Linh Môi Sư Trọng Sinh

Chương 47: Chương 47




CHƯƠNG 47

Nam mộng ma bị thổ địa lão nhân gọi lên, phía sau còn có nữ mộng ma vẻ mặt áy náy đi theo, trong tay nắm chặt roi da nữ vương không hợp hình tượng ngọt ngào của cô tí nào, roi da vẫn thường thường rung động “bồm bộp”.

Thổ địa, “… …”

Khúc Y Nhiên, “… …”

Hai người bọn họ đều gặp qua nam mộng ma, nhưnng như thế nào cũng không liên tưởng được bộ dáng phách lối hôm đó với vẻ mặt khổ bức hiện tại.

Mặt hoàn toàn bị đánh thành cái đầu heo lớn, vừa đỏ vừa sưng, đứng cũng không đứng lên nổi, cánh tay hình như bị… trật khớp ? Cằm giống như cũng khép lại được.

Thổ địa một thân mồ hôi lạnh hỏi, “Ukm, Tiểu Mộng à, nó là chồng con sao?”

Nữ mộng ma gục đầu xuống, cung kính hành lễ nói, “Đúng là nội nhân (hay dùng để chỉ vợ), thổ địa lão nhân, Khúc ân nhân, xin chào.”

“Ân nhân?” Thổ địa cùng kẻ sắp hấp hối nam mộng ma đồng thời dựng thẳng lỗ tai.

Đường Bá Hổ với Nguyệt Lão hình như đang phân tích gì đó, mà hai người trong ngọc chú ý nhất vẫn là từ ―― “Nội nhân?”

Lý Mật vò đầu, “Sao nữ lại xưng nam là nội nhân?”

Đông Phương trầm mặc, “… …” Hắn cũng không rõ ràng lắm.

Thanh âm Khúc Y Nhiên sâu kín bay tới, “Ma vương Ma giới hiện tại là nữ ma.” Một câu, khái quát bao nhiêu chua xót của nhóm nam ma Ma giới.

Bọn họ đường đường là nam ma cao bảy thước, thế mà lại thành “nội nhân” của nữ ma!

Cái gì? Phản kháng?

NO, cậu phải biết rằng, phụ nữ dịu dàng hiền lành có thể làm mấy người chết chìm dưới chân váy các cô, nhưng một khi họ đã vùng dậy… Khụ khụ, trước mặt không phải còn có một minh họa rất sống động đó sao?

Bị đánh tàn nhẫn quá, giờ thì nói lời cũng đau, hít thởcũng đau.

“Hắn là… Tiểu… Tiểu Mộng… … Ân… Nhân?” Nam ma nhe răng trợnmắt thử đứng lên, lại bị bà vợ vô cùng bưu hãn nhà mình quăng cho một roi.

“Bịch”, thanh âm roi da thanh thúy tiếp xúc thân mật với thân thể.

“Cho anh xúc động! Ta bất quá chỉ đi tìm Khúc ân nhân cầu phương thuốc sinh tử, anh gả cho ta nhiều năm như vậy vẫn không có con, khó tránh khiến các trưởng lão có điều bất mãn.” (= =?!)Cô là tộc trưởng bộ tộc mộng ma, tam thê tứ thiếp tự nhiên có thể, nếu cô nguyệný, thậm chí có thể cómột hậu cung cũng được.

Nhưng mà nghĩ đến kẻ từ nhỏ đã thích đi theo sau môngcô mà muốn ăn kẹo, như thế nào cũng không hạ được quyết định nạp thiếp.

Linh môi sư tiếp xúc hồn phách linh quỷ đặc biệt nhiều, ngoại trừ chỉ hồndẫn quỷ đầu thai, bọn họ còn có một cái tên hiệu khác cực kì khí phách ―― tin tức linh thông.

Bọn họ không những câu thông với người mà còn câu thông được với rất nhiều sinh vật không thuộc loại tử linh nữa. Tin tức biết nhiều, đại lộ thênh thang chính là để hình dung về linh môisư, chỉ tiếc… hiện đại, các sư kiện thần quái càng ngày càng nhiều mà linh môi sư chính thống lại càng ngày càng ít .

Bởi vì, vẫn là câu mỗi lần nhắc tới đều làm chua xót lòng người kia. Linh môi sư nhiều người đoản mệnh, nếu là trong lúc vô tình tiết lộ Thiên Cơ, rất nhanh sẽbị trên trời trách phạt. Bọn họ không giống âm dương sư có thể dùng thức thần thay thế để chịu phạt, có vài âm dương sư dùng chút đường ngang ngõ tắt sống đến trăm tuổi là không thành vấn đề, nhưng mà linh môi sư, bọn họ không có bàng môn tà đạo nào có thể dùng.

Chỉ riêng thân mình, năng lực của bọn họđã đủ nghịch thiên.

Nghịch thiên, tập thiên, người tiếp cận với trời cao nhất, cũng chính là người dễ dàng bị liên lụy nhất.

Là tốt hay xấu, ai cũng không có đáp án.

Nữ mộng ma chính là hi vọng vị linh môi sư trẻ tuổi này có thể ở dưới điềukiện cho phép giúp mình tìm kiếm chút bài thuốc,so với một cô tự xoay sở sẽ nhanh hơn.

Kết quả vừa nhờ vả người ta không quá hai ngày, đã bị nam mộng ma hoàntoàn phá hoại .

“Thật sự rất xin lỗi, là hắn rất xúc động . Bất quá chuyệnnày trách nhiệm là do ta, nếu ta sớm nói rõ với hắn, sẽ không mang đến cho ân nhân nhiều phiền toái như vậy. Thật sự rất xin lỗi,xin ngài cứ trách phạt.”

Nữ mộng ma tuy rằng trách cứ nam mộng ma, nhưng lại mộtmình lãnh toàn bộ trách nhiệm, quả thật có phong phạm nữ chủ nhân một gia đình, không khỏi làm người ta nhìn với cặp mắt khác xưa.

Khúc Y Nhiên luôn luôn tôn kính nữ giới, hơn nữa xem biểu tình hối hận của nam mộng ma kia là biết hắn đã biết mình sai ở chỗ nào, “Không sao, ta sẽ tiếp tục lưu ý, yên tâm đi.”

“Đừng… Ngài nói như vậy, trong lòng ta sẽ băn khoăn lắm.” Nữ mộng ma vộivàng nói.

Khúc Y Nhiên cười khẽ, khóe miệng nhếch lên độ cong không lớn, lại cười rất đẹp, “Mau dùng thuật giúp hắn chữa thương đi, tôibiết cô đau lòng mà. Không sao, việc đã qua rồi, hơn nữa nói khôngchừng… qua chuyện này, người lấy được nhiều lợi ích lại là tôi mới phải.”

Trong họa có phúc, không chỉ có dỡ bỏ được khúc mắc lâu năm mà trong lòng còn nảy sinh một thứ vô cùng tốt đẹp trên thế gian.

Là tình yêu.

Có lẽ còn đan xen rất nhiều thứ.

Không phải có một câu như vậy sao, yêu càng sâu thì hận càng dày.

Tình tuy rằng phân ra rất nhiều loại tình, nhưng đều thuần túy hơn tình yêu rất nhiều. Bởi vì có tình, mới phát hiện thì ra là yêu.

“Thôi… được rồi, về sau ân nhân cần vợ chồng ta giúp đỡ gì xin cứ nói.” Nữ mộng ma cho Khúc Y Nhiên một lời hứa, một lời hứa có hiệu lực vĩnh viễn.

Ngón tay chạm nhẹ một chút lên đỉnh đầu nam mộng ma, người liền khôiphục như lúc ban đầu, hoàn toàn không có việc gì .

Ma phương Đông luôn luôn thần kỳ, nhất là mộng ma, nói trâu bò không trâu bò, nói không trâu bò thì lại… năng lực còn rất đặc thù , chủng tộc nào có chả có mộng, một khi bị mộng ma chui vào thì là ai cũng ăn không tiêu.

Nam mộng ma này không dám chui vào mộng lung tung nữa, cũng sẽ không đi ăn nói ẩu tả uy hiếp kêu gào với người khác nữa, ngượng ngùng đỏ mặt xoay người vái chào với Khúc Y Nhiên cúi mình, sau đó nhăn nhó đi theo nữ mộng ma, hoàn toàn không còn bộ dáng ương ngạnh lại càn rỡ lúc trước.

Nguyệt Lão đang cùng Đường Bá Hổ ôn chuyện đột nhiên vui mừng nở nụ cười, “Ta chỉ biết, ha ha… tờ giấy kia ấy mà, nhất định có thể sử dụng được.”

Khúc Y Nhiên, cho dù cậu là linh môi sư Khúc Y Nhiên hay là Thủ khoa đại học A Khúc Y Nhiên, cậu chính là cậu, người có tình với anh trai cũng chính là cậu.

Vận mệnh nếu đã chỉ dẫn cho cậu con đường này thì cứ yên tâm lớn mật mà đi tiếp đi.

Nhìn theo hai ma rời đi, Khúc Y Nhiên nghiêng đầu, vừa vặn chống lại tầm mắt Nguyệt Lão, “Vậy cậu ta thì sao, có thể tính được không?”

“Ha ha, Khúc Y Nhiên nguyên bản ấy hả? Để ta tính xem…ừm…” Nguyệt Lão bấm tay tính toán, được rồi, quả nhiên ở phương diện đoán mệnh này ông không giỏi lắm, chỉ có thể tính ra tình huống mơ hồ, nhưng vậy cũng đủ rồi.

Vẫn là nghịch tơ hồng thú vị hơn, so với việc làm thầy tướng số cho người ta thú vị hơn nhiều.

Nguyệt Lão thấp giọng nói, “Kiếp này y chịu thua thiệt nhưng kiếp sau có thể được đền bù. Yên tâm đi, nay cuộc sống của y rất khá,thực hạnh phúc, cũng sẽ không có người tính kế ynữa.”

“Vậy là tốt rồi.” Khúc Y Nhiên nhắm mắt, hai tay tạo thành chữ thập, mặcniệm một đoạn chú chúc phúc chỉlinh môi sư mới có.

Nếu như vậy, thì tốt rồi.

Bằng không, không thể an tâm.

Cảm giác rung động là gì?

Khúc Y Nhiên không thể nói rõ được, cậu chỉ biết là khi mình kiễng mũi chân hôn lên hai mácủa anh, tim như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, chưa bao giờ nó lại đập nhanh đến vậy.

Bị mộng ma phá hoại ngủ mơ, nhớ lại đoạn kí ức u ám ngày trước, là lời nói của anh đã làm cho cậu tỉnh ngộ, chính mình hiện tại cũng có người thân, bạn bè, mình không chỉ là hậu đại của Khúc gia linh môi sư mà còn là con cháu hai nhà Đường Khúc.

Cậu còn cần tiếp tục trưởng thành để bảo vệ người nhà của mình.

Nghĩ đến nụ hôn vừa vội vừa ấm của anh trai nhà mình, vành tai Khúc Y Nhiên hơi phiếm hồng.

Thật sự không có nhìn thấy tơ hồng ở ngón út sao?

Thật sự có thể lảng tránh tình cảm an hem đang dần dần biến dạng sao…

“Nhóc Y Nhiên, có hiểu yêu là gì không?” Thổ địa cười tủm tỉm nhìn cậu.

Khúc Y Nhiên gật gật đầu, lại nhẹ nhàng lắc đầu, “Kỳ thật, cũng không hiểu lắm, nhưng mà tôi biết, tôi cực kì để ý người nhà của mình, không hi vọng bọn họ bị bất cứ thương tổn nào, đó hẳn là yêu đi.”

“Ừm, đó là thân tình, nhưng mà còn cái khác nữa cơ mà? Ha ha… hình như ta vừa nhìn ra có người nào đó đỏmặt nha.”

“… …” sóc con da mặt rất mỏng lại càng đỏ thêm.

Khúc Y Nhiên kỳ thật cũng không hiểu lắm, nhưng mà… cậu thực thích hôn anh trainhàmình.

Có lẽ bởi vì sự ấm áp làm một trái tim cô độc đã lâu thức tỉnh, cólẽ là bởi vì… càng nhiều càng nhiều thứ khác…

Buổi tối hôm nay, với một số người sẽ là một đêm không ngủ.

Tỷ nhưKhúc gia đại ca mặt lạnh như tiền đang hành hạ mấy thủ hạ đồng loạt tăng ca đẩy nhanh tốc độ làm việc. Anhsắp bóp nát cáibút ký tên, giống như là có thù oán với hợp đồng, mỗi mộtchữ đều viết rất mạnh, hằn vết lên bản hợp động cực kì quan trọng.

Bí thư nam vạn năng tiểu M cảm thấy nhất định là mình hôm nay ra khỏi cửa mà không thắp hương rồi, bằng không làm sao mà BOSS lại đột nhiên phát uy vậy?”Ô ô, đêm nay vốn định đi party với tiểu K!”

Bị khiêng đi Phong Liên ký hợp đồng rớt nửa cột máu,Lâm Phongnằm úp sấp ở trên bàn, làm ra vẻ hấp hối, “Chú thấy đủ chưa, dear…anh sắp… mệt chết rồi …”

Tiểu M nhất thời cảm thấy hơi hơi thỏa mãn, xem đi, ngay cả phó BOSSđều mệt giống như chó chết rồi, mọi người đều cùng hưởng một loại đãi ngộ nha.

Kết quả người đoán đúng nhất, lại là phòng duy nhất có phụ nữ trong công ty, phòng quan hệ xã hội――không biết là ai nói một câu, “BOSS có phải là dục cầu bất mãn hay không đây?”

“Fuck, biết cũng đừng nói ra chứ, sẽ bị diệt khẩu đó!”

Vì thế, văn phòng công ty chi nhánh S thị của Khúc gia lão đại nghe nói rạng sángmới chính thức tắt đèn.

Bên trong vườn đại học A, các tinh linh vui vẻ đã bị Độc Giác Tiên lùa về ngủ, Khúc Y Nhiên lại để lại mấy đóa quang hoa cho ĐộcGiác Tiên tẩm bổ, cũng hứa hẹn chuyện đầu tiên khi cậu vào HSV chính là đề nghị tiến hành vệ sinh dọn dẹp và bảo trì trong trường học.

Lý Mật đã sớm ôm đùi giáo chủ mà ngủ say như lợn chết, giáo chủ cực kì trâu bò nhắm mắt nghỉ ngơi, điều tiết nội lực… Quả nhiên là định lực hơnngười, trước những tình huống đột phát cũng rất bình tĩnh.

Hai ngày nghỉ này đượcanh trai nuôi nấng được phi thường đúng chỗ, sóc con phóng hoa phí phạm lại còn vật vờ bên hồ quá nửa đêm cũng chưa cảm thấy mỏimệt.

Đường Bá Hổ lại khuyên nhủ, “Y Nhiên, ngày mai là ngày đầu tiên khai giảng của cậu, mau trở về ngủ đi, tôi ở lại chơi với Nguyệt Lão một ván cờ đã.”

“Vậy được, tôi đi trước.” Khúc Y Nhiên ách xì một cái, quả thật thấy hơi mệt.

Đợi cậu đi rồi, thổ địa cũng đi theo, Nguyệt Lão vừa pha được bình trà thơm, ngồi trên ghế đá nói, “Thế nào? Gặp được rồi đấy, ta còn đang suy nghĩ đêm nay là cơn gió nào thổi cậu qua đây cơ đấy.”

Nguyệt lão tự rót cho mình một chén, đồng thời cũng đưa cho Đường Bá Hổ đang dại cả người ra một chén, “Ngồi đi, nhóc Hổ Tử. Đừng kinh ngạc, đêm nay ta quả thật là vì Khúc Y Nhiên mà đến.” Nhiều năm trước thiếu Khúc gia một nhân tình, nay Khúc gia chỉ còn lại mỗi Khúc Y Nhiên là con cháu, “Cậu nếu đã quyết định ở lại trong ngọc cậu ta, thì lão bạn già ta đây cũng không thể để cậu mới ngốc vài năm đã không còn nhà để về phải không?”

Ông không có năng lực sửa mệnh, nhưng mà giúp đỡ chút chuyện thì lại làm được rất dễ dàng.

“Cho nên, mấy người đã sớm có dự mưu?” Đường Bá Hổ bị người coi là bất cần đời, kỳ thật tâm tư đơn thuần bật thốt lên nói.

“Cái này sao… thiên Cơ, không thể tiết lộ!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.