

“Anh… Chúng nó đều đang nói dối!” Ngẩng đầu, có giọt nước mắt ướt át lặng im rơi xuống, thiếu niên dần dầnkhôi phục lại tầm mắt mơ hồ, trước mắt đã không hề tối đen nữa, đôi môi giống như sắp cắn bật máu đỏ tươi, “Anh ơi, chúng nó là kẻ lừa đảo! Em không có khắc chết người nhà!”

Ánh sáng sinh mệnh người thân đều là tự nhiên mà tắt, không ai là do người khác nhúng tay vào. Trái tim bị nước mắt của em trai đâm đến phát đau, hung hăng co rút, nhưng khi nghe em trai nói như vậyanh trai vốn đang chuẩn bị an ủi ác mộng của em trailại nháy mắt nổi giận, “Ai dám nói em khắc người nhà? Chỉ nói hươunói vượn! Ai mà lời nóiđộc địa(quỷ xả)như vậy ? Nhiên Nhiên, nói cho anh‚chúng nó‘ làai? Anh nhất định sẽ không để em phải chịu oan ức.”

Giờ khắc này, sóc ca thật sự báo muốn đem lũ khốn kiếp bắt nạtem traicủa mình đá bay khỏi địa cầu, một lũ đều đá đến sao hỏa hết đi.

Thiếu niên hốc mắt hồng hồng trong lòng anh giật mình, nắm tay nhỏ bé tràn đầy mồ hôi lạnh đã buông lỏng, ngược lại phải an ủi anh trai “Anh… em không sao rồi… đừng nóng giận…”

Sóc ca nói một câu “nói hươu nói vượn”, nháy mắt đã làm những phức tạp trong lòng sóc thiếu niên rộng mở trong sáng.

Có đôi khi cởi bỏ khúc mắc, chỉ đơn giản như thế.

Sóc ca ca nói đúng rồi, những lời này quả thật là “Quỷ” xả.

Sóc con trong lòng ánh mắt hồng hồng, môi cũng bị cắn đến hồng hồng thoạt nhìn tội nghiệp tủi thân cực kỳ, cũng không quản chính mình khổ sở còn an ủi lại anh?

Một dòng nước ấm không hiểu từ đâu chậm rãi khuếch tán đến tứ chi bách hải Khúc Lăng Phong, nhưng phẫn nộ cũng không bởi vậy mà bị đánh tan.

Em trainghe lời tri kỉ như vậy lại bị người ta bắt nạt đến phát khóc!

Bàn tay to lau đi khóe mắt trong suốt của em trai, mê hoặc mà đặt vào đầu lưỡi, là vị mặn chua sót.

Hai má thiếu niên tái nhợt bởi vì động tác này của anh mà nhanh chóng đỏ ửng lên, lúc này mới giật mình phát hiện thì ra hai anh em bọn họ đang ôm nhau trong bồn tắm lớn, thì ra hai anh em bọn họ… ai cũng không mặc quần áo.

Da thịt thân cận? Tầm mắt Khúc Y Nhiên đã hoàn toàn khôi phục, mặt đỏ bừng bừng.

Lúc ngủ quá thả lỏng nên mới có chỗ cho ác mộng chui vào, nhưng mà cậu đến tột cùng đã làm gì với anh trai? Không phải ác mộng sao?

Vì sao lại… ôm ca ca còn ôm chặt đếnnhư vậy?

Đến ngay cả nơi nào đó phía dưới cũng làmột lớn một bé giống như hòa thànhmột thể.

“Em, em… anh, anh… cái kia…em, em không phải cố ý … em, em…chỉ là…” Thiếu niên lắp ba lắp bắp, thân thể cong về phía sau, hai tay cũng vội vàng chống ra sau lưng, cũng không có lưu ý lòng bàn tay lau qua vật thể cứng rắn đứng thẳng nào đó.

Anh ca lại chỉyêu chiều cười cười, bàn tay to xoa xoa đầu tóc đen của em trai, không dấu vết tránh đi hạ thân, “Nói cái gì ngốc vậy, anh là anh em mà.”

“Thùng thùng thùng thùng thùng”, hai anh em tim đều đồng loạt tăng tốc, như lửa như sấm. Chỉ khác là —— em trai toàn thân hồng thấu, anh trai toàn thân cứng ngắc.

Tác giả: Kỳ thật thể chất đặc thù cũng không phải là chuyện tốt gì, trước đây Nhiên Nhiên ăn rất nhiều khổ … chuyện có liên quan đến Khúc gia linh môi sư và Khúc gia sẽ chậm rãi nói sau.

PS: Đường Bá Hổ ra mắt cũng có tác dụng của hắn, yên tâm đi, không phải ác ý, hơn nữa tiểu đệ(đàn em) bên người Nhiên Nhiên cũng cơ bản dừng lại, còn lại cũng không phải đàn em, mộng ma cũng sẽ bị Nhiên Nhiên hắc lại !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.