Linh Môi Sư Trọng Sinh

Chương 54: Chương 54




CHƯƠNG 54

Cuối tuần trường sóc con cho nghỉ, sóc điện hạ có thể ở nhà hai ngày, Khúc Lăng Phong tự nhiên cũng không có ra ngoài ở, vì thế hành động vô ý này của anh lại một lần nữa doạ ngốc Khúc gia cao thấp.

Cha Khúc cân nhắc nửa ngày, vẫn là không hiểu nổi tình huống của hai đứa con, cho nên rõ ràng sẽ không nghĩ nhiều như vậy, công lao đều thuộc về một người, “Nhiên Nhiên trâu bò, cả nhà chúng ta đều đi theo con thăng cấp.”

Mẹ Đường cực kì đồng tình, quan hệ hai đứa con tốt đẹp lên cô vui nhất, “Hai đứa nó đều vĩ đại như vậy từ lúc nhỏ, quả nhiên là gen di truyền của em tốt.”

“Còn anh thì sao?” cha Khúc hỏi.

“Anh cũng sinh bọn nó chắc?” mẹ Đường hỏi lại.

Cha Khúc, “… …”

Đôi bên này lại bắt đầu, hai anh em bên kia cũng bắt đầu.

“Anh…sao anh không gõ cửa?” Khúc Y Nhiên đang thay quần áo ngủ trong phòng, kết quả anh trai quen lối mò vào trong phòng em trai.

Cửa mở rất nhanh mà đóng lại càng nhanh.

Mấy người hầu đi ngang qua cửa còn chưa kịp phản ứng tình huống cụ thể đã bị một trận gió thổi trúng, tóc toàn dựng thẳng lên, có thể thấy được lực Khúc Lăng Phong đóng cửa có bao nhiêu lớn.

Khúc Y Nhiên vội vàng tròng áo ngủ vào, phía dưới chỉ mặc một cái quần lót trắng, hai tay rất nhanh cài cúc áo, tạm thời không có thời gian bận tâm nửa dưới.

Anh không dấu vết dời mắt, hầu kết trượt lên xuống, dường như không có việc gì đến gần sóc con đang trong tình trạng bán nude, “Anh là anh em, không gõ cửa thì em sẽ đuổi anh ra ngoài sao?” Vốn chỉ định qua xem em traimột chút, kết quả nhìn thấy trạng thái này của em trai, anh còn có thể bước ra ngoài sao?

Tuyệt đối không thể.

Khúc Lăng Phong nheo mắt lại, bắt đầu quang minh chính đại quan sát em trai đang chân tay luống cuống mặc quần, “Phòng của anh lâu rồi không có người ở, không có hơi người, anh cảm thấy không tốt.”

“Cho nên?” Khúc Y Nhiên lăng lăng hỏi, nếu cậu nhớ không lầm thì phòng anh trai ngày nào cũng có người quét tước lau dọn, bình hoa tươi trên cửa sổ còn thường được bác Lưu thay nước mà.

Anhtrai sỗ sàng đùa giỡn lưu manh, đơn giản chính là cần một cái cớ hợp lí mà thôi, “Cho nên, đêm nay tạm thời ngủ ở chỗ em.”

Khúc Y Nhiên, “… …”

Con sói ba đuôi rốt cuộc cũng bại lộ.

Khúc Y Nhiên có chút quẫn bách, mỗi lần ở cùng một chỗ vớianh, bị ôm một cái thân ái là nhất định, đừng nói là ngủ ở phòng mình,mà lúc ở phòng Ngụy Tấn cũng đâu có tránh khỏi lang ma trảo chứ.

Nhưng mà… vấn đề mấu chốt là… cậu cũng phải ở một mình chỗ này!

Trong ngọc còn có ba linh tuổi tác khác nhau kia kìa, không thể bỏ qua sự tồn tại của họ đâu.

Lý Mật cười tủm tỉm vuốt cằm, một bộ dáng rõ ràng muốn xem kịch vui, còn thiếu mỗi chuẩn bị chút hạt dưa nước trà .

Đường Bá Hổ tuy không có vô lương như Lý Mật, nhưng cũngmột bộ nhàn nhã ngồi trên ghế, phe phẩy quạt giấy chuẩn bị vây xem, “Thời điểm Y Nhiên đỏ mặt vẫn làm cho Đường mỗ nhớ tới một vị cố nhân.”

Đông Phương đang tĩnh toạ cũng gật đầu, “Bổn tọa cũng thế.”

Khúc Y Nhiên, “… …”

Xem đi, cậu biết ngay ba người này sẽ không yên tĩnh mà.

“Anh, em đi tắm trước đây.” Sóc con ôm áo choàng tắm vội vàng hướng về phía phòng tắm, có chưa có trốn sau cửa đã bị một bàn tay to vươn qua, đem người chặt chẽ ôm trong lòng.

Áo choàng tắm rơi xuống đất, hai anh em cùng nhau rơi trên giường lớn màu vàng nhạt.

Vòng eo gầy nhỏ bị bàn tay dày rộng quấn quanh, Khúc Y Nhiên nằm trong ngực Khúc Lăng Phong, không chỗ có thể trốn, đường sống đều bị phong toả gắt gao.

“Anh ơi…” Khúc Y Nhiên theo bản năng giật giật thân thể, lại bị Khúc Lăng Phong ôm chặt hơn, chỉ có thể ngoan ngoãn ghé vào lònganh trai, đơn giản bảo trì tư thế đà điểu.

Dù sao… cũng làanh mình, cũng không phải người khác…

Khúc Y Nhiên bị chính loại ý tưởng của mình làm cho ngượng ngùng, vì thế Khúc Lăng Phong kinh ngạc phát hiện mình còn chưa có giở trò với sóc con mà em ấy đã đỏ mặt?

Thật sự… đáng yêu quá đi… cũng rất dụ hoặc… làm cho người ta nhịnkhông được muốn trêu đùa, bắt nạt.

Một con người ôn nhuận, khi cười rộ lên lại lịch sự tao nhã, lúc thẹn thùng lực sát thương lại có thể một chiêu đem cột máu của anh trai đánh về 0.

“Nhiên Nhiên, không cần lại loạn đốt lửa đâu.” Sẽ xảy ra sự cố mất.

Khúc Lăng Phong ổn định em trai đang không ngừng ma xát hạ thân của mình, ấm ách nói.

Khúc Y Nhiên nghe không hiểu ám dụ của anh trai, nhưng dựa theo trực giác cực kỳ sâu sắc của linh môi sư, sóc con theo bản năng bất động, theo lời anh mà làm.

“Cùng ngủ với em, rốt cuộc là ngọt ngào hay thống khổ đây?”

Khúc Lăng Phong thấp giọng thì thào, che lại đôi môiem trai đang muốn hỏi gì đó.

Một tiếng “anh” còn mắc ở trong họng, vừa hé miệng đã bị anh trai dây dưa.

Lời lẽ chạm nhau, Khúc Y Nhiên cũng không do dự nhiều, ngoanngoãn giao ra đầu lưỡi của mình, tuy không hiểu cái gì gọi là hôn môi nhưng sóc con cũng rất thích hành vi thân mật như vậy với anh mình. Mà hành động này không nghi ngờ làm cho anh trai càng thêm ra sức duyệnhôn, áp sát cái miệng nhỏ nhắn mềm mại, như muốn nuốt trọn lấy em mình.

“A…” thanh âm nỉ non giống như một con thú nhỏ bé nức nở.

Khúc Y Nhiên không tự giác ôm sát cổ anh mình, giống như đem thân thể hoàn toàn khảm vào lồng ngực khiến người ta an tâm này.

Hai anh em lấy một trạng thái thân mật trước nay chưa từng có quấn quýt si mê lấy nhau không ngừng trên giường.

Trong ngọc, ba linh chỉ còn thiếu mỗi nước cắn hạt dưa ăn khoai tây vây xem, một đám nhìn cảnh hot, đến ngay cả Đông Phương cũng buông bí kíp Đường gia mới đọc một nửa trong tay, cùng Đường Bá Hổ vàLý Mật theo dõi hiện trường rực rỡ sắc màu của bộ phim—— anh em kiểu mới.

“Hâm mộ ghen tị hận quá!” Lý Mật vừa trêu chọc, vừa tự than thở,”Tôi vẫn FA đến năm 17t, đúng lúc chính trực thanh xuân nữa chứ! Cái tuổi tốt đẹp biết bao! Kết quả ngay cả nụ hôn đầu cũng chưa mất được.Lúc ấy thật ra có mấy em gái theo đuổi nhưng tôi một lòng một dạ đặt trên SGK, căn bản không biết cái gì kêu là yêu đương. Sớm biết vậy đã tuỳ tiện tìm một người tống luôn nụ hôn đầu này đi cho rồi, quản người ta là nam hay nữ chứ…. Hối hận quá đi!”

Đường Bá Hổ phe phẩy quạt, cười đến hào hoa phong nhã, “Ha ha, kỳ thật bây giờcho đi, cũng không muộn đâu.”

“Ha? Ông anh, anh uống trà hay rượu vậy?”

“Đúng, quả thực say.” Đường Bá Hổ mím môi cười, không cần phải nhiều lờinữa.

Màn kích hôn vẫn đang tiếp tục, cả hai anh em đều tâm thần nhộn nhạo, xuân ýdạt dào, nút áo của sóc con bị cởi hơn phân nửa, anh trai hôn một đường từ cái căm trơn bóng như ngọc đến hầu kết khéo léo rồi đến xương quai xanh thơm ngào ngạt mê người.

Đậu hủ này ăn, rất tuyệt!

Sóc con càng nhu thuận dịu ngoan, anh trai càng không kiêng nể gì tiến lên.

Khúc Y Nhiên cắn đôi môi đỏ mọng, bị người làm như vậy như vậy lại như vậy là một loại thể nghiệm và cảm giác trước nay chưa từng có, lần đầu tiên cậu biết cái gì là rung động, đột nhiên cảm thấy, yêu quả nhiên là một thứ cực kì kỳ diệu.

Hai người gần sát, thân mật, không giống như linh hồn gần sát, độ phù hợp linh hồncao.

Linh môi sư đang làm gì? Xúi giục linh … sóc con bây giờ còn kiêm chức người nuôi linh.

Linh môi sư xem người không xem bề ngoài, không xem giới tính, huyếtthống cũng được mà nam nữ cũng thế, cũng không nhận thức khắc sâu bằng trái tim cùng linh hồn.

Đồng tính luyến ái, huynh đệ loạn luân, con đường này cũng không dễ đi.

Nhưng mà…

“A…” tiểu hồng đậu mẫn cảm trước ngực bị anh trai ngậm vào trong miệng,tinh tế ngọt ngào cắn cắn, tê dại.

Cứ việc biết là sẽ rất gian nan, nhưng mà không nghĩ chưa nếm thử đã dễ dàng buông tha.

Nhìn thẳng thì phần tình cảm quý trọng này có được cũng không dễ.

Ngay tại thời khắc chỉ mành treo chuông này, “rinh rinh rinh” là quả táo (iphone) của Khúc Y Nhiên kêu vang.

“Anh, điện thoại của em…” sóc con thử đẩy đầu anh trai đang loạn cắn trước ngực mình ra, anh giống như con sói đói lại gặp miếng xương đầy thịt, làm sao có thể dễ dàng buông ra? Tiếp tục vùi đầu cuồng ăn, xùy xùy!

Nhưng mà tiếng chuông ong ong chấn động không ngừng, tiếng chuông cũnglà loại cơ bản nhất, xem ra Nhiên Nhiên căn bản không cài đặt cái gì? Anh thấp giọng nói, “Không cầnquan tâm tới nó.”

Khúc Y Nhiên lại liều mạng lắc đầu, tay nắm chặt ra một tầng mô hôi mỏng, “Đừng… là ông ngoại đó, a… anh…”

Khúc Lăng Phong rốt cục cắn miệng sóc con, trong lòng giống như hỏa thiêu, chậm chạp không dập được, hai mắt muốn tìm bất mãn trừng thật to, làm cho sóc con vốn đang khẩn trương càng không thả lỏng được.

“Khụ… ông, ngoại.” Khúc Y Nhiên nơm nớp lo sợ nhận cuộc gọi, thanh âm của ông trong điện thoại khá to mà cậu cơ bản không nghe nổi ông đang nói gì.

Bởi vì… móng vuốt sói của anh trai đang cởi quần của cậu, vừa thưởng thức đôi chân thon dài trắng noãn.

“Vâng… ông ngoại, con…đang ở nhà… ừm… hôm nay nghỉ, nghỉ ngơi…”

Khúc Y Nhiên hít vào thật sâu, một bàn tay bị anh trai bắt lấy,tay kia thì cầm điện thoại không thể buông ra, hai đùi cũng bị đè ép, cơ bản là không thể phản kháng.

Anh chỉ dùng một tay thì tốc độ cởi quần cũng tuyệt không hàm hồ.

Quần, tất của sóc con đều bị lột xuống, áo sớm đã bị cởi ra, ngoại trừ quần lót thì sóc con hoàn toàn nude.

Anhtrai cười đến tao nhã mê người, cực kỳ giốngmột quý ngài đẹp trai, em traihốt hoảng liên tục lui lại phía sau, quý ông này…tà khí quá nặng!

“Ưm…” Bị đụng đến đùi Khúc Y Nhiên nhịn không được ngâm nhẹ một tiếng, lập tức nhận ra mình còn đang nói chuyện với ông ngoại, cố gắng lấy lại tinh thần đáp lại, “Vâng, con không có gì đâu, vâng…được, ông ngoại quyết định là được, vâng… anh..anh đêm nay ở nhà ạ…”

Không chỉ có ở nhà, mà còn muốn nuốt luôn em trai vào bụng kia kìa.

Một cuộc gọi bình thường lại khiến Khúc Y Nhiên kêu khổ khôngngừng, cuối cùng đợi đến khi ông ngoại thấy mỹ mãn mà cúp máy thì sóc con tốt tính rốt cuộc cũng bộc phát, một đạp đạp bay tên sắc lang đang muốn xé quần lót của mình ra, vơ lấy áo choàng tắm chạy như bay vào phòng tắm.

“Em muốn tắm rửa, không được tiến vào!”

Ớ ớ, hình như cậu vừa rồi mới đáp ứng ông ngoại cái gì đó … Là cáigì? Sóc con bị anh mình tra tấn đến thần trí hoàn toàn không đặt trên điện thoại, tự nhiên không nghe nội dung, cứ hàm hồ đáp lời.

Anhtrai bị em mình dạy dỗ, lại vuốt chỗ bị chân nhỏ của em trai đá, nở nụ cười sáng lạn.

“Thì ra cũng có lúc nóng giận sao, ha ha.”

Vì thế, tuy rằng anh không có phóng khí lạnh, nhưng ba linh đang vây xem hăng say trong ngọc vẫn rùng mình một cái.

Cúp điện thoại, ông ngoại Đường lập tức kêu với Vương mụ, “Bảo Tiểu Lưu ngày mai đem tư liệu mấy công ty đưa cho Nhiên Nhiên đi.”

“Nhị thiếu vẫn còn trẻ như vậy sẽ…” Vương mụ có chút do dự .

Ông ngoại Đường lại vô tình khoát tay áo, “Sớm gì? Lăng Phong tầm tuổi này đã bắt đầu dốc sức làm ăn ở Mỹ, tôi tầm tuổi này đều không phải đã bắt đầu tiếp nhận sản nghiệp của gia tộc sao?

Chỉ là cho Nhiên Nhiên vài cái công ty trước thử xem, lần sinh nhật trước không phải nó có nói qua sao. Không thích thì vứt cho cấp dưới làm, cũng không ngại nó gây chuyện gì cả.”

“Ngài nói cũng đúng, tôi đi làm ngay.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.